Sau khi bị người nào đó đút xong một đống đồ mà không biết là cơm trưa hay là trà chiều, Trì An sờ sờ cái bụng có chút căng, đã bị hắn dắt về phòng, chuẩn bị cho côngủ trưa.

Từ khi được đưa tới khu 5, có thể vì bản thân là vị thành niên, Trì An không chỉ mỗi ngày được đút ăn, còn phải bảo trì giấc ngủ, không chỉ là ngủ buổi tối, mà giữa trưa cũng phải ngủ. Hiệu quả cũng rất rõ ràng, vốn dáng người khô quắt vì thiếu dinh dưỡng nay đã có chút thịt, tuy ở trong mắt đám đàn ông, cô vẫn là bộ dáng khô quắt, mặc quần áo bé trai, hoàn toàn không khỏe.

„Còn một tháng nữa, là em trưởng thành.“ hắn nắm tay cô nói.

Trì An quay đầu nhìn hắn, vẻ mắt nghi hoặc.

„Lễ thành niên, em muốn làm sao?“ hắn quay đầu nhìn cô, tiếp tục nói.

Trì An hơi nhíu mày, hỏi: „Cái gọi là lễ thành niên, là gì vậy?“

hắn nhìn cô thật sâu, nói: „Nghi thức người con gái trưởng thành, là một loại tuyên cáo! Tuyên cáo với thế giới, có một người con gái trưởng thành, có thể tiếp nhận sựtheo đuổi của đàn ông, thừa nhận tính dục người nam mang đến, cùng người nam hoan ái, mở khóa gen tin tức chiến đấu của đàn ông, có thể ở vào lễ chúc mừng, tận tình cùng đàn ông tham dự lễ thành nhân hoan ái. Hoan...“

„Đừng nói nữa!“ Trì An đen mặt, „Em không cần làm nghi thức thành niên!“

Khóe miệng hắn hơi gợi lên, giọng vô cùng bình thản, „Lễ thành niên cả đời chỉ có mộtlần, còn có một tầng ý nghĩa khác, là tuyên bố thân phận và địa vị của mình với thế giới, triển lãm mị lực bản thân, hấp dẫn càng nhiều đàn ông thần phục mình... Em nên nghĩ kỹ.“

Tuy rằng „Trì An“ xuất hiện như một quái nhân, nhưng rất nhiều phụ nữ lại hưởng thụ những điều thế giới này ban cho, cũng không phải ai cũng giống cô, cự tuyệt chuyện này.

Có người cự tuyệt, nhưng cũng có người hưởng thụ.

„Em nghĩ kỹ rồi.“ Sắc mặt Trì An vẫn đen như cũ, „không cần tổ chức, em thấy như thế rất tốt.“

cô tình nguyện cả đời này như một người không có hộ khẩu, cũng không cần làm cái lễ thành niên quỷ quái gì đó, hướng đến toàn thế giới tuyên bố mình trưởn thành, làm cho đám đàn ông kia đến theo đuổi mình.

Mẹ nó! Sao cô luôn cảm giác trong đó đều toát lên hơi thở dâm dục không nói thành lời, thật khiêu chiêu tam quan của con người mà.

Sau khi trở lại phòng, Trì An hữu khí vô lực mà nằm lên giường.

cô bị cái thế giới không hề có đạo đức tiết tháo này làm chấn động tam quan của bản thân, thật không nghĩ nổi làm chuyện khác.

hắn ngồi ở mép giường, duỗi tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô, dặn dò cô nghỉ ngơi cho tốt, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài.

Trì An xoay người nhìn theo bóng dáng hắn rời đi, nghĩ đến sự biến thái của thế giới này, hắn đã sinh sống lâu như vậy ở đây, vậy mà vẫn có thể ôn nhu như thế, càng nghĩ càng thấy giả.

Nhưng vì sao hắn lại giả như vậy, tuy hiện tại cô còn không hiểu rõ, nhưng cũng có chút lý giải.

Phụ nữ quá ít, lực cạnh tranh của đàn ông quá lớn, dù sao cũng phải ngụy trang mộtchút, làm cho bản thân càng hấp dẫn phái nữ.

Thôi, mặc kệ thế nào, trước cô phải nỗ lực tu luyện, ít nhất làm cho mình không đến nỗi bị đàn ông bắt trói khi đang đi trên đường mới được.

***

Ba ngày sau, Tư Ngang tự mình đem thanh kiếm Trì An yêu cầu đến cho cô.

Lục Hành cùng Nguyên Tịch cũng đến.

Hai người này là phụ tá đắc lực của khu 5, trừ chuyện đó ra, Lục Hành am hiểu nhất là binh khí, còn Nguyên Tịch thì am hiểu y thuật, cho nên kiếm này cũng coi như Lục Hành tự chọn người tài chế tạo, tuy nói là vũ khí lạnh, nhưng nguyên liệu làm ra mộtchút cũng không đơn giản.

Vì tò mò tại sao Trì An lại muốn chế tạo loại vũ khí này, cho nên hai người đều đến nhìn, thuận tiện xem vũ khí này có hợp với yêu cầu của cô không, có cần cải tiến gìkhông.

„cô muốn thứ này làm gì?“ Lục Hành tò mò hỏi.

„Làm vũ khí nha.“ Trì An liếc mắt nhìn hắn một cái, cảm thấy hắn đã biết rõ còn cố hỏi.

Lục Hành khinh thường nói: „Nếu cô cần vũ khí bảo hộ an toàn cho bản thân thì nên chọn súng mới đúng! Loại đồ này, không có tính công kích xa, càng không thể bảo hộ mình. Muốn tôi lắp ráp một khẩu súng phù hợp với phái nữ cho cô dùng không?“

Trì An nhịn không được nhìn mấy cây súng mấy người này mang bên mình, so với những thứ cô nhìn thấy ở hiện thế có chút khác biệt, nhưng cũng không sai biệt lắm, là vũ khí nhiệt. Tuy Trì An cũng có hứng thú với súng ống, nhưng do cô tu luyện „Hỗn Nguyên Tâm Kinh“ yêu cầu phối hợp với kiếm pháp, khi đến luyện đến mức cao nhất, thứ vũ khí khoa học kỹ thuật này tình tính là cái gì.

Nghĩ xong, Trì An lắc đầu từ chối, quyết định vẫn là đi luyện kiếm.

Tư Ngang đem thanh kiếm đặt trong tráp ra đưa cho cô.

Kiếm này là chiếu theo yêu cầu của cô mà chế tạo, thân kiếm là bạc nhẹ, màu sắc đỏ sẫm, kích cỡ cũng không dài, vào tay vô cùng uyển chuyển nhẹ nhàng, nhưng tính chất lại cực kỳ cứng rắn, so với cây côn kim loại cô đoạt được của nhóm người La Mỗ Sâm lúc mới đến thế giới này có cách làm khác nhau, nhưng kết quả cũng có chỗ giống nhau. Tuy nhiên nó sắc bén hơn, mũi kiếm phát sáng, vừa nhìn là đã biết khôngphải vật thường.

Dưới sự thử nghiệm, Trì An phát hiện ngay cả vách tường bằng kim loại cũng bị nó chém vỡ, cô vô cùng vừa lòng, cám ơn Tư Ngang và Lục Hành.

Tiếp theo, Trì An đứng trước mặt ba người biểu diễn một lần kiếm pháp „Hỗn Nguyên Tâm Kinh“ tầng thứ nhất, cũng là chiêu đơn giản nhất.

Tuy ba người đàn ông này không chạm vào vũ khí lạnh, nhưng ánh mắt không tồi, sau khi Trì An đi một đường kiếm pháp, từ trong đó đã nhìn ra bí quyết, tuy chiêu này củacô có chút nhẹ như mây, nhưng lại chứa nhiều điều kỳ diệu.

„Kiếm pháp không tồi, nhưng quá mềm mại.“ Nguyên Tịch lạnh lùng bình luận.

Lục Hành gật đầu, nói với Trì An: „Nếu cô trông cậy vào thứ này bảo hộ mình, tôi khuyên cô vẫn là quên đi, còn không bằng dựa vào quân đội khu 5 bảo vệ cô.“

Nguyên Tịch và Lục Hành đều rõ ràng nguyên nhân vì sao Trì An làm vậy, cô khôngmuốn trở thành người phụ nữ trong kim ốc, cũng không nghĩ bị người khác làm chủ vận mệnh của mình, càng không nghĩ đến chuyện tuân theo pháp luận cùng nhiều người đàn ông ở chung một chỗ, cho nên cô yêu cần bản thân phải có đủ năng lực bảo vệ bản thân mình.

Tuy quân đội khu 5 có thể bảo vệ cô, nhưng lại không phải là sự bảo hộ không kèm điều kiện.

Đầu tiên, việc cô cự tuyệt cùng bốn người đàn ông trở lên kết hôn theo pháp luật đãkhiến rất nhiều người đàn ông ở khu 5 khó có thể tiếp thu.

Có lẽ cô cũng hiểu rõ điều này, cho nên từ đó đến giờ vẫn không có hướng quân khu 5 giúp đỡ, mà luôn nỗ lực để bản thân mạnh mẽ hơn. Ở thế giới này, chỉ có cường giả mới có quyền nói chuyện, mặc kệ là đàn ông hay phụ nữ, tất cả đều giống nhau.

Trì An vuốt ve kiếm, sau đó thu kiếm, ngẩng đầu nhìn Tư Ngang.

Tư Ngang cũng lấy khăn tay sạch lau mồ hôi cho cô, vẻ mặt đầy ôn nhu.

Đối với lời của Tư Ngang và Nguyên Tịch nói, hắn cũng không có ngắt lời, thậm chíkhông tỏ vẻ gì, thái độ trầm mặc này, ngược lại càng làm Trì An thích.

Những người khác có thể không tin cô, nhưng người này hẳn là tin tưởng cô.

một màn ngược cẩu này, khiến vẻ mặt Lục Hành và Nguyên Tịch đều có chút lãnh đạm, tươi cười trên mặt Lục Hành có chút miễn cưỡng.

Sau khi Trì An điều hòa hơi thở lại, mới nói: „anh nói không sai, tôi mới luyện, chờ sau khi quen thuộc, nó có thể phát huy uy lực.“

hiện tại thân thể cô còn trong giai đoạn mài giũa, linh lực trong cơ thể không nhiều lắm, cũng không linh hoạt, cho nên dùng kiếm có vẻ mềm mại vô lực, không có uy lực gì, chờ cô đột phá „Hỗn Nguyên Tâm Kinh“ tầng thứ nhất xong, uy lực của nó sẽ hiệnra.

Trì An trải qua nhiều thế giới như vậy, ở mỗi một thế giới đều kiên trì luyện „Hỗn Nguyên Tâm Kinh“, thậm chí ở thế giới trước, cô dùng 40 năm, đem „Hỗn Nguyên Tâm Kinh“ tu luyện đến tầng thứ ba, có thể đạt tới trình đột dùng lá cây nhẹ như bông cũng có thể làm đả thương người. Nếu không phải ở thế giới trước, 40 năm là thời gian dài nhất cô có, chỉ sợ cô sẽ tu luyện càng thêm nhiều.

Đáng tiếc, linh khí thế giới này bị pha tạp, làm tiến trình tu luyện của cô cũng chậm lại, bằng không lấy cơ sở tích lũy mấy thế giới trước, một tháng hẳn là không sai biệt lắm có thể luyện xong.

hiện tại vì tiến trình tu luyện chậm chạp, cho nên Trì An cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, ngoan ngoãn mà ở trong phủ thành chủ của khu 5.

Sau khi ba người đàn ông nhìn cô luyện kiếm, cho đánh giá xong cũng rời đi.

Tư Ngang sờ sờ mặt Trì An, nhìn cô cười nói: „Em không cần vất vả như vậy, tôi nói sẽbảo vệ em, em yên tâm.“

Trì An nhìn hắn cười cười, không nói gì thêm, sau lưng vẫn từng bước bước mà tu luyện.

Ngày tiếp theo, Trì An vẫn luôn ở trong phòng tu luyện, chỗ nào cũng không đi, ngày thường cũng chỉ có Tư Ngang đến thăm cô.

Vì Trì An không thường ra cửa, hơn nữa cũng không lộ mặt, cho nên người biết thân phận thật của Trì An ở khu 5 cũng rất ít, ngay cả khu 4, người biết thân phận của Trì An cũng không có mấy ai.

Lúc trước khi Trì Mộng vạch trần thân phận nữ giới của Trì An với quân khu 4, vì khôngmuốn hấp dẫn người khác chú ý, cho nên chỉ bí mật phái người đuổi bắt cô.

Nào ai biết được vị quan chỉ huy khu 5 xuất hiện chặn ngang một gậy, đem người trực tiếp về khu 5, làm rối loạn kế hoạch của bọn họ.

Khi người của quân khu 4 đến đây đòi người, cũng là phải điệu thấp mà đi, khôngmuốn cho người ngoài biết quá nhiều, hơn nữa lòng riêng của những nhân viên hành chính khu 5, nên vẫn chưa công bố thân phận Trì An ra với bên ngoài, vì thế, việc Trì An là phái nữ hiện tại cũng không có nhiều người.

Cho nên, khi Trì An không muốn tổ chức lễ thành niên, Tư Ngang tôn trọng quyết định của cô, những người khác cũng không có ý kiến.

Bọn họ ước gì càng ít đàn ông biết chuyện càng tốt, đỡ cho những kẻ đó chạy đến theo đuổi cô, làm cho tam quan của cô gái nhỏ vốn đã không bình thường lại càng trở nên không bình thường.

Đáng tiếc, tuy những người này đã cực lực giấu giếm, lại không nghĩ rằng những người ở quân khu 4 lại không muốn giấu.

Hôm nay, Trì An lại bị người mời đến phòng tiếp khách.

„Chị cô phái người lại đây.“ Lục Hành giải thích với cô.

Trì An ừ một tiếng, cũng không nói gì thêm, bình tĩnh mà theo hắn đi đến phòng tiếp khách.

Lục Hành nhịn không được nhìn cô, trầm ngâm một lát, hỏi: „cô không nhớ chị mình sao?“

„Rất nhớ.“ Trì An đáp. „Nhưng nhớ là một chuyện, trở về lại là chuyện khác.“

Lục Hành lại nghĩ đến tam quan kỳ quái của cô, thì có thể hiểu cách cô làm, nhưng hiểu là một chuyện, đối với sự cố chấp của cô vẫn là không thể tiếp thu.

Trì An thấy hắn lại dùng vẻ mặt không tán đồng nhìn mình, cũng có chút chán nản.

Mẹ nó! rõ ràng tam quan của cô mới là bình thường, được tích lũy qua nhiều thế giới, cái tam quan dị dạng của thế giới mới là không bình thường có được không?

Từ sau khi hiểu rõ tam quan của mình cùng thế giới này không hợp, Trì An cũng lười tốn nước miếng với mấy người này, muốn thế nào thì cứ thế ấy. Dù sao, quyết định cuối cùng cũng không phải là cô, mà là Tư Ngang.

đi vào phòng tiếp khách, Trì An nhìn thấy quan chấp hành của khu 4 đã từng gặp vào nửa tháng trước, lần này hắn ta đi cùng một người đàn ông mặc quân trang màu xanh biếc, là một quý tộc văn nhã, làm người ta vừa gặp sẽ có cảm tình.

hắn đứng dậy nhìn Trì An, rồi làm một cái chào ưu nhã, sau đó duỗi tay về phía cô, mỉm cười nói: „Chào cô, lần đầu gặp mặt, tôi là Đoan Mộc Thư.“

Trì An phi thường vô lễ mà làm lơ tay hắn, chậm rì rì nói: „Tôi biết ngài, ngài là anhem của Đoan Mộc Linh, lúc trước chính là hắn bắn tôi.“

Vẻ mặt tươi cười trên mặt Đoan Mộc Thư cương cứng, ưu nhã mà thu tay lại, nói: „Trì tiểu thư, tôi rất xin lỗi.“

„không sao cả, rốt cuộc ngài cũng không phải là ba hắn, không thể đem hắn bắt giữ bên mình.“ Trì An ra vẻ đại nhân đại lượng tha thứ cho đối phương.

Vẻ mặt Đoan Mộc Thư có chút cứng đờ.

Lục Hành cùng với mấy người khu 5 đều nhịn không được mà cười trong lòng, nhìn thấy vẻ mặt luôn luôn thuận lợi trước phái nữ của Đoan Mộc Thư bị ăn nghẹn, cảm thấy rất hả giận.

Lần này người khu 4 phái đến lại là Đoan Mộc Thư, cũng làm cho bọn họ có chút lo lắng.

Dù sao Đoan Mộc Thư luôn có nhân duyên tốt với phái nữ, thật sự làm cho bọn họkhông có yên tâm. Vạn nhất Trì An bị hắn mê hoặc, phát hiện khu 5 không tốt, muốn cùng hắn trở về khu 4 thì làm sao đây? 

Cũng không phải bọn họ hoài nghi mị lực của quan chỉ huy nhà mình, mà là hắn có tiền án, đàn ông như vậy, rất khó làm cho phụ nữ thật sự toàn tâm toàn ý yêu hắnđây? Tuy Trì An nói chỉ cần một mình hắn, nhưng tuổi cô vẫn còn nhỏ, không có hưởng qua tư vị đàn ông, mới có thể sinh ra tam quan không bình thường như thế, về sau chờ khi cô hiểu rõ, phát hiện suy nghĩ của mình đã sai lầm thì sao. 

Dĩ nhiên, trước hết, Trì An cần phải lưu lại khu 5. 

Sau khi mọi người đã ngồi vào chỗ, Đoan Mộc Thư mới nói: „Trì tiểu thư, hôm nay chúng tôi đến đây, là cùng quý khu thương lượng về nghi thức lễ thành niên của cô.“ 

Thiếu chút nữa là Trì An nổi cả da gà, mặt trầm lại, lạnh lùng nói: „Tôi không cần tổ chức lễ nghi thức, khiến các người lo lắng rồi.“ 

„Trì tiểu thư không cần phản đối nhanh như vậy.“ Đoan Mộc Thư vẫn như cũ dùng âmđiệu ưu nhã, không nhanh không chậm nói: „Việc này, cũng là thỉnh cầu của Mộng tiểu thư, Mộng tiểu thư vẫn luôn cảm thấy đã khiến cô thua thiệt, làm một người chị, cô ấykhông có chiếu cố tốt cho cô, lần trước lại còn hại cô bị thương. Phái nữ cả đời chỉ cómột lần làm lễ thành niên, là chuyện thập phần quan trọng, Mộng tiểu thư quyết định phải tổ chức lớn cho cô, cô ấy đã thỉnh cầu với quan chỉ huy chúng tôi, tổ chức mộtbuổi lễ long trọng cho cô. Mà quan chỉ huy của chúng tôi cũng đã đồng ý rồi.“ 

Trì An khẽ nhíu mày, kỳ quái nhìn hắn, „Ngài nói chính là Kỷ trưởng quan sao? Ngài ấy vì sao lại đồng ý?“ 

Vẻ mặt Đoan Mộc Thư kinh ngạc nhìn cô, „Chẳng lẽ Trì tiểu thư không biết, Kỷ Tu làmột trong những người chồng của Mộng tiểu thư sao?“ 

thật sự là cô không biết. 

Trì An yên lặng lục lọi trí nhớ, vì mỗi lần cùng chị gái gặp mặt, hai chị em đều sẽ vì chuyện thân phận của cô cùng việc cô tham gia vào đội đào vàng ra khỏi thành mà cãi nhau, cho nên nguyên chủ rất ít khi chú ý đến tình huống của chị gái, cũng không biết chị mình có mấy người chồng. 

Thấy cô trầm mặc, mắt Đoan Mộc Thư lóe lên, hắng giọng nói: „Mộng tiểu thư rất thương cô, nghi thức thành niên cả đời có một lần, cô ấy hy vọng có thể vì cô mà tổ chức một buổi lễ long trọng, ngay cả khi cô không muốn quay về khu 4, cô ấy cũng sẽkhông miễn cưỡng cô.“ 

Trì An không hé răng. 

Đám đàn ông ở đây đều nhịn không được mà nhìn cô, nhìn đến Trì An cảm thấy có chút áp lực. 

Sau một lúc do dự, Trì An mới nói: „Ngài để tôi suy nghĩ một chút.“ 

trên mặt Đoan Mộc Thư lộ ra nụ cười ưu nhã ấm áp, dịu dàng nói: „Có thể, chúng tôisẽ ở đây ba ngày, trong ba ngày này, An tiểu thư lúc nào cũng có thể đến tìm tôi.“ 

nói xong, hắn đem một chuỗi số thông tin gửi cho Trì An. 

Trì An lễ phép tiếp nhận, chờ khi cô nhận xong, lại phát hiện thần sắc mấy người đàn ông ngồi đây có chút không giống nhau. 

Trong lòng Trì An đánh cái độp, lại làm sao vậy? 

Sau khi nói xong, mọi người được an bài đi nghỉ ngơi, Trì An có chút thất thần mà đitheo rời khỏi phòng tiếp khách. 

Mới ra cửa, đi qua hành lang, Trì An đã thấy Tư Ngang trong bộ quân trang mới từ bên ngoài trở về, phía sau là Nguyên Tịch và mấy người cận vệ, đi nhanh về phía này, áo choàng màu đen bay ở giữa không trung tạo nên một đường cong thật đẹp. 

„Tư Ngang!“ Trì An cao hứng kêu lên. 

Tư Ngang đi tới, duỗi tay ôm eo cô, bình tĩnh nhìn thẳng Đoan Mộc Thư, đôi mắt sắc bén lãnh khốc giấu dưới vành quân mũ. 

Đoan Mộc Thư nhìn thấy hành động chiếm hữu của hắn, cùng với sự ỷ lại của thiếu nữ bên cạnh hắn, đôi mắt hơi hơi nheo lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện