Tối hôm đó, thầy Lương nằm trên giường lăn qua lăn lại, đợi mãi đối phương vẫn mãi không chú ý đến mình. Ngọc Vy chăm chú trên màn hình vi tính, đôi tay cứ luyên thuyên gõ lộc cộc nghe rất nhói tai.

-Em à, Em có thể quan tâm ông xã em một chút được không? Đừng mãi lo công việc như vậy chứ.

Cô vẫn không ngoảnh đầu lại, tốc độ gõ phím ngày càng nhanh hơn.

-Chẳng phải em đang nhập nhanh dữ liệu để quan tâm anh đây sao? Anh nằm ì ra giả chết, bắt đầu giở trò nhờ vả cô.

-Bà xã, lấy giúp anh ly nước nhé.

-Đây ly nước của anh đây!

Một phút sau,

-Bà Xã, lấy giùm anh quyển sách.

Hai phút sau,

-Lấy giùm anh cái kính.

Ba phút sau,

-Lấy…

Lúc này cô không chịu nổi nữa, xoay người đi thẳng đến trước mặt anh giận dỗi.

-Anh còn cần thêm gì nữa đây? Nói luôn một lượt đi nào!

Anh bình thản lắc đầu, kéo cô ngã lên bờ ngực săn chắc của mình.

-Không lấy gì nữa, chỉ cần em là đủ.

Ngọc Vy đưa tay đẩy nhẹ anh ra.

-Thôi không đùa nữa, em còn phải làm việc.

Nghe vậy, anh chẳng những không nhúc nhích, đưa môi kề sát vành tai cô thì thầm.

-Anh không tin em có thể thoát được nam nhân kế.

Anh xoay người ôm ghì lấy cô, từ tốn đưa môi chạm nhẹ lên người cô, mơn trớn từ môi xuống xương quai hàm. Bàn tay lạnh khẽ chạm lên từng tấc da tấc thịt trên người khiến cô rùng mình. Mùi sữa tắm quyến rũ dành cho nam phả nhẹ lên mũi cô, chậm rãi kích thích từng tế bào thần kinh. Nhịp tim cô chợt tăng lên dữ dội, cả người nóng hừng hực, bất giác đưa tay mơn trớn dọc theo sóng lưng anh. Hành động đó không ngờ càng khiến thú tính trong người đối phương trỗi lên dữ dội, lúc này anh không chừng chừ gì nữa mà nhanh chóng thực hiện mưu đồ của mình.

Kết quả của đêm mây mưa vũ bão ấy chính là sự ra đời của tiểu Tuấn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện