Ban đầu là hắn giải thích với Trung Tâm An Ninh, đến sau đó, là không có biện pháp giải thích. Long Thành căn bản không để ý đến hắn, hắn cũng không dám quấy rầy. Có lần Long Thành bực hắn quấy rầy, đột nhiên dừng lại, nhìn hắn một cái.

Fermi nhìn thấy bàn tay nắm cờ lê của Long Thành hơi nắm chặt lại.

Từ đó về sau, hắn ngoan ngoãn câm miệng.

Ai bảo mình không phải nhân loại mới chi, Fermi an ủi bản thân như vậy. Ngay cả Jasmine cũng hạ thủ được, giết mình còn không phải là như giết con gà sao? Đắc tội với nhà trường cùng lắm thì nghỉ làm, đắc tội với Long Thành đó là bỏ mạng.

Hắn ngốc à?

Bỗng nhiên dư quang khóe mắt Fermi thoáng nhìn cửa lớn kho hàng không biết từ khi nào đã mở ra, có người đi vào.

Tiến sĩ Catherine!

Fermi vội vàng tắt đi "Binh vương ở trường", rời khỏi giường, nghênh đón: "Tiến sĩ!"

Catherine gật gật đầu với hắn, rồi quay mặt đi, ánh mắt dừng ở trên người Long Thành. Jasmine ở phía sau Catherine dùng tay ra hiệu xin lỗi với Fermi, Fermi chớp chớp mắt với nàng ta, ý bảo mình không sao cả.

Catherine nhìn thấy Long Thành đang ở trạng thái vong ngã, không lên tiếng. Nàng thật ra có chút kinh ngạc, nàng không nghĩ tới Long Thành sẽ ở kho hàng thoáng cái đã là bảy ngày, hơn nữa lại có thể không có tới tìm nàng xin chỉ điểm.

Trạng thái của Long Thành hiện tại Catherine rất quen thuộc, loại trạng thái này ở trên người công trình sư là thực thông thường, chính nàng cũng thường xuyên làm việc không ăn không ngủ.

Ấn tượng của nàng đối với Long Thành thay đổi không ít.

Catherine nghĩ Long Thành không có cảm nhận được nàng đến, thật ra thời điểm họ tới phía ngoài cửa, Long Thành đã cảm giác được. Hắn dùng tốc độ nhanh nhất điều ra thay đổi màn ảnh,

Phát hiện là Catherine cùng Jasmine, thì không để ý tới nữa, toàn bộ quá trình không vượt quá 0. 2 giây.

Hắn không có đi tìm Catherine tiến sĩ xin chỉ điểm, là vì trong máy tính khống chế chủ kho hàng có nhiều nội dung hắn có thể học tập.

Ở doanh huấn luyện, hắn học đều là một ít tri thức phi thường trụ cột, không hoàn chỉnh. Hơn nữa tuyệt đại đa số đều là thiên hướng vận dụng thực tế.

Sát thủ chủ nghiệp là giết người, không phải cải tiến Quang Giáp. Học tập tri thức tương quan, chỉ là để cho bọn họ có thể càng thêm hiểu biết Quang Giáp, có thể ở khi gặp phải tình trạng đột phát, thì có thể giải quyết sự cố.

Mà ở trong này, có lượng lớn tri thức cải tiến Quang Giáp tương quan, phi thường toàn diện.

Người bình thường sẽ cảm thấy nội dung này mười phần buồn tẻ chán nản, nhưng mà Long Thành lại xem mười phần mê mẩn. Có rất nhiều chỗ, hắn xem chưa hiểu, hắn đều nhớ kỹ, chờ hỏi Catherine.

Catherine nhìn một hồi, nhịn không được nói: "Động tác của cậu không quy phạm, phải luyện nhiều hơn. Còn có một chút thao tác, trình tự không đúng."

Tiếp theo nàng giải thích: "Không cần bỏ qua những chi tiết này, chúng nhìn qua không bắt mắt, nhưng phi thường quan trọng, có thể hạ xuống rất lớn tỷ lệ sai lầm của cậu. Đôi khi, ý nghĩ dù có, nhưng mà một cái đinh ốc không lắp đúng chỗ, toàn bộ phương án của cậu vẫn có khả năng thất bại."

"Ừm."

Long Thành gật đầu thầm ghi vào trong lòng, hắn là không ngại. Hắn chưa bao giờ bỏ qua chi tiết, ở trong kinh nghiệm mà hắn tích lũy tại doanh huấn luyện trước đó, chi tiết mới là mấu chốt quyết định sinh tử.

Xem Long Thành vẻ mặt chân thật, Catherine trong lòng rất hài lòng, nghĩ người trẻ tuổi là cần cổ vũ. Nàng vòng quanh Quang Giáp còn chưa hoàn công của Long Thành xem một vòng, có chút kinh ngạc: "Cậu lá gan không nhỏ à, cái gì cũng dám lắp lên, không sợ phá hư Quang Giáp sao?"

Ở lĩnh vực cải tiến Quang Giáp, một trong những vấn đề thường thấy nhất của người mới, chính là tâm lý sợ hãi.

Nguyên nhân rất đơn giản, sợ làm hư.

Các Quang Giáp cải tiến đều là giá trị xa xỉ, có chút linh kiện giá thậm chí cao đến khó tin, người mới thường thường sẽ lựa chọn phương án bảo thủ, chứ một khi chẳng may làm hỏng thì đều cũng không nổi.

Nhưng mà Long Thành hoàn toàn không có cái bảo thủ chân tay co cóng của người mới này, phi thường lớn mật, tựa như không thèm để ý đến những linh kiện mắc mỏ này.

Long Thành lắc đầu: "Không sợ."

Làm hỏng thì có quan hệ gì? Trong trường có nhiều Quang Giáp như vậy mà.

Catherine nhất thời rất là thưởng thức, bản thân nàng chính là tính cách không sợ trời không sợ đất.

Nàng nghĩ nghĩ: "Tuy cậu hiện tại kỹ thuật thực thô ráp, nhưng vẫn có thể nhìn ra được, ngươi có ý nghĩ cùng phong cách của mình. Cái này ít gặp, cũng không phải chuyện xấu. Hừ, thầy dạy cậu cải tiến hẳn nên kéo đi ra ngoài bắn chết cho rồi, dạy đều là những thứ tào lao. Hai ngày nữa cho cậu một cái list sách, cậu đi mà đọc, có vấn đề gì cần hỏi, không cần xấu hổ không mở miệng giống như Jasmine."

Catherine ý tứ dẫn dắt Long Thành là thực rõ ràng.

Jasmine ở một bên a một tiếng, khuôn mặt sau cặp kính đen phát mộng, vì sao lại nói đến nàng?

Long Thành: "Ok."

Catherine hài lòng nói: "Tốt rồi, hiện tại đã đến thời điểm Jasmine học. Đi thôi."

Đoàn người đi vào phòng thí nghiệm lần trước, các loại thiết bị bắt đầu làm việc.

Catherine hỏi: "Jasmine, chuẩn bị tốt chưa?"

Jasmine cắn môi, cố lấy dũng khí: "Chuẩn bị tốt rồi!"

Ào, một loạt khoang dinh dưỡng chứa Jasmine đang nhắm mắt lại xuất hiện, Catherine mười phần tin tưởng: "Long Thành, xuất ra thực lực của cậu! Tuần này, tôi đã toàn diện thăng cấp thân thể Jasmine, hiện tại cậu đối mặt là thân thể sinh học cường độ cao bản 2.0, công kích bình thường đối với nàng không có tác dụng gì, tôi muốn xem cậu đối phó như thế nào..."

Phành phành phành phành phành phành phành phành phành phành.

Nhanh như chớp, đầu Jasmine lăn đến bên chân Catherine, Catherine trừng lớn tròng mắt, vẻ mặt dại ra.

Fermi quay mặt qua chỗ khác, hoa hậu giảng đường của hắn lại bị giết mười lần.

Long Thành: "Dùng tay."

Hắn nghĩ nghĩ, bổ sung một câu: "Dùng chân cũng được."

***

Quang Giáp xã.

Một người vẻ mặt dữ tợn đang báo cáo: "Tuần này tân sinh vào bệnh viện vượt qua ba trăm người, chúng ta đã tung ra lời nhắn, ngày nào còn chưa tìm được Long Thành, chúng ta sẽ không để cho bọn họ có ngày lành. Gặp ai đánh người đó, hiện tại tân sinh hầu như không dám ra cửa. Bọn họ đối với Long Thành oán hận rất lớn."

"Nhưng vẫn chưa tìm được Long Thành!" Harold đột nhiên nổi giận: "Long Thành đâu? Tao muốn tìm là Long Thành!"

Phành phành phành liên tục đập vài món đồ, Harold lửa giận mới tan được một ít, hắn mặt cười lạnh: "Cái tên không trứng kia, nghĩ trốn là sẽ không sao à? Thực xem mặt của thiếu gia không phải là mặt không? Muốn giẫm là giẫm sao? Giẫm xong còn xem như chưa từng xảy ra chuyện gì sao?"

Những người khác không dám nói lời nào, câm như hến. Chuyện ngày khai giảng bị Long Thành làm mất mặt, đã trở thành tâm bệnh của Harold, mỗi lần nhắc tới, Harold sẽ nổi trận lôi đình.

Vì tìm Long Thành, bọn họ ở trong trường trải khắp cơ sở ngầm, nhưng mà không thu hoạch được gì.

Một tuần qua, Long Thành tựa như biến mất khỏi trường học vậy, không có nửa điểm tung tích.

Nếu Long Thành cứ ở trong ký túc xá của hắn, vậy bọn họ là một chút biện pháp cũng không có.

Harold có chút nôn nóng: "Lớp học thì sao? Lớp học cũng không thấy người?"

"Không có. Chúng tôi ở trong toàn bộ lớp học của tân sinh đều an bài cơ sở ngầm, đều không thấy Long Thành."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện