Vé máy bay được đặt xong, không phải 3 vé mà là 50 vé, chuyến bay cấp tốc trong ngày nên số tiền bỏ ra hơi lớn, Hoắc Tiêu cũng không để ý đến số tiền lẻ này, cứ thế thẳng tay chi trả.

4 giờ sau sẽ có một chuyến bay.

Hiện tại còn 3 giờ 50 phút.

Hoắc Tiêu để Lão Tam và Lão Ngũ trở về chuẩn bị, sau đó tập hợp người của bang, bảo bọn họ đến sân bay trước.

Còn hắn thì đang phân vị trí cho 20 người đã đổi được từ Sở Lưu, tất cả đều đi theo hắn đến mỹ.

Hắn muốn Tầm Ly Ly suốt thời gian này sẽ ở bên cô 24/24 giờ, Hoắc Tiêu còn âm thầm để lại 30 người đặc vụ xuất sắc ở lại âm thầm bảo vệ cho cô và Tầm Ly Ly.

Lúc đầu hắn muốn mượn người của Sở Lưu để lại bảo vệ cho cô, nhưng sau đó hắn cảm thấy không đúng lắm, không dùng người của Sở Lưu nữa, thay đổi hết thành người của mình.

Hắn có một chút nghi ngờ, nhưng lại không xác định được ở vị trí Sở Lưu, nếu hắn đoán đúng, e là!.

còn nếu không thì sẽ bị giảm mất một phần lớn người và đạn dược.


Hắn thà đem nguy hiểm cột bên người chứ không muốn đặt an toàn của cô ra chơi đùa.

Xong xui, Hoắc Tiêu lái xe trở về công ty, vừa vào cửa liền kéo Tang Hỷ Dao vào phòng nghỉ.

Một mực thấy hắn rồi lại bị kéo đi một đường dài, Tang Hỷ Dao hơi khó hiểu, muốn nói lại bị hắn khẽ suỵt một cái.

Bị đẩy vào phòng, còn không biết hắn muốn làm gì thì môi bị gặm cắn, khác với mọi khi là âu yếm, yêu chiều, cái hôn này mạnh mẽ và cuồng nhiệt.

Tang Hỷ Dao bị hôn đến thở hổn hển, chịu không nổi khẽ đẩy hắn ra:"! đừng, em không thở được".

" Dao Dao, cho anh được không?".

Giọng nói của Hoắc Tiêu có phần gấp gáp, như thể đây là lần cuối cùng có thể gặp nhau.

Chính hắn cũng không rõ lần đi này như thế nào, vừa giặc trong \- giặc ngoài, đến đâu thì chặn đến đó.

Tang Hỷ Dao nghe nói trắng trợn như thế thì tất nhiên là đỏ mặt, cô không từ chối cũng không đồng ý mà nhìn thẳng vào Hoắc Tiêu đang nhiệt tình bên cạnh:" Hoắc Tiêu, hôm nay anh làm sao vậy?".

Dường như không giống với ngày thường.

Hoắc Tiêu chôn đầu vào gáy cô, thở dốc một hơi, sau đó bình tĩnh nói:"anh chuẩn bị đi công tác, chắc sẽ một thời gian không gặp được em".

Hắn không muốn cho cô biết, chờ sau khi hắn giải quyết xong, hắn sẽ cho cô hôn lễ thật đẹp.

" khi nào đi?".

Chỉ là đi công tác thôi mà.

Hoắc Tiêu mím môi:" 3 giờ sau".

Tang Hỷ Dao rất ngạc nhiên, đi công tác nói đi là đi của hắn, nhưng mà chỉ là đi công tác cũng không cần bức xúc như thế, cô còn tưởng hắn lần này đi sẽ không trở về nữa chứ.

Giọng hắn khàn khàn:" cho anh được không, anh muốn em".


Tang Hỷ Dao gãi gãi tai, không biết phải làm sao, cô không muốn phát sinh quan hệ trước hôn nhân, nhưng cô yêu hắn, cô không muốn từ chối Hoắc Tiêu.

Hoắc Tiêu nhìn cô khó xử, hắn cũng biết mình quá đáng, vì thế cố nén dục vọng, âu yếm nhìn cô:" xin lỗi, anh chỉ là! ".

Ngón tay mảnh khảnh của cô chắn ngang miệng hắn, Tang Hỷ Dao đỏ mặt, cô quyết định rồi, dù sao này có ra sao, cô cũng sẽ không hối hận, tình yêu cuồng nhiệt, cũng nên một lần buông thả chính mình.

"!.

em!.

không có nói là không cho".

Vừa dứt lời, Hai mắt hắn sáng rực liền chiếu thẳng vào cô làm cô nóng đến choáng váng, giọng hắn khàn đến lợi hại, mang theo quyến rũ của người đàn ông:" em đồng ý?".

Tang Hỷ Dao không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, chỉ gật đầu.

Chớp mắt cô bị đẩy ngã ra giường, sau đó cả người bị Hoắc Tiêu phủ lên trên, hắn nhớ đến chuyện mấy năm về trước, cũng lẻn vào phòng cô, cũng từng có ý định ở phòng giặt ủi chiếm lấy cô hoàn toàn, nhưng hắn không làm, hiện tại!.

.

Hỷ Dao, em chạy không thoát.


Môi lại bị chiếm giữ, Hoắc Tiêu phủ nụ hôn dọc từ cằm xuống quai xanh, cắn mút để lại từng dấu ấn chỉ thuộc về riêng hắn, Tang Hỷ Dao bị hôn đến choáng váng, cả người mềm nhũn.

Hắn khẽ trượt hầu kết, tiếng vải vóc bị xé vang lên, Tang Hỷ Dao mơ màng nghe thấy nhưng lại không có sức lực ngăn cản.

Cô còn có thể nói được gì, nơi yếu ớt trước ngực bị phơi bày, lại bị hắn nắn bóp phủ đầy dấu hôn, cô chỉ biết thở dốc cảm nhận khoái cảm xa lạ chưa bao giờ tiếp xúc.

Trong lúc mơ màng, trong đầu lại vụt qua hình ảnh xấu hổ mà người con trai năm đó đem lại, cả người cô càng ngày càng nóng bỏng.

Hoắc Tiêu tưởng bao nhiêu năm cô đã quên, nhưng không phải, chỉ là chưa đến lúc nhớ mà thôi.

Tang Hỷ Dao kích động ôm lấy hắn làm cho hắn càng cuồng nhiệt, cởi hết quần áo của cô xuống, rồi cũng thoát ly cho bản thân.

Cô nhìn thân hình săn chắc màu lúa mạch, không kìm được nuốt nước miếng, gợi cảm như thế này sao?.

Hoắc Tiêu rất kích động, âu yếm cô từ đầu đến chân, Tang Hỷ Dao mơ màng mặc cho hắn xoay chuyển.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện