Mấy đàn anh năm tư này, chính là những người lần trước Vệ Thư Tuân đi chung với bọn Tôn Y tham gia cuộc thi thiết kế điện tử sinh viên, thấy một mình Vệ Thư Tuân xách thùng dụng cụ, nhìn không được mà chỉ trích bọn Tôn Y. Vệ Thư Tuân có ấn tượng rất tốt với bọn họ, họ tự nhiên cũng thấy thích Vệ Thư Tuân. Đầu năm nay đã rất khó được tìm được một hậu bối không kiêu ngạo không hấp tấp, chịu được khổ cực. Đương nhiên trọng điểm là tuổi còn nhỏ không có tính uy hiếp.

Lần này chủ yếu là giúp tứ đại mỹ nữ khoa ngoại ngữ bố trí sân khấu. Tuy tiệc tối nguyên đán học kỳ trước có biểu diễn tiết mục, nhưng các nữ sinh ngoại ngữ cũng không hài lòng. Đây là học kỳ cuối cùng của các cô ở trường, tự nhiên muốn náo nhiệt chút, bởi vậy trong nội bộ cả khoa ngoại ngữ quyết định tổ chức thêm một tiệc tối văn nghệ, mà cách sắp xếp ngọn đèn sân khấu, liền tìm vài người bạn bên khoa điện tử giúp đỡ.

Kỳ thật người biết bố trí đèn sân khấu có rất nhiều, chỉ cần nói là giúp các người đẹp khoa ngoại ngữ, tùy tiện hô một tiếng, liền có thể dẫn tới một đàn sói rồi. Nhưng hiển nhiên mấy đàn anh không muốn để người khác tới đoạt cơ hội lần này, mà họ lại đang bận không giúp được, nghĩ tới nghĩ lui, liền nghĩ tới cậu em năm nhất học kỳ trước chịu được khổ cực kia. Tuy cậu em đó có cái bản mặt bảnh đến làm người ta bất bình, nhưng tuổi còn nhỏ, mới năm nhất thôi, không có tính uy hiếp gì, nữ sinh năm tư sẽ không coi trọng dạng đàn em thế này.

Vệ Thư Tuân cũng không biết quanh quanh quẩn quẩn trong đó, mấy đàn anh năm tư kêu y giúp làm sân khấu, còn nói sẽ dạy y làm đèn nê ông, y tự nhiên lập tức đáp ứng. Tuy đèn nê ông không có tác dụng gì lớn, nhưng nói chung miễn cưỡng vẫn là một kỹ thuật, nói không chừng ngày nào đó dùng đến thì sao.

Khoa ngoại ngữ cũng có người bố trí sân khấu của mình, bọn họ chủ yếu là hỗ trợ bố trí đèn. Vệ Thư Tuân đi theo sau một đàn anh tên là Lý Quốc Nam, công việc chủ yếu là giúp chuyền dụng cụ, dọn thang. Lý Quốc Nam liền một bên làm một bên dạy y. Không phải kỹ thuật gì quá khó khăn, trụ cột của Vệ Thư Tuân lại tốt, rất nhanh đã có thể tiếp nhận.

“Chào, Thư Tuân, muốn coca không?” Một đàn chị ném coca qua, Vệ Thư Tuân tùy tay tiếp nhận, khoát tay: “Cảm ơn chị!”

“Ngồi vững không? Để chị đỡ cho em!” đàn chị cười tủm tỉm nhìn cậu em năm nhất nhã nhặn bảnh trai, vươn tay đỡ lấy cái thang chữ A dưới người y.

Vệ Thư Tuân không hề gì, y ngồi trên đây cũng rất vững, nhưng vẫn nói tiếng cám ơn, cầm dụng cụ ngửa đầu điều chỉnh đèn rock, đột nhiên phía sau truyền đến một tiếng kêu to: “Vệ Thư Tuân!” làm y giật bắn cả mình. Quay đầu, liền nhìn thấy Lý Hiểu Nhiên đầy mặt tức giận đi tới.

“Thư Tuân, tại sao cậu có thể như vậy.” Lý Hiểu Nhiên liếc nhìn đàn chị kia một cái, tức đến môi bĩu cả ra, nói với Vệ Thư Tuân “Là cậu bảo tụi này dạy bù cho cậu, mới có một tuần, đột nhiên nói tạm thời nghỉ, kết quả là chạy tới nơi này chơi, có ý gì hả!”

Vệ Thư Tuân từ cây thang A nhảy xuống, có chút nghi hoặc, trước đó y cố ý mời các cô ăn một bữa, nói cho họ biết lớp học bù buổi tối tạm thời ngừng một tuần, tuy lúc ấy Lý Hiểu Nhiên không mấy vui vẻ, nhưng y cảm thấy mình đã nói rất rõ rồi, không biết Lý Hiểu Nhiên tìm tới đây làm gì.

“Còn chưa tới 1 tuần mà, cuối tuần lớp dạy bù khôi phục, xin lỗi, nếu cậu thấy phiền, có thể không cần giúp tớ.” Nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể nghĩ là đối phương thấy phiền, vừa nói muốn học bù, thoắt cái lại không cần. Đối với chuyện này Vệ Thư Tuân không biết làm thế nào, y thật sự cảm thấy mệt, muốn thả lỏng một chút, chỉ có thể giải thích như vậy với cô.

“Cậu… cậu có ý gì!” Lý Hiểu Nhiên giậm chân, đỏ mắt: “Tôi tốt bụng dạy bù cho cậu, còn bị cậu ghét bỏ nữa!” Nói vậy, đột nhiên chạy ào ra ngoài.

“…” Vệ Thư Tuân thật sự hoàn toàn không rõ, mình rốt cuộc nói sai cái gì hả? “Ngốc quá!” đàn chị đẩy đẩy Vệ Thư Tuân: “Em còn không đuổi theo đi!”

“Đừng giỡn chị.” Vệ Thư Tuân lại bò lên thang: “Em vừa mở đinh ốc ra đó, giờ mà bỏ đi mặc kệ, coi chừng lúc mấy chị nhảy nó nện xuống là tiêu.”

Đối với Vệ Thư Tuân không hiểu phong tình mà nói, đương nhiên là trách nhiệm tương đối quan trọng rồi. Mặc dù là bố trí ngọn đèn sân khấu nhỏ xíu không đáng kể, nhưng đây là công việc y đã hứa đến hỗ trợ, liền phải phụ trách đến cùng.

Kỳ thật Vệ Thư Tuân chỉ đến giúp lúc không có tiết hoặc thời gian giữa tiết, buổi tối không cần, y thuần túy lợi dụng lấy cớ này để nghỉ ngơi mà thôi. Cho nên ban ngày khi lên lớp, vẫn sẽ gặp được Lý Hiểu Nhiên, căn bản không cần Lý Hiểu Nhiên chạy đi tìm y, cảm giác rất tận lực. Nhưng y là con trai, cũng không thể tính toán chi li với con gái, hơn nữa cô còn từng giúp mình. Cho nên hôm sau lúc Vệ Thư Tuân lên lớp, thừa dịp nghỉ giữa tiết hỏi Lý Hiểu Nhiên tối hôm qua vì sao lại tức giận đến vậy.

“Tớ giận hồi nào chứ, thật đó.” Lý Hiểu Nhiên cười nói “Chỉ là lo cho cậu đi, cậu nhớ nhanh trở về học bổ túc đó nha, căn bản tiếng Anh của cậu rất tệ đó!”

Nhìn ra cô thật sự không có giận, Vệ Thư Tuân cũng cười, nghiêng đầu sang chỗ khác liền nhíu mày. Y phát hiện y thật sự không hiểu con gái đang nghĩ cái gì, bạn bè trước kia, bất kể là Trần Tử Hà hay Trương Linh, đều là tính cách ngay thẳng, dạng con gái không được tự nhiên hoàn toàn không rõ đang nghĩ gì này thật sự làm y thân thiết không nổi.

Sinh ra suy nghĩ này Vệ Thư Tuân liền tự vỗ mình một cái, con gái người ta không cầu hồi báo mỗi đêm tốn thời gian tốn sức lực giúp mày học bù, chỉ tính cách kỳ quái chút thôi, tại sao có thể ghét bỏ vậy chứ!

Học làm đèn nê ông có ích lợi gì còn chưa biết, nhưng lại càng thân thiết hơn với các đàn anh năm tư. Các anh cũng có nhóm hứng thú của riêng mình, tính chất cũng tương đương với bọn Tôn Y, đều là thuê một căn phòng nhỏ ở trường để làm phòng hoạt động. Nhưng bọn họ công khai nhận người mới bên ngoài, thành viên trong nhóm đông hơn bọn Tôn Y nhiều.

Bởi vì thưởng thức Vệ Thư Tuân, Lý Quốc Nam mời Vệ Thư Tuân gia nhập nhóm của họ. Vệ Thư Tuân đương nhiên không đồng ý, y và bọn Tôn Y là một đội, không có ý tưởng chuyển đầu qua người khác. Lý Quốc Nam có chút tiếc nuối, nhưng vẫn mời Vệ Thư Tuân đến chỗ họ chơi, không cần chính thức gia nhập, vừa chơi vừa học tập, dù sao cũng chỉ là nhóm hứng thú, không quan trọng có gia nhập hay không.

Vệ Thư Tuân suy xét một hồi rồi chịu, chủ yếu là vì Lý Quốc Nam nói cho y biết, bọn họ đang dạy bọn hậu bối chế tác cuộn dây cung cấp mạch cao tần, bản vẽ đã đầy đủ, Vệ Thư Tuân liền không cách nào từ chối nổi. Thời gian y tiếp xúc điện tử rất ngắn, rất nhiều thứ nghe còn chưa nghe qua, cơ hội có thể hiểu biết được bất cứ cái gì thêm y cũng không bỏ qua.

Chế tác cuộn dây cung cấp mạch cao tần không quá phức tạp, có lưu đồ chi tiết và bản vẽ cụ thể, thiết bị cũng tương đối đơn giản như máy con ve, bản AEC, bản giao diện, generator vân vân. Tuy không phức tạp, nhưng dù sao cũng chỉ đơn thuần là nhóm hứng thú, không có nhiều thiết bị có thể nghiên cứu mấy, cho nên chỉ chế tác một lần, do các năm dưới luân phiên theo tổ, những người khác ở bên cạnh nhìn, hoàn toàn bất đồng với bọn Tôn Y có đủ loại linh kiện phong phú có thể tùy tiện dùng.

Người trong nhóm nhiều ít đều có chút trụ cột điện tử, có hai đàn anh năm tư chỉ đạo, một là Lý Quốc Nam, người còn lại không biết. Hai người sau khi cho mọi người xem qua bản vẽ, tùy tay kêu một sinh viên năm hai lên, chỉ y cách làm, những người khác ở bên cạnh quan sát, có câu hỏi có thể nêu lên. Vệ Thư Tuân là nhỏ nhất, lại là người mới vừa tới, Lý Quốc Nam vừa kêu mọi người vây lên quan sát, y đã bị chen lấn đến cuối cùng.

Vệ Thư Tuân cũng không giận, xem qua bản vẽ, lại nhìn linh kiện chế tạo một chút, trong đầu y liền có lộ tuyến đại khái, chỉ còn bước tự tay thực hành thôi. Quả nhiên như Lý Quốc Nam nói, biết rồi thì thấy rất đơn giản. Y lưu lại chỉ là vì nể mặt mấy đàn anh, không tiện lúc người khác đang chỉ dạy thì xoay người rời đi, hơn nữa cũng có thể nhìn cách người khác làm. Tóm lại, đối với Vệ Thư Tuân mà nói, cái này không phải thiết bị quá khó, nhưng không biết vì cái gì, đàn anh năm hai kia cứ làm không được. Dòng một chiều đơn giản thì không sao, nhưng đến điều tiết KV và giới hạn điện lưu phức tạp hơn chút thì bắt đầu có vấn đề.

“Đừng hập tấp.” Lý Quốc Nam thực kiên nhẫn chỉ: “Nhu cầu điều tiết KV là để giảm xóc, khống chế điện áp từ U21B, em nhìn kỹ bản vẽ chút, phải trải qua điện áp đặt trước, nối đến KV phản hồi, mới đạt tới điện áp KV khống chế. Em chưa nối ở bộ phản hồi kia kìa, làm lại lần nữa đi.”

Vệ Thư Tuân đã tự làm qua một lần trong đầu, chống cằm đứng một bên nhàn rỗi quan sát. Lý Quốc Nam đi qua bên kia nghe điện thoại, Vệ Thư Tuân thấy người nọ lại sai nữa, liền nhắc nhở: “Hey, sai, là kháng điện trở cao dạng xâu chuỗi, không phải chuỗi DC, bội số thu là 1…”

“Ồn chết!” Đại khái là làm đến không kiên nhẫn, đàn anh năm hai kia quay qua chửi Vệ Thư Tuân: “Mày biết cái mẹ gì, là tại mày cứ đứng một bên ồn ào mới làm tao không tập trung đó.”

Vệ Thư Tuân giận tái mặt. Từ nhỏ đến lớn, trừ ba mẹ ra còn chưa có ai dám mắng y như vậy, phải nói là người dám mắng y sớm đã bị đánh cho bẹp dí rồi.

“Làm sao vậy?” Một đàn anh đi tới hỏi.

Vệ Thư Tuân đẩy đẩy kính, nhắc nhở chính mình: Mình bây giờ là trò ngoan, trò ngoan, không thể đánh lộn. Sau đó, mỉm cười, mang theo chút ngại ngùng: “Ngại quá, đàn anh, em đang có chuyện gấp, có thể để em thử được không? Làm nhanh thôi, để em kiểm tra rồi đi liền hà.”

Lần này làm quả thật có hơi chậm, sinh viên năm hai này trụ cột điện tử hình như rất tệ, nhưng đã chọn người làm rồi, cũng không tiện đổi người giữa chừng. Nghe Vệ Thư Tuân nói vậy, những người khác cũng ủng hộ, đàn anh năm tư kia liền gật đầu: “Nếu vậy, để em thử luôn đi. Mọi người không nên gấp gáp, đều có cơ hội thôi, chúng ta là thay phiên thực hành mà.”

Vệ Thư Tuân đẩy đẩy kính, cười nói với đàn anh năm hai mắng y kia “Xin lỗi, xin nhường cho.”

“Hừ!” Người nọ hừ một tiếng, vẻ mặt không vui nhường chỗ ngồi.”Tao vất vả lắm mới làm được bước này, mày đừng làm hư của tao đó.”

Vệ Thư Tuân ngồi xuống, cười đến nhã nhặn ngại ngùng: “Yên tâm, tôi với anh không cùng nằm một trục hoành đâu.”

Người nọ vẫn trừng mắt, Vệ Thư Tuân đã cực nhanh mà nối xong kháng trở chuỗi, vốn là khống chế KV cũng đã làm gần xong, Vệ Thư Tuân điều tiết điện trở chuỗi xong, lập tức làm xong khống chế KV. Sau đó trực tiếp hoàn thành khống chế cao tần cao áp, chuỗi MA luôn.

Dùng không đến mười phút, sau khi làm xong, lại kiểm tra bản vẽ một lần, Vệ Thư Tuân đứng lên, vẻ mặt xem thường lắc đầu: “Thứ đơn giản này, chậm trễ nhiều thời gian của tôi đến vậy, thời gian mà có thể tính thành tiền, tôi thật hy vọng được bồi thường nha.”

Lý Quốc Nam đá văng Vệ Thư Tuân ra cửa, bất đắc dĩ nhấn trán: “Em là đến phá hả?” Tên sinh viên năm hai mới gia nhập không lâu kia ngoài miệng mắng to “Cái thể loại nhóm hứng thú chó má này tao cũng chả có hứng thú đâu” rồi rời khỏi, nhưng ai nấy đều thấy được hắn chỉ giỏi cái miệng.

“Xin lỗi.” Vệ Thư Tuân nhún nhún vai: “Em thấy em đã đủ ôn hòa, anh vẫn là kêu anh ta học căn bản cho kỹ đi rồi tới!”

“Tụi anh chỉ là nhóm hứng thú.”

“Tụi em cũng là.” Vệ Thư Tuân đẩy đẩy kính. Khó trách bọn Tôn Y không chịu nhận thêm người, chí bất đồng đạo không hợp, nhiều người nhiều thị phi. Nhưng mà, thì ra không cần đánh người, cũng có thể đạt tới mục đích giáo huấn đó!

Trên sách nói tri thức chính là sức mạnh, ở phương diện nào đó quả nhiên không gạt người!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện