Tiểu Phỉ Nhi rõ ràng cũng bất ngờ với đòn tấn công này. Cô bé hơi nghiêng đầu, chiếc phi đao phóng sượt qua, để lại một đường máu trên má phải. Lam Huyễn Nhân cầm phi đao thân hình biến mất, tan biến vào không trung.
- Ồ, là Ẩn Thân Thuật. - Hiên Phiên Long ngạc nhiên nói. - Ẩn Thân Thuật đã thất truyền hơn một trăm năm, đã tái hiện rồi.
- Không phải Ẩn Thân Thuật, là Ngụy Trang. - Hàn Liễu nghe thấy đánh giá của Hiên Phiên Long thì sửa lại. - Phiên Long, Ngụy Trang thuật về một mặt nào đó rất giống Ẩn Thân Thuật, nhưng thực tế yếu kém hơn rất nhiều. Ở các cấp độ thấp thì Ngụy Trang Thuật rất hiệu quả, tuy nhiên từ Ngũ Lam trở lên thì hoàn toàn vô dụng.
Tiểu Phỉ Nhi và Lam Huyễn Nhân bị hỏng cùng rơi xuống. Tiểu cô nương rút chủy thủ ra khỏi bàn tay mình, rất bình tĩnh xé một mảnh vải ở tay áo quấn lại mà mày không nhăn lấy một cái. Đôi mắt hẹp dài cẩn thận quan sát, bắt đầu lấy ra vũ khí thứ nhất của mình: chủy thủ.
Vút!
Keng!!!
Một thanh phi đao từ trên đỉnh đầu Miểu Phỉ Nhi phóng xuống, cô bé lập tức giơ chủy thủ đánh bạt sang một bên. Khác biệt là thanh phi đao này lập lòe ánh sáng hai Lam Hoàn, lực bắn tới rất mạnh. Tiểu Phỉ Nhi mặc dù phản ứng kịp thời nhưng do cấp độ yếu hơn nên một đao trúng vào vai. Máu bắt đầu chảy xuống, trong khi vẫn chưa tìm thấy tung tích địch nhân.
Niệm Lam hơi nắm chặt tay lại, quá bất công. Hạ Khải chỉ phải đấu với Lam Huyễn Nhân Nhất Lam. Trần Họa Y mặc dù đánh với hai Lam Huyễn Nhân Nhị Lam nhưng có sự hỗ trợ từ một đầu Long Tộc. Hiểu Phong thì đánh Huyễn Sa Bàn, dù sao cũng là một đấu một. Chỉ có Miêu Phỉ Nhi là phải một mình đánh với hai Lam Huyễn Nhân Nhị Lam. Sức mạnh và quân số đều áp đảo thì quá khó. Vừa nãy đã sử dụng tay phải để đỡ một dao, coi như phế mất một tay. Bây giờ vai trái lại trúng phi đao, phải làm sao đây? Vũ Khắc nhìn tình hình chiến đấu, một chuôi kiếm sau lưng hắn rung rung muốn ra khỏi vỏ. Hàn Liễu gật đầu nói:
- Có lẽ là hơi quá sức, nhưng một đánh hai dưới điều kiện sức mạnh thua kém như vậy là rất tốt rồi. Ngươi để ý một chút, sát thủ có tốc độ rất nhanh.
Tiểu Phỉ Nhi lập tức nhảy lùi lại một bước dài, suýt soát né được phi đao tiếp theo. Kỳ lạ là phi đao này phóng tới từ trước mặt. Hai phi đao một cái trên đỉnh đầu, một cái ở trước mặt dường như cùng được ném một lúc. Tiểu cô nương đạp chân lên một cây cột, bay lên không trung. Thân hình chuyển thành đầu dưới chân trên, bắt đầu xoay tròn.
- Ồ, đây là… - Vũ Khắc trợn mắt nhìn cô bé. - Chiêu thức này ở độ tuổi này, hai tay đều cùng bị thương, quả không hổ danh là Song Lam.
Hàn Liễu cũng ngạc nhiên không kém, lẩm bẩm nói:
- Phi Đao Thần Thuật, Mạn Thiên Hoa Vũ!
Vút!!!
Mười hai thanh phi đao cùng một lúc bắn ra, tỏa ra bốn phương tám hướng. Đặc biệt đều hướng đến các vị trí trống trơn không có ai. Trên mỗi phi đao đều xuất hiện một Lam Hoàn lấp lánh, sát khí dày đặc.
Keng!!!
Một thanh phi đao bị phi đao khác cản lại, cả hai cùng bắn xuống đất. Tiểu Phỉ Nhi vung tay, một luồng sáng màu đỏ với tốc độ vượt trội bắn tới. Những người xung quanh chỉ nhìn thấy một tia huyết quang vọt ngang.
Phập!
Lam Huyễn Nhân cuối cùng cũng hiện thân, trên vai của nó cắm thanh chủy thủ màu đỏ của Tiểu Phỉ Nhi. Tiểu cô nương đã sử dụng thủ pháp ném phi đao để phóng chủy thủ!
- Hay! - Niệm Lam thấy cuối cùng cũng đánh trúng thì hét lên. Mặc dù nó cũng chả biết vì sao tiểu cô nương có thể xác định được vị trí của đối thủ.
Hiên Phiên Long và Lão Cửu thì lại không hào hứng như vậy. Lão Cửu nói:
- Tiểu tử, trúng thì trúng rồi, nhưng phi đao đã phi hết, chủy thủ cũng ném rồi. Một chiêu phóng dao vừa rồi tuy bất ngờ và hiệu quả nhưng chỉ trúng vai Lam Huyễn Nhân mà thôi.
Niệm Lam nghe thế thì xìu xuống, lo lắng nhìn tiểu cô nương. Kiếm của Vũ Khắc đã ra khỏi vỏ được một nửa, chuẩn bị xuất thủ. Hàn Liễu giơ tay ra cản lại, nghiêm trọng nói:
- Chờ đã, nhìn Lam Huyễn Nhân kìa.
Vũ Khắc cẩn thận nhìn Lam Huyễn Nhân, tròng mắt hơi co lại. Bắt đầu từ vị trí vai bị trúng đòn, từng tia huyết quang màu đỏ như mạch máu dần dần lan ra. Lam Huyễn Nhân không thể động đậy, chậm rãi ngã xuống. Huyết quang trên cơ thể nó sau khi bao trùm cả cơ thể thì hơi sáng lên rồi chậm rãi rút lại, cho đến khi biến mất hết thì Lam Huyễn Nhân vỡ nát ra nhiều mảnh, chủy thủ lấp lánh màu máu rơi xuống đất.
- Chủy thủ này thật quỷ dị. - Vũ Khắc đánh giá. - Nhưng cũng rất hiệu quả.
- Ta lại lo lắng về vấn đề khác hơn. - Hàn Liễu thở dài. - Cái gì tiểu cô nương này cũng làm tốt, chỉ có điều tâm tính cần cẩn thận mài dũa.
Miêu Phỉ Nhi đáp xuống đất, lảo đảo ngã xuống. Niệm Lam vội chạy ra đỡ cô bé. Tiểu cô nương né tránh cánh tay của nó, nhưng vẫn là mất máu quá nhiều nên không làm gì được, mặc cho Niệm Lam đỡ mình đứng dậy. Hàn Liễu vung tay, một viên đan dược bắn vào miệng tiểu cô nương, tan ra. Vết thương nặng trên vai và bàn tay lấy tốc độ thần kỳ khép lại, còn hai vết xước nhẹ trên cổ và mặt thì đã khỏi hẳn. Tiểu Phỉ Nhi khôi phục được chút sức lực liền đứng cách Niệm Lam một đoạn, trợn mắt đe dọa nhìn nó. Tiểu tử này nhún vai, đi về cạnh Lão Cửu. Lão Cửu cười cười vỗ vai nó:
- Tiểu tử, có tương lai. Tí tuổi đầu đã biết tán gái rồi. Ta thấy tiểu cô nương này mông ra mông, ngực ra ngực, tướng tá cực phẩm như vậy sau này sẽ thành một đại mỹ nữ.
Niệm Lam trợn mắt lườm Lão Cửu không thèm trả lời.
- Xin chúc mừng ngươi đã vượt qua thử thách. Ta có thể xem qua chủy thủ của ngươi không?
Tiểu Phỉ Nhi nhặt lấy cây chủy thủ, tay giật một cái mười hai thanh phi đao bị kéo về. Sau mỗi thanh phi đao đều buộc một sợi dây trong suốt rất mỏng. Tiểu cô nương vung tay, cả bộ phi đao và chủy thủ đều biến mất, nhìn Hàn lão sư lắc đầu. Vũ Khắc bật cười, nói:
- Vậy được, chúng ta sẽ bàn chuyện này sau. Ngồi xuống đi.
Hàn Liễu mở ra quyển sổ, tiếp tục ghi:
- Miêu Phỉ Nhi: Khả năng phòng thủ yếu. Sức tấn công vượt cấp. Vũ khí: Hai loại vũ khí là chủy thủ và phi đao. Đặc biệt: Thiên phú trời ban Song Lam, thân thủ cực kỳ linh hoạt, chuyên gia ám sát và cận thân chiến đấu, tâm tính cần rèn luyện. Tiền đồ: Không thể hạn lượng. Tấn cấp Nhất Lam Khí Tu: Thành công!
- Vậy, ta là người tiếp theo chứ? - Một giọng nói lạnh lùng, trong trẻo cất lên.
Niệm Lam giật mình nhìn sang, Lưu Minh Viễn đã đứng ở một góc từ lúc nào. Vừa nãy nó đã quá chú ý đến Tiểu Phỉ Nhi nên không nhận thấy tiểu tử này đã ra khỏi phòng. Nhưng trừ Niệm Lam ra thì ai cũng nhìn thấy thiên tài của Lưu Gia rời khỏi Nhất Tuyến Thiên, chẳng qua chưa nhắc tới mà thôi.
- Đương nhiên, ngươi có thể bắt đầu!
Vũ Khắc gật đầu, hất tay. Lần này hắn trực tiếp đưa ra một Lam Huyễn Nhân Nhị Lam. Có vẻ như đợt thiên tài này không hề có ai là thiên tài bình thường.
Lưu Minh Viễn chậm rãi đặt tay lên Lam Huyễn Nhân, quá trình biến đổi dần được thực thi. Niệm Lam nhìn kỹ tiểu tử này, kéo tay Lão Cửu hỏi:
- Cửu bá bá, bá bá nhìn tóc hắn kìa. Đuôi tóc có chút màu vàng.
Lão Cửu cùng Hiên Phiên Long đều gật đầu, cả hai đều đã chú ý tới chi tiết này. Lưu Minh Viễn để tóc dài xõa ra phía sau, một phần đuôi tóc của nó lại có màu vàng tươi, khác hẳn toàn bộ mái tóc nên rất nổi bật. Hiên Phiên Long nói:
- Niệm Lam tiểu đệ, đó chính là công pháp đặc thù của Lưu Gia. Lưa Gia vừa yêu vừa hận công pháp này. Yêu là vì nó đã giúp Lưu Gia có được vị thế lớn như ngày hôm nay. Còn hận là vì chính nó đã giết chết biết bao nhiêu thiên tài kiệt xuất của chính họ.
- Quỷ dị như vậy. - Niệm Lam tròn mắt hỏi.
- Không những quỷ dị, mà còn kinh dị. - Lão Cửu thở dài. - Công pháp này rất nổi tiếng, gọi là Miên Quỷ Phần Thiên. Kẻ tu luyện sẽ nuôi một Miên Quỷ trong người, mà con quỷ này không ai khác, phải là một huynh đệ tỷ muội ruột thịt. Bên ngoài đồn thổi Miên Quỷ phải là một bào thai đang phát triển, bị cưỡng chế lôi ra từ bụng mẹ, trải qua một nghi lễ thần bí mới biến thành Miên Quỷ, nhập vào tu luyện giả.
Niệm Lam cảm thấy hơi lợm giọng. Thứ công pháp này, cũng quá kinh khủng đi. Sử dụng chính người thân ruột thịt để tu luyện, hơn nữa lại còn biến thái tới mức lôi ra từ khi mới là bào thai. Hiên Phiên Long gật đầu nhìn nó:
- Ta khi lần đầu nghe đến công pháp này còn ghê tởm đến mức không ăn không uống mấy ngày liền. Tu luyện công pháp bất nhân như vậy là trái với thiên đạo, đi ngược với ý chỉ của Lam. Có điều Lưu Gia người nhiều thế mạnh, không ai có thể làm gì được.
- Nhưng Miên Quỷ Phần Thiên cũng có lỗ hổng, hơn nữa là lỗ hổng cực lớn. - Lão Cửu thận trọng nói. - Miên Quỷ Phần Thiên dựa vào ác niệm của Miên Quỷ, thúc ép tu luyện giả tu luyện điên cuồng. Chỉ cần một chút thả lỏng sẽ lập tức bị Miên Quỷ giết chết. Toàn thân bị đốt cháy, không cách nào chữa trị được. Hơn nữa không phải chỉ thân thể bị đốt, linh hồn cũng sẽ bị thiêu cháy, bị hành hạ bảy bảy bốn chín ngày mới kết thúc, rất đáng sợ. Đó là lý do nó được gọi là Miên Quỷ Phần Thiên. Lưu Gia rất ít người lựa chọn tu luyện công pháp này, mười người thì cả mười người sẽ bị đốt đến chết, chỉ là sớm hay muộn. Người mạnh nhất Lưu Gia năm xưa cũng là gia chủ đầu tiên Lưu Diệu, tu luyện Miên Quỷ Phần Thiên đến Cửu Lam, một mình một ngựa đánh cả thiên hạ không địch thủ. Nhưng sau đó thất bại trong việc đột phá Vĩnh Hằng Thần Tướng nên bị phản phệ thiêu sống, cả hài cốt và linh hồn đều tan biến trong thiên địa. Về cơ bản, tu luyện Miên Quỷ Phần Thiên chính là chết. Sớm hay muộn cũng phải chết, là chết trong đau đớn.
Lần này Niệm Lam lại nuốt nước bọt sợ hãi. Nói như vậy, chẳng phải là Lưu Minh Viễn chắc chắn phải chết sao? Vậy tại sao hắn còn cố tình tu luyện?
- Nhưng Miên Quỷ Phần Thiên lại rất mạnh. - Hiên Phiên Long giơ bàn tay ra, gập từng ngón xuống. Thứ nhất nó lấy mười tám tuổi làm mốc, có khả năng lão hóa ngược, nghĩa là ngươi càng lớn tuổi, lại càng trẻ ra. Như tiểu tử này tu luyện từ nhỏ thì vẫn phát triển bình thường. Đến năm mười tám thì sẽ giữ nguyên trạng thái đó tới chết. Thứ hai, vì nó lợi dụng oán khí của Miên Quỷ, bằng một cách nào đó khiến cho người tu luyện công pháp này mạnh một cách trái với qui luật thông thường. Thứ ba, những người như vậy không chịu ước thúc của cái gọi là lương tâm. Họ rất vô tình, sẵn sàng giết chết ngay cả cha mẹ ruột nếu muốn. Chính vì vậy rất khó để moi ra điểm yếu và uy hiếp họ. Thứ tư, tốc độ hồi phục lam năng của họ nhanh gấp đôi bình thường. Đánh tay đôi với với người tu luyện Miên Quỷ Phần Thiên, phải đánh chết ngay, càng kéo dài càng lợi cho họ. Thứ năm chính là điểm cuối cùng của công pháp này. Có truyền thuyết cho rằng Miên Quỷ Phần Thiên khi tu luyện đến cảnh giới Vĩnh Hằng Thần Tướng, có thể ngay lập tức tiến cấp Thần. Tuy nhiên chưa từng có ai đạt tới độ cao đó!
- Ồ, là Ẩn Thân Thuật. - Hiên Phiên Long ngạc nhiên nói. - Ẩn Thân Thuật đã thất truyền hơn một trăm năm, đã tái hiện rồi.
- Không phải Ẩn Thân Thuật, là Ngụy Trang. - Hàn Liễu nghe thấy đánh giá của Hiên Phiên Long thì sửa lại. - Phiên Long, Ngụy Trang thuật về một mặt nào đó rất giống Ẩn Thân Thuật, nhưng thực tế yếu kém hơn rất nhiều. Ở các cấp độ thấp thì Ngụy Trang Thuật rất hiệu quả, tuy nhiên từ Ngũ Lam trở lên thì hoàn toàn vô dụng.
Tiểu Phỉ Nhi và Lam Huyễn Nhân bị hỏng cùng rơi xuống. Tiểu cô nương rút chủy thủ ra khỏi bàn tay mình, rất bình tĩnh xé một mảnh vải ở tay áo quấn lại mà mày không nhăn lấy một cái. Đôi mắt hẹp dài cẩn thận quan sát, bắt đầu lấy ra vũ khí thứ nhất của mình: chủy thủ.
Vút!
Keng!!!
Một thanh phi đao từ trên đỉnh đầu Miểu Phỉ Nhi phóng xuống, cô bé lập tức giơ chủy thủ đánh bạt sang một bên. Khác biệt là thanh phi đao này lập lòe ánh sáng hai Lam Hoàn, lực bắn tới rất mạnh. Tiểu Phỉ Nhi mặc dù phản ứng kịp thời nhưng do cấp độ yếu hơn nên một đao trúng vào vai. Máu bắt đầu chảy xuống, trong khi vẫn chưa tìm thấy tung tích địch nhân.
Niệm Lam hơi nắm chặt tay lại, quá bất công. Hạ Khải chỉ phải đấu với Lam Huyễn Nhân Nhất Lam. Trần Họa Y mặc dù đánh với hai Lam Huyễn Nhân Nhị Lam nhưng có sự hỗ trợ từ một đầu Long Tộc. Hiểu Phong thì đánh Huyễn Sa Bàn, dù sao cũng là một đấu một. Chỉ có Miêu Phỉ Nhi là phải một mình đánh với hai Lam Huyễn Nhân Nhị Lam. Sức mạnh và quân số đều áp đảo thì quá khó. Vừa nãy đã sử dụng tay phải để đỡ một dao, coi như phế mất một tay. Bây giờ vai trái lại trúng phi đao, phải làm sao đây? Vũ Khắc nhìn tình hình chiến đấu, một chuôi kiếm sau lưng hắn rung rung muốn ra khỏi vỏ. Hàn Liễu gật đầu nói:
- Có lẽ là hơi quá sức, nhưng một đánh hai dưới điều kiện sức mạnh thua kém như vậy là rất tốt rồi. Ngươi để ý một chút, sát thủ có tốc độ rất nhanh.
Tiểu Phỉ Nhi lập tức nhảy lùi lại một bước dài, suýt soát né được phi đao tiếp theo. Kỳ lạ là phi đao này phóng tới từ trước mặt. Hai phi đao một cái trên đỉnh đầu, một cái ở trước mặt dường như cùng được ném một lúc. Tiểu cô nương đạp chân lên một cây cột, bay lên không trung. Thân hình chuyển thành đầu dưới chân trên, bắt đầu xoay tròn.
- Ồ, đây là… - Vũ Khắc trợn mắt nhìn cô bé. - Chiêu thức này ở độ tuổi này, hai tay đều cùng bị thương, quả không hổ danh là Song Lam.
Hàn Liễu cũng ngạc nhiên không kém, lẩm bẩm nói:
- Phi Đao Thần Thuật, Mạn Thiên Hoa Vũ!
Vút!!!
Mười hai thanh phi đao cùng một lúc bắn ra, tỏa ra bốn phương tám hướng. Đặc biệt đều hướng đến các vị trí trống trơn không có ai. Trên mỗi phi đao đều xuất hiện một Lam Hoàn lấp lánh, sát khí dày đặc.
Keng!!!
Một thanh phi đao bị phi đao khác cản lại, cả hai cùng bắn xuống đất. Tiểu Phỉ Nhi vung tay, một luồng sáng màu đỏ với tốc độ vượt trội bắn tới. Những người xung quanh chỉ nhìn thấy một tia huyết quang vọt ngang.
Phập!
Lam Huyễn Nhân cuối cùng cũng hiện thân, trên vai của nó cắm thanh chủy thủ màu đỏ của Tiểu Phỉ Nhi. Tiểu cô nương đã sử dụng thủ pháp ném phi đao để phóng chủy thủ!
- Hay! - Niệm Lam thấy cuối cùng cũng đánh trúng thì hét lên. Mặc dù nó cũng chả biết vì sao tiểu cô nương có thể xác định được vị trí của đối thủ.
Hiên Phiên Long và Lão Cửu thì lại không hào hứng như vậy. Lão Cửu nói:
- Tiểu tử, trúng thì trúng rồi, nhưng phi đao đã phi hết, chủy thủ cũng ném rồi. Một chiêu phóng dao vừa rồi tuy bất ngờ và hiệu quả nhưng chỉ trúng vai Lam Huyễn Nhân mà thôi.
Niệm Lam nghe thế thì xìu xuống, lo lắng nhìn tiểu cô nương. Kiếm của Vũ Khắc đã ra khỏi vỏ được một nửa, chuẩn bị xuất thủ. Hàn Liễu giơ tay ra cản lại, nghiêm trọng nói:
- Chờ đã, nhìn Lam Huyễn Nhân kìa.
Vũ Khắc cẩn thận nhìn Lam Huyễn Nhân, tròng mắt hơi co lại. Bắt đầu từ vị trí vai bị trúng đòn, từng tia huyết quang màu đỏ như mạch máu dần dần lan ra. Lam Huyễn Nhân không thể động đậy, chậm rãi ngã xuống. Huyết quang trên cơ thể nó sau khi bao trùm cả cơ thể thì hơi sáng lên rồi chậm rãi rút lại, cho đến khi biến mất hết thì Lam Huyễn Nhân vỡ nát ra nhiều mảnh, chủy thủ lấp lánh màu máu rơi xuống đất.
- Chủy thủ này thật quỷ dị. - Vũ Khắc đánh giá. - Nhưng cũng rất hiệu quả.
- Ta lại lo lắng về vấn đề khác hơn. - Hàn Liễu thở dài. - Cái gì tiểu cô nương này cũng làm tốt, chỉ có điều tâm tính cần cẩn thận mài dũa.
Miêu Phỉ Nhi đáp xuống đất, lảo đảo ngã xuống. Niệm Lam vội chạy ra đỡ cô bé. Tiểu cô nương né tránh cánh tay của nó, nhưng vẫn là mất máu quá nhiều nên không làm gì được, mặc cho Niệm Lam đỡ mình đứng dậy. Hàn Liễu vung tay, một viên đan dược bắn vào miệng tiểu cô nương, tan ra. Vết thương nặng trên vai và bàn tay lấy tốc độ thần kỳ khép lại, còn hai vết xước nhẹ trên cổ và mặt thì đã khỏi hẳn. Tiểu Phỉ Nhi khôi phục được chút sức lực liền đứng cách Niệm Lam một đoạn, trợn mắt đe dọa nhìn nó. Tiểu tử này nhún vai, đi về cạnh Lão Cửu. Lão Cửu cười cười vỗ vai nó:
- Tiểu tử, có tương lai. Tí tuổi đầu đã biết tán gái rồi. Ta thấy tiểu cô nương này mông ra mông, ngực ra ngực, tướng tá cực phẩm như vậy sau này sẽ thành một đại mỹ nữ.
Niệm Lam trợn mắt lườm Lão Cửu không thèm trả lời.
- Xin chúc mừng ngươi đã vượt qua thử thách. Ta có thể xem qua chủy thủ của ngươi không?
Tiểu Phỉ Nhi nhặt lấy cây chủy thủ, tay giật một cái mười hai thanh phi đao bị kéo về. Sau mỗi thanh phi đao đều buộc một sợi dây trong suốt rất mỏng. Tiểu cô nương vung tay, cả bộ phi đao và chủy thủ đều biến mất, nhìn Hàn lão sư lắc đầu. Vũ Khắc bật cười, nói:
- Vậy được, chúng ta sẽ bàn chuyện này sau. Ngồi xuống đi.
Hàn Liễu mở ra quyển sổ, tiếp tục ghi:
- Miêu Phỉ Nhi: Khả năng phòng thủ yếu. Sức tấn công vượt cấp. Vũ khí: Hai loại vũ khí là chủy thủ và phi đao. Đặc biệt: Thiên phú trời ban Song Lam, thân thủ cực kỳ linh hoạt, chuyên gia ám sát và cận thân chiến đấu, tâm tính cần rèn luyện. Tiền đồ: Không thể hạn lượng. Tấn cấp Nhất Lam Khí Tu: Thành công!
- Vậy, ta là người tiếp theo chứ? - Một giọng nói lạnh lùng, trong trẻo cất lên.
Niệm Lam giật mình nhìn sang, Lưu Minh Viễn đã đứng ở một góc từ lúc nào. Vừa nãy nó đã quá chú ý đến Tiểu Phỉ Nhi nên không nhận thấy tiểu tử này đã ra khỏi phòng. Nhưng trừ Niệm Lam ra thì ai cũng nhìn thấy thiên tài của Lưu Gia rời khỏi Nhất Tuyến Thiên, chẳng qua chưa nhắc tới mà thôi.
- Đương nhiên, ngươi có thể bắt đầu!
Vũ Khắc gật đầu, hất tay. Lần này hắn trực tiếp đưa ra một Lam Huyễn Nhân Nhị Lam. Có vẻ như đợt thiên tài này không hề có ai là thiên tài bình thường.
Lưu Minh Viễn chậm rãi đặt tay lên Lam Huyễn Nhân, quá trình biến đổi dần được thực thi. Niệm Lam nhìn kỹ tiểu tử này, kéo tay Lão Cửu hỏi:
- Cửu bá bá, bá bá nhìn tóc hắn kìa. Đuôi tóc có chút màu vàng.
Lão Cửu cùng Hiên Phiên Long đều gật đầu, cả hai đều đã chú ý tới chi tiết này. Lưu Minh Viễn để tóc dài xõa ra phía sau, một phần đuôi tóc của nó lại có màu vàng tươi, khác hẳn toàn bộ mái tóc nên rất nổi bật. Hiên Phiên Long nói:
- Niệm Lam tiểu đệ, đó chính là công pháp đặc thù của Lưu Gia. Lưa Gia vừa yêu vừa hận công pháp này. Yêu là vì nó đã giúp Lưu Gia có được vị thế lớn như ngày hôm nay. Còn hận là vì chính nó đã giết chết biết bao nhiêu thiên tài kiệt xuất của chính họ.
- Quỷ dị như vậy. - Niệm Lam tròn mắt hỏi.
- Không những quỷ dị, mà còn kinh dị. - Lão Cửu thở dài. - Công pháp này rất nổi tiếng, gọi là Miên Quỷ Phần Thiên. Kẻ tu luyện sẽ nuôi một Miên Quỷ trong người, mà con quỷ này không ai khác, phải là một huynh đệ tỷ muội ruột thịt. Bên ngoài đồn thổi Miên Quỷ phải là một bào thai đang phát triển, bị cưỡng chế lôi ra từ bụng mẹ, trải qua một nghi lễ thần bí mới biến thành Miên Quỷ, nhập vào tu luyện giả.
Niệm Lam cảm thấy hơi lợm giọng. Thứ công pháp này, cũng quá kinh khủng đi. Sử dụng chính người thân ruột thịt để tu luyện, hơn nữa lại còn biến thái tới mức lôi ra từ khi mới là bào thai. Hiên Phiên Long gật đầu nhìn nó:
- Ta khi lần đầu nghe đến công pháp này còn ghê tởm đến mức không ăn không uống mấy ngày liền. Tu luyện công pháp bất nhân như vậy là trái với thiên đạo, đi ngược với ý chỉ của Lam. Có điều Lưu Gia người nhiều thế mạnh, không ai có thể làm gì được.
- Nhưng Miên Quỷ Phần Thiên cũng có lỗ hổng, hơn nữa là lỗ hổng cực lớn. - Lão Cửu thận trọng nói. - Miên Quỷ Phần Thiên dựa vào ác niệm của Miên Quỷ, thúc ép tu luyện giả tu luyện điên cuồng. Chỉ cần một chút thả lỏng sẽ lập tức bị Miên Quỷ giết chết. Toàn thân bị đốt cháy, không cách nào chữa trị được. Hơn nữa không phải chỉ thân thể bị đốt, linh hồn cũng sẽ bị thiêu cháy, bị hành hạ bảy bảy bốn chín ngày mới kết thúc, rất đáng sợ. Đó là lý do nó được gọi là Miên Quỷ Phần Thiên. Lưu Gia rất ít người lựa chọn tu luyện công pháp này, mười người thì cả mười người sẽ bị đốt đến chết, chỉ là sớm hay muộn. Người mạnh nhất Lưu Gia năm xưa cũng là gia chủ đầu tiên Lưu Diệu, tu luyện Miên Quỷ Phần Thiên đến Cửu Lam, một mình một ngựa đánh cả thiên hạ không địch thủ. Nhưng sau đó thất bại trong việc đột phá Vĩnh Hằng Thần Tướng nên bị phản phệ thiêu sống, cả hài cốt và linh hồn đều tan biến trong thiên địa. Về cơ bản, tu luyện Miên Quỷ Phần Thiên chính là chết. Sớm hay muộn cũng phải chết, là chết trong đau đớn.
Lần này Niệm Lam lại nuốt nước bọt sợ hãi. Nói như vậy, chẳng phải là Lưu Minh Viễn chắc chắn phải chết sao? Vậy tại sao hắn còn cố tình tu luyện?
- Nhưng Miên Quỷ Phần Thiên lại rất mạnh. - Hiên Phiên Long giơ bàn tay ra, gập từng ngón xuống. Thứ nhất nó lấy mười tám tuổi làm mốc, có khả năng lão hóa ngược, nghĩa là ngươi càng lớn tuổi, lại càng trẻ ra. Như tiểu tử này tu luyện từ nhỏ thì vẫn phát triển bình thường. Đến năm mười tám thì sẽ giữ nguyên trạng thái đó tới chết. Thứ hai, vì nó lợi dụng oán khí của Miên Quỷ, bằng một cách nào đó khiến cho người tu luyện công pháp này mạnh một cách trái với qui luật thông thường. Thứ ba, những người như vậy không chịu ước thúc của cái gọi là lương tâm. Họ rất vô tình, sẵn sàng giết chết ngay cả cha mẹ ruột nếu muốn. Chính vì vậy rất khó để moi ra điểm yếu và uy hiếp họ. Thứ tư, tốc độ hồi phục lam năng của họ nhanh gấp đôi bình thường. Đánh tay đôi với với người tu luyện Miên Quỷ Phần Thiên, phải đánh chết ngay, càng kéo dài càng lợi cho họ. Thứ năm chính là điểm cuối cùng của công pháp này. Có truyền thuyết cho rằng Miên Quỷ Phần Thiên khi tu luyện đến cảnh giới Vĩnh Hằng Thần Tướng, có thể ngay lập tức tiến cấp Thần. Tuy nhiên chưa từng có ai đạt tới độ cao đó!
Danh sách chương