Lạc Vân Thanh không nghĩ tới bất động sản Vô Ưu cư nhiên không có phòng làm việc ở trấn Vân Quế này, phải biết rằng đây chính là công ty được xưng là công ty môi giới địa ốc lớn nhất Liên bang, cậu còn tưởng là bất kỳ chỗ nào cũng có trụ sở làm việc chứ.

Cùng người bên kia hẹn tốt thời gian, Lạc Vân Thanh cũng không vội vã mà về trên núi, hôm nay phải tiến hành sửa sang lại thổ địa, máy móc cỡ lớn tác nghiệp bụi đất bay đầy trời, trở về cũng chỉ ăn đất, cậu cảm thấy mình có thể đi dạo một vòng ở trấn Vân Quế.

Vì là cuối tuần, trấn Vân Quế có rất nhiều người đi trên đường, khắp nơi đều là tiếng nói to của tiểu thương, một ít sản phẩm phục cổ còn có trò chơi khiến người đáp ứng không xuể.

Nhưng nhìn kỹ lại, Lạc Vân Thanh lại cảm thấy có chút không biết nên khóc hay nên cười, có lẽ trong mắt người tương lai, thế kỷ 21 cùng thời kỳ dân quốc không có khác biệt bao lớn, cho nên các loại cửa hàng cách nhau vài thế kỷ tề tụ cả trên một đường cũng không khó tưởng tượng.

Trấn Vân Quế bốn phương thông suốt, tất cả các đường phố đều nhộn nhịp, gạch xanh trên nền đất, trừ bỏ tuyến đường chính có một con sông nhỏ nhân tạo ra, nơi này không còn con sông nào khác, vì để thể hiện chủ đề phục cổ tốt hơn, các nơi ở trấn nhỏ đều đào giếng nước, tuy những giếng nước này thực sự có nước, nhưng đại đa số người ở đây chỉ lấy nó trang trí mà thôi, nước để sinh hoạt cũng không lấy từ giếng.

Hiện tại Lạc Vân Thanh bọn họ đang đi trên tuyến đường chính, đi qua đoạn đường buôn bán phồn hoa, bọn họ đi vào khu dân cư, khu dân cư nơi này thật ra yên tĩnh hơn khu buôn bán kia rất nhiều.

Bên bờ sông trồng rất nhiều cây cối có khả năng sống cao nhất của Liên bang -- cây Y La, cây Y La rất giống với cây dương liễu, nhánh cây rũ trên mặt nước, gió nhẹ phất phơ, tạo nên từng  gợn sóng nước, rất có một phen tình thơ ý họa.

"Nơi này cũng thật đẹp."

Nhìn đến phong cảnh này Triệu Kiến Thiết nhịn không được cảm thán một phen, mặc kệ tới bao nhiêu lần, hắn vẫn như cũ thích cái địa phương như trấn Vân Quế này, mặc kệ có việc phiền lòng gì, tới nơi này rồi liền giống như  có thể đem những vấn đề đó buông xuống.

"Đúng vậy, nơi này thực đẹp, so với chỗ tôi ở còn đẹp hơn." Edward cũng nhịn không được khen ngợi.

Bản thân hắn kỳ thực cũng không thích du lịch, tuy cũng đi qua rất nhiều nơi, nhưng đều là vì công việc, cho nên không khó tưởng tượng địa phương giống như trấn Vân Quế  là lần đầu tiên hắn tới, không thể không nói sau khi tới hảo cảm của hắn đối với Hải thị tăng lên không ít.

Lạc Vân Thanh:......

Tuy rằng đẹp, nhưng cũng không đến mức đến cảm thán đi, nơi này đối với Lạc Vân Thanh mà nói chỉ là có cảm giác càng quen thuộc mà thôi,  còn không đến mức khiến cậu kinh diễm, nhưng nhớ tới trước kia mình du lịch ở cổ thành, Lạc Vân Thanh lại cảm thấy lý giải tâm trạng này của họ.

"Nếu chú Edward thích nơi này có thể suy xét mua nhà ở chỗ này." Nghĩ đến người môi giới bất động sản lát nữa sẽ tới đây, Lạc Vân Thanh nhịn không được kiến nghị.

Triệu Kiến Thiết:......

Mua nhà? Hôm nay không nói gì Triệu Kiến Thiết nghe đến đó nhịn không được líu lưỡi! Sợ là bọn họ không biết giá nhà nơi này đi? Còn mua nhà, nơi này một căn nhà hai tầng có sân vườn ít nhất cần 50 triệu đồng Liên bang, tốt hơn thì 70, 80, 100 triệu đồng Liên bang, rất nhiều người không mua nổi, Edward nói như nào cũng là một người từ tinh cầu Nông nghiệp đi ra, hắn thực sự có nhiều tiền như vậy sao? Nghe được Lạc Vân Thanh kiến nghị, Edward nghiêm túc suy xét một chút, cũng cảm thấy kế hoạch này thực không tồi! Dù sao nơi này cũng là Thủ Đô tinh, lại là đất du lịch, hơn nữa cách Đế Đô cũng gần, không chỉ có vị trí tốt, hoàn cảnh đẹp, quan trọng nhất chính là tiết tấu sinh hoạt cũng không nhanh, thích hợp với hoàn cảnh của người từ tinh cầu Nông nghiệp tới.

"Được nha, vậy ở đây mua một căn, về sau Henry muốn ở đế đô hoặc là Hải thị phát triển còn có thể ở." Edward một chút liền đập tay.

Nhưng Triệu Kiến Thiết nghe được ngữ khí của Edward, khó được mịt mờ nhắc nhở một câu, ý tứ đại khái chính là giá nhà bên này có lẽ so với trung tâm Hải thị còn đắt hơn, nhưng không biết là Edward nghe không hiểu hay là không muốn nghe, không đi xử lý ý kiến của Triệu Kiến Thiết.

Thấy không ai để ý tới mình Triệu Kiến Thiết cũng không buồn bực, chỉ nhún nhún vai, nhưng trong lòng có chút nặng nề, thật sự là sợ bị giận chó đánh mèo.

Trong mắt hắn, nam nhân kia là sĩ diện hão, Lạc Vân Thanh có tiền thì hắn biết, nhưng Edward này thì khó nói, dù sao hắn và Lạc Vân Thanh cũng không phải thân thích thật sự, hơn nữa lại từ đến từ tinh cầu Nông nghiệp.

Căn cứ cuộc nói chuyện hôm nay hắn còn biết Edward người này rất ít ra khỏi tinh cầu Nông nghiệp, người luôn ở quê như vậy có bao nhiêu tiền đây! Hiện tại Edward nói muốn mua nhà là vì hắn đang phùng má giả làm người mập, chờ tới khi thật sự tìm người môi giới bất động sản, sau đó phát hiện không mua nổi nhà có lẽ sẽ giận chó đánh mèo cái người đề nghị tới trấn Vân Quế ăn sáng là mình đây.

Không phải Triệu Kiến Thiết lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, mà là hắn đã gặp phải chuyện như vậy, cuối cùng vẫn là hắn EQ cao khiêng được những người đó làm khó dễ, mất sức chín trâu hai hổ mới khiến người nọ có thái độ bình thường đối với hắn, nhưng cũng bởi vậy cũng trở nên sắc bén không ít, nghĩ tới đây hắn liền đau mình.

"Vậy chú tìm người môi giới bất động sản một chút." Edward nói xong liền định mở ra thiết bị đầu cuối.

Hắn chính là một người sấm rền gió cuốn, dù sao hôm nay có thời gian, nếu có thể đem chuyện này giải quyết xong là tốt nhất, nhưng cho dù không giải quyết xong cũng có thể hiểu biết thêm.

"Chú Edward, chú không cần gọi, vừa rồi ở quán trà cháu đã tìm người môi giới, có lẽ một lát nữa là hắn sẽ tới." Lạc Vân Thanh nhìn thoáng qua đồng hồ, phát hiện hiện tại cách thời gian hẹn gặp còn 10 phút nữa mà thôi.

Đối với điều này, Edward trong kinh ngạc mang theo một chút hiểu ra, lúc ăn sáng hắn đã nhìn thấy Lạc Vân Thanh liên hệ với người ta, chỉ là không nghĩ tới là liên hệ với người môi giới bất động sản mà thôi.

"Các cháu hẹn gặp ở chỗ này sao?" Hiện tại ba người đang ngồi ở một chỗ rất dễ thấy, tuy là ngồi trên hàng ghế đá ở bờ sông, nhưng bên cạnh ghế này có một cục đá, bên trên viết hai chữ "Sông Quên".

"Vâng ạ, người môi giới nói bên này không chỉ gần khu dân cư, hơn nữa người tương đối ít, chờ ở chỗ này rất dễ tìm người." Lạc Vân Thanh đem nguyên văn của người môi giới nói nói cho bọn họ.

Nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền tới, Lạc Vân Thanh còn chưa nói hết, phía sau bỗng vang lên một giọng nói thanh thuận.

"Chào các vị, xin hỏi vị nào là Lạc tiên sinh ạ?"

Lạc Vân Thanh quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một vị nam sinh văn nhã tuấn tú đứng ở sau cậu, tuy là hỏi chuyện, nhưng đôi mắt lại đặt trên người cậu, như là biết vị Lạc tiên sinh này chính là Lạc Vân Thanh vậy.

"Là tôi." Lạc Vân Thanh hướng về phía hắn gật gật đầu, hơi hơi mỉm cười.

Nam nhân kia nhìn đến gương mặt càng xinh đẹp khi tươi cười kia của Lạc Vân Thanh sửng sốt một hồi, hồi lâu mới cười về một cái, mà Lạc Vân Thanh từ nụ cười của hắn tậm chí nhìn ra một tia ngượng ngùng không trong sáng. (?)

Lạc Vân Thanh:......

Cùng người quen thuộc ở chung lâu, sau đó lại gặp Triệu Kiến Thiết và Triệu Đại Trí hai người cũng không phải loại người coi trọng bề ngoài, Lạc Vân Thanh bỗng nhiên quên mất giá trị sắc đẹp của mình đối với người thường có lực sát thương cỡ nào.

"Chào ngài, tôi là La Huyên, là người môi giới của Bất động sản Vô Ưu." Trước tiên La Huyên giới thiệu bản thân, sau đó bắt đầu tiến vào chủ để chính.

Khi hắn tới đã chuẩn bị nhiều việc, trừ bỏ hệ thống căn cứ vào yêu cầu của Lạc Vân Thanh  lựa chọn ra mấy căn lúc trước, hắn còn tự mình căn cứ vào mong muốn của khách hàng  suy đoán, chọn lựa một vài căn nhà càng tinh chuẩn hơn, mà những căn nhà này so với hệ thống lựa chọn càng tốt hơn một chút, đương nhiên giá cả cũng đắt hơn một chút, nhưng thấy số lượng nhà Lạc Vân Thanh muốn mua là số 3 chói lọi, La Huyên tin tưởng có thể đem những căn nhà này bán ra ngoài, dù sao đây cũng là một kim chủ không thiếu tiền, chỉ cần thích, tiền hẳn là không thành vấn đề.

"Lạc tiên sinh, tôi thấy ngài muốn mua 3 căn hộ ở đây?" La Huyên cầm tư liệu trên tay hỏi Lạc Vân Thanh xác nhận lại một lần.

Không phải hắn quá mức cẩn thận, mà ở thị trường mua bán bất động sản thường xuyên xuất hiện tình huống như vậy, yêu cầu của khách hàng ghi trên mạng cũng không quá giống với yêu cầu thực tế, mà cẩn thận hiểu biết mỗi yêu cầu thực tế của khách hàng có thể khiến cho bọn họ tìm được phòng ở thích hợp nhất, đây là cách làm cơ bản nhất của người môi giới kim bài, những người môi giới luôn căn cứ vào tư liệu yêu cầu trên mạng  thường thường là người môi giới ở tầng chót nhất.

"Đúng vậy, tôi muốn mua ba căn, chú tôi muốn mua một căn, nếu phù hợp yêu cầu thì tổng cộng cần 4 căn."

Nói xong câu đó, Lạc Vân Thanh hỏi tiếp: "Anh có tư liệu cụ thể không? Có thể cho chúng tôi xem trước một chút rồi lại xem nhà?"

"Đương nhiên có thể, phần tư liệu này ngài có thể nhìn trước." La Huyên đem tư liệu trên tay mình chuyển tới thiết bị đầu cuối của Lạc Vân Thanh, sau đó mới cẩn thận dò hỏi yêu cầu của Edward.

Đối với phòng ở, Edward cũng không yêu cầu cao lắm, hơn nữa lại là lâm thời nghĩ tới, cho nên trong thời gian ngắn khiến hắn cũng không biết nói gì.

La Huyên thấy tình huống như vậy cũng không vội, tuy hắn không rõ ràng quan hệ của Edward và Lạc Vân Thanh là gì, chỉ có thể nhận ra cũng không phải là quan hệ thân thích. Nhưng nghĩ tới hai người quan hệ thân mật, hắn tham khảo điều kiện bên kia của Lạc Vân Thanh, sau đó tự mình bỏ thêm điều kiện một vài người có gia đình tương đối thích, sau đó hỏi lại ý kiến Edward, lại ở trên hệ thống sàng chọn ra phòng ở thích hợp.

Vì trấn Vân Quế chỉ là một địa phương nhỏ, khu dân cư kỳ thực cũng không lớn, hơn nữa bộ phận khu dân cư này còn có một phần là hình thức tiểu khu, nhà ở có sân vườn cổng riêng cũng không nhiều lắm, bởi vậy nhà ở đề nghị cho Edward và Lạc vân Thanh có tính tương tự nhất định.

Nhưng La Huyên sớm đánh qua cho mọi người châm dự phòng, cho nên hai người đều thực lý giải.

Ngồi ở bờ sông nhìn tư liệu, Lạc Vân Thanh phát hiện bất động sản Vô Ưu thực không hổ là công ty bất động sản số 1 Liên bang, những căn nhà đề nghị cho cậu, trừ bỏ một hai nơi hướng nhà và phong cách cậu không thích ra, những thứ khác thực phù hợp với ý tưởng của cậu, nhưng thực tế như thế nào vẫn phải khảo sát thực tế một chút.

Vì thế La Huyên liền mang theo ba người đi xem phòng ở.

Toàn bộ khu dân cư trấn Vân Quế chủ yếu phân chia thành ba khu vực lớn, khu thứ nhất cùng loại với nhà ở  tứ hợp viện, loại nhà này gần khu buốn bán,  hướng nhà là đông tây nam bắc bốn nhà chung một cái sân, thông thường dùng để cho khách thuê ngắn hạn.

Nhà ở có sân vườn cổng riêng đoạn giữa khu dân cư, là khu vực được xanh hóa tốt nhất ở khu dân cư, cũng là đoạn đường được trang hoàng tốt nhất, còn đoạn cuối này chính là nhà tiểu khu giống nhau.

Vì Lạc Vân Thanh và Edward không thiếu tiền, lại thêm bọn họ muốn ở gần nhà nhau một chút, cho nên khi xem nhà ưu tiên lựa chọn xem mấy gian nhà tướng lân kia.

Đẩy ra cánh cổng cổ kính, đập vào mi mắt chính là một cái tiểu viện tử, nhưng vì không có ai dọn dẹp, cây cối bên trong đều khô héo, ở bên phải sân, có một cái giếng, có lẽ vì sợ có người ngã xuống, miệng giếng còn được cố ý che lại.

Nhà ở là nhà trệt hai tầng, trang trí trong nhà cũng không "cổ kính" giống như bên ngoài, ngược lại rất là hiện đại, có loại khiêm tốn mà lại xa hoa. Trừ bỏ sân, toàn bộ nhà ở chiếm diện tích tầm 100-120 mét vuông, hai tầng chính là hơn 200 mét vuông, hơn nữa phòng ở vẫn là mái bằng, trên cùng có một cái sân thượng, nếu có thể lợi dụng tốt thì lại tương đương với hơn 100 mét vuông nữa, hơn nữa với cái sân hơn 20 mét vuông này, cũng đủ một nhà mấy khẩu thoải mái sinh hoạt.

Kỳ diệu nhất chính là bên cạnh phòng ở còn có mấy gian nhà ở tạo hình giống nhau như đúc, cái này không chỉ khiến Edward vừa lòng, ngay cả Lạc Vân Thanh cũng vừa lòng, cũng không cần thiết phải đi tới sau nhà xem nữa.

"Căn nhà này bao nhiêu tiền?"

"Căn nhà này còn có mấy gian nhà ở bên cạnh chào giá bao nhiêu?"

Lạc Vân Thanh cùng Edward đồng thời lên tiếng hỏi, hiển nhiên là phi thường vừa lòng.

La Huyên nghe được như vậy rất vui mừng, này chứng tỏ cái gì? Này chứng tỏ hắn lại có thể kiếm một bút a! Phải biết rằng lần này cũng không phải là làm ăn nhỏ nha, nếu có thể thành công bán ra 4 căn, hắn có thể lấy không ít tiền hoa hồng, tiền hoa hồng này có thể cho hắn dễ chịu thoải mái không cần làm gì một năm.

Nghĩ đến đây La Huyên tươi cười sáng lạn mở miệng: "Mấy căn nhà này giá cả đều không chênh lệch mấy, căn bên này cùng căn bên trái lớn hơn một chút, hơn nữa diện tích cả sân nữa là 150 mét vuông, cho nên giá cả là 10 triệu, hai căn bên phải kia cả sân là 130 mét vuông, giá cả là 8.7 triệu, nhưng nếu hai vị đều mua, có thể được chiết khấu tối đa 10%."

Tuy chỉ chiết khấu 10%, nhưng ngàn vạn đừng xem thường 10% này, dù sao cũng là số đếm. Giá cả mấy chục triệu, giảm đi 10% ít nhất cũng thể bớt được mấy  triệu nha. Đương nhiên đây cũng là giá cả thấp nhất người bán đưa ra, trước mắt La Huyên có thể cho chiết khấu cao nhất, lại thêm nữa hắn cũng không có biện pháp làm chủ, chỉ có thể tìm người bán thương lượng tình huống đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện