Edit:

Beta: Fei

Trên bàn của Bộ trưởng Bộ Thanh Lọc Linh Hồn đang bày hai bản báo cáo kết thúc vụ án, số hiệu của người chấp hành nhiệm vụ đều là 666. Bộ trưởng có chút đau đầu, trường hợp xảy ra trên tài liệu vừa được đưa đến không khác mấy so với trước đó. Mức độ hoàn thành nhiệm vụ đạt 100%, thế giới vận hành ổn định 100%, tuyến tình cảm lệch khỏi quỹ đạo 100%, cũng không thể tiếp tục đóng dấu “chờ xác nhận” nữa.

Lần này tuyến tình cảm lại xảy ra sự cố, nhất định Bộ Vận Mệnh sẽ đến gây phiền toái cho xem. Có nên tìm nhân viên số 666 nói chuyện chút không nhỉ? Bộ trưởng rối rắm nghĩ. 

Vị khách quý mới tới đã kéo ông ra khỏi trạng thái ấy. 

Nhân viên Số 1 Bộ Phán Quan.

Đối phương mặc trang phục công chức, nói ngắn gọn rõ ràng: “Cấp trên có chỉ thị, không cần can thiệp vào công việc của số 666 thuộc Bộ Thanh Lọc Linh Hồn, cố gắng để cho cậu ấy làm nhiều nhiệm vụ chút.”

Phán Quan số 1 nói xong bèn xoay người rời đi.

“Vậy phải đánh giá thế nào? Dựa theo luật lệ, gây ảnh hưởng đến tuyến tình cảm sẽ nhận được quyết định “không đạt chuẩn”.” Bộ trưởng vội vàng hỏi.

“Không cần suy xét đến tuyến tình cảm, căn cứ vào mức độ hoàn thành mà chấm điểm”. Phán Quan số 1 và Bộ trưởng có giao tình ngầm, nói thêm một câu, “Số 666 này là người cấp trên đặc biệt quan tâm, ông nên để ý cậu ấy nhiều hơn”.

Tiễn Phán Quan số 1 xong, trong lòng Bộ trưởng có chút run sợ. Bộ Phán Quan là đoàn trợ lý thân cận của Cục Trưởng Địa Phủ, “cấp trên” mà Phán Quan số 1 vừa nhắc tới ít nhất cũng phải là đại nhân vật cấp bậc Cục trưởng.

Bộ trưởng dứt khoát đóng dấu S+ lên phần đánh giá của hai bản báo cáo. Ông đang định trả về thì tiểu trợ lý của số 666 gửi thông tin đến, chỉ đọc lướt mà ông đã lập tức kinh hãi đến biến sắc, tại sao số 666 lại xảy ra chuyện rồi.

Sự việc phải kể từ lúc Lục Hằng trở về Địa Phủ.

Mỗi lần nhiệm vụ hoàn thành, nhân viên đều có 1 tháng để nghỉ ngơi. Trước đây Lục Hằng bị con dấu “chờ xác nhận” kích thích nên chỉ nghỉ ngơi ba ngày đã chuẩn bị thi hành nhiệm vụ mới. Nhưng bây giờ cửa phòng Lục Hằng đóng chặt tròn một tháng, ngay cả tiểu trợ lý cũng bị chặn lại.

Khi tiểu trợ lý đứng ngoài cửa sốt ruột đi tới đi lui, cửa phòng mở ra. Nó chưa kịp bày tỏ nỗi nhớ mong của mình thì bị một câu của Lục Hằng dọa cho thiếu chút nữa rối loạn cả số liệu.

“Tiểu trợ lý, tôi định từ chức rồi tiến vào luân hồi.”

“Cậu bình tĩnh chút!”, Tiểu trợ lý xù lông. “Chắc gì đã được đầu thai thành người.”

“Tôi không quan tâm, đầu thai thành một gốc cây chẳng biết suy nghĩ cũng tốt.” Lục Hằng nghĩ mình không thể tiếp tục công việc này nữa. Cảm giác bị ép phải phụ tấm lòng chân thành của người khác thật sự khó chấp nhận, huống hồ đối phương còn là người thương.

Lục Hằng vừa dứt lời bèn trở về phòng viết đơn từ chức. Tiểu trợ lý lo lắng báo cáo tình huống cho Bộ trưởng, dù sao Lục Hằng cũng là nhân viên mới có tiềm năng tốt nhất Bộ Thanh Lọc Linh Hồn trong suốt mấy nghìn năm. Trước đây chưa một ai vừa mới nhậm chức đã đạt tiến độ hoàn thành nhiệm vụ là 100% cả. Tuy tuyến tình cảm là vấn đề lớn đấy nhưng chờ tích lũy nhiều kinh nghiệm rồi sẽ không mắc lỗi nữa.  

Bộ trưởng không hổ là Bộ trưởng, ông nhanh chóng gửi phương pháp giải quyết cho tiểu trợ lý.

Tiểu trợ lý đọc tài liệu Bộ trưởng gửi tới, mừng tít mắt gõ cửa phòng Lục Hằng: “Tiểu Lục! Tiểu Lục! Có đồ tốt nè, đảm bảo cậu xem xong sẽ không hối hận!”

Xuất hiện trước mặt Lục Hằng là báo cáo kết thúc vụ án cùng với đoạn video. Hai bản báo cáo được đánh giá S+ cũng chẳng tài nào gợi lên nửa phần hứng thú từ cậu. Ngược lại, cậu để ý đến đoạn video có đánh số 58921 cũng là thế giới của Thích Không hơn.

Theo quy định, sau khi nhân viên chấp hành nhiệm vụ rời đi không thể tự ý dò xét tình hình tại thế giới đó. Đoạn video kia đã chọc trúng chỗ ngứa nhất trong lòng Lục Hằng.

Video rất ngắn.

Một người đang ngồi ngay ngắn bên dưới đại lục căn nguyên như một pho tượng. Đột nhiên vẻ mặt hắn khẽ biến, sau khi trải qua xử lý hình ảnh đặc biệt, đoạn đối thoại trong đầu hắn được trình chiếu.

“Ngươi có muốn gặp người kia không?”

“Ngươi là ai?”

“Ta chính là ngươi. Ngươi muốn gặp lại người kia chứ?”

“Đó là điều canh cánh duy nhất trong lòng ta.”

“Vậy từ bỏ thân thể này đi, theo ta.”

Cuối cùng, video dừng trước hình ảnh mỉm cười tọa hóa(*) của Thích Không rồi đến bản báo cáo từ Bộ An Ninh Thế Giới. Sau khi tiến hành điều tra, linh hồn Thích Không đã rời khỏi thế giới nguyên bản. Lúc phát hiện ra hướng đi thì nhận được thông báo liên quan đến hồ sơ tuyệt mật, không có quyền hạn theo dõi. 

(*tín đồ Phật Giáo ngồi ngay ngắn, an nhiên mà chết, gọi là tọa hóa) 

Tiểu trợ lý mang đoạn video này đến khiến Lục Hằng dấy lên chút hy vọng. Nếu cậu làm nhiệm vụ đủ nhiều, có lẽ sẽ gặp được Thích Không tại một thế giới nào đó. Coi như không thể thì chỉ cần cậu thăng chức cao, đạt quyền hạn lần theo hướng đi của Thích Không là được

Vì vậy, trong lòng Lục Hằng bừng lên ngọn lửa nhiệt tình vô tận với công việc, lập tức hả hê mãn nguyện trở về làm nhiệm vụ.

Người ủy thác thứ ba mặc bộ đồ hơi kỳ quái, một chiếc áo tràng bằng gấm thêu hoa văn mây phối với quần jean dài, trên lưng đeo kiếm gỗ to bằng bốn ngón tay, thoạt nhìn rất quái dị, chẳng ra ngô ra khoai gì.

Đối phương bắt gặp ánh mắt quỷ dị của Lục Hằng, cười ngượng ngùng: “Bộ đồ này trông kì lắm nhỉ? Hết cách, quần bò dễ hoạt động hơn.”

Người ủy thác tên là Vân Lan, đến từ thế giới bắt nguồn từ Trái Đất – nơi mà Lục Hằng từng sinh sống. Thế giới này và Trái Đất là hai thế giới song song, vì phát sinh sự kiện quan trọng bất đồng nên hướng phát triển cũng không giống nhau.  
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện