Sáng sớm hôm sau, khi Lạc Vân Thanh ra cửa Leonard vốn định đưa cậu tới Thiên Vũ, nhưng bị cậu lời lẽ chính đáng cự tuyệt.
Tuy Lạc Vân Thanh không có xe huyền phù của riêng mình, nhưng hiện tại giao thông công cộng tiện lợi như vậy, mình một đại nam nhân còn cần người khác đưa đi? Hơn nữa Leonard là đi thực tập, đưa cậu đi một hồi, quá phí thời gian, chỉ sợ hắn đến công ty bị muộn, như vậy ấn tượng với người ta rất không tốt.
Từ chối Leonard xong, Lạc Vân Thanh tra xét bản đồ một chút, phát hiện muốn đi tới trụ sở mới của Thiên Vũ giao thông còn coi như thuận tiện.
Địa chỉ mới của công ty game Thiên Vũ ở cao ốc Tinh Khoa trên đường Thiên Vận. Đường Thiên Vận xem như là nơi tụ tập của các công ty game, bên kia 80% công ty đều là công ty game, dư lại 20% là công ty khoa học kỹ thuật, xem như là địa điểm khá lớn ở đế đô, cho nên thẳng tới đường Thiên Vận xe huyền phù công cộng rất nhiều. Nhưng khoảng cách từ học viện Liên bang đệ nhất tới đường Thiên Vận không ngắn, vì vậy xe huyền phù công cộng thẳng tuyến liền không có, chỉ có thể trung chuyển đổi tuyến.
Thời gian làm việc, bên ngoài đường tương đối ít người, Lạc Vân Thanh dọc theo đường đi cũng chưa thấy vài người, chờ tới cao ốc Tinh Khoa mới cảm thấy nhiều người.
Cao ốc Tinh Khoa là cao ốc tốt nhất trên đường Thiên Vận, tổng cộng có 72 tầng, mỗi tầng chiếm 3.500 mét vuông, ở thủ đô tấc đất tấc vàng này, một tháng tiền thuê nhà có thể khiến người đau tim, hơn nữa càng là tầng cao tiền thuê càng đắt.
Thiên Vũ là tháng trước mới chuyển tới cao ốc Tinh Khoa, văn phòng lúc trước là ở một gian phòng ở gần đường Thiên Vận, trò chơi này trở nên hot kiếm được đầy bát đầy chậu mới lấy tiền đi thuê một phòng số 1502, cũng chính là phòng thứ 2 tầng 15 làm địa điểm mới của công ty.
Khi Lạc Vân Thanh tới là 10 giờ sáng, khoảng cách tới thời gian họp thông báo hôm qua còn 30 phút.
Nói là đại hội cổ đông, nhưng thực tế công ty còn chưa có đưa ra thị trường, Thiên Vũ chỉ có mấy vị lão bản mà thôi, trong đó Lạc Vân Thanh là người bỏ vốn chủ yếu, chiếm 35% cổ phần, mà 65% cổ phần còn lại chia đều cho 3 người còn lại.
"Vân Thanh cậu rốt cuộc tới, đã lâu không gặp nha!" Vì Lạc Vân Thanh chưa từng tới trụ sở mới của công ty Thiên Vũ, cho nên Kỳ An cố ý xuống dưới đón cậu, thái độ tuy có chút ngại ngùng nhưng không che dấu được hưng phấn khi hắn thấy Lạc Vân Thanh, từ trong mắt hắn có thể thấy được hắn rất hoan nghênh Lạc Vân Thanh tới.
"Đã lâu không gặp, không nghĩ tới công ty đã phát triển tốt như vậy." Sản xuất game quả nhiên là ngành lợi nhuận kếch xù, lúc trước Thiên Vũ nghèo túng, chính là hiện tại thì sao? Trở thành ngành sản xuất tân quý.
Nhìn cao ốc Tinh Khoa xa hoa, Lạc Vân Thanh không thể không cảm thán.
"Đúng vậy, chúng ta cuối cùng cũng khổ tận cam lai." Là một trong những người sáng lập ra Thiên Vũ, Kỳ An nghĩ tới quá trình trước kia mấy người chen nhau trong một gian phòng chật hẹp cũ nát mở công ty gây dựng sự nghiệp không khỏi thổn thức.
Lúc ấy dùng hai bàn tay trắng dựng nghiệp bọn họ tiếp tục cố gắng duy trì trừ bỏ lý tưởng ra chính là loại tín niệm chắc chắn thành công, đều đã làm tốt tư tưởng chuẩn bị thất bại, bọn họ không nghĩ tới thành công lại tới đột nhiên như vậy.
Chỉ là một trò chơi mà thôi, vẫn là loại trò chơi ngay từ đầu cũng không được nhìn trúng, không nghĩ tới cư nhiên cũng có thể thịnh hành Liên bang, mới ngắn ngủn một đoạn thời gian, lợi nhuận thuần cũng đạt trên 1 tỷ đồng liên bang. Mang tới cho bọn họ một bút tài chính, cũng mang tới một cơ hội phát triển rất lớn. Những người lúc trước khinh thường bọn họ hiện tại không ai không khách khách khí khí với bọn họ.
Nghe tới câu "chúng ta cuối cùng cũng khổ tận cam lai" Lạc Vân Thanh cười cười, không phát biểu thêm ý kiến gì, này đến tột cùng là "chúng ta" hay là "bọn họ" liền phải xem phát triển kế tiếp.
"Tóm lại mặc kệ như thế nào, Thiên Vũ có thể phát triển trở thành như vậy ít nhiều có cậu, nếu không Thiên Vũ đã sớm phá sản, nơi nào còn thời điểm huy hoàng như này." Kỳ An thực sự cảm kích đối với Lạc Vân Thanh, hắn đến bây giờ còn nhớ rõ lúc ấy cùng đường mang theo bi phẫn, mờ mịt và tuyệt vọng, nếu không phải Lạc Vân Thanh vươn tay giúp một phen, có lẽ hắn thật sự phải nhận mệnh, sau đó cùng người nhà thỏa hiệp, về nhà kế thừa công xưởng nhỏ trong nhà, cuối cùng bình bình đạm đạm trôi qua cuộc sống mà mình không muốn.
"Tôi chỉ muốn đầu tư một chút, vừa lúc lựa chọn các anh mà thôi." Lạc Vân Thanh nhàn nhạt cười cười.
Đây cũng không phải lời nói dối, nguyên chủ lựa chọn bọn họ nguyên nhân chỉ là muốn làm đầu tư, cũng không phải bị lý tưởng của bọn họ đả động, nhưng từ sự tình gần nhất xem ra, cuộc đầu tư này thực mau sẽ kết thúc. Lạc Vân Thanh tin tưởng trực giác của mình, cậu cũng không cảm thấy hội nghị hôm nay chỉ là tầng quản lý của công ty biểu đạt cảm kích đối với mình.
Nhưng hàn huyên lâu như vậy, cậu thật ra không phát hiện Kỳ An đối với mình có gì không hài lòng hoặc là nói có chỗ tính kế gì, nhưng ngẫm lại thân phận Kỳ An, Lạc Vân Thanh lại cảm thấy thoải mái.
Tuy lúc trước Thiên Vũ là từ Kỳ An, Độ Khúc và Phùng Phong ba người sáng lập, mà ba người đều biết một chút kỹ thuật, nhưng trên thực tế trừ bỏ Kỳ An là chuyên chú nghiên cứu phát minh ra, Phùng Phong trọng điểm chính là thị trường, lập kế hoạch xác định và đánh giá về trò chơi, Độ Khúc là chạy nghiệp vụ tìm con đường phát hành và tìm đầu tư cùng với một vài công việc khác. Chính là hiện tại cũng không ngoại lệ, Kỳ An tuy nói là một tay kỹ thuật chính, cũng là một người sáng lập của công ty, nhưng thực tế biết đến nội vụ của công ty không nhiều lắm, dù sao tâm tranh dành công trạng của hắn không nặng, tâm tâm niệm niệm đều là trò chơi của mình, công tác trọng tâm đặt trên sản phẩm chứ không phải trên việc quản lý công ty.
"Hội nghị có lẽ sắp bắt đầu rồi đi?" Lạc Vân Thanh nhìn thiết bị đầu cuối một chút, phát hiện còn 10 phút nữa là tới 10h30.
"Đúng vậy, chúng ta đi thôi." Kỳ An nhìn một chút, xác thực đến giờ, vì thế mang theo Lạc Vân Thanh hướng tới phòng họp lớn nhất đi, vừa đi vừa quay đầu cùng cậu phun tào.
"Kỳ thực chỉ có bốn người chúng ta mà thôi, cùng với mấy người quản lý, không nhiều người lắm, tôi cảm thấy không cần chính thức như vậy, hơn nữa cậu còn đi học, bảo cậu xin nghỉ tới đây cũng không tốt, nhưng Độ Khúc nói chỉ có thể thời gian này, thời gian khác không rảnh, cho nên cũng không có biện pháp."
"Độ Khúc? Nguyên bản đang quan sát hoàn cảnh công ty Lạc Vân Thanh nghe thấy tên này liền nhướng mày, trong lòng nắm chắc, xem ra sự tình lần này chính là cùng cậu có quan hệ, Độ Khúc muốn qua cầu rút ván? Muốn đá mình ra? ..................
"Hôm nay đem mọi người tới đây chủ yếu là thông báo về tiền lời một năm cùng tham thảo phương hướng phát triển kế tiếp của công ty." Độ Khúc tiến vào, bước đi hừng hực, tây trang thẳng thớm, vừa tiến vào đã bắt đầu báo cáo.
Hắn báo cáo thực kỹ càng tỉ mỉ, lợi nhuận mỗi quý thậm chí mỗi tháng đều có số liệu rõ ràng, hơn nữa Lạc Vân Thanh xem ra số liệu này đó đúng là đáng sợ, cơ hồ giống như đúc với công bố trên Thiên Bác, phải biết rằng có vài công ty vì số liệu đẹp một chút, số liệu công bố lên Thiên Bác đều là mang theo hơi nước, thực tế lợi nhuận cũng không có nhiều như công bố, Thiên Vũ tuy rằng cũng mang theo một chút hơi nước, nhưng Lạc Vân Thanh xem ra, chút hơi nước này có thể nói cực kỳ bé nhỏ, không giống khác công ty, lợi nhuận một trăm triệu liền dám đối với bên ngoài kêu lợi nhuận hai ba trăm triệu.
Một chuỗi dài khoản thu nhập, chi ra, sản phẩm trò chơi của công ty sáu tháng cuối năm, khoản chống đỡ game thời trang phát triển trước mắt, trò chơi bán thành phẩm đang nghiên cứu.
Mặt khác kế hoạch nghiên cứu phát minh cùng với kế hoạch phát triển tiếp theo tuy cũng có nói, nhưng cơ hồ sơ lược, quan trọng nhất chính là dự toán cũng hoàn toàn không cao, nghe đến đó, làm ở bộ phận nghiên cứu phát minh Kỳ An tuy không nói gì, nhưng Lạc Vân Thanh rõ ràng cảm giác được hắn bất mãn, dù sao ngay cả cậu cũng biết lý tưởng chân chính của hắn là muốn nghiên cứu ra loại game đại hình huyền huyễn, loại trò chơi tiểu nữ sinh này chỉ là một cái ngoài ý muốn, là sản phẩm để hắn điều tiết tâm tình làm ra mà thôi, nhưng không nghĩ tới lập tức liền hot.
"Hôm nay ngoại trừ những việc này, còn có một chuyện muốn nói, đó chính là chia hoa hồng cùng phân cổ." Nói tới phân cổ, Độ Khúc không dấu vết nhìn Lạc Vân Thanh một cái.
Lạc Vân Thanh chính là vì ba chữ chia hoa hồng mới tới đây, nói là chia hoa hồng, kỳ thực chính là mấy lão bản chia tiền, không giống như những công ty lớn, chia hoa hồng theo niên độ, dù sao Thiên Vũ cũng là công ty nhỏ, nói khó nghe một chút chính là xưởng nhỏ, chỉ cần mấy vị lão bản nguyện ý, bao lâu chia tiền lãi một lần đều có thể.
"......"
"Tôi đào vài người từ công ty khác tới đây, tôi tính toán cho bọn họ một ít cổ phần, phần cổ phần này từ bốn người chúng ta chi ra." Công ty phát triển không rời khỏi nhân tài, mà phương pháp có thể lưu lại nhân tài tốt nhất chính là đem bọn họ cột với công ty của mình.
Ba người khác gật đầu, điểm này bọn họ đều sớm biết, cũng đồng ý, Lạc Vân Thanh cũng không ngại từ phần của mình ít đi một chút, thậm chí nếu có người chấp nhận mua cổ phần trên tay cậu, cậu thật không ngại rời đi.
Không vì cái gì cả, chỉ là có loại dự cảm tự nhiên, tuy hiện tại nhìn huy hoàng, nhưng công ty này kỳ thực cũng không thể đi xa.
"Nếu tất cả mọi người đều không có ý kiến, như vậy dựa theo kế hoạch nguyên bản tiến hành, mỗi người nhường ra 1% cổ phần làm phần thưởng phân cho người có cống hiến với công ty." Độ Khúc thấy tất cả mọi người đều không có ý kiến, liền cho qua chuyện này.
Mà kế tiếp......
Nhìn Lạc Vân Thanh, trong lòng Độ Khúc có chút áy này, nhưng cao hứng và dã tâm vẫn như cũ chiếm thượng phong, hắn muốn lấy cổ quyền trên tay Lạc Vân Thanh về, thậm chí nguyện ý ra giá cao mua lại.
Phải biết rằng Lạc Vân Thanh chỉ là một học sinh thừa kế di sản của cha mẹ mà thôi, đối với phát triển của Thiên Vũ không có chút trợ giúp gì, Thiên Vũ hiện tại phát triển tốt như vậy, về sau chắc chắn sẽ có góp vốn pha loang cổ quyền, mình vốn dĩ đã chiếm không nhiều lắm, nếu pha loãng thì lại càng ít, mặc kệ thế nào, hắn đều phải từ trên tay Lạc Vân Thanh bắt lấy ít nhất 15% cổ quyền, như vậy mới có thể bảo đảm quyền lên tiếng độc nhất vô nhị của mình.
"Sau đây tôi muốn nói không liên quan nhiều tới công ty lắm, chỉ là cá nhân quan tâm tiểu bối một chút." Độ Khúc nói xong, ngữ khí liền từ nghiêm túc trở nên ôn hòa.
"Vân Thanh, game tuy rằng là ngành sản xuất lợi nhuận kếch xù, nhưng thực dễ dàng thay đổi rất nhanh, muốn lợi nhuận không phải một việc dễ dàng, mà cháu hiện tại vẫn là một học sinh, về sau có lẽ cũng sẽ có mộng tưởng và lý tưởng của mình cần đi thực hiện, nhưng chú nói với cháu những thứ này đều cần tới tiền tài duy trì."
Nói tới đây Độ Khúc tạm dừng một chút, nhìn Lạc Vân Thanh không có biểu lộ ra dị thường mới nói tiếp: "Hiện tại Thiên Vũ không thể phủ nhận là xác thực phát triển không tồi, nhưng đây cũng chỉ là mới bắt đầu, nếu kế tiếp không có trò chơi có thể bay lên, đó là sớm hay muộn đều phải dùng tiền dành dụm ăn đến cạn, lúc trước tiền cháu bỏ vốn vào đều là cha mẹ cháu lưu lại cho cháu, chắc chắn là bọn họ hy vọng tiền đó có thể đảm bảo cho cuộc sống của cháu càng thoải mái, đúng không?"
"Đúng vậy." Lạc Vân Thanh lạnh nhạt gật gật đầu, nhìn người trước mặt, muốn nhìn xem hắn còn có thể nói cái gì.
"Lợi nhuận của công ty hiện tại, cổ phần trên tay cháu phi thường đáng giá, cho nên ta muốn hỏi cháu có muốn đem cổ phần trên tay bán ra, mua vài căn nhà ở đế đô bên này đầu tư? Như vậy tương đối an toàn?" Độ Khúc giống như một vị trưởng bối, ôn hòa khuyên bảo Lạc Vân Thanh, dùng một bộ biểu tình ta đều đang vì ngươi suy nghĩ nhìn cậu.
Tuy Lạc Vân Thanh không có xe huyền phù của riêng mình, nhưng hiện tại giao thông công cộng tiện lợi như vậy, mình một đại nam nhân còn cần người khác đưa đi? Hơn nữa Leonard là đi thực tập, đưa cậu đi một hồi, quá phí thời gian, chỉ sợ hắn đến công ty bị muộn, như vậy ấn tượng với người ta rất không tốt.
Từ chối Leonard xong, Lạc Vân Thanh tra xét bản đồ một chút, phát hiện muốn đi tới trụ sở mới của Thiên Vũ giao thông còn coi như thuận tiện.
Địa chỉ mới của công ty game Thiên Vũ ở cao ốc Tinh Khoa trên đường Thiên Vận. Đường Thiên Vận xem như là nơi tụ tập của các công ty game, bên kia 80% công ty đều là công ty game, dư lại 20% là công ty khoa học kỹ thuật, xem như là địa điểm khá lớn ở đế đô, cho nên thẳng tới đường Thiên Vận xe huyền phù công cộng rất nhiều. Nhưng khoảng cách từ học viện Liên bang đệ nhất tới đường Thiên Vận không ngắn, vì vậy xe huyền phù công cộng thẳng tuyến liền không có, chỉ có thể trung chuyển đổi tuyến.
Thời gian làm việc, bên ngoài đường tương đối ít người, Lạc Vân Thanh dọc theo đường đi cũng chưa thấy vài người, chờ tới cao ốc Tinh Khoa mới cảm thấy nhiều người.
Cao ốc Tinh Khoa là cao ốc tốt nhất trên đường Thiên Vận, tổng cộng có 72 tầng, mỗi tầng chiếm 3.500 mét vuông, ở thủ đô tấc đất tấc vàng này, một tháng tiền thuê nhà có thể khiến người đau tim, hơn nữa càng là tầng cao tiền thuê càng đắt.
Thiên Vũ là tháng trước mới chuyển tới cao ốc Tinh Khoa, văn phòng lúc trước là ở một gian phòng ở gần đường Thiên Vận, trò chơi này trở nên hot kiếm được đầy bát đầy chậu mới lấy tiền đi thuê một phòng số 1502, cũng chính là phòng thứ 2 tầng 15 làm địa điểm mới của công ty.
Khi Lạc Vân Thanh tới là 10 giờ sáng, khoảng cách tới thời gian họp thông báo hôm qua còn 30 phút.
Nói là đại hội cổ đông, nhưng thực tế công ty còn chưa có đưa ra thị trường, Thiên Vũ chỉ có mấy vị lão bản mà thôi, trong đó Lạc Vân Thanh là người bỏ vốn chủ yếu, chiếm 35% cổ phần, mà 65% cổ phần còn lại chia đều cho 3 người còn lại.
"Vân Thanh cậu rốt cuộc tới, đã lâu không gặp nha!" Vì Lạc Vân Thanh chưa từng tới trụ sở mới của công ty Thiên Vũ, cho nên Kỳ An cố ý xuống dưới đón cậu, thái độ tuy có chút ngại ngùng nhưng không che dấu được hưng phấn khi hắn thấy Lạc Vân Thanh, từ trong mắt hắn có thể thấy được hắn rất hoan nghênh Lạc Vân Thanh tới.
"Đã lâu không gặp, không nghĩ tới công ty đã phát triển tốt như vậy." Sản xuất game quả nhiên là ngành lợi nhuận kếch xù, lúc trước Thiên Vũ nghèo túng, chính là hiện tại thì sao? Trở thành ngành sản xuất tân quý.
Nhìn cao ốc Tinh Khoa xa hoa, Lạc Vân Thanh không thể không cảm thán.
"Đúng vậy, chúng ta cuối cùng cũng khổ tận cam lai." Là một trong những người sáng lập ra Thiên Vũ, Kỳ An nghĩ tới quá trình trước kia mấy người chen nhau trong một gian phòng chật hẹp cũ nát mở công ty gây dựng sự nghiệp không khỏi thổn thức.
Lúc ấy dùng hai bàn tay trắng dựng nghiệp bọn họ tiếp tục cố gắng duy trì trừ bỏ lý tưởng ra chính là loại tín niệm chắc chắn thành công, đều đã làm tốt tư tưởng chuẩn bị thất bại, bọn họ không nghĩ tới thành công lại tới đột nhiên như vậy.
Chỉ là một trò chơi mà thôi, vẫn là loại trò chơi ngay từ đầu cũng không được nhìn trúng, không nghĩ tới cư nhiên cũng có thể thịnh hành Liên bang, mới ngắn ngủn một đoạn thời gian, lợi nhuận thuần cũng đạt trên 1 tỷ đồng liên bang. Mang tới cho bọn họ một bút tài chính, cũng mang tới một cơ hội phát triển rất lớn. Những người lúc trước khinh thường bọn họ hiện tại không ai không khách khách khí khí với bọn họ.
Nghe tới câu "chúng ta cuối cùng cũng khổ tận cam lai" Lạc Vân Thanh cười cười, không phát biểu thêm ý kiến gì, này đến tột cùng là "chúng ta" hay là "bọn họ" liền phải xem phát triển kế tiếp.
"Tóm lại mặc kệ như thế nào, Thiên Vũ có thể phát triển trở thành như vậy ít nhiều có cậu, nếu không Thiên Vũ đã sớm phá sản, nơi nào còn thời điểm huy hoàng như này." Kỳ An thực sự cảm kích đối với Lạc Vân Thanh, hắn đến bây giờ còn nhớ rõ lúc ấy cùng đường mang theo bi phẫn, mờ mịt và tuyệt vọng, nếu không phải Lạc Vân Thanh vươn tay giúp một phen, có lẽ hắn thật sự phải nhận mệnh, sau đó cùng người nhà thỏa hiệp, về nhà kế thừa công xưởng nhỏ trong nhà, cuối cùng bình bình đạm đạm trôi qua cuộc sống mà mình không muốn.
"Tôi chỉ muốn đầu tư một chút, vừa lúc lựa chọn các anh mà thôi." Lạc Vân Thanh nhàn nhạt cười cười.
Đây cũng không phải lời nói dối, nguyên chủ lựa chọn bọn họ nguyên nhân chỉ là muốn làm đầu tư, cũng không phải bị lý tưởng của bọn họ đả động, nhưng từ sự tình gần nhất xem ra, cuộc đầu tư này thực mau sẽ kết thúc. Lạc Vân Thanh tin tưởng trực giác của mình, cậu cũng không cảm thấy hội nghị hôm nay chỉ là tầng quản lý của công ty biểu đạt cảm kích đối với mình.
Nhưng hàn huyên lâu như vậy, cậu thật ra không phát hiện Kỳ An đối với mình có gì không hài lòng hoặc là nói có chỗ tính kế gì, nhưng ngẫm lại thân phận Kỳ An, Lạc Vân Thanh lại cảm thấy thoải mái.
Tuy lúc trước Thiên Vũ là từ Kỳ An, Độ Khúc và Phùng Phong ba người sáng lập, mà ba người đều biết một chút kỹ thuật, nhưng trên thực tế trừ bỏ Kỳ An là chuyên chú nghiên cứu phát minh ra, Phùng Phong trọng điểm chính là thị trường, lập kế hoạch xác định và đánh giá về trò chơi, Độ Khúc là chạy nghiệp vụ tìm con đường phát hành và tìm đầu tư cùng với một vài công việc khác. Chính là hiện tại cũng không ngoại lệ, Kỳ An tuy nói là một tay kỹ thuật chính, cũng là một người sáng lập của công ty, nhưng thực tế biết đến nội vụ của công ty không nhiều lắm, dù sao tâm tranh dành công trạng của hắn không nặng, tâm tâm niệm niệm đều là trò chơi của mình, công tác trọng tâm đặt trên sản phẩm chứ không phải trên việc quản lý công ty.
"Hội nghị có lẽ sắp bắt đầu rồi đi?" Lạc Vân Thanh nhìn thiết bị đầu cuối một chút, phát hiện còn 10 phút nữa là tới 10h30.
"Đúng vậy, chúng ta đi thôi." Kỳ An nhìn một chút, xác thực đến giờ, vì thế mang theo Lạc Vân Thanh hướng tới phòng họp lớn nhất đi, vừa đi vừa quay đầu cùng cậu phun tào.
"Kỳ thực chỉ có bốn người chúng ta mà thôi, cùng với mấy người quản lý, không nhiều người lắm, tôi cảm thấy không cần chính thức như vậy, hơn nữa cậu còn đi học, bảo cậu xin nghỉ tới đây cũng không tốt, nhưng Độ Khúc nói chỉ có thể thời gian này, thời gian khác không rảnh, cho nên cũng không có biện pháp."
"Độ Khúc? Nguyên bản đang quan sát hoàn cảnh công ty Lạc Vân Thanh nghe thấy tên này liền nhướng mày, trong lòng nắm chắc, xem ra sự tình lần này chính là cùng cậu có quan hệ, Độ Khúc muốn qua cầu rút ván? Muốn đá mình ra? ..................
"Hôm nay đem mọi người tới đây chủ yếu là thông báo về tiền lời một năm cùng tham thảo phương hướng phát triển kế tiếp của công ty." Độ Khúc tiến vào, bước đi hừng hực, tây trang thẳng thớm, vừa tiến vào đã bắt đầu báo cáo.
Hắn báo cáo thực kỹ càng tỉ mỉ, lợi nhuận mỗi quý thậm chí mỗi tháng đều có số liệu rõ ràng, hơn nữa Lạc Vân Thanh xem ra số liệu này đó đúng là đáng sợ, cơ hồ giống như đúc với công bố trên Thiên Bác, phải biết rằng có vài công ty vì số liệu đẹp một chút, số liệu công bố lên Thiên Bác đều là mang theo hơi nước, thực tế lợi nhuận cũng không có nhiều như công bố, Thiên Vũ tuy rằng cũng mang theo một chút hơi nước, nhưng Lạc Vân Thanh xem ra, chút hơi nước này có thể nói cực kỳ bé nhỏ, không giống khác công ty, lợi nhuận một trăm triệu liền dám đối với bên ngoài kêu lợi nhuận hai ba trăm triệu.
Một chuỗi dài khoản thu nhập, chi ra, sản phẩm trò chơi của công ty sáu tháng cuối năm, khoản chống đỡ game thời trang phát triển trước mắt, trò chơi bán thành phẩm đang nghiên cứu.
Mặt khác kế hoạch nghiên cứu phát minh cùng với kế hoạch phát triển tiếp theo tuy cũng có nói, nhưng cơ hồ sơ lược, quan trọng nhất chính là dự toán cũng hoàn toàn không cao, nghe đến đó, làm ở bộ phận nghiên cứu phát minh Kỳ An tuy không nói gì, nhưng Lạc Vân Thanh rõ ràng cảm giác được hắn bất mãn, dù sao ngay cả cậu cũng biết lý tưởng chân chính của hắn là muốn nghiên cứu ra loại game đại hình huyền huyễn, loại trò chơi tiểu nữ sinh này chỉ là một cái ngoài ý muốn, là sản phẩm để hắn điều tiết tâm tình làm ra mà thôi, nhưng không nghĩ tới lập tức liền hot.
"Hôm nay ngoại trừ những việc này, còn có một chuyện muốn nói, đó chính là chia hoa hồng cùng phân cổ." Nói tới phân cổ, Độ Khúc không dấu vết nhìn Lạc Vân Thanh một cái.
Lạc Vân Thanh chính là vì ba chữ chia hoa hồng mới tới đây, nói là chia hoa hồng, kỳ thực chính là mấy lão bản chia tiền, không giống như những công ty lớn, chia hoa hồng theo niên độ, dù sao Thiên Vũ cũng là công ty nhỏ, nói khó nghe một chút chính là xưởng nhỏ, chỉ cần mấy vị lão bản nguyện ý, bao lâu chia tiền lãi một lần đều có thể.
"......"
"Tôi đào vài người từ công ty khác tới đây, tôi tính toán cho bọn họ một ít cổ phần, phần cổ phần này từ bốn người chúng ta chi ra." Công ty phát triển không rời khỏi nhân tài, mà phương pháp có thể lưu lại nhân tài tốt nhất chính là đem bọn họ cột với công ty của mình.
Ba người khác gật đầu, điểm này bọn họ đều sớm biết, cũng đồng ý, Lạc Vân Thanh cũng không ngại từ phần của mình ít đi một chút, thậm chí nếu có người chấp nhận mua cổ phần trên tay cậu, cậu thật không ngại rời đi.
Không vì cái gì cả, chỉ là có loại dự cảm tự nhiên, tuy hiện tại nhìn huy hoàng, nhưng công ty này kỳ thực cũng không thể đi xa.
"Nếu tất cả mọi người đều không có ý kiến, như vậy dựa theo kế hoạch nguyên bản tiến hành, mỗi người nhường ra 1% cổ phần làm phần thưởng phân cho người có cống hiến với công ty." Độ Khúc thấy tất cả mọi người đều không có ý kiến, liền cho qua chuyện này.
Mà kế tiếp......
Nhìn Lạc Vân Thanh, trong lòng Độ Khúc có chút áy này, nhưng cao hứng và dã tâm vẫn như cũ chiếm thượng phong, hắn muốn lấy cổ quyền trên tay Lạc Vân Thanh về, thậm chí nguyện ý ra giá cao mua lại.
Phải biết rằng Lạc Vân Thanh chỉ là một học sinh thừa kế di sản của cha mẹ mà thôi, đối với phát triển của Thiên Vũ không có chút trợ giúp gì, Thiên Vũ hiện tại phát triển tốt như vậy, về sau chắc chắn sẽ có góp vốn pha loang cổ quyền, mình vốn dĩ đã chiếm không nhiều lắm, nếu pha loãng thì lại càng ít, mặc kệ thế nào, hắn đều phải từ trên tay Lạc Vân Thanh bắt lấy ít nhất 15% cổ quyền, như vậy mới có thể bảo đảm quyền lên tiếng độc nhất vô nhị của mình.
"Sau đây tôi muốn nói không liên quan nhiều tới công ty lắm, chỉ là cá nhân quan tâm tiểu bối một chút." Độ Khúc nói xong, ngữ khí liền từ nghiêm túc trở nên ôn hòa.
"Vân Thanh, game tuy rằng là ngành sản xuất lợi nhuận kếch xù, nhưng thực dễ dàng thay đổi rất nhanh, muốn lợi nhuận không phải một việc dễ dàng, mà cháu hiện tại vẫn là một học sinh, về sau có lẽ cũng sẽ có mộng tưởng và lý tưởng của mình cần đi thực hiện, nhưng chú nói với cháu những thứ này đều cần tới tiền tài duy trì."
Nói tới đây Độ Khúc tạm dừng một chút, nhìn Lạc Vân Thanh không có biểu lộ ra dị thường mới nói tiếp: "Hiện tại Thiên Vũ không thể phủ nhận là xác thực phát triển không tồi, nhưng đây cũng chỉ là mới bắt đầu, nếu kế tiếp không có trò chơi có thể bay lên, đó là sớm hay muộn đều phải dùng tiền dành dụm ăn đến cạn, lúc trước tiền cháu bỏ vốn vào đều là cha mẹ cháu lưu lại cho cháu, chắc chắn là bọn họ hy vọng tiền đó có thể đảm bảo cho cuộc sống của cháu càng thoải mái, đúng không?"
"Đúng vậy." Lạc Vân Thanh lạnh nhạt gật gật đầu, nhìn người trước mặt, muốn nhìn xem hắn còn có thể nói cái gì.
"Lợi nhuận của công ty hiện tại, cổ phần trên tay cháu phi thường đáng giá, cho nên ta muốn hỏi cháu có muốn đem cổ phần trên tay bán ra, mua vài căn nhà ở đế đô bên này đầu tư? Như vậy tương đối an toàn?" Độ Khúc giống như một vị trưởng bối, ôn hòa khuyên bảo Lạc Vân Thanh, dùng một bộ biểu tình ta đều đang vì ngươi suy nghĩ nhìn cậu.
Danh sách chương