Chương 77: Đối chiến Vũ Phi

Trên võ đài, hai người bốn mắt nhìn nhau, không khí rơi vào căng thẳng. Vũ khí mà Vũ Phi sử dụng, vậy mà lại là trường côn. Thân côn màu bạc, cao qua đầu người, được trạm khắc tinh xảo. Nhìn qua, đây chắc là vật đáng tiền.

- Quy tắc của cuộc giao đấu này rất đơn giản. Chỉ cần một trong hai người chịu thua, hoặc rời khỏi võ đài. Hay là không còn khả năng chiến đấu, đều sẽ xử thua cuộc. Thế nào, có ai có gì kiến gì không?- Văn Thành đứng giữa, trở thành trọng tài bất đắc dĩ của cuộc chiến lần này.

- Không có!- Triệu Hoài nở ra nụ cười nham hiểm, ý nghĩ xấu xa hiện ra trong đầu.

- Ta cũng vậy! Giờ có thế bắt đầu được chưa?- Vũ Phi gấp gáp, trận này hắn rất muốn đánh.

- Nếu hai bên đã không có ý kiến, vậy trận đấu bắt đầu!- Văn Thành hét lớn.
Lời vừa dứt, Vũ Phi đã chủ động tấn công, trường côn đánh tới. Triệu Hoài đưa thương đỡ lấy, uy lực đối phương đánh ra, âm thanh vang vội. Xem ra, dùng không ít sức lực, Vũ Phi tiếp tục tung ra đòn đánh.

Chỉ thấy, hắn ta xoay người, một côn đánh ngang. Triệu Hoài né tránh sang một bên, lập tức phản công. Một thương đâm tới, ép Vũ Phi lùi sâu về sau. Triệu Hoài một bước bật nhảy, thành công tiếp cận đối phương. Tung ra một đòn, đánh nhanh hòng áp đảo đối thủ.

Vũ Phi không yếu, dùng côn đỡ lấy, lại tiến lên tiếp cận. Một quyền đánh mạnh hướng ngực Triệu Hoài mà tới. Thấy vậy, Triệu Hoài liền đưa chuôi thương chặn đòn đánh, dùng mũi thương tấn công. Thành công gây ra vết xước trên người kẻ địch.

Triệu Hoài thừa thắng xông lên, tiếp tục công kích, ra đòn chớp nhoáng. Vũ Phi mạnh mẽ chống trả, đánh nhanh phản đòn. Không hề toả ra yếu kém, hai bên ngang sức cùng nhau so tài.
- Không ngờ tới đấy, ngươi thực lực cấp 2 cao cấp lại có thể cùng ta so chiêu!- Vũ Phi giọng nói, tràn ngập tự tin. Hắn ta thực lực vốn dĩ là cấp 2 đỉnh cao, đang chạm ngưỡng cấp 3, chỉ cần thời cơ tới, tùy thời đột phá.

- Vậy sao? Còn ngươi thì yếu hơn ta tưởng. Ta mới chỉ dùng hai phần công lực, vậy mà đã đánh ngang bằng với ngươi rồi!- Triệu Hoài buông lời khıêυ khí©h, thêm phần hạ thấp đối phương.

- Hai phần, ngươi đây là khinh thường ta sao?- Vũ Phi hét lớn, có chút phẫn nộ.

- Tới bây giờ mới biết, ngươi đây là ngốc thật hay là giả ngốc vậy?- Triệu Hoài lời nói, mang phần chế giễu.

Lời nói này, thành công chọc giận Vũ Phi, hắn ta giờ đây nộ khí xung thiên. Liền thi triển ra kĩ năng: Loạn côn truy vũ, hướng Triệu Hoài mà tới. Đánh loạn xạ khắp nơi, trên võ đài toàn là vết côn của Vũ Phi gây nên. Triệu Hoài thì một bên tránh né, khổ cực đỡ đòn.
Kĩ năng: Loạn côn truy vũ cho phép Vũ Phi đánh ra 81 gậy liên tiếp, sát thương mỗi đòn đánh gây ra là bằng nhau. Nhưng điều quan trọng, côn này đánh ra rất nhanh, lại thêm phần mạnh mẽ. Được hắn ta sử dụng, để áp chế những người yếu hơn mình.

Triệu Hoài trước mắt, lập tức thi triển kĩ năng: Long ngạo liên hoàn kích, cường công đánh trả. Hai bên so tài, uy lực vang xa, tạo thành những cơn gió mạnh, thổi qua khán giả phía dưới.

- Các ngươi nói xem, ai là người chiến thắng?- Quần chúng lên tiếng.

- Chuyện này, thì khó nói a. Triệu Hoài thực lực, vốn dĩ không phải là yếu. Hắn ta từng chịu sự vây công của ba người Thị Thu, Văn Thành, Thanh Hằng. Vậy mà vẫn có thể đánh ngang cơ, bình an vượt qua!- Quần chúng bình luận.

- Còn tên đó, đối chiến qua nhiều người, thực lực biểu hiện rất mạnh. Nay lại đánh với Triệu Hoài, hai người ngang bằng, trận này chắc là một chín một mười!- Quần chúng bình phẩm.

- Còn nói cái quái gì, đặc cược đi, đặc cược đi! Triệu Hoài đặt 2 ăn 1, Vũ Phi đặt 1 ăn 1. Cơ hội làm giàu ngay trước mắt, đừng có bỏ qua. Nhanh tay, nhanh tay lên nào!- Thanh Đạt thấy được cơ hội làm ăn trong này, liền đứng ra chủ trì đặt cược.

- Ta đặc cược Triệu Hoài, dù sao cũng là người cùng một học viện! - Ta đặc cược tên tóc đỏ đó, ta thấy hắn ta rất mạnh!

Quần chúng ham vui, thế là nháo nhào đặt cược. Khung cảnh phía dưới còn náo loạn hơn cảnh đánh nhau phía trên. Thanh Đạt được mọi người vây quanh, tự nhiên sẽ trở thành tâm điểm. Từ đâu, có một bàn tay đặt lên vai Thanh Đạt, dọa hắn không ít.

- Ngươi to gan thật đấy, lại dám tổ chức đánh bạc trong học viện?- Thanh Đạt nhìn lại, thì ra là Văn Thành.

- Ý gì đây, ngươi muốn đặt cược vào ai thì nhanh tay lên một chút, ta đang rất là bận đó!- Thanh Đạt mạnh mẽ đáp trả.

- Triệu Hoài, 100.000 đồng, ta cược hắn thắng!( Nhân cơ hội này, gỡ gạc lại một ít mới được!)- Văn Thành khuôn mặt, lại lộ ra nụ cười thỏa mãn. Nhưng lại không để ý đến, Thanh Đạt cũng cười, nhưng mà là cười xảo trá.

- Không hổ là thiếu gia nhà họ Trần, ra tay cũng rất là hào phóng!- Thanh Đạt vui vẻ nhận lấy.

Trở lại trận chiến trên này, Vũ Phi dần giành thế áp đảo, Triệu Hoài bắt đầu liên tục tránh né. Côn đến thương đỡ, quyền đến cước chặn, hai bên giao đấu nhất thời chưa phân thắng thua.

Trước tình hình này, Triệu Hoài bắt đầu giở trò. Hắn ta chạy loạn khắp nơi, không ngừng làm ra hành động khıêυ khí©h. Chờ đợi cái gọi là thời cơ, chỉ cần thời cơ tới, lập tức phản công.

- Tên khốn nhà ngươi, không đánh nhau tại sao lại cứ bỏ chạy?- Vũ Phi hét lớn.

- Luật không cấm, ngươi làm gì được ta?- Triệu Hoài hét lớn, khuôn mặt mười phần gợi đòn.

Nhìn thấy sắc mặt ưu tối của Vũ Phi, Triệu Hoài biết rằng khoảnh khắc mà mình chờ đợi, cuối cùng cũng tới. Lập tức phi thương, hướng Vũ Phi mà phóng. Thương như mũi tên, vừa nhanh vừa mạnh, tốc độ đạt đến cực đại đánh thẳng vào ngực đối thủ.

Vũ Phi đưa côn đánh lấy, chặn lại thương đến. Chớp mắt một cái, Triệu Hoài đã xuất hiện trước mặt, hắn ta lại tung ra một đòn. Cốt long trảo theo đó đánh tới, uy lực mạnh mẽ, đánh thẳng vào ngực Vũ Phi. Khiến hắn ta văng ra xa, ngực bị thương nặng.

- Thế nào? Cảm giác này không tệ chứ? Không ngờ tới đấy, trình ngươi cũng chỉ đến thế!- Triệu Hoài khuôn mặt, tràn ngập vẻ đắc ý tự mãn.

Nghe được lời này, lại sờ vào vết thương trên người, Vũ Phi càng thêm phần hưng phấn. Đã lâu lắm rồi, hắn ta không được đánh một trận thống khoái. Hôm nay, lại có thể gặp được một người, vậy thì nhất định phải đánh đến mức sống dỡ chết dỡ mới hả dạ.

- Ha ha, ngươi rất mạnh, ta rất thích. Nào, chúng ta cùng nhau đối chiến một lần nữa!- Vũ Phi cười lớn, giọng đầy sảng khoái. Hành động của hắn, thành công doạ sợ Triệu Hoài.

( Không phải bị đánh đến mức điên luôn rồi đấy chứ? Cảm giác không lành lại ập tới, e rằng lành ít dữ nhiều. Chết tiệt, nếu không phải vết thương trước kia chưa lành, nếu không đòn đó đủ khiến trọng thương!) Triệu Hoài sắc mặt kém đi một phần.

Chớp mắt, Vũ Phi đã xuất hiện bên cạnh, liên tục ra đòn. Theo sau đó, thi triển kĩ năng: Loạn côn truy vũ đánh tới tấp lên người Triệu Hoài. Chưa kịp định thần, hắn ta đã vất vả chống đỡ đòn đánh của đối thủ. Như mưa tên vũ bão mà ập xuống người Triệu Hoài.

Nhìn vào tình hình này, Triệu Hoài bắt đầu lùi lại tạo khoảng cách. Nhằm tạo khoảng trống, tùy thời phản công. Đối phương thì không như thế, tiếp tục ép đánh. Đem Triệu Hoài ép đến góc võ đài.

Mặc dù, khó khăn chống đỡ, Triệu Hoài vẫn cố gắng quan sát một lượt. Đối phương thế như chẻ tre, hắn không cách nào phản kháng. Đành làm liều một lần, tìm sinh cơ trong đường chết.

Dồn lực vào tay, mạnh mẽ đánh trả, trong loạn vũ mưa côn ấy. Triệu Hoài mặc kệ tất cả không ngừng tiến lên, thành công thu hẹp khoảng cách với đối phương. Vết thương trên người, ngày càng thêm nhiều.

Tam quốc + võng du + lĩnh chủ + sinh tồn, mỗi nông dân của main đều có ẩn dấu đặc tính, từng nông dân đều là nhân tài, phát triển vừa phải ko buff lố, bao hay, truyện đã full 1k chương, mời đọc

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện