Trong thời gian này Lục Thiếu Du đã đến bên cạnh nam nhân cao to.

Lục Thiếu Du trêu đùa nhìn nam nhân cao to:

– Thế nào? Sao không chạy tiếp đi? Lục Thiếu Du biết nam nhân cao to bị thương nặng không chống đỡ được lâu hơn.

Nam nhân cao to lạnh lùng nói:

– Tiểu tử, đừng ép ta, nếu không ngươi cũng chẳng yên lành gì. Ngươi chưa đủ tư cách giết ta.

Trong mắt nam nhân cao to tràn ngập căm hận.

– Vậy sao? Ta muốn thử xem.

Chân khí nhanh chóng tuôn ra ngoài, chân khí gợn sóng quanh thân Lục Thiếu Du, khí thế ngày càng dữ dội.

Có tia lửa nhạt bay ra khỏi người Lục Thiếu Du, một quyền ấn kèm theo ngọn lửa, khí thế mạnh mẽ đánh vào nam nhân cao to.

Lục Thiếu Du quát to:

– Nộ Diễm Quyền!

Lực lượng cuồng bạo ập đến, xẹt qua dòng không khí khiến khí lưu không gian bốn phía dao động dữ dội.

Nam nhân cao to rống to:

– Tiểu tử, ngươi cũng không sống yên!

Mắt nam nhân cao to lóe tia độc ác đánh ra từng thủ ấn quái dị, năng lượng quanh thân run rẩy. Trên bầu trời, năng lượng nóng cháy chợt ập đến. Nhiệt độ tăng cao, lá cây bốn phía ố vàng, nhánh cây héo tàn, cây bắt lửa chậm rãi khô héo như ở trong một lò lửa.

Xung quanh nam nhân cao to trăm thước ngọn lửa cháy hừng hực, không khí kêu xèo xèo.

Nam nhân cao to hét to một tiếng:

– Hỏa Viêm Bạo!

Chân khí từ người nam nhân cao to rót hết vào ngọn lửa, trong lửa chứa năng lượng khủng bố đã đến cực hạn. Mặt nam nhân cao to không còn chút máu, người ủ rũ.

Lửa cháy bập bùng rít gào ập hướng ngộ Diễm Quyền của Lục Thiếu Du. Độ mạnh ngọn lửa tăng vọt đánh tan Nộ Diễm Quyền, bao phủ Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du sa sầm nét mặt. một Vũ Sư ngũ trọng dốc hết sức đánh ra đòn cuối cùng, nam nhân cao to tính liều mạng, uy lực cực kỳ cường đại. Nếu Lục Thiếu Du vượt qua được sẽ dễ dàng giết nam nhân thủ lĩnh cao to, nhưng hắn không biết có thể ngăn được lực lượng cường đại này không.

Không có thời gian suy tính, Lục Thiếu Du không ngừng đánh ra thủ ấn, linh lực tràn ngập. Linh lực ngưng tụ thành đại đao màu đỏ, thân đao rạch hư không. Không khí bị đè ép như vậy tiếng xé gió.

Đại đao đỏ cắt vỡ hư không, nhát đao chém ra kéo theo không gian chấn động, kình khí rít gào sinh ra sóng âm nổ đùng. Đao quang kéo theo tàn ảnh, uy nhiếp kinh khủng xuyên qua hư không. Ánh sáng chói mắt bắn tới chém vào ngọn lửa.

Hai lực lượng khủng bố va chạm vào nhau, sóng năng lượng khủng bố bạo động. Lực lượng sắc bén không gì sánh bằng khuếch tán từ vị trí hai luồng năng lượng va chạm. Trong vòng vài trăm thước có thể khí lưu không gian bị lực lượng khủng bố đè ép ra từng vết nứt, bầu trời vặn vẹo nứt vỡ.

Bùm bùm bùm!

Vang tiếng nổ điếc tai, không gian nổ tung như tiếng sấm đánh. Trong không gian nổ, lực lượng cuồng bạo đổ ập xuống người Lục Thiếu Du. Ánh sáng trên Thanh Linh khải giáp vụt tắt, một vòi máu tuôn ra khỏi cơ thể Lục Thiếu Du. Dù có Thanh Linh khải giáp nhưng Lục Thiếu Du vẫn không tránh khỏi bị thương, lực lượng này quá đáng sợ. Đây là công kích mạnh cuối cùng của nam nhân cao to, Lục Thiếu Du cảm nhận lực lượng ước chừng Vũ Sư tam trọng.

Phập xoẹt!

So với Lục Thiếu Du thì nam nhân cao to thảm hơn, gã suy yếu bị hất văng ra mấy chục thước, máu phun ra. Nam nhân cao to đập mạnh vào một cái cây khô vàng, thân cây bị đụng gãy.

Lục Thiếu Du nhét đan dược trị thương vào miệng, đi tới trước mặt nam nhân cao to.

Nam nhân cao to sợ hãi nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm:

– Linh kỹ, đây là linh kỹ, ngươi còn là Linh Giả?

Vừa rồi Lục Thiếu Du vận dụng là linh kỹ, nam nhân cao to nhìn ra được. Nhưng dù thấy tận mắt thì nam nhân cao to không dám tin, Vũ Giả tam hệ, còn là Linh Giả, không thể nào! Tiểu tử này rốt cuộc là ai?

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói:

– Không sai, hiện tại ngươi có thể yên tâm chết được rồi.

Mắt Lục Thiếu Du lóe sát ý, trảo ấn chụp xuống đầu nam nhân cao to.

Nam nhân cao to không có sức chống cự, não đau nhức, người mất kiểm soát, chân khí bị hút ra khỏi cơ thể gã.

Nam nhân cao to sợ hãi hỏi:

– Ngươi muốn làm gì...

Nam nhân cao to cảm giác mọi thứ diễn ra trên người mình, sâu trong linh hồn tràn ngập khủng hoảng, nhưng gã bất lực.

– A!!!

Bị rút chân khí không khác gì kinh mgạch đảo ngược, nam nhân cao to gào rú thảm thiết. Chỉ mười phút sau nam nhân cao to chỉ còn là cái xác khô.

– Chân khí trong người Vũ Sư mạnh hơn Vũ Sĩ rất nhiều.

Lục Thiếu Du đứng dậy, cảm nhận chân khí mới vừa cắn nuốt đã đến cực hạn, may mắn nam nhân cao to vốn bị thương nặng, lúc này tương đương tiêu hao hết sức, Lục Thiếu Du chỉ cắn nuốt chân khí cơ bản nhất trong người gã. Nếu không Lục Thiếu Du hút hết chân khí trong người Vũ Sư ngũ trọng sẽ nổ tan xác.

Lục Thiếu Du lục tìm một túi không gian trên người nam nhân cao to, còn có một túi vải, lại chứa khứu khí thử, yêu thú nhất giai. Lục Thiếu Du tiện tay ném đi, hắn biến mất tại chỗ. Náo động vừa rồi chắc chắn dẫn nhiều người đến, Lục Thiếu Du bị thương khá nặng, nên đi trước thì hơn.

Lục Thiếu Du cần chữa thương, chân khí hắn nuốt vào cũng đến cực hạn, phải luyện hóa ngay.

Lục Thiếu Du rời đi không lâu trong rừng cây có nhiều bóng người lao ra, toàn là đoàn đội và dong binh đoàn trong Sơn mạch Vụ Đô. Bọn họ nhìn xác nam nhân cao to nằm dưới đất, vô cùng ngạc nhiên.

– Rốt cuộc là ai làm? Sau này không còn Bạo Lang dong binh đoàn nữa rồi.

– Cũng đáng đời, Bạo Lang dong binh đoàn luôn làm kiểu buôn bán không bỏ vốn, giờ bị người diệt sạch là báo ứng.

***

– Oa, không ngờ ở đây đẹp vậy.

Trong một hiệp cốc ẩn khuất có hai bóng dáng yêu kiều, là thiếu nữ tuyệt sắc mặc áo lục, nha hoàn thanh tú.

Hai nàng đi lung tung trong Sơn mạch Vụ Đô, vô tình tìm đến hiệp cốc này, đây là chỗ Lục Thiếu Du hiện đang cư trú.

Nha hoàn thanh tú nhìn chằm chằm suối nước nóng trong suốt thấy đáy, nói:

– Tiểu thư nhìn kìa, chỗ này có suối nước nóng, còn tốt hơn trong tông chúng ta.

Thiếu nữ tuyệt sắc mỉm cười nói:

– Vào trong Sơn mạch Vụ Đô đã lâu chưa tắm, vừa lúc.

Nha hoàn thanh tú kinh kêu:

– Tiểu thư định tắm tại đây? Nếu có người đến thì sao?

Thiếu nữ tuyệt sắc nói:

– Đông Mai, ngươi cũng cùng tắm đi.

Thiếu nữ tuyệt sắc nhảy vào suối nước nóng, tóc xõa ra, quần áo bị ném bên bờ.

Bùm!

Thiếu nữ tuyệt sắc đã ở trong suối nước nóng, vai ngọc lộ ra ngoài mặt nước, tóc xõa lềnh bềnh trên nước tăng phần quyến rũ.

Nha hoàn thanh tú nhìn bốn phía, lẩm bẩm:

– Được rồi, chắc không ai đến đây.

Nha hoàn thanh tú cởi đồ, tóc xõa vai, da trắng mịn. Nhìn từ phía sau mông căng tròn trắng mềm, eo nhỏ xinh, đùi ngọc cất bước đi vào suối nước nóng.

Nha hoàn thanh tú tuy không xinh đẹp bằng thiếu nữ tuyệt sắc nhưng vóc dáng nhấp nhô, nếu không so sánh với tiểu thư thì nàng cũng thuộc hàng mỹ nhân bại hoại.

Hai nữ nhân chơi đùa trong suối nước nóng. Một tháng không tắm rửa trong Sơn mạch Vụ Đô đối với nữ giới là hành hạ, giờ thì hai nàng thoải mái tắm rửa.

***
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện