Tiêu Nghị mới vừa xuống máy bay đã nhận được tin nhắn của Đỗ Mai, kêu hắn về Bắc Kinh tới công ty một chuyến.
Tiêu Nghị liền về trước công ty, nhìn thấy Ô Hằng Cổ cùng một người đứng ở trong hành lang nói chuyện, liền cùng Ô Hằng Cổ tiếp đón, Ô Hằng Cổ nhìn không chớp mắt.
《 Cẩm Mao Thử miêu phi thiên 》 chiếu vào tết âm lịch, tỉ lệ xem phá 2%, nháy mắt Ô Hằng Cổ liền đỏ, Weibo Skype tất cả đều thảo luận về anh ta, Tiêu Nghị nghĩ thầm Ô Hằng Cổ cũng rốt cục hết khổ, đã từng bị fan của Lô Chu cùng Lê Trường Chinh mỗi ngày chì chiết, cuối cùng vẫn là vận mệnh của Lô Chu thành tựu anh ta, nếu không bởi vì Lô Chu thiếu chút nữa tàn phế, thời gian này Ô Hằng Cổ còn diễn vai phụ.
Tiêu Nghị cho rằng Ô Hằng Cổ không thấy được, cười chào hỏi với anh ta.
Tiêu Nghị “Ô đệ!”
Ô Hằng Cổ liếc mắt liếc hắn, vẻ mặt như muốn hỏi ai vậy, Tiêu Nghị nháy mắt liền nóng nảy, trong lòng giận dữ hét cậu kéo cái mao a! “Tiêu Nghị.” Lâm Nghiêu nghe được thanh âm của hắn, mở cửa kêu hắn tiến vào.
Tiêu Nghị kéo hành lý vào, Đỗ Mai đang gọi điện thoại, nhìn thấy Tiêu Nghị đến, hai ba câu liền nói xong.
“Lô Chu cùng công ty giải ước, đi Canada an dưỡng.” Đỗ Mai nói.
Tiêu Nghị không nghĩ tới mình cũng có một ngày như thế. Hắn thật sững sờ ở trước mặt Đỗ Mai, nửa ngày nói không nên lời một câu, nếu sinh hoạt là một bộ phim, đạo diễn màn ảnh nhất định đánh vào trên mặt Tiêu Nghị, phối hợp với lời thuyết minh của Đỗ Mai.
Vẻ mặt của hắn từ khiếp sợ đến mờ mịt, nước mắt bá một chút liền bừng lên, trong đầu nhiều lần vang một câu —— Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy…
Hắn theo bản năng còn tưởng rằng Đỗ Mai nói giỡn nhưng không, thanh âm của Đỗ Mai nhất thời xa lại nhất thời gần, làm Tiêu Nghị cảm thấy toàn bộ thế giới triệt để bỏ mình.
“Lô Chu trước khi đi nói cho cậu ở lại công ty phát triển, trước ký với cậu ba năm, trên danh nghĩa là trợ lý tư nhân, cậu đi theo cậu ấy cũng một năm rưỡi, hiện tại tăng cho cậu tới 2 vạn, dư lại một năm rưỡi, cậu nghe an bài của công ty là được… Nếu muốn tiếp tục lưu lại, chi tiết chúng ta lại nói.”
“Chìa khóa nhà cậu ấy kêu tôi bảo quản…”
“…”
Trong phòng làm việc yên tĩnh trở lại, Tiêu Nghị đứng dậy đẩy cửa đi ra ngoài, thấy Ô Hằng Cổ không kiên nhẫn cùng người đại diện nói chuyện, mở ra cửa thông đạo, ngồi vào thang lầu, hai tay ma sát mắt, không tiếng động nghẹn ngào lên.
Một lát sau, Lâm Nghiêu đẩy cửa tiến vào, vỗ vỗ vai hắn nói “Được rồi, tôi biết cậu luyến tiếc Lô Chu, nhưng mặc kệ thế nào, công tác phải tiếp tục làm, đúng hay không?”
Tiêu Nghị khóc đến toàn thân phát run, hắn căn bản không có bất luận chuẩn bị tâm lý nào, nói đi là đi, một hồi đã không thấy người.
Xế chiều hôm đó, Lâm Nghiêu mang Tiêu Nghị chuyển nhà.
Tiêu Nghị đi rồi, Lô Chu từ văn phòng cách vách lại đây, Đỗ Mai đang chỉnh lý hợp đồng.
Đỗ Mai nói “Tôi còn hy vọng cậu ở lại công ty.”
“Nói sau.” Lô Chu trầm giọng nói.
Đỗ Mai hỏi “Cậu thật sự tính toán đi Canada?”
“Không.” Lô Chu đáp “Ngốc ở trong nhà, nghỉ ngơi thả lỏng một chút, rất nhiều chuyện cần thời gian ngẫm lại rõ ràng, diễn nhiều năm như vậy, một hơi xông lên, quá mệt mỏi.”
Lô Chu muốn ký tên, Đỗ Mai lại nói “Từ từ, tôi biết cậu đã suy nghĩ rõ ràng, nhưng tôi còn có mấy câu muốn nói, Lô Chu, cậu tốt nhất nên suy nghĩ một chút.”
Lô Chu dừng lại một chút nhưng không có thay đổi chủ ý, bá bá ký nói “Chìa khóa nhà tôi đâu?”
Đỗ Mai xuất ra chìa khóa cho y nói “Cậu không diễn cũng có thể làm chủ nhiệm sản xuất, giám chế, cái gì không thể làm? Công ty đang cần người, cậu theo đoàn phim nhiều năm như vậy, diễn nhiều như vậy, cho dù làm đạo diễn, những người khác cũng sẽ không nói gì.”
“Tôi chỉ muốn diễn cũng chỉ sẽ diễn.” Lô Chu thu hồi chìa khóa, tựa vào ghế xoay, hu khẩu khí nói “Cám ơn chị, Đỗ tổng, lúc trước nghèo khó nghèo túng, là chị giúp tôi.”
“Cậu mấy năm nay cũng cố gắng.” Đỗ Mai nói “Tôi cũng xem ở trong mắt, cậu cũng giúp công ty không ít.”
“Vâng.” Lô Chu nghĩ nghĩ nói “Hảo tụ hảo tán, trước như vậy đi.”
Đỗ Mai còn nói “Tâm tính điều chỉnh tốt, nhớ rõ tùy thời trở về, đừng quên chúng ta không phải một nhịp hai tán, chính là cho cậu nghỉ bệnh trường kỳ.”
Lô Chu gật gật đầu nói “Tạm biệt Đỗ tổng, có việc còn có thể tùy thời gọi điện thoại cho tôi, giúp được gì tôi sẽ tận lực giúp, chuyện Tiêu Nghị, chị cũng giúp, đứa bé kia không tồi, có tài hoa.”
“Được.” Đỗ Mai nói.
Tiêu Nghị dọn vào phòng ở mới thuê, đó là một ký túc xá, ngoài Tiêu Nghị, còn có hai tân nhân ký hợp đồng với công ty, đều nhỏ hơn Tiêu Nghị rất nhiều.
Tiêu Nghị đỏ mắt dọn hành lý, đồ vật bị ném trong kho hàng công ty đã hơn một năm đều được vận chuyển lại đây, mà ngay cả công tử đại hình của Lô Chu cũng không có quên, trước tiên đưa đến kho hang trong công ty.
Tiêu Nghị tiến vào liền chiếm phòng lớn nhất 3 phòng ngủ 1 phòng khách. Hai bạn cùng phòng một người tên là OO một người khác gọi XX, Tiêu Nghị căn bản không có tâm tình đi giải bọn họ gọi là gì, Lâm Nghiêu giới thiệu xong Tiêu Nghị trực tiếp nghe tai này lọt qua tai kia.
Tiêu Nghị đi vào liền tự giam mình ở trong phòng, thẳng đến cuối cùng đói chịu không được, mới xanh cả mặt lại đây, OOXX sóng vai ngồi ở trên ghế sa lông xem TV, vội tiếp đón Tiêu Nghị, Tiêu Nghị có lệ hàn huyên vài câu mới nhớ tới hai người này chính là người trước kia bị Lô Chu nói mù mắt chó, điếc tai chó.
“Tiêu lão sư…” OO nói “Tại công ty chuẩn bị điều tốp sao?”
“Ân.” Tiêu Nghị nói “Lô Chu đi Canada an dưỡng, tôi một năm rưỡi không có công tác, công ty liền một lần nữa an bài chức vị cho tôi.”
Tiêu Nghị nhìn thoáng qua TV, TV đang phát lại phim Ô Hằng Cổ cùng Lê Trường Chinh diễn 《 Cẩm Mao Thử bay miêu phi thiên 》, Ô Hằng Cổ thực trẻ, rất bảnh hơn nữa thực sạch sẽ, mang theo thẳng thắn cùng bĩ khí của thiếu niên, cùng Lô Chu thành thục, giang hồ lão thành lại có bất đồng.
Một người XX lại hỏi “Thân thể Lô lão sư còn chưa tốt lên sao.”
Tiêu Nghị nghĩ thầm tin tức các người khẳng định nhìn không ít, cũng biết y không thể diễn, còn hỏi cái này làm gì? Gật gật đầu đáp “An dưỡng xong trở về thì tốt rồi.”
Ô Hằng Cổ cùng Lê Trường Chinh đối diễn cũng khá, Tiêu Nghị lần đầu tiên nhìn thấy Ô Hằng Cổ cùng Lô Chu đối diễn, chỉ biết Ô Hằng Cổ cùng tân nhân khác không giống, anh ta có thể phối hợp các tiền bối, trong cảnh diễn, lời thoại, cảm xúc, đều có thể truyền tải, anh ta rất phối hợp vả lại sẽ chú ý đến phản ứng của người khác, không giống Lô Chu, mang theo toàn bộ cảnh diễn vây quanh y. Lực khống chế của Lô Chu mạnh mà lực phối hợp của Ô Hằng Cổ cũng mạnh.
Lô Chu là người khống chế phim truyền hình, Ô Hằng Cổ lại là người kiến trúc một cảnh diễn.
“Ô Hằng Cổ sư huynh có thể cùng ảnh đế đối diễn.” OO nói “Cơ hội rất khó được.”
Tiêu Nghị gật gật đầu, nhìn Ô Hằng Cổ nói “Có thể đổi kênh không?”
“Tùy ý.” Hai tân nhân vội hỏi.
Tiêu Nghị liền thay đổi vài kênh, không tìm được phim của Lô Chu, cuối cùng vẫn là trở về, tiếp tục xem 《 Cẩm Mao Thử miêu phi thiên 》, kịch bản hẳn là lâm thời thỉnh biên kịch đến sửa đổi, vốn là Lô Chu cùng Lê Trường Chinh cân sức ngang tài, hiện tại lại là Ô Hằng Cổ phối hợp Lê Trường Chinh. Nhưng vẫn là song nam chính, Tiêu Nghị có dự cảm Ô Hằng Cổ năm nay 23, diễn tiểu sinh đến 30, ít nhất còn có thể hồng 7 năm.
Đỗ Mai ký 10 năm với anh ta, quả thật rất có ánh mắt.
Giới giải trí, phong thuỷ thay phiên chuyển.
Gọi đồ ăn bên ngoài, Tiêu Nghị ăn xong lại trở lại trong phòng, lấy phim truyền hình Lô Chu diễn ra, tìm được một bộ phim, kết cục Trương Thuận đứng ở đầu thuyền, chậm rãi đi xa, bông lau đầy trời, yểu không một tiếng động.
Lô Chu liền đi như vậy, cả số điện thoại cũng không lưu lại, Tiêu Nghị muốn gọi điện thoại cho y, Đỗ Mai không có số điện thoại của Lô Chu.
“Cậu đỏ có thể liên hệ cậu ta.” Đỗ Mai nói.
Tiêu Nghị “…”
Đỗ Mai nói “Nói suy nghĩ của cậu đi, Tiêu Nghị, tình huống hiện tại của cậu làm tôi thực đau đầu…”
Tiêu Nghị nói “Trong một năm rưỡi, tôi sẽ phát huy năng lực lớn nhất, vì công ty làm hết khả năng, nhưng khả năng của tôi… Sẽ không lớn.”
Lâm Nghiêu nói “Lô Chu trước kia cũng nói qua, nhà của cậu kêu cậu trở về, là tính toán kiếm ít tiền, về quê kết hôn sinh hoạt, có phải hay không?”
“Ân…” Tiêu Nghị đáp “Không, tôi có mục tiêu của tôi, bất quá sẽ không đổi nghề đến công ty đối thủ, Đỗ tổng có thể yên tâm, đến lúc đó, có khả năng cũng không làm.”
Đỗ Mai trầm ngâm không nói, Lâm Nghiêu đột nhiên nở nụ cười.
Tiêu Nghị chưa nói cho họ biết sau khi hết thời hạn hiệp ước mình sẽ đi Canada tìm Lô Chu, chỉ cần muốn tìm một người, tổng có thể tìm thấy, có lẽ đến lúc đó, Lô Chu đã không còn là nam thần của rất nhiều người nhưng y vẫn là nam thần của hắn.
Tìm được Lô Chu xong, Tiêu Nghị sẽ nói cho y biết mình nghĩ như thế nào tựa như từ trước truy bạn gái của hắn, tiếp liền… Nghe thiên mệnh đi.
“Cười… Cười cái gì?” Tiêu Nghị có chút kỳ quái nhìn Lâm Nghiêu.
Lâm Nghiêu nói “Tôi còn nhớ rõ lần đầu tiên cậu tới công ty.”
“Ân.” Đỗ Mai nói “Thay đổi rất nhiều, mới đầu muốn cho Lô Chu mang cậu, tôi cảm thấy các cậu có thể học tập nhau, hiện tại quả nhiên cải biến cậu.”
“Phải không?” Tiêu Nghị cũng ý thức được, một năm rưỡi trước, khi hắn từ phòng cho thuê kia đi ra, cơ hồ không biết mình muốn làm cái gì, tương lai cũng một mảnh mây mù.
Điều này cũng chính là sức mạnh của ái tình đi, làm người ta tìm được động lực, sau đó theo ái tình tiêu tan cùng thất bại, hết thảy đều lâm vào biến mất, trở về làm con buồi, sau đó lại đi truy tìm một đối tượng ái tình hư vô mờ mịt, tái tiêu tan thất bại nữa…
Tiêu Nghị nghĩ thầm lúc làm học sinh, tôi đã từng là nam thần của rất nhiều người.
Tiêu Nghị nghĩ nghĩ nói “Cần tôi làm người đại diện mang tân nhân không? Hay là làm chút sáng tác…”
Đỗ Mai nghĩ nghĩ nói “Người đại diện…”
Đỗ Mai hiển nhiên có chút do dự, Lâm Nghiêu nói “Tiêu Nghị, cậu nguyện ý giúp công ty đi tham gia tuyển tú không? Cậu đã tham gia qua hoạt động tuyển tú, trước kia tôi có nghe Lô Chu nói qua, cậu còn qua hải tuyển, ở địa khu bị đào thải.”
“Giúp công ty?” Tiêu Nghị nói.
“Cuối tuần tôi cùng người phụ trách tổ tiết mục《 Thanh âm điểu ti 》 ăn bữa cơm.” Lâm Nghiêu nói “Một quý này, biên đạo muốn trực tiếp hải tuyển, tiến hành hỗn hợp, chúng ta cùng Tụ Hoa, Đàn Tinh đều có quan hệ hợp tác, hiện tại công ty cũng từ từ vào quỹ đạo, muốn nâng vài tân nhân.”
“Muốn tôi dẫn bọn họ đi tuyển tú phải không?” Tiêu Nghị nói.
Đỗ Mai nói “Quên đi, Lâm Nghiêu.”
Lâm Nghiêu lại nói “Cho cậu đi tham gia tuyển tú.”
Tiêu Nghị nói “Nhưng tôi không muốn vào giới giải trí …”
Lâm Nghiêu nói “Đến vòng bán kết, để tổ tiết mục an bài cậu cùng người trong công ty chúng ta quyết đấu, đến lúc đó nhìn xem… Cậu lui.”
Tiêu Nghị nói “Có thể a.”
Tiêu Nghị hướng Đỗ Mai nói “Đương nhiên có thể, nhưng tôi không biết có thể tiến vào vòng bán kết hay không.”
Đỗ Mai nói “Thật sự có thể chứ?”
“Đương nhiên.” Tiêu Nghị nói “Trước kia 《 Nam sinh xuất sắc 》 tôi cũng bị hỏi qua, muốn vào trận chung kết phải ký hợp đồng 10 năm, cùng giao phí tài trợ 50 vạn…”
Đỗ Mai hiểu lầm ý của Tiêu Nghị nói “Cái này không cần cậu xuất, công ty sẽ chuẩn bị.”
“Được.” Tiêu Nghị đáp.
Lâm Nghiêu nói “Nhưng nếu lui, cậu phải nhất định phải nghe an bài của công ty, không thể vào giới giải trí, cũng không thể ký hợp đồng với công ty khác, ngẫu nhiên ca hát không thành vấn đề, không thể tham gia công khai thương diễn, nếu muốn tham gia thương diễn cũng được, phải ký với công ty trước.”
“Không thành vấn đề.” Tiêu Nghị nói.
Tiêu Nghị vốn không quá muốn tranh giành, theo Lô Chu lâu như vậy, hắn càng dần dần cảm thấy giới giải trí không hay lắm, xét đến cùng đều là tiền. Hát rong là vì tiền, tham dự hoạt động là vì tiền, cái gì cũng là tiền, hết thảy nguyên tố cá nhân đều sẽ bị đổi thành thu tỉ lệ xem, phòng bán vé ngang giới.
Vì thế Lâm Nghiêu bắt tay đi an bài, Đỗ Mai thì bảo Tiêu Nghị trở về nghỉ ngơi, điều chỉnh trạng thái, mấy ngày nữa đến cùng tân nhân gặp mặt, đến lúc đó cùng đi dự thi.
Tiêu Nghị về đến nhà, ôm công tử của Lô Chu, sờ sờ đầu của nó, cũng ở ngoài miệng nó cẩn thận hôn hôn, kéo tay nó, phát hiện nhẫn không có.
Tiêu Nghị tìm nửa ngày, hoài nghi là rớt, cũng có thể lúc Lô Chu ôm không chú ý tới nhẫn, tuy rằng thực quý nhưng chỉ hảo tính.
“Chu ca…” Tiêu Nghị xoay thân, hai chân kẹp lấy chân dài của đại công tử, để nó đặt ở trên người mình, tự nhủ nói “Anh vì cái gì ngay cả chào hỏi cũng không đã bước đi? Là sợ tôi quấn anh sao?”
Cùng lúc đó, Lô Chu ở nhà hắt hơi một cái.
Điện thoại vang, Lô Chu tiếp nói “Gần đây không muốn đi ra ngoài.”
“Bên ngoài nói cậu sẽ không đóng phim.” Trịnh Tiểu Thông nói “Không phải là thật chứ.”
Lô Chu nói “Đừng lại nói việc này, phiền.”
Trịnh Tiểu Thông nói “Chuyện lần trước, tôi kêu người điều tra, cậu có biết ai làm không.”
Lô Chu đạo “Nói.”
“Người khác muốn hại Lê muội muội.” Trịnh Tiểu Thông nói “Cậu đoán xem ai muốn hại cậu ta?”
Lô Chu không nói chuyện, Trịnh Tiểu Thông còn nói “Người đại diện của Ô Hằng Cổ, trước kia làm ở công ty Huy Nhạc, Lê Trường Chinh trước kia từ Huy Nhạc đổi nghề đi ra, cùng Huy Nhạc triệt để trở mặt.”
“Mẹ nó.” Lô Chu nói “Là tiểu tử Ô Hằng Cổ kia làm?”
“Không rõ ràng lắm.” Trịnh Tiểu Thông nói “Tôi đoán lá gan Ô Hằng Cổ không lớn như vậy, ngược lại người đại diện cậu ta có khả năng, nhất tiễn song điêu, vừa tàn Lê Trường Chinh, có năng lực để Ô Hằng Cổ thay Triển Chiêu. Công ty Lê Trường Chinh tìm không thấy người thay, bọn họ cả tân nhân cũng không ký, hơn nữa bọn họ bên kia thiếu đầu tư, toàn dựa vào Lê muội muội chống, Lê Trường Chinh ngã, tái liên hệ Lý Diệp trước kia ở Huy Nhạc, Ô Hằng Cổ nói không chừng có thể thượng vị, hãm hại Lê Trường Chinh, tạo phúc toàn đoàn phim.”
“Con chó được nuôi hãm hại lão tử!” Lô Chu nói “Sự nghiệp ái tình, cả đêm không còn!”
Trịnh Tiểu Thông còn nói “Tôi kêu người giới thiệu cho cậu, đổi công ty đi, tôi xem Đỗ Mai người nọ cũng không sao, cậu đã hơn 30, còn cả ngày tiếp cái gì phim thanh xuân thần tượng cho cậu.”
“Rồi nói sau.” Lô Chu nói “Đỗ Mai quen mẹ tôi, nhiều năm như vậy lại là trưởng bối, chị ấy rất chiếu cố tôi, có lợi có hại, không có chị ấy, tôi cũng không có khả năng được nâng.”
Trịnh Tiểu Thông lại hỏi “Tiểu thỏ tử nhà cậu đi theo cậu sao?”
Lô Chu “Không, tôi kêu Đỗ Mai an bài cho em ấy phát triển, chỉ có tôi đi.”
“Đi chơi?” Trịnh Tiểu Thông nói.
Lô Chu “Mấy ngày nữa, gần đây không có tâm tình.”
Lô Chu đem điện thoại treo, ở nhà an tĩnh ngồi, giống như Tiêu Nghị còn sẽ từ trên lầu đi xuống, hỏi Chu ca anh ăn hoa quả không, hoặc là xoát tao bao không, hoặc là làm quái ở trên sàn nhà lăn qua lăn lại, giống con sâu mấp máy trên ghế sa lông, tái lớn tiếng hát vài câu.
Lô Chu cười cười, lắc đầu, thở dài, cầm lấy di động, lật lật tin nhắn, bằng hữu đã biết chuyện y cùng Đỗ Mai giải ước, sôi nổi phát tin tức đến an ủi y, hỏi y có kế hoạch tiếp theo chưa, Lô Chu cũng không hồi, tựa mặt vào trên ghế sa lông, nhìn phía ngoài cửa sổ, cửa sổ sát đất giống như một màn hình lớn, micro có tiếng nói, ngoài cửa sổ rơi xuống tuyết.
Lô Chu nghĩ nghĩ, lại tiếp điện thoại.
“Thanh âm điểu ti anh có vé không?” Lô Chu hỏi.
“Ngô.”
“Tôi đưa trăm vạn qua cho anh, đến lúc đó lại nhìn tình huống đi.”
“Vé vào cửa cái đầu của anh a! Phí tài trợ!”
“Liền nói như vậy, đấu vòng loại không đi, xem biểu hiện của cậu ấy đi, trận chung kết lại đi xem, đừng nói cho cậu ấy.”
Tiêu Nghị ngồi ở trong công ty, nghe âm thanh vờn quanh, cuối cùng quyết định một ca khúc.
“Chào ngài, Tiêu lão sư.” Tân nhân tiến vào, hướng Tiêu Nghị gật đầu.
Lâm Nghiêu giới thiệu nói “Tiêu Nghị, đây là Hồ Kim Bảo.”
Tiêu Nghị “…”
Lâm Nghiêu “Kim Bảo, đây là Tiêu Nghị. Kim bảo nghệ danh gọi Cảnh Luật, Tiêu Nghị, đến, các cậu làm quen một chút.”
Tiêu Nghị nghĩ thầm mẹ kiếp gió cũng chuyển biến quá nhanh, Lâm Nghiêu anh thật cố ý đùa tôi sao.
Cảnh Luật thực trẻ, xem ra đại học còn chưa học xong, Tiêu Nghị cùng cậu ta nắm tay, trong đầu tất cả đều là bộ dáng tài thần phủng đại nguyên bảo cười hì hì hỏi: “Tốt nghiệp chưa?”
“Chưa.” Cảnh Luật nói “Tôi bị đuổi học.”
Tiêu Nghị gật gật đầu, liền không hỏi lại, Lâm Nghiêu lại hướng Cảnh Luật nói “Tiêu Nghị phụ trách mang cậu đi tham gia đấu vòng loại cùng trận chung kết, tiến vòng bán kết xong, công ty sẽ an bài người đại diện. Hảo hảo cố gắng.”
Cảnh Luật tựa như tân nhân, thật cẩn thận vả lại thập phần sợ hãi, đối với Lâm Nghiêu xưng Lâm tổng, Lâm Nghiêu đi, Tiêu Nghị nói “Không cần quá khách khí.”
“Vâng… Vâng.” Cảnh Luật nói.
Tiêu Nghị châm trà cho cậu ta hỏi “Chọn bài nào?”
Cảnh Luật chưa chọn, Tiêu Nghị liền cất cao giọng hát, cùng cậu ta đồng thời chọn ca khúc, Tiêu Nghị đã quyết định, Cảnh Luật lại chậm chạp quyết định.
“Trước kia cậu cảm thấy.” Tiêu Nghị nói “Bài cậu thích nhất hoặc là bài cậu hát tốt nhất là bài nào.”
Cảnh Luật có chút chần chờ, không trả lời Tiêu Nghị, Tiêu Nghị lại nói “Nói như thế, hiện tại tuyển tú ca hát đều cần kỹ thuật giỏi. Âm cao, chơi khí thanh, một cái so một cái theo đuổi cá tính. Nếu cậu hát tốt, có thể thử xem, nếu không được liền lấy tình cảm đả động người.”
“Tôi hiểu được.” Cảnh Luật chọn một ca khúc, Tiêu Nghị liền đi tìm nhạc phổ, hẹn với Cảnh Luật, mỗi ngày bắt đầu từ 7 giờ sáng, ở trong công ty luyện ca.
Trong lúc đó Tiêu Nghị lại đi tới chỗ Đỗ Mai lĩnh lịch trình, tháng 6 bắt đầu trận đấu, Tiêu Nghị theo Lô Chu đã hơn một năm, đối với việc này đã việc quen thì dễ làm, biết an bài thế nào. Bồi Cảnh Luật luyện ca, mình cũng thuận tiện luyện ca, cảm giác đã lâu không hát đã có chút lực bất tòng tâm.
“Chúng ta có thể như lạc đà cùng con thỏ truyền kỳ.” Tiêu Nghị cười hướng Cảnh Luật nói, Cảnh Luật có chút phiền toái, mỗi lần đều không muốn hát, cảm thấy mệt mỏi, Tiêu Nghị liền như vậy cổ vũ cậu ta.
Ba tháng, Tiêu Nghị cùng Cảnh Luật đi họp, tổ tiết mục ở Bắc Kinh, trên cơ bản ai có thể thông qua, ai sẽ bị đào thải, đều là đã quyết định nội bộ, trong lòng tuyển thủ cũng rõ ràng, bất quá chỉ tới lộ mặt thôi.
“Hai người các cậu, ai tới trước?” Biên đạo nói.
Tiêu Nghị hướng biên đạo, đạo diễn tiết mục, chủ nhiệm tiết mục chào hỏi, những người này trong lòng Tiêu Nghị đại khái đều rõ ràng “Đỗ tổng để tôi tới dự thi, thuận tiện, đến, Cảnh Luật cùng các lão sư chào hỏi.”
“Xin chào các lão sư.” Cảnh Luật vội hỏi.
Tất cả mọi người nở nụ cười, Tiêu Nghị biết cùng bọn họ giao tiếp, chỉ cần không kiêu ngạo, mặc dù mình người nhỏ, lời nhẹ, nhưng đại bộ phận vẫn không bị làm khó dễ.
“Nói câu chuyện đi.” Biên đạo nói “Muốn quay một đoạn trước, lúc lên sân khấu phát lên trước, lên sân khấu, nên biết lưu trình.”
“Ân.” Tiêu Nghị nghĩ nghĩ nói “Tôi tốt nghiệp học viện âm nhạc, hệ biên khúc, ra xã hội, tại Tân Lãng một đoạn thời gian làm hậu kỳ video cùng MV, sau lại được bằng hữu giới thiệu, ký với Hoa Hưng, đảm nhiệm trợ lý tư nhân của Lô Chu một năm rưỡi…”
Đạo diễn còn chưa có xem qua tư liệu cá nhân của Tiêu Nghị, nghe được bị dọa một cái nói “Cậu là trợ lý của Lô Chu?”
“Đúng vậy.” Tiêu Nghị nói.
“Lớn như vậy.” Chủ nhiệm tiết mục cười nói “Mấy ngày hôm trước người đại diện của Ninh Á Tình còn nói tới cậu.”
Tiêu Nghị lập tức nói “Bồi Thái tử đọc sách… Lần này chủ yếu là bồi Cảnh Luật tới, Đỗ tổng cũng nói.”
“Ân.” Biên đạo nói “Muốn như thế nào quay video tuyên truyền này… Ngược lại tương đối phiền toái, cậu có ý kiến gì hay không?”
Tiêu Nghị nói “Dựa theo tự mình giới thiệu vắn tắt đi lên không được sao?”
Không có người nói chuyện, Tiêu Nghị nghĩ nghĩ nói “Là bởi vì vấn đề của Chu ca sao?”
“Đúng vậy.” Biên đạo nói “Đỗ tổng đặc biệt tiếp đón, tốt nhất không cần nhắc tới cậu ta.”
Tiêu Nghị nói “Được, kia… Vậy xóa phần có Chu ca, nói thẳng tôi tại công ty công tác là có thể .”
“Đây là một công tác bình thường.” Đạo diễn nói “Toàn bộ phong cách tiết mục, chính là yêu cầu một loại…”
“Người bình thường.” Tiêu Nghị nói “Sinh hoạt hát, tại thành phố lớn tràn ngập thanh âm phức tạp.”
“Đúng!” Biên đạo cười nói “Cậu cũng lý giải, hơn nữa cậu đến lúc đó lên đài, biểu hiện ra ngoài không thể giống với những người khác, nói thí dụ như yêu ca hát a, vô luận như thế nào cũng phải đuổi theo giấc mộng a, những lời này tuyển thủ khác cũng nói qua.”
Tiêu Nghị nói “Vậy, hy vọng ca hát, nhưng là tình nguyện bình thường, so với đứng ở trước sân khấu, càng hy vọng làm người đủ tư cách phía sau màn.”
“Kia người xem liền muốn hỏi, nếu là như thế này, cậu tới dự thi làm cái gì?” Đạo diễn nói.
Tất cả mọi người nở nụ cười.
Tiêu Nghị tự giễu cười cười, mắt nhìn Cảnh Luật, Cảnh Luật có chút cảm động, Tiêu Nghị lại vỗ vỗ vai cậu ta, hướng đạo diễn nói “Tôi đến dự thi, là vì đứng ở trước máy quay, nói mấy câu, hoàn thành tâm nguyện của tôi, coi như thổ lộ với người yêu của tôi.”
“Có thể.” Đạo diễn nói “Đến lúc đó cứ dựa theo phân đoạn này, cấp đạo sư của các cậu an bài.”
Biên đạo nói “Nói một chút, trước đó cậu nên câu thông, không thể nói thái quá, có thể hỏi một chút đối tượng tỏ tình là ai chăng?”
Tiêu Nghị cười nói “Sẽ không nói hưu nói vượn cũng sẽ không nói rõ là nói cho ai, hơn nữa, tiết mục quay, quá phận trực tiếp cắt, đến, Cảnh Luật, đến cậu.”
Tiêu Nghị liền về trước công ty, nhìn thấy Ô Hằng Cổ cùng một người đứng ở trong hành lang nói chuyện, liền cùng Ô Hằng Cổ tiếp đón, Ô Hằng Cổ nhìn không chớp mắt.
《 Cẩm Mao Thử miêu phi thiên 》 chiếu vào tết âm lịch, tỉ lệ xem phá 2%, nháy mắt Ô Hằng Cổ liền đỏ, Weibo Skype tất cả đều thảo luận về anh ta, Tiêu Nghị nghĩ thầm Ô Hằng Cổ cũng rốt cục hết khổ, đã từng bị fan của Lô Chu cùng Lê Trường Chinh mỗi ngày chì chiết, cuối cùng vẫn là vận mệnh của Lô Chu thành tựu anh ta, nếu không bởi vì Lô Chu thiếu chút nữa tàn phế, thời gian này Ô Hằng Cổ còn diễn vai phụ.
Tiêu Nghị cho rằng Ô Hằng Cổ không thấy được, cười chào hỏi với anh ta.
Tiêu Nghị “Ô đệ!”
Ô Hằng Cổ liếc mắt liếc hắn, vẻ mặt như muốn hỏi ai vậy, Tiêu Nghị nháy mắt liền nóng nảy, trong lòng giận dữ hét cậu kéo cái mao a! “Tiêu Nghị.” Lâm Nghiêu nghe được thanh âm của hắn, mở cửa kêu hắn tiến vào.
Tiêu Nghị kéo hành lý vào, Đỗ Mai đang gọi điện thoại, nhìn thấy Tiêu Nghị đến, hai ba câu liền nói xong.
“Lô Chu cùng công ty giải ước, đi Canada an dưỡng.” Đỗ Mai nói.
Tiêu Nghị không nghĩ tới mình cũng có một ngày như thế. Hắn thật sững sờ ở trước mặt Đỗ Mai, nửa ngày nói không nên lời một câu, nếu sinh hoạt là một bộ phim, đạo diễn màn ảnh nhất định đánh vào trên mặt Tiêu Nghị, phối hợp với lời thuyết minh của Đỗ Mai.
Vẻ mặt của hắn từ khiếp sợ đến mờ mịt, nước mắt bá một chút liền bừng lên, trong đầu nhiều lần vang một câu —— Tại sao có thể như vậy? Tại sao có thể như vậy…
Hắn theo bản năng còn tưởng rằng Đỗ Mai nói giỡn nhưng không, thanh âm của Đỗ Mai nhất thời xa lại nhất thời gần, làm Tiêu Nghị cảm thấy toàn bộ thế giới triệt để bỏ mình.
“Lô Chu trước khi đi nói cho cậu ở lại công ty phát triển, trước ký với cậu ba năm, trên danh nghĩa là trợ lý tư nhân, cậu đi theo cậu ấy cũng một năm rưỡi, hiện tại tăng cho cậu tới 2 vạn, dư lại một năm rưỡi, cậu nghe an bài của công ty là được… Nếu muốn tiếp tục lưu lại, chi tiết chúng ta lại nói.”
“Chìa khóa nhà cậu ấy kêu tôi bảo quản…”
“…”
Trong phòng làm việc yên tĩnh trở lại, Tiêu Nghị đứng dậy đẩy cửa đi ra ngoài, thấy Ô Hằng Cổ không kiên nhẫn cùng người đại diện nói chuyện, mở ra cửa thông đạo, ngồi vào thang lầu, hai tay ma sát mắt, không tiếng động nghẹn ngào lên.
Một lát sau, Lâm Nghiêu đẩy cửa tiến vào, vỗ vỗ vai hắn nói “Được rồi, tôi biết cậu luyến tiếc Lô Chu, nhưng mặc kệ thế nào, công tác phải tiếp tục làm, đúng hay không?”
Tiêu Nghị khóc đến toàn thân phát run, hắn căn bản không có bất luận chuẩn bị tâm lý nào, nói đi là đi, một hồi đã không thấy người.
Xế chiều hôm đó, Lâm Nghiêu mang Tiêu Nghị chuyển nhà.
Tiêu Nghị đi rồi, Lô Chu từ văn phòng cách vách lại đây, Đỗ Mai đang chỉnh lý hợp đồng.
Đỗ Mai nói “Tôi còn hy vọng cậu ở lại công ty.”
“Nói sau.” Lô Chu trầm giọng nói.
Đỗ Mai hỏi “Cậu thật sự tính toán đi Canada?”
“Không.” Lô Chu đáp “Ngốc ở trong nhà, nghỉ ngơi thả lỏng một chút, rất nhiều chuyện cần thời gian ngẫm lại rõ ràng, diễn nhiều năm như vậy, một hơi xông lên, quá mệt mỏi.”
Lô Chu muốn ký tên, Đỗ Mai lại nói “Từ từ, tôi biết cậu đã suy nghĩ rõ ràng, nhưng tôi còn có mấy câu muốn nói, Lô Chu, cậu tốt nhất nên suy nghĩ một chút.”
Lô Chu dừng lại một chút nhưng không có thay đổi chủ ý, bá bá ký nói “Chìa khóa nhà tôi đâu?”
Đỗ Mai xuất ra chìa khóa cho y nói “Cậu không diễn cũng có thể làm chủ nhiệm sản xuất, giám chế, cái gì không thể làm? Công ty đang cần người, cậu theo đoàn phim nhiều năm như vậy, diễn nhiều như vậy, cho dù làm đạo diễn, những người khác cũng sẽ không nói gì.”
“Tôi chỉ muốn diễn cũng chỉ sẽ diễn.” Lô Chu thu hồi chìa khóa, tựa vào ghế xoay, hu khẩu khí nói “Cám ơn chị, Đỗ tổng, lúc trước nghèo khó nghèo túng, là chị giúp tôi.”
“Cậu mấy năm nay cũng cố gắng.” Đỗ Mai nói “Tôi cũng xem ở trong mắt, cậu cũng giúp công ty không ít.”
“Vâng.” Lô Chu nghĩ nghĩ nói “Hảo tụ hảo tán, trước như vậy đi.”
Đỗ Mai còn nói “Tâm tính điều chỉnh tốt, nhớ rõ tùy thời trở về, đừng quên chúng ta không phải một nhịp hai tán, chính là cho cậu nghỉ bệnh trường kỳ.”
Lô Chu gật gật đầu nói “Tạm biệt Đỗ tổng, có việc còn có thể tùy thời gọi điện thoại cho tôi, giúp được gì tôi sẽ tận lực giúp, chuyện Tiêu Nghị, chị cũng giúp, đứa bé kia không tồi, có tài hoa.”
“Được.” Đỗ Mai nói.
Tiêu Nghị dọn vào phòng ở mới thuê, đó là một ký túc xá, ngoài Tiêu Nghị, còn có hai tân nhân ký hợp đồng với công ty, đều nhỏ hơn Tiêu Nghị rất nhiều.
Tiêu Nghị đỏ mắt dọn hành lý, đồ vật bị ném trong kho hàng công ty đã hơn một năm đều được vận chuyển lại đây, mà ngay cả công tử đại hình của Lô Chu cũng không có quên, trước tiên đưa đến kho hang trong công ty.
Tiêu Nghị tiến vào liền chiếm phòng lớn nhất 3 phòng ngủ 1 phòng khách. Hai bạn cùng phòng một người tên là OO một người khác gọi XX, Tiêu Nghị căn bản không có tâm tình đi giải bọn họ gọi là gì, Lâm Nghiêu giới thiệu xong Tiêu Nghị trực tiếp nghe tai này lọt qua tai kia.
Tiêu Nghị đi vào liền tự giam mình ở trong phòng, thẳng đến cuối cùng đói chịu không được, mới xanh cả mặt lại đây, OOXX sóng vai ngồi ở trên ghế sa lông xem TV, vội tiếp đón Tiêu Nghị, Tiêu Nghị có lệ hàn huyên vài câu mới nhớ tới hai người này chính là người trước kia bị Lô Chu nói mù mắt chó, điếc tai chó.
“Tiêu lão sư…” OO nói “Tại công ty chuẩn bị điều tốp sao?”
“Ân.” Tiêu Nghị nói “Lô Chu đi Canada an dưỡng, tôi một năm rưỡi không có công tác, công ty liền một lần nữa an bài chức vị cho tôi.”
Tiêu Nghị nhìn thoáng qua TV, TV đang phát lại phim Ô Hằng Cổ cùng Lê Trường Chinh diễn 《 Cẩm Mao Thử bay miêu phi thiên 》, Ô Hằng Cổ thực trẻ, rất bảnh hơn nữa thực sạch sẽ, mang theo thẳng thắn cùng bĩ khí của thiếu niên, cùng Lô Chu thành thục, giang hồ lão thành lại có bất đồng.
Một người XX lại hỏi “Thân thể Lô lão sư còn chưa tốt lên sao.”
Tiêu Nghị nghĩ thầm tin tức các người khẳng định nhìn không ít, cũng biết y không thể diễn, còn hỏi cái này làm gì? Gật gật đầu đáp “An dưỡng xong trở về thì tốt rồi.”
Ô Hằng Cổ cùng Lê Trường Chinh đối diễn cũng khá, Tiêu Nghị lần đầu tiên nhìn thấy Ô Hằng Cổ cùng Lô Chu đối diễn, chỉ biết Ô Hằng Cổ cùng tân nhân khác không giống, anh ta có thể phối hợp các tiền bối, trong cảnh diễn, lời thoại, cảm xúc, đều có thể truyền tải, anh ta rất phối hợp vả lại sẽ chú ý đến phản ứng của người khác, không giống Lô Chu, mang theo toàn bộ cảnh diễn vây quanh y. Lực khống chế của Lô Chu mạnh mà lực phối hợp của Ô Hằng Cổ cũng mạnh.
Lô Chu là người khống chế phim truyền hình, Ô Hằng Cổ lại là người kiến trúc một cảnh diễn.
“Ô Hằng Cổ sư huynh có thể cùng ảnh đế đối diễn.” OO nói “Cơ hội rất khó được.”
Tiêu Nghị gật gật đầu, nhìn Ô Hằng Cổ nói “Có thể đổi kênh không?”
“Tùy ý.” Hai tân nhân vội hỏi.
Tiêu Nghị liền thay đổi vài kênh, không tìm được phim của Lô Chu, cuối cùng vẫn là trở về, tiếp tục xem 《 Cẩm Mao Thử miêu phi thiên 》, kịch bản hẳn là lâm thời thỉnh biên kịch đến sửa đổi, vốn là Lô Chu cùng Lê Trường Chinh cân sức ngang tài, hiện tại lại là Ô Hằng Cổ phối hợp Lê Trường Chinh. Nhưng vẫn là song nam chính, Tiêu Nghị có dự cảm Ô Hằng Cổ năm nay 23, diễn tiểu sinh đến 30, ít nhất còn có thể hồng 7 năm.
Đỗ Mai ký 10 năm với anh ta, quả thật rất có ánh mắt.
Giới giải trí, phong thuỷ thay phiên chuyển.
Gọi đồ ăn bên ngoài, Tiêu Nghị ăn xong lại trở lại trong phòng, lấy phim truyền hình Lô Chu diễn ra, tìm được một bộ phim, kết cục Trương Thuận đứng ở đầu thuyền, chậm rãi đi xa, bông lau đầy trời, yểu không một tiếng động.
Lô Chu liền đi như vậy, cả số điện thoại cũng không lưu lại, Tiêu Nghị muốn gọi điện thoại cho y, Đỗ Mai không có số điện thoại của Lô Chu.
“Cậu đỏ có thể liên hệ cậu ta.” Đỗ Mai nói.
Tiêu Nghị “…”
Đỗ Mai nói “Nói suy nghĩ của cậu đi, Tiêu Nghị, tình huống hiện tại của cậu làm tôi thực đau đầu…”
Tiêu Nghị nói “Trong một năm rưỡi, tôi sẽ phát huy năng lực lớn nhất, vì công ty làm hết khả năng, nhưng khả năng của tôi… Sẽ không lớn.”
Lâm Nghiêu nói “Lô Chu trước kia cũng nói qua, nhà của cậu kêu cậu trở về, là tính toán kiếm ít tiền, về quê kết hôn sinh hoạt, có phải hay không?”
“Ân…” Tiêu Nghị đáp “Không, tôi có mục tiêu của tôi, bất quá sẽ không đổi nghề đến công ty đối thủ, Đỗ tổng có thể yên tâm, đến lúc đó, có khả năng cũng không làm.”
Đỗ Mai trầm ngâm không nói, Lâm Nghiêu đột nhiên nở nụ cười.
Tiêu Nghị chưa nói cho họ biết sau khi hết thời hạn hiệp ước mình sẽ đi Canada tìm Lô Chu, chỉ cần muốn tìm một người, tổng có thể tìm thấy, có lẽ đến lúc đó, Lô Chu đã không còn là nam thần của rất nhiều người nhưng y vẫn là nam thần của hắn.
Tìm được Lô Chu xong, Tiêu Nghị sẽ nói cho y biết mình nghĩ như thế nào tựa như từ trước truy bạn gái của hắn, tiếp liền… Nghe thiên mệnh đi.
“Cười… Cười cái gì?” Tiêu Nghị có chút kỳ quái nhìn Lâm Nghiêu.
Lâm Nghiêu nói “Tôi còn nhớ rõ lần đầu tiên cậu tới công ty.”
“Ân.” Đỗ Mai nói “Thay đổi rất nhiều, mới đầu muốn cho Lô Chu mang cậu, tôi cảm thấy các cậu có thể học tập nhau, hiện tại quả nhiên cải biến cậu.”
“Phải không?” Tiêu Nghị cũng ý thức được, một năm rưỡi trước, khi hắn từ phòng cho thuê kia đi ra, cơ hồ không biết mình muốn làm cái gì, tương lai cũng một mảnh mây mù.
Điều này cũng chính là sức mạnh của ái tình đi, làm người ta tìm được động lực, sau đó theo ái tình tiêu tan cùng thất bại, hết thảy đều lâm vào biến mất, trở về làm con buồi, sau đó lại đi truy tìm một đối tượng ái tình hư vô mờ mịt, tái tiêu tan thất bại nữa…
Tiêu Nghị nghĩ thầm lúc làm học sinh, tôi đã từng là nam thần của rất nhiều người.
Tiêu Nghị nghĩ nghĩ nói “Cần tôi làm người đại diện mang tân nhân không? Hay là làm chút sáng tác…”
Đỗ Mai nghĩ nghĩ nói “Người đại diện…”
Đỗ Mai hiển nhiên có chút do dự, Lâm Nghiêu nói “Tiêu Nghị, cậu nguyện ý giúp công ty đi tham gia tuyển tú không? Cậu đã tham gia qua hoạt động tuyển tú, trước kia tôi có nghe Lô Chu nói qua, cậu còn qua hải tuyển, ở địa khu bị đào thải.”
“Giúp công ty?” Tiêu Nghị nói.
“Cuối tuần tôi cùng người phụ trách tổ tiết mục《 Thanh âm điểu ti 》 ăn bữa cơm.” Lâm Nghiêu nói “Một quý này, biên đạo muốn trực tiếp hải tuyển, tiến hành hỗn hợp, chúng ta cùng Tụ Hoa, Đàn Tinh đều có quan hệ hợp tác, hiện tại công ty cũng từ từ vào quỹ đạo, muốn nâng vài tân nhân.”
“Muốn tôi dẫn bọn họ đi tuyển tú phải không?” Tiêu Nghị nói.
Đỗ Mai nói “Quên đi, Lâm Nghiêu.”
Lâm Nghiêu lại nói “Cho cậu đi tham gia tuyển tú.”
Tiêu Nghị nói “Nhưng tôi không muốn vào giới giải trí …”
Lâm Nghiêu nói “Đến vòng bán kết, để tổ tiết mục an bài cậu cùng người trong công ty chúng ta quyết đấu, đến lúc đó nhìn xem… Cậu lui.”
Tiêu Nghị nói “Có thể a.”
Tiêu Nghị hướng Đỗ Mai nói “Đương nhiên có thể, nhưng tôi không biết có thể tiến vào vòng bán kết hay không.”
Đỗ Mai nói “Thật sự có thể chứ?”
“Đương nhiên.” Tiêu Nghị nói “Trước kia 《 Nam sinh xuất sắc 》 tôi cũng bị hỏi qua, muốn vào trận chung kết phải ký hợp đồng 10 năm, cùng giao phí tài trợ 50 vạn…”
Đỗ Mai hiểu lầm ý của Tiêu Nghị nói “Cái này không cần cậu xuất, công ty sẽ chuẩn bị.”
“Được.” Tiêu Nghị đáp.
Lâm Nghiêu nói “Nhưng nếu lui, cậu phải nhất định phải nghe an bài của công ty, không thể vào giới giải trí, cũng không thể ký hợp đồng với công ty khác, ngẫu nhiên ca hát không thành vấn đề, không thể tham gia công khai thương diễn, nếu muốn tham gia thương diễn cũng được, phải ký với công ty trước.”
“Không thành vấn đề.” Tiêu Nghị nói.
Tiêu Nghị vốn không quá muốn tranh giành, theo Lô Chu lâu như vậy, hắn càng dần dần cảm thấy giới giải trí không hay lắm, xét đến cùng đều là tiền. Hát rong là vì tiền, tham dự hoạt động là vì tiền, cái gì cũng là tiền, hết thảy nguyên tố cá nhân đều sẽ bị đổi thành thu tỉ lệ xem, phòng bán vé ngang giới.
Vì thế Lâm Nghiêu bắt tay đi an bài, Đỗ Mai thì bảo Tiêu Nghị trở về nghỉ ngơi, điều chỉnh trạng thái, mấy ngày nữa đến cùng tân nhân gặp mặt, đến lúc đó cùng đi dự thi.
Tiêu Nghị về đến nhà, ôm công tử của Lô Chu, sờ sờ đầu của nó, cũng ở ngoài miệng nó cẩn thận hôn hôn, kéo tay nó, phát hiện nhẫn không có.
Tiêu Nghị tìm nửa ngày, hoài nghi là rớt, cũng có thể lúc Lô Chu ôm không chú ý tới nhẫn, tuy rằng thực quý nhưng chỉ hảo tính.
“Chu ca…” Tiêu Nghị xoay thân, hai chân kẹp lấy chân dài của đại công tử, để nó đặt ở trên người mình, tự nhủ nói “Anh vì cái gì ngay cả chào hỏi cũng không đã bước đi? Là sợ tôi quấn anh sao?”
Cùng lúc đó, Lô Chu ở nhà hắt hơi một cái.
Điện thoại vang, Lô Chu tiếp nói “Gần đây không muốn đi ra ngoài.”
“Bên ngoài nói cậu sẽ không đóng phim.” Trịnh Tiểu Thông nói “Không phải là thật chứ.”
Lô Chu nói “Đừng lại nói việc này, phiền.”
Trịnh Tiểu Thông nói “Chuyện lần trước, tôi kêu người điều tra, cậu có biết ai làm không.”
Lô Chu đạo “Nói.”
“Người khác muốn hại Lê muội muội.” Trịnh Tiểu Thông nói “Cậu đoán xem ai muốn hại cậu ta?”
Lô Chu không nói chuyện, Trịnh Tiểu Thông còn nói “Người đại diện của Ô Hằng Cổ, trước kia làm ở công ty Huy Nhạc, Lê Trường Chinh trước kia từ Huy Nhạc đổi nghề đi ra, cùng Huy Nhạc triệt để trở mặt.”
“Mẹ nó.” Lô Chu nói “Là tiểu tử Ô Hằng Cổ kia làm?”
“Không rõ ràng lắm.” Trịnh Tiểu Thông nói “Tôi đoán lá gan Ô Hằng Cổ không lớn như vậy, ngược lại người đại diện cậu ta có khả năng, nhất tiễn song điêu, vừa tàn Lê Trường Chinh, có năng lực để Ô Hằng Cổ thay Triển Chiêu. Công ty Lê Trường Chinh tìm không thấy người thay, bọn họ cả tân nhân cũng không ký, hơn nữa bọn họ bên kia thiếu đầu tư, toàn dựa vào Lê muội muội chống, Lê Trường Chinh ngã, tái liên hệ Lý Diệp trước kia ở Huy Nhạc, Ô Hằng Cổ nói không chừng có thể thượng vị, hãm hại Lê Trường Chinh, tạo phúc toàn đoàn phim.”
“Con chó được nuôi hãm hại lão tử!” Lô Chu nói “Sự nghiệp ái tình, cả đêm không còn!”
Trịnh Tiểu Thông còn nói “Tôi kêu người giới thiệu cho cậu, đổi công ty đi, tôi xem Đỗ Mai người nọ cũng không sao, cậu đã hơn 30, còn cả ngày tiếp cái gì phim thanh xuân thần tượng cho cậu.”
“Rồi nói sau.” Lô Chu nói “Đỗ Mai quen mẹ tôi, nhiều năm như vậy lại là trưởng bối, chị ấy rất chiếu cố tôi, có lợi có hại, không có chị ấy, tôi cũng không có khả năng được nâng.”
Trịnh Tiểu Thông lại hỏi “Tiểu thỏ tử nhà cậu đi theo cậu sao?”
Lô Chu “Không, tôi kêu Đỗ Mai an bài cho em ấy phát triển, chỉ có tôi đi.”
“Đi chơi?” Trịnh Tiểu Thông nói.
Lô Chu “Mấy ngày nữa, gần đây không có tâm tình.”
Lô Chu đem điện thoại treo, ở nhà an tĩnh ngồi, giống như Tiêu Nghị còn sẽ từ trên lầu đi xuống, hỏi Chu ca anh ăn hoa quả không, hoặc là xoát tao bao không, hoặc là làm quái ở trên sàn nhà lăn qua lăn lại, giống con sâu mấp máy trên ghế sa lông, tái lớn tiếng hát vài câu.
Lô Chu cười cười, lắc đầu, thở dài, cầm lấy di động, lật lật tin nhắn, bằng hữu đã biết chuyện y cùng Đỗ Mai giải ước, sôi nổi phát tin tức đến an ủi y, hỏi y có kế hoạch tiếp theo chưa, Lô Chu cũng không hồi, tựa mặt vào trên ghế sa lông, nhìn phía ngoài cửa sổ, cửa sổ sát đất giống như một màn hình lớn, micro có tiếng nói, ngoài cửa sổ rơi xuống tuyết.
Lô Chu nghĩ nghĩ, lại tiếp điện thoại.
“Thanh âm điểu ti anh có vé không?” Lô Chu hỏi.
“Ngô.”
“Tôi đưa trăm vạn qua cho anh, đến lúc đó lại nhìn tình huống đi.”
“Vé vào cửa cái đầu của anh a! Phí tài trợ!”
“Liền nói như vậy, đấu vòng loại không đi, xem biểu hiện của cậu ấy đi, trận chung kết lại đi xem, đừng nói cho cậu ấy.”
Tiêu Nghị ngồi ở trong công ty, nghe âm thanh vờn quanh, cuối cùng quyết định một ca khúc.
“Chào ngài, Tiêu lão sư.” Tân nhân tiến vào, hướng Tiêu Nghị gật đầu.
Lâm Nghiêu giới thiệu nói “Tiêu Nghị, đây là Hồ Kim Bảo.”
Tiêu Nghị “…”
Lâm Nghiêu “Kim Bảo, đây là Tiêu Nghị. Kim bảo nghệ danh gọi Cảnh Luật, Tiêu Nghị, đến, các cậu làm quen một chút.”
Tiêu Nghị nghĩ thầm mẹ kiếp gió cũng chuyển biến quá nhanh, Lâm Nghiêu anh thật cố ý đùa tôi sao.
Cảnh Luật thực trẻ, xem ra đại học còn chưa học xong, Tiêu Nghị cùng cậu ta nắm tay, trong đầu tất cả đều là bộ dáng tài thần phủng đại nguyên bảo cười hì hì hỏi: “Tốt nghiệp chưa?”
“Chưa.” Cảnh Luật nói “Tôi bị đuổi học.”
Tiêu Nghị gật gật đầu, liền không hỏi lại, Lâm Nghiêu lại hướng Cảnh Luật nói “Tiêu Nghị phụ trách mang cậu đi tham gia đấu vòng loại cùng trận chung kết, tiến vòng bán kết xong, công ty sẽ an bài người đại diện. Hảo hảo cố gắng.”
Cảnh Luật tựa như tân nhân, thật cẩn thận vả lại thập phần sợ hãi, đối với Lâm Nghiêu xưng Lâm tổng, Lâm Nghiêu đi, Tiêu Nghị nói “Không cần quá khách khí.”
“Vâng… Vâng.” Cảnh Luật nói.
Tiêu Nghị châm trà cho cậu ta hỏi “Chọn bài nào?”
Cảnh Luật chưa chọn, Tiêu Nghị liền cất cao giọng hát, cùng cậu ta đồng thời chọn ca khúc, Tiêu Nghị đã quyết định, Cảnh Luật lại chậm chạp quyết định.
“Trước kia cậu cảm thấy.” Tiêu Nghị nói “Bài cậu thích nhất hoặc là bài cậu hát tốt nhất là bài nào.”
Cảnh Luật có chút chần chờ, không trả lời Tiêu Nghị, Tiêu Nghị lại nói “Nói như thế, hiện tại tuyển tú ca hát đều cần kỹ thuật giỏi. Âm cao, chơi khí thanh, một cái so một cái theo đuổi cá tính. Nếu cậu hát tốt, có thể thử xem, nếu không được liền lấy tình cảm đả động người.”
“Tôi hiểu được.” Cảnh Luật chọn một ca khúc, Tiêu Nghị liền đi tìm nhạc phổ, hẹn với Cảnh Luật, mỗi ngày bắt đầu từ 7 giờ sáng, ở trong công ty luyện ca.
Trong lúc đó Tiêu Nghị lại đi tới chỗ Đỗ Mai lĩnh lịch trình, tháng 6 bắt đầu trận đấu, Tiêu Nghị theo Lô Chu đã hơn một năm, đối với việc này đã việc quen thì dễ làm, biết an bài thế nào. Bồi Cảnh Luật luyện ca, mình cũng thuận tiện luyện ca, cảm giác đã lâu không hát đã có chút lực bất tòng tâm.
“Chúng ta có thể như lạc đà cùng con thỏ truyền kỳ.” Tiêu Nghị cười hướng Cảnh Luật nói, Cảnh Luật có chút phiền toái, mỗi lần đều không muốn hát, cảm thấy mệt mỏi, Tiêu Nghị liền như vậy cổ vũ cậu ta.
Ba tháng, Tiêu Nghị cùng Cảnh Luật đi họp, tổ tiết mục ở Bắc Kinh, trên cơ bản ai có thể thông qua, ai sẽ bị đào thải, đều là đã quyết định nội bộ, trong lòng tuyển thủ cũng rõ ràng, bất quá chỉ tới lộ mặt thôi.
“Hai người các cậu, ai tới trước?” Biên đạo nói.
Tiêu Nghị hướng biên đạo, đạo diễn tiết mục, chủ nhiệm tiết mục chào hỏi, những người này trong lòng Tiêu Nghị đại khái đều rõ ràng “Đỗ tổng để tôi tới dự thi, thuận tiện, đến, Cảnh Luật cùng các lão sư chào hỏi.”
“Xin chào các lão sư.” Cảnh Luật vội hỏi.
Tất cả mọi người nở nụ cười, Tiêu Nghị biết cùng bọn họ giao tiếp, chỉ cần không kiêu ngạo, mặc dù mình người nhỏ, lời nhẹ, nhưng đại bộ phận vẫn không bị làm khó dễ.
“Nói câu chuyện đi.” Biên đạo nói “Muốn quay một đoạn trước, lúc lên sân khấu phát lên trước, lên sân khấu, nên biết lưu trình.”
“Ân.” Tiêu Nghị nghĩ nghĩ nói “Tôi tốt nghiệp học viện âm nhạc, hệ biên khúc, ra xã hội, tại Tân Lãng một đoạn thời gian làm hậu kỳ video cùng MV, sau lại được bằng hữu giới thiệu, ký với Hoa Hưng, đảm nhiệm trợ lý tư nhân của Lô Chu một năm rưỡi…”
Đạo diễn còn chưa có xem qua tư liệu cá nhân của Tiêu Nghị, nghe được bị dọa một cái nói “Cậu là trợ lý của Lô Chu?”
“Đúng vậy.” Tiêu Nghị nói.
“Lớn như vậy.” Chủ nhiệm tiết mục cười nói “Mấy ngày hôm trước người đại diện của Ninh Á Tình còn nói tới cậu.”
Tiêu Nghị lập tức nói “Bồi Thái tử đọc sách… Lần này chủ yếu là bồi Cảnh Luật tới, Đỗ tổng cũng nói.”
“Ân.” Biên đạo nói “Muốn như thế nào quay video tuyên truyền này… Ngược lại tương đối phiền toái, cậu có ý kiến gì hay không?”
Tiêu Nghị nói “Dựa theo tự mình giới thiệu vắn tắt đi lên không được sao?”
Không có người nói chuyện, Tiêu Nghị nghĩ nghĩ nói “Là bởi vì vấn đề của Chu ca sao?”
“Đúng vậy.” Biên đạo nói “Đỗ tổng đặc biệt tiếp đón, tốt nhất không cần nhắc tới cậu ta.”
Tiêu Nghị nói “Được, kia… Vậy xóa phần có Chu ca, nói thẳng tôi tại công ty công tác là có thể .”
“Đây là một công tác bình thường.” Đạo diễn nói “Toàn bộ phong cách tiết mục, chính là yêu cầu một loại…”
“Người bình thường.” Tiêu Nghị nói “Sinh hoạt hát, tại thành phố lớn tràn ngập thanh âm phức tạp.”
“Đúng!” Biên đạo cười nói “Cậu cũng lý giải, hơn nữa cậu đến lúc đó lên đài, biểu hiện ra ngoài không thể giống với những người khác, nói thí dụ như yêu ca hát a, vô luận như thế nào cũng phải đuổi theo giấc mộng a, những lời này tuyển thủ khác cũng nói qua.”
Tiêu Nghị nói “Vậy, hy vọng ca hát, nhưng là tình nguyện bình thường, so với đứng ở trước sân khấu, càng hy vọng làm người đủ tư cách phía sau màn.”
“Kia người xem liền muốn hỏi, nếu là như thế này, cậu tới dự thi làm cái gì?” Đạo diễn nói.
Tất cả mọi người nở nụ cười.
Tiêu Nghị tự giễu cười cười, mắt nhìn Cảnh Luật, Cảnh Luật có chút cảm động, Tiêu Nghị lại vỗ vỗ vai cậu ta, hướng đạo diễn nói “Tôi đến dự thi, là vì đứng ở trước máy quay, nói mấy câu, hoàn thành tâm nguyện của tôi, coi như thổ lộ với người yêu của tôi.”
“Có thể.” Đạo diễn nói “Đến lúc đó cứ dựa theo phân đoạn này, cấp đạo sư của các cậu an bài.”
Biên đạo nói “Nói một chút, trước đó cậu nên câu thông, không thể nói thái quá, có thể hỏi một chút đối tượng tỏ tình là ai chăng?”
Tiêu Nghị cười nói “Sẽ không nói hưu nói vượn cũng sẽ không nói rõ là nói cho ai, hơn nữa, tiết mục quay, quá phận trực tiếp cắt, đến, Cảnh Luật, đến cậu.”
Danh sách chương