Cướp đoạt tài sản, bắt cóc nữ nhân, bắt giữ lão nhân cùng tiểu hài tử, giam cầm thanh niên trai tráng làm tù binh, hành vi này cùng cường đạo đại gian đại ác.

Chỉ có điều là một tên trùm thổ phỉ cũng có thể tạo ra được một kỵ binh nghìn người nhanh nhẹn uy dũng lại nghiêm chỉnh đến như vậy được sao? Chỉ có thể là Đế Quốc mà thôi!

Tiếng vó ngựa tuy đã dừng lại, nhưng sát khí giá lạnh xung quanh so với lúc trước không biết nồng đậm hơn gấp mấy trăm lần. Xung quanh, hơn phân nửa nhóm kỵ binh đã vây quanh nơi này chật như nêm cối. Đừng nói là người, chỉ sợ ngay cả ruồi bọ cũng trốn không thoát đi.

Đứng đầu là một người mặc giáp hoa văn, đôi giày da màu đen đế bằng có thêu hoa văn sư tử, cạnh bên ống giày cao đến đầu gối được khâu vào hai hàng đinh bạc, phía mép ống được khảm một hàng đá lục tùng nhĩ cùng chỉ vàng.

Bên ngoài ống giàu cùng trên ống quần có dính nhiều vết máu, bên ngoài áo bào màu đỏ thẫm là áo giáp màu đen, ánh sáng đen lạnh lẽo, nồng đậm mùi máu tanh.

Tầm mắt hướng lên trên dừng lại ở đại đao đeo bên trái thắt lưng. Vỏ đại đao màu ô kim được bao quanh bởi bông hoa sen mười sáu cánh gồ lên, trung tâm của bông sen tinh xảo tuyệt luân kia chính là một hình đầu lâu trắng xám trông rất sống động.

Mỗi một ánh mắt của đầu lâu đều được khảm ngọc bích, phản chiếu rực rỡ dưới ánh mặt trời, trong sự xa hoa lộ ra sự cổ quái thần bí, dường như muốn tỏa ra sát khí ma qủy trảm thiên diệt địa, cắn nuốt linh hồn.

Chỉ có thể yên lặng không ngừng ngắm nhìn thanh đao, giống như muốn nhìn xuyên qua vỏ vào bên trong để thấy được lưỡi đao nhuốm máu, nhìn thấy vũ trị hắc ám ở sâu trong ánh mắt ngọc bích của hình đầu lâu.

- Dẫn tế phẩm tới đây.

Giọng nam nghi ngờ là cường đạo vương hờ hững nói.

- Tuân mệnh, vương.

Sau tiếng cung kính, là tiếng quát lớn nghiêm nghị cùng một loạt tiếng bước chân nặng nề hỗn độn.

- Ta liều mạng với ngươi!

Bỗng nhiên, một tiếng rống giận thê lương đến xé rách cổ họng phá vỡ không gian.

Một nam nhân trẻ nhanh nhẹn mặc giáp da hai tay bị trói như sư tử bị thương mà mãnh liệt lao tới tên binh lính kia, nhưng chỉ thấy nam nhân binh lính mặc giáp kia không tránh không né, chỉ vung cánh tay trái lên nhẹ nhàng, giống như là đuổi đi ruồi bọ đáng ghét, tựa như phe phẩy cành liễu mà vung lên.

Một cái đầu người bay lên cao, một khối thân hình ngang tàng suy sụp rồi ngã xuống, máu tươi như suối mà phun đầy trời.

- Rống!

Cùng với tiếng thú gầm sung sướng, một đạo thân ảnh mạnh mẽ tao nhã cấp tốc nhảy lao ra, đem chiếc đầu ở giữa không trung đang rơi xuống ngậm ở trong miệng xong lập tức quay về chỗ cũ, giống như hưởng thụ một miếng thịt tròn ngon miệng mà gặm cắn liếm ăn.

- Rống rống!

Lại là âm thanh thú rú lên sung sướng hưng phấn, thân hình không đầu trên mặt đất kia bị vài bóng thú chạy tới vây quanh. Tức khắc, tiếng thú gầm gừ trầm thấp vui thích, tiếng răng nhọn xé rách thịt nhấm nuốt không ngừng chui vào trong tai.

Ôm lấy cái đầu gặm cắn chính là một con báo tuyết khỏe mạnh, vây lấy cắn xé thân thể cũng là một con báo tuyết khỏe mạnh cùng ba con ngao Tạng màu bạc thân mình khổng lồ như lừa.

Một cái bóng khổng lồ màu nâu kêu lên thê lương rồi từ trên không trung đáp xuống, mổ lấy một miếng thịt rồi bay lên nóc nhà. Trên nóc nhà, còn có một bóng đen kiêu ngạo âm trầm đang đứng.

Ở thảo nguyên rộng lớn như vậy lại có "dịp may" tận mắt thấy một màn tù binh lâm vào yên lặng tử vong, kiềm nén tiếng khóc nức nở, tất cả rên rỉ thống khổ trong đầu phút chốc đều biến mất.

Sức mạnh phải lớn tới cỡ nào mới có thể nhẹ nhành vung tay lên đã làm cho một cái thanh niên khỏe mạnh đầu bay ra ngoài? Phải tàn nhẫn lãnh khốc đến thế nào mới có thể làm ra loại hành vi giết người hủy xác khủng bố như vậy? Xác chết máu chảy đầm đìa, xương cốt trắng như tuyết, báo tuyết cùng ngao Tạng cắn ăn thật nhanh, kền kền thưởng thức thịt xác chết, không thứ nào là không khiêu chiến giới hạn thần kinh. Nhưng những thứ còn còn không phải điều đáng sợ nhất, làm cho người ta kinh hãi hơn chính là nam nhân nhẹ nhàng mà khua tay trái lên.

Thân hình mặc giáp cao ngoài hai thước so với nam nhân cao nguyên bình thường thì có vẻ phá lệ dũng mãnh, da thịt một màu đồng cổ, nổi bật lên một màu đỏ sẫm đặc biệt của người cao nguyên.

Khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, bên dưới màu đen thô rậm là đôi mắt nâu uy nghiêm sắc bén, lạnh nhạt tàn nhẫn. Chóp mũi hơi câu xuống, sống mũi thẳng tắp như sống đao.

Đường môi rõ ràng, cánh môi dày không hiện lên hấp dẫn, ngược lại lộ ra sự ác liệt tuyệt tình cùng kiêu ngạo, chiếc cằm chẻ càng làm tăng thêm sự cứng rắn nam tính.

Hắn không đội mũ, mái tóc xoăn nâu đậm xõa hỗn độn rối tung trên vai, nhưng hai bên tết mấy bím tóc nhỏ tinh tế, dùng mấy vòng khuyên bạc khắc hình đầu lâu khảm ngọc bích tinh xảo buộc lại.

Tai trái không giống như nam nhân thảo nguyên bình thường đeo một cái khuyên tai thật to, mà mang một viên hồng ngọc cỡ hạt đậu tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, trên dưới toàn thân hắn chỉ có duy nhất đồ trang sức màu đỏ kia, giống như là một nốt rồi đỏ son.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện