Nếu như nói thi đậu tú tài là một loại thân phận địa vị mà người đọc sách đạt được, thì sau khi trúng cử thi Hương có nghĩa là có tư cách làm quan, coi như thi Hội không đậu, chạy chọt đút lót một chút, cũng có thể đi qua Lại bộ thụ quan, kiếm được một chức quan tép riu Cửu Phẩm. Chức quan này ở trong mắt người bình thường cũng là thân phận rất đáng gờm rồi.
Đương nhiên Từ gia tổ chức ăn mừng phung phí một phen, bên này Quý Quân cũng giao thiệp, bái tạ tọa sư, đồng thời cùng nhóm “Đồng niên” trúng cử thiết lập quan hệ, làm quen lui tới xã giao cũng là không tránh khỏi. Trong nhà cũng không ít người cầm đất đai sản nghiệp tới cửa bái phỏng.
Tuy những người này nói chuyện cung cung kính kính, nhưng bên trong cũng không phải hoàn toàn bội phục Quý Quân. Mà bởi vì lúc này Cử nhân có đặc quyền miễn thuế, những người này chủ động đưa sản nghiệp của mình đến Quý gia, cũng chỉ là vì muốn dựa lưng vào đại thụ hóng bóng mát, mượn danh nghĩa chẳng những có thể trốn thuế lao dịch, xảy ra chuyện gì cũng có Cử nhân lão gia ra mặt, so với tiểu môn tiểu hộ nhà mình tự chống đỡ nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Chuyện này đương thời cũng coi như là một loại cách làm thông tục lưu hành. Quý gia thu nhận mấy nhà thành thật, liền đóng cửa từ chối tiếp khách.
Cuối thu không khí trong lành, Hà Hoa nhìn hậu viện treo từng chuỗi ớt đỏ cùng trái bắp vàng óng ánh, trong lòng rất thỏa mãn.
Hiện tại cuộc sống này, gạo là trong ruộng nhà mình trồng, rau cải thì có vườn rau xanh nhà mình, các loại gà vịt cá thịt hoa quả điểm tâm cũng đều có thể tự mình cung cấp, mặc dù không thể đi xa nhà, phải chịu rất nhiều gò bó, nhưng cuộc sống tự cấp tự túc như vậy thoải mái thư thái hơn kiếp trước của nàng rất nhiều. Cách thực hiện cũng chênh lệch không xa với mục tiêu “Nông phu, sơn tuyền, có chút điền” mà nàng đã từng lập ra, thậm chí có phần đã vượt ra khỏi mong đợi.
Đời người đến đây, cũng coi như viên mãn một nửa, về phần một nửa kia, hãy để cho nàng hưởng thụ thoải mái tự tại thêm vài năm như vậy rồi nói sau.
“Tiểu thư, đằng trước có khách đến thăm.” Vẻ mặt Tiểu Oản cổ quái đi tới trước mặt Hà Hoa báo tin.
Hà Hoa sửa lại vạt áo, thở dài, những ngày qua nghênh tiếp xã giao thật sự quá nhiều, tuy nói để nàng trực tiếp ra mặt rất ít, nhưng phụ trách an bài ăn ở, chuẩn bị quà tặng cũng rất vất vả á!
“Khách nhân nào?”
Tiểu Oản nâng mí mắt lên: “Là bà mai tới làm mai cho thiếu gia cùng tiểu thư.”
Bà mai? Hà Hoa không còn lời gì để nói nữa rồi.
Từ sau khi Quý Quân trúng cử về sau, đại quân bà mai yên tĩnh không bao lâu lại lượn lờ trước cửa nhà nàng. Mà lúc này đây, Quý Đồng không có tiếp tục ủng hộ chính sách “Phong sát bà mai” của Hà Hoa nữa, cho dù đã từng có hai bà mai có ý đồ làm mai cho ông một người đứng đắn làm điền phòng (vợ kế), chọc giận ông, nhưng sau đó có bà mai tới cửa ông cũng muốn đi gặp một lần. Hà Hoa cũng không tiện làm cho tất cả bà mai đều ăn bế môn canh, nguyên do lớn nhất dĩ nhiên là, Quý Quân nên đón dâu rồi.
Chỉ là lần này, tin tức này do Tiểu Oản mà không phải là Tiểu Thư lắm mồm tới nói cho nàng biết, chuyện này không thể tầm thường rồi.
Hà Hoa dè dặt hỏi: “Có cái gì kỳ quái à?”
Tiểu Oản cúi thấp đầu, lời ít mà ý nhiều nói tin tức mình nghe được ra: “Là Từ gia phái người tới kết thân, cho thiếu gia và Từ nhị tiểu thư, tiểu thư và Từ đại thiếu gia.”
Phụt!
Hà Hoa thiếu chút nữa ngã nhào, trong đầu lập tức hiện lên bốn chữ “Huynh muội hoán thân” (hai họ cưới con gái nhau làm dâu).
Chỉ có gia đình nghèo khốn, hoặc là nhà có nam nhân thân thể không trọn vẹn mới có thể làm ra chuyện tình như vậy, nhà người bình thường cho dù muốn gắn bó quan hệ càng thêm chặt chẽ, cũng sẽ không cột hai chuyện chung một chỗ như thế.
Coi như một nhà Từ gia có chút khác hẳn với người thường, nhưng cũng không đến nỗi làm ra chuyện cực phẩm như vậy chứ?
Lại nói, ngay từ lúc trước khi Quý Quân tham gia thi Hương, nàng đã lập nên lời thề, nàng không cần đính thân sớm như vậy, tốt nhất là mười sáu tuổi đính thân, mười bảy tuổi xuất giá. Ở thời đại này, cái tuổi đó cũng không tính là quá muộn. Lúc ấy, Quý Đồng cùng Quý Quân cũng đều đồng ý.
Mới nghĩ tới mình muốn ở nhà mẹ làm cô nương thêm một khoản thời gian nữa, đã có người không biết tốt xấu muốn “Quan tâm” cuộc sống của nàng. Lại nghĩ đến những lời đồn đãi khó nghe vào năm ngoái sau khi huynh muội Từ gia song song bị cự hôn truyền ra kia, Hà Hoa chẳng chú ý nhiều, vội vàng đi ra tiền viện. Mới đi đến nửa đường, liền đụng phải Quý Quân.
Quý Quân cũng đã biết chuyện bà mai tới cửa, lần này cũng là tìm đến Hà Hoa hỏi thăm Từ Thư Viện.
Hắn đi Từ gia không ít lần, nhưng nghiêm túc mà nói, chỉ có một lần xa xa nhìn thấy bóng dáng Từ nhị tiểu thư. Tuy nói trong ngày thường cũng từ trong miệng Từ đại thiếu có thể nghe được một chút tin tức về nàng muội muội này, nhưng đến cùng đây là chuyện chung thân của hắn, so sánh với cái miệng của Từ đại thiếu, hắn bằng lòng tin tưởng Hà Hoa hơn.
Hà Hoa trầm ngâm một lát, Từ Thư Viện ở trong mắt nàng, thật ra vẫn là thiếu nữ có chút ngây thơ. Cà Rốt Hồng -
Nhưng thời đại này, làm sao có cái gì mà “Tự do luyến ái” chứ? Tốt nhất cũng chính là trước mười tuổi tất cả mọi người vẫn là tiểu hài tử chẳng phải kiêng dè như vậy, cha nương cũng quen biết, từng có chút lui tới với nhau gọi là”Thanh mai trúc mã“. Trước khi phu thê thành thân không biết nhau, chớp mắt hai cái liền bái đường chỗ nào cũng có. Ngay cả A Tề, cũng cưới thứ nữ phủ tôn đại nhân như thế này.
Đối với Quý Quân mà nói, nhân phẩm tướng mạo của Từ Thư Viện như vậy, trong đám nữ tử vừa độ tuổi mà bọn họ biết, đã coi như là tốt lắm rồi.
Không nghĩ tới một câu nói đùa của mình lúc trước, nói nếu Quý Quân trúng Cử nhân, Từ Nhị gia sẽ tới cửa bái phỏng, thật đúng là linh nghiệm.
Nhưng gia nghiệp Quý gia trái với Từ Nhị gia cùng với cả Từ gia sau lưng của hắn, đừng nói một phần mười, sợ rằng còn chưa đủ một phần trăm. Tình yêu không thể thắng được tất cả, Từ Nhị gia một lòng muốn một “Nữ tế Trạng Nguyên”, Qúy Quân thật sự có thể giành được đoạn nhân duyên “Với cao” này à?
Hà Hoa nhíu nhíu mày, cố gắng sắp xếp lại lời nói của mình: “Ca ca, muội đối với Từ nhị tiểu thư ngược lại không có ý kiến gì. Nhưng nhà chúng ta so với Từ gia, phân rõ cao thấp. Lấy gia thế của bọn họ cùng dung mạo nhân phẩm của Từ nhị tiểu thư, thật ra có thể tìm được người nhà tốt hơn. Tuy nói bây giờ là Từ gia phái người tới cửa đề thân, nhưng chỉ sợ người khác không biết chuyện, về sau đều nói ca là dựa vào Từ gia mới......”
Quý Quân trừng lớn mắt, thật lâu sau để che giấu nên ho khan hai tiếng: “Thật ra thì, hôm nay bà mai tới chỉ là đề thân cho Từ đại thiếu, cùng ca không có quan hệ.”
“Cái gì?” Hà Hoa nóng nảy, không phải Tiểu Oản nói là hình thức “Huynh muội hoán thân” sao? Làm sao biến thành chỉ có một mình nàng lâm vào nước sôi lửa bỏng rồi hả?
Từ gia, Từ gia cũng không dễ cự tuyệt, nếu để cho người ta truyền đi nàng ngay cả Cử nhân lão gia tuổi trẻ gia tài bạc vạn đều chướng mắt, về sau nàng cũng đừng nghĩ không bị người làm thành “Nữ vương đầu đề của các câu chuyện” rồi.
Suy nghĩ xoay quanh ba vòng, hít sâu, Hà Hoa vẫn yên lặng nhìn Quý Quân: “Cha đã nói không nỡ gả muội ra ngoài sớm, tất nhiên không thể đáp ứng bà mai. Ca ca, ca đừng mơ tưởng lừa gạt muội!”
Quý Quân ấp úng nói: “Khụ khụ...... Cái đó, thật ra thì, bà mai thật sự vội tới đề thân cho Từ đại thiếu. Bởi vì muội đã nói hai năm này không muốn đính thân, Từ đại thiếu cũng có chút hoa tâm, cha thì không phải là rất nguyện ý. Nhưng...... Nếu như trực tiếp cự hôn, Từ đại thiếu bên kia......”
Hà Hoa nghe Quý Quân nói Từ đại thiếu hoa tâm, trong lòng cũng có chút tiếc nuối.
Thật ra thì nàng cũng có cân nhắc qua Từ đại thiếu, cảm thấy hắn là người làm việc không cổ hủ, đầu óc linh hoạt, cũng không kiêu căng ngang ngược, thích chơi đùa, năng lực tiếp thu dường như cũng rất mạnh, ước chừng có thể hiểu một vài hành động mà đại đa số người thấy có vẻ “Khác người” của nàng. Tuy rằng cũng nghe thấy một chút kiến giải mình không thích, nhưng lời đồn đãi hơn phân nửa không thể tin, nàng đang định bảo Quý Quân thay mình quan sát hắn một phen. Không nghĩ tới lại có thể chứng thực hắn có tập tính phong lưu ăn chơi trác táng......
Quý Quân thấy Hà Hoa thật lâu không nói lời nào, đoán không ra tâm tư của nàng, nghĩ tới mình có chuyện nhờ mà đến nên khẽ cắn răng, nói hết chân tướng đầu đuôi sự tình ra.
Thì ra, mấy ngày trước Từ gia vì Từ đại thiếu trúng cử mở tiệc đãi tân khách, đương nhiên Quý Quân cũng đi. Hắn cùng với Từ đại thiếu, A Tề ba thanh niên tài tuấn đứng chung một chỗ, tất cả mọi người tấm tắc khen ngợi. Khi biết Quý Quân còn chưa có định thân thì đã có người nhắc tới đề tài Từ Nhị gia muốn kén “Nữ tế Trạng Nguyên”, nói là trước mắt có sẵn một người, cùng nhị tiểu thư đúng lúc là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi, đối với tâm nguyện của Từ Nhị gia, ngay lập tức đã có người nói muốn ở tại chỗ định ra hôn sự.
Sau đó lại nói có thêm chuyện tốt nữa chính là Quý Quân còn có một muội tử, tuổi tác cũng rất tốt, nếu Từ đại thiếu chưa nói chuyện thành thân, còn không bằng hai nhà mỗi nhà đều gả một người, cưới một người, thân càng thêm thân.
Lúc đó Qúy Quân lấy lý do “Hôn nhân đại sự, phải do cha nương làm chủ” để kéo dài, chưa nói được, cũng không nói không được.
Từ gia cũng có chút tâm tư với Quý Quân, nhưng hỏi thăm được hắn lớn tuổi như vậy còn chưa có hôn ước, cũng có chút lòng nghi ngờ hắn có phải có tật xấu gì không nói ra được, hoặc là tâm tư hắn quá cao, nữ tử bình thường đều nhìn không thuận mắt hay không. Hơn nữa năm ngoái bị A Tề cự hôn, thanh danh của Từ nhị tiểu thư bị thương tổn nghiêm trọng, lần này Từ Nhị gia cũng không dám manh động nữa.
Về phần Hà Hoa, có lẽ là vì Từ Nhị nãi nãi, Từ Thư Viện đã đều gặp, Từ đại thiếu cũng từ nơi này của Quý Quân biết được một chút tin tức của nàng.
Có lẽ Từ gia cho rằng Hà Hoa là một người biết quy củ, biết tiến biết lùi, Từ Nhị nãi nãi nghĩ nữ tử tiểu môn tiểu hộ có thể có kiến giải như vậy cũng coi như không kém, hơn nữa tướng mạo cũng không có trở ngại, về sau nhất định sẽ không ngỗ nghịch người bà bà này, hiện tại lại có một ca ca Cử nhân, đối với gia thế của Hà Hoa thật sự không có chỗ nào chê.
Mà Từ đại thiếu cũng cho rằng Hà Hoa là một người không câu nệ tiểu tiết (nàng có thể theo muội muội Thư Viện cùng chơi bùn với nhau), tính tình dịu ngoan (nghe nói ở cùng di nương tốt vô cùng), hiền lương thục đức (sắp xếp cho Quý Quân từ trên xuống dưới rành mạch), người như vậy, nói chung sẽ không như mẫu thân quản phụ thân gắt gao, trong lòng cũng vui vẻ.
Vì vậy, Từ gia dĩ nhiên làm thật tới cửa cầu hôn.
Bởi vì bà mai để lộ chút tiếng gió, Tiểu Oản vừa khéo nghe được trong bữa tiệc ở Từ gia chúng tân khách ồn ào lên một đoạn kia, liền cắt câu lấy nghĩa rồi.
Hà Hoa liên kết lời nói của Quý Quân và Tiểu Oản, lại thêm một chút lời đồn đãi thường ngày nghe được, cuối cùng cũng làm rõ được chuyện này, cũng hiểu được tâm tư của Quý Quân.
“Ca là nghĩ tới, không tiện trực tiếp cự tuyệt Từ gia, khiến cho Từ đại thiếu mất mặt. Liền dứt khoát hy sinh mình, bảo bà mai làm ngược lại thay ca đề thân Từ nhị tiểu thư à?”
Quý Quân sờ sờ đầu: “Ngày đó nhiều người như vậy, nếu chúng ta cự hôn, về sau không chỉ có Từ đại thiếu không có cách nào làm người, ngay cả muội sợ rằng cũng phải chịu liên lụy...... Với ta mà nói, Từ gia cũng không nhất định là có thể có thể coi trọng ca. Vả lại đi thử một lần, vừa có thể bảo toàn thanh danh muội và Từ đại thiếu, nói không chừng như vậy......”
Hà Hoa thở dài: “Ca ca, hôn nhân đại sự há có thể trò đùa? Mặc kệ như thế nào, ca cũng không thể bởi vì muội hoặc là nguyên nhân gì khác, mà đi thử nghiệm nhân duyên của mình......”
Quý Quân nhìn ngoài trời, ánh mắt tán loạn: “Chỉ là đi đề thân, cũng không có gì. Mặc dù thử một lần có chút không ổn, nhưng trên thực tế có mấy người không phải như thế? Ngay cả A Tề, hắn cũng chưa bao giờ gặp qua...... Đã thành hôn. Dầu gì Từ nhị tiểu thư và muội đã từng gặp qua, muội cũng nói nàng không tệ, dù sao cũng hơn chỉ nghe bà mối ba hoa chích choè không biết người đó có tốt không......”
Đương nhiên Từ gia tổ chức ăn mừng phung phí một phen, bên này Quý Quân cũng giao thiệp, bái tạ tọa sư, đồng thời cùng nhóm “Đồng niên” trúng cử thiết lập quan hệ, làm quen lui tới xã giao cũng là không tránh khỏi. Trong nhà cũng không ít người cầm đất đai sản nghiệp tới cửa bái phỏng.
Tuy những người này nói chuyện cung cung kính kính, nhưng bên trong cũng không phải hoàn toàn bội phục Quý Quân. Mà bởi vì lúc này Cử nhân có đặc quyền miễn thuế, những người này chủ động đưa sản nghiệp của mình đến Quý gia, cũng chỉ là vì muốn dựa lưng vào đại thụ hóng bóng mát, mượn danh nghĩa chẳng những có thể trốn thuế lao dịch, xảy ra chuyện gì cũng có Cử nhân lão gia ra mặt, so với tiểu môn tiểu hộ nhà mình tự chống đỡ nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Chuyện này đương thời cũng coi như là một loại cách làm thông tục lưu hành. Quý gia thu nhận mấy nhà thành thật, liền đóng cửa từ chối tiếp khách.
Cuối thu không khí trong lành, Hà Hoa nhìn hậu viện treo từng chuỗi ớt đỏ cùng trái bắp vàng óng ánh, trong lòng rất thỏa mãn.
Hiện tại cuộc sống này, gạo là trong ruộng nhà mình trồng, rau cải thì có vườn rau xanh nhà mình, các loại gà vịt cá thịt hoa quả điểm tâm cũng đều có thể tự mình cung cấp, mặc dù không thể đi xa nhà, phải chịu rất nhiều gò bó, nhưng cuộc sống tự cấp tự túc như vậy thoải mái thư thái hơn kiếp trước của nàng rất nhiều. Cách thực hiện cũng chênh lệch không xa với mục tiêu “Nông phu, sơn tuyền, có chút điền” mà nàng đã từng lập ra, thậm chí có phần đã vượt ra khỏi mong đợi.
Đời người đến đây, cũng coi như viên mãn một nửa, về phần một nửa kia, hãy để cho nàng hưởng thụ thoải mái tự tại thêm vài năm như vậy rồi nói sau.
“Tiểu thư, đằng trước có khách đến thăm.” Vẻ mặt Tiểu Oản cổ quái đi tới trước mặt Hà Hoa báo tin.
Hà Hoa sửa lại vạt áo, thở dài, những ngày qua nghênh tiếp xã giao thật sự quá nhiều, tuy nói để nàng trực tiếp ra mặt rất ít, nhưng phụ trách an bài ăn ở, chuẩn bị quà tặng cũng rất vất vả á!
“Khách nhân nào?”
Tiểu Oản nâng mí mắt lên: “Là bà mai tới làm mai cho thiếu gia cùng tiểu thư.”
Bà mai? Hà Hoa không còn lời gì để nói nữa rồi.
Từ sau khi Quý Quân trúng cử về sau, đại quân bà mai yên tĩnh không bao lâu lại lượn lờ trước cửa nhà nàng. Mà lúc này đây, Quý Đồng không có tiếp tục ủng hộ chính sách “Phong sát bà mai” của Hà Hoa nữa, cho dù đã từng có hai bà mai có ý đồ làm mai cho ông một người đứng đắn làm điền phòng (vợ kế), chọc giận ông, nhưng sau đó có bà mai tới cửa ông cũng muốn đi gặp một lần. Hà Hoa cũng không tiện làm cho tất cả bà mai đều ăn bế môn canh, nguyên do lớn nhất dĩ nhiên là, Quý Quân nên đón dâu rồi.
Chỉ là lần này, tin tức này do Tiểu Oản mà không phải là Tiểu Thư lắm mồm tới nói cho nàng biết, chuyện này không thể tầm thường rồi.
Hà Hoa dè dặt hỏi: “Có cái gì kỳ quái à?”
Tiểu Oản cúi thấp đầu, lời ít mà ý nhiều nói tin tức mình nghe được ra: “Là Từ gia phái người tới kết thân, cho thiếu gia và Từ nhị tiểu thư, tiểu thư và Từ đại thiếu gia.”
Phụt!
Hà Hoa thiếu chút nữa ngã nhào, trong đầu lập tức hiện lên bốn chữ “Huynh muội hoán thân” (hai họ cưới con gái nhau làm dâu).
Chỉ có gia đình nghèo khốn, hoặc là nhà có nam nhân thân thể không trọn vẹn mới có thể làm ra chuyện tình như vậy, nhà người bình thường cho dù muốn gắn bó quan hệ càng thêm chặt chẽ, cũng sẽ không cột hai chuyện chung một chỗ như thế.
Coi như một nhà Từ gia có chút khác hẳn với người thường, nhưng cũng không đến nỗi làm ra chuyện cực phẩm như vậy chứ?
Lại nói, ngay từ lúc trước khi Quý Quân tham gia thi Hương, nàng đã lập nên lời thề, nàng không cần đính thân sớm như vậy, tốt nhất là mười sáu tuổi đính thân, mười bảy tuổi xuất giá. Ở thời đại này, cái tuổi đó cũng không tính là quá muộn. Lúc ấy, Quý Đồng cùng Quý Quân cũng đều đồng ý.
Mới nghĩ tới mình muốn ở nhà mẹ làm cô nương thêm một khoản thời gian nữa, đã có người không biết tốt xấu muốn “Quan tâm” cuộc sống của nàng. Lại nghĩ đến những lời đồn đãi khó nghe vào năm ngoái sau khi huynh muội Từ gia song song bị cự hôn truyền ra kia, Hà Hoa chẳng chú ý nhiều, vội vàng đi ra tiền viện. Mới đi đến nửa đường, liền đụng phải Quý Quân.
Quý Quân cũng đã biết chuyện bà mai tới cửa, lần này cũng là tìm đến Hà Hoa hỏi thăm Từ Thư Viện.
Hắn đi Từ gia không ít lần, nhưng nghiêm túc mà nói, chỉ có một lần xa xa nhìn thấy bóng dáng Từ nhị tiểu thư. Tuy nói trong ngày thường cũng từ trong miệng Từ đại thiếu có thể nghe được một chút tin tức về nàng muội muội này, nhưng đến cùng đây là chuyện chung thân của hắn, so sánh với cái miệng của Từ đại thiếu, hắn bằng lòng tin tưởng Hà Hoa hơn.
Hà Hoa trầm ngâm một lát, Từ Thư Viện ở trong mắt nàng, thật ra vẫn là thiếu nữ có chút ngây thơ. Cà Rốt Hồng -
Nhưng thời đại này, làm sao có cái gì mà “Tự do luyến ái” chứ? Tốt nhất cũng chính là trước mười tuổi tất cả mọi người vẫn là tiểu hài tử chẳng phải kiêng dè như vậy, cha nương cũng quen biết, từng có chút lui tới với nhau gọi là”Thanh mai trúc mã“. Trước khi phu thê thành thân không biết nhau, chớp mắt hai cái liền bái đường chỗ nào cũng có. Ngay cả A Tề, cũng cưới thứ nữ phủ tôn đại nhân như thế này.
Đối với Quý Quân mà nói, nhân phẩm tướng mạo của Từ Thư Viện như vậy, trong đám nữ tử vừa độ tuổi mà bọn họ biết, đã coi như là tốt lắm rồi.
Không nghĩ tới một câu nói đùa của mình lúc trước, nói nếu Quý Quân trúng Cử nhân, Từ Nhị gia sẽ tới cửa bái phỏng, thật đúng là linh nghiệm.
Nhưng gia nghiệp Quý gia trái với Từ Nhị gia cùng với cả Từ gia sau lưng của hắn, đừng nói một phần mười, sợ rằng còn chưa đủ một phần trăm. Tình yêu không thể thắng được tất cả, Từ Nhị gia một lòng muốn một “Nữ tế Trạng Nguyên”, Qúy Quân thật sự có thể giành được đoạn nhân duyên “Với cao” này à?
Hà Hoa nhíu nhíu mày, cố gắng sắp xếp lại lời nói của mình: “Ca ca, muội đối với Từ nhị tiểu thư ngược lại không có ý kiến gì. Nhưng nhà chúng ta so với Từ gia, phân rõ cao thấp. Lấy gia thế của bọn họ cùng dung mạo nhân phẩm của Từ nhị tiểu thư, thật ra có thể tìm được người nhà tốt hơn. Tuy nói bây giờ là Từ gia phái người tới cửa đề thân, nhưng chỉ sợ người khác không biết chuyện, về sau đều nói ca là dựa vào Từ gia mới......”
Quý Quân trừng lớn mắt, thật lâu sau để che giấu nên ho khan hai tiếng: “Thật ra thì, hôm nay bà mai tới chỉ là đề thân cho Từ đại thiếu, cùng ca không có quan hệ.”
“Cái gì?” Hà Hoa nóng nảy, không phải Tiểu Oản nói là hình thức “Huynh muội hoán thân” sao? Làm sao biến thành chỉ có một mình nàng lâm vào nước sôi lửa bỏng rồi hả?
Từ gia, Từ gia cũng không dễ cự tuyệt, nếu để cho người ta truyền đi nàng ngay cả Cử nhân lão gia tuổi trẻ gia tài bạc vạn đều chướng mắt, về sau nàng cũng đừng nghĩ không bị người làm thành “Nữ vương đầu đề của các câu chuyện” rồi.
Suy nghĩ xoay quanh ba vòng, hít sâu, Hà Hoa vẫn yên lặng nhìn Quý Quân: “Cha đã nói không nỡ gả muội ra ngoài sớm, tất nhiên không thể đáp ứng bà mai. Ca ca, ca đừng mơ tưởng lừa gạt muội!”
Quý Quân ấp úng nói: “Khụ khụ...... Cái đó, thật ra thì, bà mai thật sự vội tới đề thân cho Từ đại thiếu. Bởi vì muội đã nói hai năm này không muốn đính thân, Từ đại thiếu cũng có chút hoa tâm, cha thì không phải là rất nguyện ý. Nhưng...... Nếu như trực tiếp cự hôn, Từ đại thiếu bên kia......”
Hà Hoa nghe Quý Quân nói Từ đại thiếu hoa tâm, trong lòng cũng có chút tiếc nuối.
Thật ra thì nàng cũng có cân nhắc qua Từ đại thiếu, cảm thấy hắn là người làm việc không cổ hủ, đầu óc linh hoạt, cũng không kiêu căng ngang ngược, thích chơi đùa, năng lực tiếp thu dường như cũng rất mạnh, ước chừng có thể hiểu một vài hành động mà đại đa số người thấy có vẻ “Khác người” của nàng. Tuy rằng cũng nghe thấy một chút kiến giải mình không thích, nhưng lời đồn đãi hơn phân nửa không thể tin, nàng đang định bảo Quý Quân thay mình quan sát hắn một phen. Không nghĩ tới lại có thể chứng thực hắn có tập tính phong lưu ăn chơi trác táng......
Quý Quân thấy Hà Hoa thật lâu không nói lời nào, đoán không ra tâm tư của nàng, nghĩ tới mình có chuyện nhờ mà đến nên khẽ cắn răng, nói hết chân tướng đầu đuôi sự tình ra.
Thì ra, mấy ngày trước Từ gia vì Từ đại thiếu trúng cử mở tiệc đãi tân khách, đương nhiên Quý Quân cũng đi. Hắn cùng với Từ đại thiếu, A Tề ba thanh niên tài tuấn đứng chung một chỗ, tất cả mọi người tấm tắc khen ngợi. Khi biết Quý Quân còn chưa có định thân thì đã có người nhắc tới đề tài Từ Nhị gia muốn kén “Nữ tế Trạng Nguyên”, nói là trước mắt có sẵn một người, cùng nhị tiểu thư đúng lúc là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi, đối với tâm nguyện của Từ Nhị gia, ngay lập tức đã có người nói muốn ở tại chỗ định ra hôn sự.
Sau đó lại nói có thêm chuyện tốt nữa chính là Quý Quân còn có một muội tử, tuổi tác cũng rất tốt, nếu Từ đại thiếu chưa nói chuyện thành thân, còn không bằng hai nhà mỗi nhà đều gả một người, cưới một người, thân càng thêm thân.
Lúc đó Qúy Quân lấy lý do “Hôn nhân đại sự, phải do cha nương làm chủ” để kéo dài, chưa nói được, cũng không nói không được.
Từ gia cũng có chút tâm tư với Quý Quân, nhưng hỏi thăm được hắn lớn tuổi như vậy còn chưa có hôn ước, cũng có chút lòng nghi ngờ hắn có phải có tật xấu gì không nói ra được, hoặc là tâm tư hắn quá cao, nữ tử bình thường đều nhìn không thuận mắt hay không. Hơn nữa năm ngoái bị A Tề cự hôn, thanh danh của Từ nhị tiểu thư bị thương tổn nghiêm trọng, lần này Từ Nhị gia cũng không dám manh động nữa.
Về phần Hà Hoa, có lẽ là vì Từ Nhị nãi nãi, Từ Thư Viện đã đều gặp, Từ đại thiếu cũng từ nơi này của Quý Quân biết được một chút tin tức của nàng.
Có lẽ Từ gia cho rằng Hà Hoa là một người biết quy củ, biết tiến biết lùi, Từ Nhị nãi nãi nghĩ nữ tử tiểu môn tiểu hộ có thể có kiến giải như vậy cũng coi như không kém, hơn nữa tướng mạo cũng không có trở ngại, về sau nhất định sẽ không ngỗ nghịch người bà bà này, hiện tại lại có một ca ca Cử nhân, đối với gia thế của Hà Hoa thật sự không có chỗ nào chê.
Mà Từ đại thiếu cũng cho rằng Hà Hoa là một người không câu nệ tiểu tiết (nàng có thể theo muội muội Thư Viện cùng chơi bùn với nhau), tính tình dịu ngoan (nghe nói ở cùng di nương tốt vô cùng), hiền lương thục đức (sắp xếp cho Quý Quân từ trên xuống dưới rành mạch), người như vậy, nói chung sẽ không như mẫu thân quản phụ thân gắt gao, trong lòng cũng vui vẻ.
Vì vậy, Từ gia dĩ nhiên làm thật tới cửa cầu hôn.
Bởi vì bà mai để lộ chút tiếng gió, Tiểu Oản vừa khéo nghe được trong bữa tiệc ở Từ gia chúng tân khách ồn ào lên một đoạn kia, liền cắt câu lấy nghĩa rồi.
Hà Hoa liên kết lời nói của Quý Quân và Tiểu Oản, lại thêm một chút lời đồn đãi thường ngày nghe được, cuối cùng cũng làm rõ được chuyện này, cũng hiểu được tâm tư của Quý Quân.
“Ca là nghĩ tới, không tiện trực tiếp cự tuyệt Từ gia, khiến cho Từ đại thiếu mất mặt. Liền dứt khoát hy sinh mình, bảo bà mai làm ngược lại thay ca đề thân Từ nhị tiểu thư à?”
Quý Quân sờ sờ đầu: “Ngày đó nhiều người như vậy, nếu chúng ta cự hôn, về sau không chỉ có Từ đại thiếu không có cách nào làm người, ngay cả muội sợ rằng cũng phải chịu liên lụy...... Với ta mà nói, Từ gia cũng không nhất định là có thể có thể coi trọng ca. Vả lại đi thử một lần, vừa có thể bảo toàn thanh danh muội và Từ đại thiếu, nói không chừng như vậy......”
Hà Hoa thở dài: “Ca ca, hôn nhân đại sự há có thể trò đùa? Mặc kệ như thế nào, ca cũng không thể bởi vì muội hoặc là nguyên nhân gì khác, mà đi thử nghiệm nhân duyên của mình......”
Quý Quân nhìn ngoài trời, ánh mắt tán loạn: “Chỉ là đi đề thân, cũng không có gì. Mặc dù thử một lần có chút không ổn, nhưng trên thực tế có mấy người không phải như thế? Ngay cả A Tề, hắn cũng chưa bao giờ gặp qua...... Đã thành hôn. Dầu gì Từ nhị tiểu thư và muội đã từng gặp qua, muội cũng nói nàng không tệ, dù sao cũng hơn chỉ nghe bà mối ba hoa chích choè không biết người đó có tốt không......”
Danh sách chương