Đến 2h chiều, ngoài sân phia sau biệt thự

Này là nơi trước đây là nơi bố mẹ hắn dùng để huấn luyện linh thú, chỉ là sau này thực lực tăng cao huấn luyện bình thường không có tác dụng lớn đối với linh thú, chỉ có chân chính chém giết mới có thể mau chóng tăng lên thực lực, vì thế khu này gần như bị bỏ hoang, cho đến bây giờ hắn mới sử dụng lại.

Đối với cái này khu huấn luyện hầu như mỗi nhà sau dị biến đều phải có một cái, không thì cũng phải đến khu huấn luyện chung, mỗi cái khu huấn luyện đều phải có xây dựng một lồng bảo vệ, nếu không lực lượng của linh thú cũng không phải là chuyện đùa trong lúc huấn luyện không may lạc skill nếu mạnh thì chết người trước đây trên tivi hắn từng thấy một cái linh thú, thú Tông tùy tiện một chiêu đều có thể oanh nát một ngọn núi, nếu trong thành phố một cái như này đạn lạc chậc chậc trong một đêm một cái thành phố bốc hơi cũng không phải chuyện đùa, tuy ngoài thành phố có vòng bảo hộ, nhưng bị tấn công từ trong ra ngoài lại khác, nên cái này là bắt buộc.

Nơi hắn đang đứng coi như là một cái mảnh rừng chiều rộng dài gần ngàn mét, khắp nơi cây cối hoa cỏ um tùm, còn co một chút tiểu linh thú, cái này coi như lớn nhất trong tỉnh của hắn, vì thế hắn có thể thoải mãi mà xõa thôi.

"Được rồi Tiểu bạch, Điệp tỷ bây giờ chúng ta bắt đầu thôi, bây giờ trước tiên cần phải làm là?"

Vũ Tuyệt nhìn Tiêu Bạch lại nhìn Sang Vũ Điệp đang hư hư ảo ảo lơ lửng trên không kia

Huấn luyện như thế nào? Hắn trước đây từng đọc qua một ít thông tin trên mạng, trước tiên huấn luyện mục đích đương nhiên là nâng cao thực lực, khắc phục điểm yếu, như hắn cái này linh miêu chủ yếu là huấn luyện trảo nhuận, tốc độ và độ chính xác, còn khắc phục một số điểm yêu như tăng thêm phòng ngự da lông chẳng hạn. Huấn luyện kiểu này chỉ có thể gia tăng thể chất, mặc dù an toàn nhưng chậm, muốn chân chân chính chính gia tăng chiến đầu thì đương nhiên phải thực chiến đấu vì thế nhiều người chọn làm thợ săn vừa có nghề nghiệp kiếm tiền, huấn luyện ngự thú lại rất tốt, nhưng hắn cái này yếu đuối chưa đủ trình để lang thang trong núi, rừng vì thế đành chịu ở nhà huấn luyện tăng thực lực đên khi đủ mới có thể đi săn, nhưng lại có một đường tắt khác đương nhiên là nhờ người thân trong gia đình dẫn đi.

"Bây giờ tiểu bạch của ngươi cũng chỉ là một con mèo bình thường, vì thế việc đầu tiên đương nhiên là giúp nó hóa linh, tức là dị biến"

Vũ Điệp bình thản nói như không là cái gì.

"Cái gì? Dị biến mà cũng có thể tùy tiện giúp sao?"

Dị biến là cái gì chứ? Cái ngày mà ngôi vị thống trị bị đổi ngôi chẳng phải là vì cái này sảy ra dị biến toàn cầu sao? Nhưng dị biến cũng chỉ sảy ra trong một ngày đó, sau này dị biến nhưng là một sự kiện vô cùng hi hữu, một linh thú vừa sinh ra đã một thể xác giống loài, chủng tộc, đẳng cấp nào đã quyết định năng lực của nó như thế nào thì mãi mãi cũng không thể thay đổi, nhưng lại có một số trường hợp hi hửu sảy ra, có thể nâng cao chủng tộc đó là dị biến, dị biến có hai loại đó là dị biến từ ngoài, dị biến từ trong.

Dị biến từ bên trong là một loại dị biến đến từ huyết mạch, một số chủng tộc linh thú vừa sinh ra liền nắm giữ huyết mạch chủng tộc huyết mạch cao hơn, nhưng lại không thể kích hoạt, nhưng trong một tộc đôi khi có thể xuất hiện một vài cá thể nổi trội nắm giử thiên phú cao tiến hành dị biến, hoặc có thể dùng thiên tài địa bảo, nâng cao huyết mạch và loại kích thích huyết mạch.

Còn loại thứ hai là đến từ bên ngoài, cũng phục dung thiên tài địa bảo, nhưng không phải là huyết mạch mà là cải tạo chất.

Bất cứ một giống loài nào đều là khao khát thực lực, nhưng chủng tộc càng thấp bình cảnh càng gần, tuy có thể đột phá cực hạn nhưng lực lương lại tăng cực kỳ chậm và cùng giai lại vô cùng yếu nhược như 3 con nô bộc cùng giai chỉ có thể ngang bằng với 1 con tinh anh, vì thế dị biến từ một chủng tộc yếu đến chủng tộc cao hơn là một quá trình kỳ tích, là một niềm vui mừng lớn nhất đối với giới linh thú.

"Đương nhiên, ngươi nghĩ ta là ai chứ? Còn có con linh miêu của ngươi vốn huyết mạch cực cao chỉ là bị phong ấn, lúc này nó nới lỏng ra một chút, chúng ta có thể sử dụng linh vật kích thích huyết mach của nó, thậm chí sau này con linh miêu có thể không ngừng dị biến"

Vũ Điệp một bộ dang vô cùng cao thâm chỉ dạy Vũ Tuyệt, xong nàng lại nói.

"Được rồi ta nói một chút cách thức dị biến, đầu tiên ngươi lấy bạo huyết hoa ra đây"

"Được"

Vũ Tuyệt một mặt vô cùng nghi hoặc, từ trong nhẫn lấy ra một bông hoa toàn thân đỏ như máu, xung quanh tỏa ra một lực lượng hỏa bạo, sở dỉ hắn nghi hoặc như thế cùng dể hiểu, bởi vì cái này vốn là một cái độc dược nhất phẩm, cũng không phải cái gì thiên tài địa bảo, tác dụng đương nhiên ăn phải khiến toàn thân máu huyết bạo động bị chơi đến bạo thể mà chết, lúc trước hắn có chút nghi ngờ tại sao lại mua cái này độc dược nhưng hắn thật không ngờ cái này dùng để dị biến.

Dường như nhìn ra nghi hoặc của Vũ Tuyệt, Phượng Vũ Điệp lại nói tiếp.

"Ngươi biết cái này dùng để làm gì sao?"

"Đương nhiên, cái này là độc dược đủ để chơi chết một cái Thú sĩ? Phải không, hay là còn có cái gì đặc biệt sao"

Vũ Tuyệt nghi ngờ hỏi.

"Ngươi nói đúng, nhưng cái ta muốn hỏi là này huyết bạo hoa đặc tính nó như thế nào như thế nào?"

Nhìn Vũ Tuyệt, nàng lại tiếp tục hỏi

"Đương nhiên là tác động đến máu huyết khiến nó trở nên bạo động dẫn đến linh thú bạo thể chết"

Vũ Tuyệt một mặt vô cùng tập trung sợ như lọt mất một chữ nào nghi ngờ hỏi.

Đột nhiêntrong đầu hắn một tia linh quang lóe lên, Vũ Tuyệt kinh ngạc lầm bầm.

"Khoan, là màu huyết, nó có thể trong nháy mắt khiến máu huyết nóng lên sôi trào, chẳng lẻ nàng là muốn dùng nó để kích thích huyết mạch tiến hành dị biến sao? Nhưng chẳng phải còn chưa kịp dị biến thì linh thú cũng chết mất chẳng lẽ có cách áp chế sao? Đúng a, có phải dùng đá hàn băng không, nó có thể làm chậm lại tốc độ vận chuyển của máu, hỏa và băng vừa là kiềm chế nhau cũng là chất sung đột kích thích tốt nhất, quan trọng hơn có phải là Tiểu Bạch song thuộc tính băng hỏa sao"

Nghe Vũ Tuyệt lý giải, Vũ Điệp nàng nhưng là cũng rất bất ngờ, phải biết trước kia lúc gia gia hỏi, nàng mặc dù suy đoán một chút nhưng cũng không thể đúng hoàn toàn nhưng nàng lại được gia gia tán thưởng vô cùng, vì để có thể nghĩ ra cách này thì cần phải đối với linh dược vô cùng thông thạo và hiểu biết đặc tính của nó, đương nhiên quan trọng là cần một cái đầu thông minh, và những suy nghĩ điên cuồng nhất mà thân là sư phụ ai lại không muốn một cái đệ tử chăm học và thông minh chứ, vì thế nàng nhưng đang là rất vui mừng và hưởng thụ một cái học trò tốt này.

Nếu lúc này Vũ Tuyệt biết được suy nghĩ của Vũ Điệp hắn là hắn có chút xấu hổ, sở dỉ hắn đoán được một phần là bởi lúc mua dược liệu hắn từng phân tích công dụng chỉ có mấy cái này dược thảo là chưa biết dùng để làm gì, vì thế nàng cho một chút gợi ý hắn liền đoán ra được, còn về cái gì song thuộc tính là do lúc mua linh hạch, lúc nàng mua 4 loại để huấn luyện thì trong đó có hai viên là hỏa và băng thuộc tính nên hắn nghĩ một chút liền a
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện