Sở Mộng Hàn đẩy Lý Kiến Quân ra để tôi nằm yên trên giường."Sau khi trở về từ chùa Tĩnh An, anh hôn mê hết hai ngày rồi.

Trong khoảng thời gian này đã xảy ra rất nhiều chuyện." Cô chần chừ một lúc, không biết đang xoắn xuýt điều gì.

Có thể nhận thấy việc cô nói sau đây sẽ là nhân tố quyết định của cả vụ án.Một lát sau, Sở Mộng Hàn lấy điện thoại ra mở một đoạn video.Tên tài khoản của người tải video lên là: Hung thủ mà các người luôn tìm kiếm.Tiêu đề của video chỉ có tám chữ đơn giản: Lục đạo luân hồi, phi thăng thành tiên!Đây quả là khiêu khích trắng trợn, trong lòng tôi khiếp sợ bèn vội vàng hỏi: "Đây là do hung thủ vụ án phân thây quay lại sao?"Sở Mộng Hàn gật đầu, ra hiệu cho tôi xem tiếp.Ngay đầu video đã rung rắc rất dữ dội, một lúc sau, ống kính dần dần ổn định lại quay về phía một vùng đất trống.Trung tâm mảnh đất vẽ một hình hoa văn rất lớn, rõ ràng là biểu tượng của giáo hội Đường Quang Minh, mỗi góc của ngôi sao năm cánh đều được dán một vài ảnh chụp giống như cảnh tượng tôi nhìn thấy trên mặt đất trong mật thất trước đó.Tiếp theo, một bóng người mơ hồ xuất hiện trong video, người nọ đang mở miệng dùng chất giọng kỳ lạ cất tiếng hát:"Duy trì năm điều răn, tin tưởng ba ngôi báu, tu khổ hạnh.

Tin tưởng linh hồn rơi xuống nhiễm ác nghiệp, khổ hạnh có thể gột rửa linh hồn, thăng lên giải thoát cực hạn."Ánh sáng xung quanh video không nhiều, hơn nữa rõ ràng giọng hát của bóng người kia đã qua xử lý đặc biệt, cảnh sát không có cách nào dựa vào những thứ này để phân tích ra thân phận thật của kẻ đó."Tôi luyện qua băng hỏa, từ bỏ năm giác quan mới có thể thoát khỏi lục đạo luân hồi, phi thăng thành tiên.


Ngày thứ sáu chính là ngày lành tôi đã trải qua "kiếp nạn" cuối cùng, phi thăng thành tiên.

Đến lúc đó tôi sẽ tự mình dẫn mọi người thoát khỏi bể khổ, tìm kiếm sự giải thoát!"Sau khi nói xong những lời này, bóng người dần dần biến mất, ống kính vẫn quay thẳng vào hình vẽ sao năm cánh trên mặt đất.Ống kính được điều chỉnh tiêu điểm, hình ảnh cũng trở nên rõ ràng, ở trung tâm hình vẽ dần xuất hiện ảnh chụp của những người bị hại kia.Chu Lỵ Lỵ, Liễu Cầm, Lưu Duyệt, Vương Hân, lần lượt từng người bị hại xuất hiện khiến tôi có cảm giác trái tim mình nhói lên mạnh mẽ.Từng sinh mạng khỏe mạnh bị tên kia biến thành bàn đạp để tu tiên, cái gọi là đạp lên nỗi bất hạnh của người khác để chiếm lấy lợi ích cho bản thân chính là như vậy.Thời gian trôi qua, ảnh chụp xuất hiện ở góc cuối cùng của sao năm cánh không phải là Triệu Tố mà là người bên cạnh tôi - Sở Mộng Hàn.Khoảnh khắc đó, tôi ngây ngẩn cả người.Chẳng lẽ, người cuối cùng những kẻ điên kia muốn giết lại là Sở Mộng Hàn bên cạnh tôi?Video nhanh chóng kết thúc, nhưng lúc lâu sau trong tôi vẫn không thể bình tĩnh lại được.Trước đó đã đoán được, sau khi hung thủ giết chết Vương Hân sẽ càng hành động điên cuồng hơn.

Thật không ngờ bọn chúng lại quay một đoạn video như vậy đăng lên mạng xã hội.Đây quả thật là ngang nhiên khiêu khích cục công an thành phố!Khoảng thời gian gần đây, vụ án phân thây vẫn đang ầm ĩ sôi nổi, mặc dù khi video đầu tiên xuất hiện, cảnh sát đã tiến hành xử lý che giấu.

Nhưng khả năng lan truyền trên mạng xã hội quả thật khó có thể tưởng tượng.

Tổng số lượt xem video này đã cao vượt quá năm triệu chỉ trong một ngày ngắn ngủi, các loại phiên bản phục chế xuất hiện liên tiếp.Tôi hoàn toàn tỉnh táo lại sau khi xem xong video này.

Dù sao thì cơ thể cũng không cho phép mình hấp tấp như trước nữa.Tôi đã hiểu vì sao lúc tôi bảo bọn họ bảo vệ Triệu Tố thì Sở Mộng Hàn và Lý Kiến Quân lại phản đối như vậy.

Trước đó, nào có ai ngờ những kẻ điên kia lại dám công khai tuyên bố người bọn họ muốn giết tiếp theo là Sở Mộng Hàn.Mặc dù bị chọn làm mục tiêu kế tiếp nhưng Sở Mộng Hàn vẫn cực kỳ bình tĩnh, trong mắt càng lộ ra vẻ kiên định hơn.Cô hít sâu một hơi, hỏi tôi vừa nãy dựa vào đâu để nói mục tiêu tiếp theo của hung thủ là Triệu Tố.Tôi sắp xếp dòng suy nghĩ một lượt rồi kể lại chuyện đã xảy ra trong mật thất từ đầu đến cuối.Sau khi nghe xong, Sở Mộng Hàn như có điều suy nghĩ gật đầu: "Nói cách khác, ảnh chụp cuối cùng anh thấy trong hầm là Triệu Tố mà không phải là tôi?""Đúng vậy." Tôi tin chắc mình không nhìn nhầm, ảnh của Triệu Tố dán đầy trên góc cuối cùng của ngôi sao năm cánh trong mật thất kia.Đáng tiếc, tôi không có cách nào chứng minh cho bọn họ những thứ này.

Sau khi nước hồ chảy ngược vào đó, nơi đó đã bị phá hủy hoàn toàn.

Như Lý Kiến Quân đã nói, sau khi video được lan truyền, tất cả mọi người sẽ cho rằng mục tiêu tiếp theo của hung thủ là Sở Mộng Hàn, sẽ không có ai tin lời tôi nói."Có hai khả năng."Im lặng một lúc, tôi nói ra kết quả phân tích của mình.Thời gian video được lan truyền gần như trùng với thời gian tôi hôn mê do bị súng bắn.


Khả năng thứ nhất, áo blouse trắng biết tôi đã phát hiện được gì đó trong mật thất, sợ kế hoạch của mình bị lộ cho nên tạm thời đổi mục tiêu hành động.Khả năng thứ hai, mục tiêu tiếp theo của hung thủ vẫn là Triệu Tố, vì muốn đánh lạc hướng cảnh sát nên mới quay đoạn video kia, cố tình dời sự chú ý của cảnh sát lên người Sở Mộng Hàn.Dù là tình huống nào thì sau khi Vương Hân bị giết, trên dưới tổ chuyên án đều phải chịu áp lực cực lớn, thậm chí còn xuất hiện một nhóm tín đồ ủng hộ đám hung thủ kia trong thành phố.

Cho nên lần hành động này, mấy người Sở Mộng Hàn tuyệt đối không cho phép xảy ra bất cứ sai lầm nào."Với chúng tôi mà nói, đây cũng là một cơ hội hiếm có." Lý Kiến Quân siết chặt nắm tay, cắn răng mở miệng nói: "Chúng tôi đã chuẩn bị đầy đủ rồi, chỉ cần bọn chúng dám ra tay với Mộng Hàn là có thể xử lý bọn chúng."Tôi liếc trắng mắt, chậm rãi ngồi dậy từ giường bệnh, nghĩ thầm: Ồ đúng rồi, hồi ở nhà máy thép Tụ Nguyên, anh và người đàn ông trung niên kia cũng tự tin như thế.Tôi cảm thấy sự việc không hề đơn giản như lời Lý Kiến Quân nói, hung thủ phải đối mặt lần này là một tập thể hoàn chỉnh.

Trình độ gian xảo của bọn chúng vượt xa trí tưởng tượng của chúng tôi, Vương Hân bị giết chết chính là ví dụ rõ ràng nhất.Bọn chúng luôn có cách khiến bạn cho rằng mình đã vượt lên đón đầu, nhưng trên thực tế bạn đã tụt lại đằng sau bọn chúng rất xa.Tôi ngẫm nghĩ một lúc, hỏi Sở Mộng Hàn tình hình bên phía ông lão Chu thế nào rồi."Không ổn lắm." Sở Mộng Hàn đành phải lắc đầu: "Người đã tỉnh lại nhưng lúc bắt đầu thẩm vấn, lão già đó lại cắn lưỡi của mình."Hừ, xem ra ông lão Chu quyết tâm muốn bao che cho kẻ ác.Tôi không hiểu nổi, rõ ràng Chu Lỵ Lỵ chết trong tay bọn chúng, ông lão Chu lại rất yêu thương Chu Lỵ Lỵ, tại sao ông ta lại giúp cho hung thủ nhiều lần như vậy chứ.Chẳng lẽ Chu Lỵ Lỵ bị giết có chỗ đáng nghi khác? Trừ ông lão Chu ra thì gần như những đầu mối khác của vụ án phân thây đã đứt đoạn.Bây giờ toàn bộ sự chú ý của cảnh sát đều tập trung vào video được hung thủ đăng lên.

Hung thủ chỉ cần đăng nhập lại tài khoản kia một lần nữa là bên phía cảnh sát có thể khoanh vùng vị trí của đối phương ngay."Không phải hung thủ đã nói ngày thứ sáu là ngày kẻ đó thành tiên ư?""Đúng!" Sở Mộng Hàn nhìn tôi, lên tiếng khẳng định.Tôi hít một hơi, bây giờ là hai giờ sáng ngày hai mươi lăm.

Nói cách khác, sau ngày hai mươi là những kẻ kia đã hành động liên tiếp.

Nhưng hiện giờ tôi vẫn không rõ suy nghĩ thật sự của hung thủ.Rốt cuộc thì mục tiêu tiếp theo của những kẻ đó là Sở Mộng Hàn, Triệu Tố hay là một người khác?Chỉ còn thời gian một ngày, tôi không thể nằm tiếp trên giường bệnh, trừ việc bắt lại những kẻ đó, tôi còn có chuyện quan trọng hơn phải làm cho rõ ràng."Theo như lời Lý Kiến Quân nói, mọi người đã lên kế hoạch rồi à?""Đúng.""Lấy cô làm mồi nhử để dẫn những hung thủ kia ra sao?""Địa điểm hành động trong kế hoạch của chúng tôi chính là nơi anh bị tập kích - chùa Tĩnh An." Sở Mộng Hàn đăm chiêu: "Hung thủ từng ở chỗ đó, nhất định cực kỳ quen thuộc với hoàn cảnh xung quanh.

Việc tôi xuất hiện ở gần chùa Tĩnh An sẽ khiến bọn chúng buông lỏng cảnh giác, mạnh dạn hành động.

Đương nhiên kế hoạch này cũng có nguy hiểm nhất định, ví dụ như..."Cảnh sát chọn địa điểm hành động ở chùa Tĩnh An, khẳng định không thể nào chú ý được Triệu Tố đang ở trong thành phố.Tôi từng đắn đo không biết có nên để Triệu Tố sống cùng với Sở Mộng Hàn không, có thể bảo vệ được hai người họ cùng lúc.

Nhưng nếu làm vậy thì phía cảnh sát sẽ phải sắp đặt lại kế hoạch một lần nữa.


Thời gian một ngày khó có thể lập ra được một kế hoạch gài bẫy hoàn hảo."Mọi người có chừa ra lực lượng để bảo vệ Triệu Tố không?"Sở Mộng Hàn không trả lời, nhưng nhìn vẻ mặt của cô thì tôi cũng đã biết được đáp án.Thật ra cũng không trách cô được, làm gì có ai lại dễ dàng tin vào lời nói của một tên gián điệp để chạy đi bảo vệ một bé gái chẳng hề liên quan gì đến vụ án giết người này.

Hơn nữa sau khi hung thủ đăng video lên, dù là cảnh sát hay quần chúng trong xã hội thì bọn họ đều sẽ tập trung lên người Sở Mộng Hàn.Nhưng càng như vậy thì Triệu Tố càng rơi vào tình thế nguy hiểm.Vết thương bên vai trái vẫn đau âm ỉ, bất chấp Sở Mộng Hàn ngăn cản, tôi nhổ kim tiêm trên cánh tay ra, thay quần áo bệnh nhân."Các người cứ hành động theo kế hoạch của mình, giao Triệu Tố cho tôi.

Hy vọng cả hai phía chúng ta đều có tin tức tốt sau ngày thứ sáu.""Diệp Phàm, anh đừng kích động.

Tôi đã phái người đến trường theo dõi sát xao rồi, tạm thời phía Triệu Tố không phát hiện ra có gì khác thường.""Không có gì khác thường không có nghĩa là không có chuyện gì."Tôi tin vào những gì mình đã nhìn thấy, càng tin lời dặn dò của Lưu Duyệt trước khi chết.

Trong giây phút đó, tôi đã chọn giữa Sở Mộng Hàn và Triệu Tố."Lẽ nào anh không hề quan tâm đến sự an toàn của đội trưởng chúng tôi sao?" Lý Kiến Quân không kiềm chế được đứng dậy, siết chặt tay hung dữ mở lên tiếng: "Cô ấy cũng bị những tên khốn kia theo dõi mà, có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào! Việc của cục cảnh sát đã khiến cô ấy sứt đầu mẻ trán, vậy mà cô ấy vẫn ở trong bệnh viện mấy ngày nay, lo lắng không biết anh có thể tỉnh lại không, thế mà anh...""Lo chứ, tất nhiên tôi rất lo lắng, cho nên các anh cố gắng bảo vệ Sở Mộng Hàn cho tốt, có tin tức mới thì cứ liên lạc lúc nào cũng được."Tôi đung đưa điện thoại rồi bổ sung thêm một câu: "Đúng rồi, trong chùa Tĩnh An có một hòa thượng tên là Tĩnh Năng, khẳng định là một thành viên trong nhóm người kia, các anh có thể thử tìm anh ta xem.

Còn có một chiếc xe tải màu xám bạc bị hỏng đèn sau, là phương tiện bọn chúng sử dụng khi trốn khỏi viện điều dưỡng.""Chờ đã!"Vừa đi ra ngoài, Sở Mộng Hàn đã gọi tôi lại.

Cô cắn răng nghẹn một câu nói ra từ trong cổ họng: "Khoan đi đã, tôi đi trông chừng Triệu Tố cùng anh!".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện