Đem hộp gỗ đặt sang một bên, tùy tiện ngồi bên vệ đường, lúc này, Diêu Vũ liền đã gấp không chờ được bỏ ba lô xuống, bắt đầu lục lọi tìm kiếm.
Kỳ thực, bên trong ba lô của Diêu Vũ cũng không chứa gì quá nhiều.

Ngoại trừ hí phục tương đối chiếm chỗ, những vật khác đều chiếm diện tích không lớn.
Về phần thức ăn cùng nước uống, y đã sớm không thèm dự trữ.

Bởi vì như vậy quá mức bất tiện.

Khi nào cần sử dụng, thì cứ trực tiếp từ trong thương thành mua sắm là được, như vậy sẽ tiện lợi hơn nhiều.
Rất nhanh, Diêu Vũ đã từ trong đống đồ vật này tìm tới một đồ vật vô cùng lạ mắt đối với y.
Thứ này có hình dạng giống với một bức thư, toàn thân đỏ tươi, dài khoảng một gang tay, trên dưới vuông vức, được gấp gọn thành đôi.

Cầm lấy giấy đỏ, xúc cảm trên tay, làm Diêu Vũ có cảm giác thứ mình đang chạm vào cũng không phải giấy, mà là tơ tằm thượng hạng.
Chỉ là, giây phút nhìn thấy chữ Hỉ đỏ rực, sắp chiếm trọn một mặt giấy ở ngay ngoài bìa, Diêu Vũ lại không khỏi nảy sinh một loại cảm giác không lành, đắn đo đem mặt gấp mở ra.
Ngay tức khắc, đập vào mắt Diêu Vũ liền là từng dòng chữ viết bằng bút lông ngay ngắn chỉnh tề.

Mực đen viết trên giấy đỏ, liền trở nên vô cùng nổi bật.
Thượng thiên minh giám, chỉ phúc lương duyên
Tiên có tiên duyên, nhân có nhân duyên, minh, đồng dạng cũng có minh duyên.
...........................
Vô số từ ngữ hoa mỹ ghép vào chung một chỗ, làm hai mắt Diêu Vũ có phần choáng váng.

Một chữ tách ra y còn có thể miễn cưỡng hiểu được, nhưng ghép lại chung một chỗ, thì lại chẳng khác gì như đọc thiên thư.
Cho nên, thô sơ giản lược, Diêu Vũ liền trực tiếp bỏ qua những nội dung không có chất dinh dưỡng đó.

Cuối cùng, ánh mắt liền rơi vào trên hai khoảng trống to lớn ở giữa muôn vàn chữ viết.
Mà lúc này, bảng thông tin cũng đã hiện ra.
[ Vật phẩm: Hôn Khế.
‎--Cấp bậc: Hi hữu.
‎--Mô tả: Một phong hôn thư có thể có tác dụng gì khác ngoại trừ tạo lập quan hệ phu thê giữa hai bên? Đem tên của bản thân cùng một lệ quỷ cấp bậc bất kì ghi vào trong trung tâm hôn khế.

Từ đây về sau, lệ quỷ đó sẽ trở thành quỷ phu của ngươi.
‎--Nhắc nhở: Có thể nhận được thứ này, vận khí của ngươi thật sự là rất đáng ngưỡng mộ.


Bởi vì một khi bị ghi tên vào trên hôn khế, dù là hung thần, cũng sẽ không thể bội ước, làm trái lại nội dung bên trên.]
Nhìn xem từng dòng nhắc nhở, hô hấp của Diêu Vũ lại ngày càng trở nên mềm nhẹ, thậm chí suýt quên cả hô hấp.
Lúc này, đem bảng thông tin đóng lại, y đã lần nữa đem hôn khế mở ra, cẩn thận đọc kĩ nội dung bên trên.

Cuối cùng, sau gần nửa khắc, mới mang theo dị sắc ngẩng đầu, từ từ khép lại hôn khế.
Mẹ của ta! Thứ này vốn cũng không phải hôn khế gì, căn bản phải gọi là khế ước bán thân thì đúng hơn!
Nội dung viết trên đó chủ yếu chia thành hai phần, một phần đối với người sử dụng, một phần là áp dụng lên người lệ quỷ bị ghi tên.
Đại loại một chút là như vậy: Sau khi ghi tên bản thân lên trên, y sẽ phải cùng lệ quỷ kết thành phu phu, vô cớ tiếp nhận mọi yêu cầu của đối phương, chỉ cần không quá vô lý hay ảnh hưởng đến tính mạng.
Tỷ như: nắm tay nhỏ, ngủ chung chăn, làm một chút chuyện không phù hợp thiếu nhi,...
Trái lại, đối với lệ quỷ bị viết tên, quy định liền trở nên nghiêm khắc hơn nhiều.

Không chỉ bị cưỡng ép thành hôn với y, không được làm ra bất cứ hành động tổn thương y...
Mà thậm chí, còn phải bảo hộ an toàn của y!
Điều kiện đưa ra này có thơm không? Ừm, quả thật là rất thơm.
Chỉ là, Diêu Vũ vẫn cảm thấy có chút hố.

Nhưng hố nằm ở đâu, y vẫn như cũ không thể tìm ra.
Nhìn xem hôn khế trong tay, Diêu Vũ cũng không lập tức sử dụng, trái lại, lại lựa chọn tam thời cất giữ.
Bởi vì theo một phương hướng nào đó tới nói, tấm hôn khế này liền chính là một tấm bùa hộ mệnh.
Nghĩ thử xem, một ngày nào đó, trong lúc làm nhiệm vụ vô tình bị lệ quỷ dồn vào đường cùng.

Trực tiếp đem hôn khế lấy ra, đem tên của đối phương ghi vào, hóa thù thành bạn, như vậy chẳng phải đã ổn?

Dù sao, đối với lệ quỷ, hôn thư cũng không có bắt buộc về giới tính hay chủng loại.
Lỡ một ngày đẹp trời nào đó, y vô tình cùng một mỹ nữ hung thần nào đó chạm mặt nhau.

Đến lúc đó, trực tiếp đem đối phương bắt cóc làm hôn thê, chẳng phải liền đã thập toàn thập mỹ rồi sao?
Y nằm mơ cũng có thể cười tỉnh.
Nở một nụ cười tương đối...vô lại, vừa quay đầu, đem hôn khế cất vào trong ba lô, Diêu Vũ liền đã đối diện với một gương mặt anh tuấn vô song.
Quỷ tân lang cứ như vậy lẳng lặng nhìn y, cũng không biết đã nhìn thấy được những gì.

Nhưng ngay sau đó, từ trong khóe mắt, cũng đã bắt đầu tuôn ra hai dòng huyết lệ.
"!!!!!!!!" Cmn, kém chút liền quên mất còn có một tôn đại phật đang ở đây!
"Phu quân...phu quân tốt, phu quân bảo bối, đừng tức giận, là ta sai, ta đáng trách, ta cho ngươi bồi tội, ngàn vạn đừng tức giận làm hư thân mình nha, ta chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, có cho ta mười lá gan ta cũng không dám làm đâu,...Tốt tốt, đừng giận mà, ta hôn hôn ngươi nha, đừng giận,..."
Diêu Vũ cũng không ngờ rằng, kỹ năng dỗ dành bạn gái chưa từng dùng qua lần nào, lúc này lại phải vận dụng vào trên người của lệ quỷ, hơn nữa, còn là nam!
Được Diêu Vũ ôm ôm lại hôn hôn, lúc này, tâm trạng của quỷ tân lang tựa hồ mới có chút khá hơn.

Huyết lệ bị y lau khô, hắn liền xụ mặt chỉ chỉ vào trên môi mình, tỏ vẻ nơi này cũng muốn hôn.
".................."
**Trác cô nhan thật là thủy tinh tâm quá mà...!Chỉ là tâm cơ có chút sâu..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện