Học viện
- Bằng một cách thần kì nào đó. Ta lại xuất hiện ở đây, hazz!- Triệu Hoài than thở.
Hắn giờ đây, đang đứng đối diện với Học viện Long Cơ. Với đôi mắt thất thần, nụ cười ngờ nghệch, mắt thì quần thâm, miệng thì không ngừng ngáp lên ngáp xuống.
- Ngươi trong tệ nạn thật sự!- DG.
- Ngươi thử thức đêm liên tục trong 6 ngày để học đống kiến thức đó. Ta không chết đã mai mắn là rồi!- Triệu Hoài phàn nàn.
Trước khi ra khỏi viện, Bích Nhi đã đưa cho hắn một vòng chíp đeo tay. Đây là một món đồ thông dụng ở đây, tương đương với một điện thoại.
Nhưng có nhiều điểm tiện ích hơn, trên đó có thông tin thân phận mà cô ta làm cho hắn. Nó đại biểu cho tấm vé thông hành của hắn ở thế giới này, nó minh chứng cho sự tồn tại của hắn.
Thông qua vòng chíp, DG đã được cập nhật không ích tin tức có lợi cho Triệu Hoài. Làm cho hắn hiểu rõ thêm về thế giới này.
Nơi hắn đang ở là một mảng lục địa rộng lớn tên là lục địa Ấu Phi với 3 phần đồi núi 2 phần đồng bằng, xen kẻ nhau trải dài khắp cả lục địa.
Lục địa được chia thành năm khu vực rộng lớn có tên là: Bắc Bộ, Đông Bộ, Nam Bộ, Tây Bộ, và phía trung tâm phần lục địa là Trung Bộ.
Sau khi yêu ma xuất hiện, đã không ngừng tấn công loài người, có vài quốc gia đã bị nó xâm chiếm.
Trước tình hình đó, các quốc gia đã tập hợp lại để tạo thành liên bang Bách Lạc, do tổng thống đứng đầu cả nước. Còn mỗi khu vực sẽ do thủ trưởng đảm nhận quyền hành điều khiển.
Hôm nay là ngày 18 tháng 7 năm Hư Nguyên thứ 221. Cách thời gian mà Long Thần Dũng Sĩ ngã xuống năm Hư Nguyên 122, đã gần gần trăm trôi qua.
Vì để biết ơn của tứ thánh linh đã từng bảo hộ con người trước yêu ma, bọn họ đã đặc biệt xây dựng lên bốn học viện lớn và đặc tên theo những thánh linh.
Lần lượt Học viện Cự Lân ở Bắc Bộ, Học viện Ngự Quy nằm ở Đông Bộ, Học viện Phi Phụng ở Tây Bộ, còn Học viện Long Cơ nằm ở Nam Bộ.
Học viện Long Cơ được chia ra là ba viện nhỏ mà hợp thành, bao gồm: Viện chiến đấu, viện nghiên cứu và viện hậu cần.
Như tên gọi của các viện, sẽ đào tạo các sinh viên theo chương trình riêng của mình. Mỗi viện sẽ phụ trách một bộ phận riêng, từ đó mà tạo thành học viện Long Cơ.
Học viện là một khuôn viên rộng lớn, bao gồm trong đó rất nhiều kiến trúc. Cây xanh bóng mát đều có đủ. Đặc biệt còn có một ngọn núi lớn sau trường.
- Đi thôi, chúng ta cùng nhau viết lên câu chuyện của riêng mình!
Sau khi đăng kí xong, hắn được phân phát đến phòng 605 kiến trúc xá nam. Khi mở cửa bước vào, có một thanh niên trước mặt hắn.
Phòng hắn ở là phòng đôi, vì thế phải ở cùng với một người khác nữa. Thanh Đạt, một thanh niên có sức sống tuổi trẻ đầy mãnh liệt. Khuôn mặt cũng không quá tệ, thân hình thì bình thường. Tính cách rất hợp với Triệu Hoài. Không gì là không biết, nắm giữ thông tin của các bạn nữ trong trường.
- Xin chào. Tớ là Triệu Hoài!- Hắn chào đối phương.
- Xin chào. Thanh Đạt, mong sau này chiếu cố nhiều hơn.
Hai người bọn họ giới thiệu sơ lược với nhau, thông qua đó mà kết bạn.
Chỗ ngủ là một chiếc giường tầng, Triệu Hoài lựa chọn nằm trên. Hắn vừa nằm vừa trò chuyện với DG:
- DG, năng lượng của ngươi làm sao mà cung cấp?- Triệu Hoài.
- Chỉ cần ngươi để ta hấp thụ ngọc là được!
- Ngọc? - Ngọc là kết tinh của mỗi yêu ma. Trong đó chứa đựng năng lượng rất lớn. Tùy theo cấp độ mà chất lượng của mỗi viên đều khác nhau. Chiến giáp đều dựa vào ngọc mà duy trì hoạt động.- DG giải thích.
- À, ngươi phải cần cung cấp Urimi tinh luyện cho ta nữa. Ta cần phải sửa chữa những hư hỏng trước đây.- DG nói thêm.
- Đúng là đồ second hand có khác. Người ta có hệ thống thì được ban thưởng. Còn ta thì phải" thưởng" ngược lại cho ngươi!- Triệu Hoài cảm thán.
- Muốn có thành quả thì phải đầu tư. Thứ từ trên trời rơi xuống chỉ có nước mưa và phân chim mà thôi. Hãy sống hiện thực, đừng để bản thân quá đắm chìm trong ảo tưởng.- DG triết lí.
- Ta không nói với ngươi nữa, ta đi ngủ đây!
Vì quá mệt cho những ngày trước đây, Triệu Hoài trực tiếp đánh một giấc ngủ say nồng.
Sáng hôm sau, trên giảng đường lớp học. Buổi học đầu tiên, Triệu Hoài lựa chọn dãy bàn cuối cùng để ngồi. Rất nhiều học viên, háo hức đến lớp.
Từ cửa bước vào hai người con gái, vô cùng xinh đẹp.
Bích Hạ, nước da trắng như bưởi, mái tóc đen dài tới eo. Khuôn mặt xinh xắn, dáng người đúng chuẩn của cái đẹp.
Lý Nhược Tuyết, cơ thể vẫn chưa phát d*c. Người nhỏ nhắn xinh xắn, đôi mắt đen tuyền long lanh, khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu. Nàng sở hữu cho mình một chiếc miệng nhỏ xinh đẹp. Mái tóc óng ả một màu xanh lam, dài đến vai.
Hai người bước vào, vẻ đẹp cũng thu hút không biết bao nhiêu ánh nhìn. Bỗng chốc trở thành tâm điểm của sự chú ý.
- Nhìn gì mà đến ngẩn người thế?- Thanh Đạt.
Triệu Hoài nhìn lại, thì ra là bạn cùng phòng của mình.
- Hai người họ, ngươi biết không?
- Người cao kia là Bích Hạ, còn người có vẻ đáng yêu kia là Nhược Tuyết. Sao, xinh đẹp không?- Thanh Đạt.
- Chậc, cũng bình thường!
- Nhưng mà họ giàu!
- Hmmm... Đúng là xinh đẹp hết biết mà, ta thích!
- Ngươi thích thì có ít gì, nhìn xem!
Đưa mắt nhìn xuống, một nam thanh niên từ đâu bước tới, ý định làm quen.
- Xin chào, mình có thể làm quen hai bạn được không?
Đổi lại chỉ là cái nhìn của Nhược Tuyết, đã làm hắn lùi lại. Cái nhìn đó đại biểu cho ý nghĩa:" Ngươi không đi, đứng đó ăn đập ráng chịu!" doạ hắn phải chạy đi mất.
Tiếng chuông reng lên, báo hiệu cho tiết học bắt đầu. Một người phụ nữ tuổi trung niên xinh đẹp bước vào. Cô diện cho mình một bộ đồ công sở, rất hợp dáng người.
- Xin chào các em, cô là Mạc Như Nguyệt là chủ nhiệm của lớp. Và cũng là người giảng dạy các kiến thức lý thuyết. Mong là môn học này, các em sẽ nghiêm túc học hành!- Cô nói đầy thân thiện.
Sau đây là một số kiến thức giảng dạy của cô:
- Từ sau thời đại chiến giáp, con người bước vào thời đại tiến hóa. Người tiến hóa hay còn được gọi với cái tên khác: Chiến giả. Được phân cấp bậc từ cấp 1 đến cấp 5, mỗi cấp lại chia thành: sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đỉnh cao.
- Yêu ma cũng phân loại như cấp bậc của con người. Chúng sinh sống phần lớn ở Lục địa Ma, tồn tại ở đây chỉ là tiểu số. Nhưng không vì thế mà chủ quan, nói không chừng ngày nào đó lại tấn công chúng ta. Mai mắn là năm đó có Long Thần dũng sĩ đẩy lui phần lớn yêu ma trở về Lục địa Ma. Chúng ta mới có thời gian hoà bình mà xây dựng đất nước!
- Lục địa Ma là nơi mà viên thiên thạch rơi xuống. Mang theo một nguồn năng lượng, gần như làm biến đổi tất cả sinh vật ở đó, nó gắn liền với Lục địa Ấu Phi bằng một con đường nhỏ.
Tiếp theo đó là một màn giảng giải những kiến thức cần có của giáo viên. Những thứ này đối Triệu Hoài mà nói không khác gì những lời ru ngủ, trực tiếp đưa hắn vào cơn mê.
Những câu trước còn mơ hồ nghe thấy, những câu sau thì đã gục xuống bàn. Tất cả đều giao lại cho DG ghi nhớ, dù sao hắn cũng quá mệt mõi với đống kiến thức này.
Ám ảnh về việc 6 ngày liên tục học, vẫn còn tồn động trong lòng. Cũng mai là hắn lựa chọn bàn cuối, giáo viên không để ý, mới mai mắn thoát được một kiếp.
Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc
- Bằng một cách thần kì nào đó. Ta lại xuất hiện ở đây, hazz!- Triệu Hoài than thở.
Hắn giờ đây, đang đứng đối diện với Học viện Long Cơ. Với đôi mắt thất thần, nụ cười ngờ nghệch, mắt thì quần thâm, miệng thì không ngừng ngáp lên ngáp xuống.
- Ngươi trong tệ nạn thật sự!- DG.
- Ngươi thử thức đêm liên tục trong 6 ngày để học đống kiến thức đó. Ta không chết đã mai mắn là rồi!- Triệu Hoài phàn nàn.
Trước khi ra khỏi viện, Bích Nhi đã đưa cho hắn một vòng chíp đeo tay. Đây là một món đồ thông dụng ở đây, tương đương với một điện thoại.
Nhưng có nhiều điểm tiện ích hơn, trên đó có thông tin thân phận mà cô ta làm cho hắn. Nó đại biểu cho tấm vé thông hành của hắn ở thế giới này, nó minh chứng cho sự tồn tại của hắn.
Thông qua vòng chíp, DG đã được cập nhật không ích tin tức có lợi cho Triệu Hoài. Làm cho hắn hiểu rõ thêm về thế giới này.
Nơi hắn đang ở là một mảng lục địa rộng lớn tên là lục địa Ấu Phi với 3 phần đồi núi 2 phần đồng bằng, xen kẻ nhau trải dài khắp cả lục địa.
Lục địa được chia thành năm khu vực rộng lớn có tên là: Bắc Bộ, Đông Bộ, Nam Bộ, Tây Bộ, và phía trung tâm phần lục địa là Trung Bộ.
Sau khi yêu ma xuất hiện, đã không ngừng tấn công loài người, có vài quốc gia đã bị nó xâm chiếm.
Trước tình hình đó, các quốc gia đã tập hợp lại để tạo thành liên bang Bách Lạc, do tổng thống đứng đầu cả nước. Còn mỗi khu vực sẽ do thủ trưởng đảm nhận quyền hành điều khiển.
Hôm nay là ngày 18 tháng 7 năm Hư Nguyên thứ 221. Cách thời gian mà Long Thần Dũng Sĩ ngã xuống năm Hư Nguyên 122, đã gần gần trăm trôi qua.
Vì để biết ơn của tứ thánh linh đã từng bảo hộ con người trước yêu ma, bọn họ đã đặc biệt xây dựng lên bốn học viện lớn và đặc tên theo những thánh linh.
Lần lượt Học viện Cự Lân ở Bắc Bộ, Học viện Ngự Quy nằm ở Đông Bộ, Học viện Phi Phụng ở Tây Bộ, còn Học viện Long Cơ nằm ở Nam Bộ.
Học viện Long Cơ được chia ra là ba viện nhỏ mà hợp thành, bao gồm: Viện chiến đấu, viện nghiên cứu và viện hậu cần.
Như tên gọi của các viện, sẽ đào tạo các sinh viên theo chương trình riêng của mình. Mỗi viện sẽ phụ trách một bộ phận riêng, từ đó mà tạo thành học viện Long Cơ.
Học viện là một khuôn viên rộng lớn, bao gồm trong đó rất nhiều kiến trúc. Cây xanh bóng mát đều có đủ. Đặc biệt còn có một ngọn núi lớn sau trường.
- Đi thôi, chúng ta cùng nhau viết lên câu chuyện của riêng mình!
Sau khi đăng kí xong, hắn được phân phát đến phòng 605 kiến trúc xá nam. Khi mở cửa bước vào, có một thanh niên trước mặt hắn.
Phòng hắn ở là phòng đôi, vì thế phải ở cùng với một người khác nữa. Thanh Đạt, một thanh niên có sức sống tuổi trẻ đầy mãnh liệt. Khuôn mặt cũng không quá tệ, thân hình thì bình thường. Tính cách rất hợp với Triệu Hoài. Không gì là không biết, nắm giữ thông tin của các bạn nữ trong trường.
- Xin chào. Tớ là Triệu Hoài!- Hắn chào đối phương.
- Xin chào. Thanh Đạt, mong sau này chiếu cố nhiều hơn.
Hai người bọn họ giới thiệu sơ lược với nhau, thông qua đó mà kết bạn.
Chỗ ngủ là một chiếc giường tầng, Triệu Hoài lựa chọn nằm trên. Hắn vừa nằm vừa trò chuyện với DG:
- DG, năng lượng của ngươi làm sao mà cung cấp?- Triệu Hoài.
- Chỉ cần ngươi để ta hấp thụ ngọc là được!
- Ngọc? - Ngọc là kết tinh của mỗi yêu ma. Trong đó chứa đựng năng lượng rất lớn. Tùy theo cấp độ mà chất lượng của mỗi viên đều khác nhau. Chiến giáp đều dựa vào ngọc mà duy trì hoạt động.- DG giải thích.
- À, ngươi phải cần cung cấp Urimi tinh luyện cho ta nữa. Ta cần phải sửa chữa những hư hỏng trước đây.- DG nói thêm.
- Đúng là đồ second hand có khác. Người ta có hệ thống thì được ban thưởng. Còn ta thì phải" thưởng" ngược lại cho ngươi!- Triệu Hoài cảm thán.
- Muốn có thành quả thì phải đầu tư. Thứ từ trên trời rơi xuống chỉ có nước mưa và phân chim mà thôi. Hãy sống hiện thực, đừng để bản thân quá đắm chìm trong ảo tưởng.- DG triết lí.
- Ta không nói với ngươi nữa, ta đi ngủ đây!
Vì quá mệt cho những ngày trước đây, Triệu Hoài trực tiếp đánh một giấc ngủ say nồng.
Sáng hôm sau, trên giảng đường lớp học. Buổi học đầu tiên, Triệu Hoài lựa chọn dãy bàn cuối cùng để ngồi. Rất nhiều học viên, háo hức đến lớp.
Từ cửa bước vào hai người con gái, vô cùng xinh đẹp.
Bích Hạ, nước da trắng như bưởi, mái tóc đen dài tới eo. Khuôn mặt xinh xắn, dáng người đúng chuẩn của cái đẹp.
Lý Nhược Tuyết, cơ thể vẫn chưa phát d*c. Người nhỏ nhắn xinh xắn, đôi mắt đen tuyền long lanh, khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu. Nàng sở hữu cho mình một chiếc miệng nhỏ xinh đẹp. Mái tóc óng ả một màu xanh lam, dài đến vai.
Hai người bước vào, vẻ đẹp cũng thu hút không biết bao nhiêu ánh nhìn. Bỗng chốc trở thành tâm điểm của sự chú ý.
- Nhìn gì mà đến ngẩn người thế?- Thanh Đạt.
Triệu Hoài nhìn lại, thì ra là bạn cùng phòng của mình.
- Hai người họ, ngươi biết không?
- Người cao kia là Bích Hạ, còn người có vẻ đáng yêu kia là Nhược Tuyết. Sao, xinh đẹp không?- Thanh Đạt.
- Chậc, cũng bình thường!
- Nhưng mà họ giàu!
- Hmmm... Đúng là xinh đẹp hết biết mà, ta thích!
- Ngươi thích thì có ít gì, nhìn xem!
Đưa mắt nhìn xuống, một nam thanh niên từ đâu bước tới, ý định làm quen.
- Xin chào, mình có thể làm quen hai bạn được không?
Đổi lại chỉ là cái nhìn của Nhược Tuyết, đã làm hắn lùi lại. Cái nhìn đó đại biểu cho ý nghĩa:" Ngươi không đi, đứng đó ăn đập ráng chịu!" doạ hắn phải chạy đi mất.
Tiếng chuông reng lên, báo hiệu cho tiết học bắt đầu. Một người phụ nữ tuổi trung niên xinh đẹp bước vào. Cô diện cho mình một bộ đồ công sở, rất hợp dáng người.
- Xin chào các em, cô là Mạc Như Nguyệt là chủ nhiệm của lớp. Và cũng là người giảng dạy các kiến thức lý thuyết. Mong là môn học này, các em sẽ nghiêm túc học hành!- Cô nói đầy thân thiện.
Sau đây là một số kiến thức giảng dạy của cô:
- Từ sau thời đại chiến giáp, con người bước vào thời đại tiến hóa. Người tiến hóa hay còn được gọi với cái tên khác: Chiến giả. Được phân cấp bậc từ cấp 1 đến cấp 5, mỗi cấp lại chia thành: sơ cấp, trung cấp, cao cấp, đỉnh cao.
- Yêu ma cũng phân loại như cấp bậc của con người. Chúng sinh sống phần lớn ở Lục địa Ma, tồn tại ở đây chỉ là tiểu số. Nhưng không vì thế mà chủ quan, nói không chừng ngày nào đó lại tấn công chúng ta. Mai mắn là năm đó có Long Thần dũng sĩ đẩy lui phần lớn yêu ma trở về Lục địa Ma. Chúng ta mới có thời gian hoà bình mà xây dựng đất nước!
- Lục địa Ma là nơi mà viên thiên thạch rơi xuống. Mang theo một nguồn năng lượng, gần như làm biến đổi tất cả sinh vật ở đó, nó gắn liền với Lục địa Ấu Phi bằng một con đường nhỏ.
Tiếp theo đó là một màn giảng giải những kiến thức cần có của giáo viên. Những thứ này đối Triệu Hoài mà nói không khác gì những lời ru ngủ, trực tiếp đưa hắn vào cơn mê.
Những câu trước còn mơ hồ nghe thấy, những câu sau thì đã gục xuống bàn. Tất cả đều giao lại cho DG ghi nhớ, dù sao hắn cũng quá mệt mõi với đống kiến thức này.
Ám ảnh về việc 6 ngày liên tục học, vẫn còn tồn động trong lòng. Cũng mai là hắn lựa chọn bàn cuối, giáo viên không để ý, mới mai mắn thoát được một kiếp.
Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc
Danh sách chương