Thấy Hứa Lương Cầm nghiêm túc như vậy, Tống Dật Hàng sờ đầu cô: “Ngoan, cứ nghỉ ngơi một lúc, chờ đến khi về nhà trọ rồi nói nhé.”

Quả thật nói trong xe không hay, Hứa Lương Cầm gật đầu tựa vào vai Tống Dật Hàng.

Hai người trở về nhà trọ rồi rửa mặt và nằm trên giường, Hứa Lương Cầm vào chủ đề: “thật ra Shibata Hisako gọi điện cho em trước, cô ấy nói chồng cũ của Tina tìm cô ấy và đang uy hiếp cô ấy vì không tìm được Tina, bởi vậy cô ấy sợ nên mới chạy về Trung Quốc tìm Tina nhưng lại sợ Tina làm gì cô ấy, dưới tình huống đấy cô ấy đến xin em giúp đỡ, em đem chuyện này nói với mẹ anh, mẹ anh cảm thấy Tina đang giấu một bí mật gì đó không muốn cho anh biết mà bí mật này có thể cải thiện quan hệ của mọi người với nhau cho nên phái người đến Mỹ tìm Jean, không nghĩ tới lại gặp đúng lúc có người đang đuổi giết anh ta, lúc đó mới đưa anh ta về đây.”

“Vậy mọi người có biết được bí mật gì từ Jean không?”

“không có, cho dù vậy nhưng Jean và Tina đã có thỏa thuận, anh ta không chịu nói.” Hứa Lương Cầm quyết định đem sự thật nói cho Tống Dật Hàng, còn bí mật ấy thì cứ chôn vùi đi như thế Tống Dật Hàng sẽ không bị tổn thương gì.

Tống Dật Hàng thở dài: “thật ra anh biết hết rồi.”

“anh biết gì cơ?” Hứa Lương Cầm thấy Tống Dật Hàng nói thì tí nữa tim nhảy ra ngoài.

“Biết chuyện giữa Tina và Jean. Tina cũng nói với anh là cô ấy có thỏa thuận với Jean. Jean đều lấy phương thức tiền nong mà bắt Tina ra điều kiện, Tina cũng luôn đưa cho anh ta tiền chẳng qua Jean có lòng tham vô đáy, Tina đã phải vay thế chấp khắp nơi nên không chống đỡ được, đành phải xin anh giúp đỡ.”

“Cho nên anh cho rằng có thể giúp cô ta giết chồng cũ của cô ta sao? Tống Dật Hàng, anh đang nghĩ gì thế, Tina không chịu đưa tiền cho Jean là cô ta đã nắm được điểm yếu của anh ta, hậu quả đều do cô ta tạo nên, tại sao anh phải thay cô ta gánh hết chứ? anh làm thế là sẽ phạm tội đấy anh biết không? Nếu như anh xảy ra chuyện gì thì em với đứa bé sẽ sống thế nào đây?” Nếu việc này thành sự thật thì người muốn giết Jean là Tống Dật Hàng rồi, Hứa Lương Cầm vừa nghĩ đến thì càng tức.

Tống Dật Hàng vội vàng ôm cô: “Em yên tâm, sẽ không dính đến anh đâu, anh chỉ muốn việc nhanh kết thúc thôi, không muốn Tina ảnh hưởng đến tình cảm của chúng ta. Nhưng bây giờ anh nhận sai rồi, em đừng giận nhé!”

“Vậy phải làm sao bây giờ?”

“Nếu Tina đã như vậy, anh sẽ lập lại cho chị ấy một tài khoản rồi sẽ trả đầy đủ sinh hoạt hàng tháng cho chị ấy, về phần Jean anh đã nắm được nhược điểm của anh ta rồi, đến lúc đó sẽ nói chuyện lần nữa với anh ta, em thấy sao?” Tống Dật Hàng không dám tự quyết định nữa cho nên hỏi ý kiến của Hứa Lương Cầm.

“Bố mẹ anh đã đàm phán xong rồi, anh ta sẽ không làm phiền Tina nữa, lần này anh có thể tiếp tục cho Tina tiền nhưng khi lập xong tài khoản thì anh cũng cắt đứt quan hệ với cô ta đi, giới hạn của em là vào ngày Độc lập của Mỹ, mọi chuyện giải quyết cho nhanh, cô ta tốt với anh nhưng em ngứa mắt.”

Tống Dật Hàng vỗ nhẹ lưng Hứa Lương Cầm: “anh chỉ bày tỏ tôn trọng với Tina thôi, cũng không phải bị chị ấy khống chế, anh sẽ đúng mực bằng không sao anh ở đây với em được?”

Hứa Lương Cầm ngẫm lại Tống Dật Hàng cũng đáng thương, bị bác sĩ lừa gạt còn coi bố mẹ mình như người lạ, không có thời thơ ấu cùng tình thân, giỏi cỡ nào cũng bị mưu hại, mọi người biết hết sự thật cũng không dám nói cho anh nghe, đành phải để con mụ phản diện kia làm người tốt suốt đời! thật sự cô càng nghĩ càng giận, nếu có thể tìm cho anh một bác sĩ tâm lý thì tốt rồi, bằng không Tina sẽ phiền toái lắm.

Hứa Lương Cầm nhăn mặt nghĩ, đột nhiên chợt nghĩ ra, không phải có bác sĩ Chu Tố Khởi sao? cô ấy cùng Tina đều do một thầy dạy, hẳn có cách thôi,

Rốt cục tìm được cách, Hứa Lương Cầm vui vẻ: “Em hiểu tâm trạng của anh mà, về sau chúng ta sẽ là một nhà hạnh phúc, em biết mấy lời này không có sức thuyết phục nhưng bố mẹ anh cũng không phải sống dễ dàng đâu.”

“anh biết, anh cũng hiểu, có một số việc chỉ có thể nói là số trời đã định. Hôm nay mệt rồi, em mau ngủ đi.”

“Vâng.” Hứa Lương Cầm đáp một tiếng rồi chui vào ổ chăn, rất nhanh vào giấc.

Tống Dật Hàng nhìn Hứa Lương Cầm đang ngủ say, trong lòng cảm ơn ông trời đã không bạc đãi anh, trải qua nhiều suy sụp thế mà vẫn tìm được một nửa của đời mình, anh thật sự không cần gì nữa, cúi đầu hôn lên mặt Hứa Lương Cầm một cái rồi cũng ngủ.

Hôm sau Hứa Lương Cầm muốn đến bệnh viện tìm Chu Tố Khởi thì Tina lại gọi tới.

“cô muốn gì?” Hứa Lương Cầm dự đoán Tina không từ bỏ nhưng cô không muốn diễn nữa.

“Tôi muốn nói chuyện với cô.” Giọng Tina rất bình tĩnh, không sợ hãi vì chân tướng đã bị vạch trần.

Hứa Lương Cầm không tốt tính đến thế: “cô thích thì nói đi, không thì chào.”

“cô không gặp cũng được nhưng tôi muốn họ Tống bồi thường tổn thất cho tôi, tốt nhất cô bảo bố mẹ Dật Hàng gặp tôi, mặt khác tôi muốn một luật sư, cô nói cho họ Tống biết ý của tôi đi.”

“cô cân nhắc hoàn hảo gớm, còn không sợ hại lại mình à? cô thích thì đi mà tìm, về sau đừng nói mấy câu như tổn thất nữa, cô còn chẳng bằng chồng cũ của cô, cô dám lợi dụng một đứa bé 10 tuổi mà đe dọa bố nó, tâm cô đúng là không bằng súc vật!”

Tina nở nụ cười: “Tôi nhớ phụ nữ có thai thì đừng nên xúc động, vì Dật Hàng mà tôi bỏ ra hơn 20 năm trời, tôi cố gắng chữa cho anh ấy, cũng tận lực lấp khoảng trống tình cảm trong anh ấy. Tôi muốn họ Tống trích 10% cổ phần cho tôi, mặt khác còn cấp một bất động sản bên khu Hollywood cho tôi, cuối cùng vĩnh viễn không để Jean động vào tôi!”

Hứa Lương Cầm cố gắng để mình thật bình tĩnh, cái con mụ vô liêm sỉ mặt dày hơn đá này, vì kéo dài thời gian nên nói: “Tôi sẽ nói chi tiết điều kiện của cô cho mọi người, cô chờ tin của tôi.”

“Hứa Lương Cầm, cô chớ kéo thời gian để tìm bác sĩ tâm lý cho Dật Hàng, tôi có thể nói cho cô biết, bệnh của Dật Hàng chỉ tôi mới làm được, tôi hiểu hơn bất kì ai, cô hiểu chưa? Cho nên tôi cho cô 1 tuần, nếu không cho tôi câu trả lời thuyết phuc, vậy thì tôi sẽ chủ động nói hết cho Dật Hàng chân tướng.”

Tina nói xong cũng cúp điện thoại, Hứa Lương Cầm lập tức bảo nhân viên an ninh đưa cô đến bệnh viện tìm Chu Tố Khởi.

Lần này đến là vì muốn Chu Tố Khởi cố vấn cho nên buổi sáng không có quá nhiều bệnh nhân, Hứa Lương Cầm rất nhanh tìm được cô. “Hôm nay tôi thật may mắn, chờ có 30 phút thôi.”

Chu Tố Khởi mỉm cười: “ Lần sau cô có đến thì gọi trước cho tôi, như thế không cần đợi.”

“Ôi, là tôi không nghĩ tới, bác sĩ Chu, lần này tôi đến là nhờ cô, trừ cô ra thì tôi không nghĩ ra cách nào nữa.”

“Vậy cô nói thử xem, nếu như tôi có thể giúp được cho cô.”

Hứa Lương Cầm muốn chữa bệnh cho Tống Dật Hàng nên không giấu nữa, ngoài việc Tống Dật Hàng thay Tina giết chồng cũ ra thì không bỏ bất cứ chi tiết nào.

Chu Tố Khởi nghe xong rất cảm khái: “không nghĩ tới nhân cách của Tina lại có vấn đề nặng như vậy, sau khi Tina mất đi tư cách làm bác sĩ, thầy có cho tôi tư liệu của bạn trai cô, trải qua thảo luận tôi có không ít tài liệu nhưng lúc đó anh ta đã ở với Tina rồi cho nên việc này kết thúc tại đó. thật ra tôi cũng muốn thử, tôi có thể dùng thuật thôi miên để hiểu trong tiềm thức của anh ta, có tiến triển thì tôi sẽ nói với cô là có nên nói hết hay không.”

“Vậy mất bao lâu đây? Tina chỉ cho tôi 1 tuần thôi.”

“Thời gian gấp thế, tôi sẽ nói với y tá để thu xếp, mọi người có thể đợi tôi khi tôi tan làm, mỗi ngày 1 giờ, nhưng trước khi trị liệu, cô phải dùng một lý do thích hợp để anh ta phối hợp.”

Chu Tố Khởi đưa ra vấn đề mấu chốt, nếu Tống Dật Hàng không đồng ý thì mọi việc như đổ xuống biển vậy.

Hứa Lương Cầm gật đầu: “Tôi hiểu rồi, tối nay tôi sẽ nói với anh ấy, cám ơn bác sĩ Chu.”

“không có gì, tôi cũng hi vọng mình sẽ giúp được cô, cũng thay thầy tôi bù lại tiếc nuối, trước kia thầy ấy luôn nhắc tới chuyện này.” Chu Tố Khởi nói xong để y tá đưa Hứa Lương Cầm xuống tầng.

Hứa Lương Cầm đùa y tá: “Vốn nghĩ có thể cùng cô gặp anh chàng khoa mổ đẹp trai đấy.”

Y tá cười khanh khách: “Lần trước là đúng dịp thôi, cô quá là may mắn, bác sĩ Trình tuy ở nội trú nhưng rất bận.”

“Tôi thấy anh ta rất lạnh lùng, nếu ai theo đuổi anh ta thì mệt lắm.”

“cô nói chuẩn rồi, bác sĩ cũng không cười với bất kì y tá nào hết nhưng nghe nói bác sĩ Trình đã bị bác sĩ Diệp thu phục, thành bạn trai của bác sĩ Diệp…..” Y tá đột nhiên nói nhỏ, ý thức được mình nói chuyện thị phi với người ngoài cho nên không nói nữa.

Hứa Lương Cầm cũng chỉ nghĩ đó là tám chuyện, chẳng qua hơi xấu hổ chút, may là thang máy vừa đến thì cùng y tá ra cổng lớn.

Buổi tối sau khi chờ Tống Dật Hàng về, Hứa Lương Cầm do dự nói cho anh về Chu Tố Khởi.

“Sao em lại bảo anh đến tìm bác sĩ tâm lý?” Tống Dật Hàng rất ngạc nhiên nhìn Hứa Lương Cầm.

“anh yên tâm, bác sĩ Chu với Tina đều do một thầy dạy, rất nổi tiếng.”

“Lương Cầm, không phải anh hỏi về bác sĩ Chu, anh muốn biết vì sao em muốn anh đi tìm bác sĩ tâm lý.”

“Em không muốn để anh ỷ lại Tina, nếu không về sau có bệnh em cũng muốn tìm cho anh một bác sĩ.”

“Lương Cầm, anh không muốn tiến hành, hơn nữa từ lâu anh với Tina cũng không làm trị liệu đó nữa. Em yên tâm, về sau anh có vấn đề gì sẽ đi gặp bác sĩ Chu, được không em?”

“Hay anh cứ đi gặp cô ấy một chút đi.”

Tống Dật Hàng thấy Hứa Lương Cầm kiên trì thế thì hỏi: “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vì sao em cứ khư khư muốn anh đi gặp bác sĩ vậy?”

Hứa Lương Cầm gấp muốn chết, cuối cùng đành nói: “Hôm nay Tina gọi cho em.”

“Chị ấy nói gì?” Tống Dật Hàng tiếp tục hỏi.

“cô ta nói chỉ cô ta có thể trị cho anh, nói nếu như không có cô ta một khi bệnh của anh tái phát sẽ không có thuốc chữa, em phải tìm cho anh một bác sĩ tốt, đảm bảo anh không có việc gì nữa.”

Tống Dật Hàng nghe Hứa Lương Cầm nói xong thì ôm chầm lấy cô, sắc mặt âm u còn giọng nói rất dịu dàng tràn đầy ôn nhu: “Nếu em lo lắng thế thì anh sẽ gặp bác sĩ Chu, em sắp xếp thời gian nhé, trừ chiều nay anh có cuộc họp thì hôm nào cũng được.”

Thấy Tống Dật Hàng đồng ý, Hứa Lương Cầm thả lỏng, miệng mang theo ý cười yên tâm ngủ.

Thấy Hứa Lương Cầm ngủ, Tống Dật Hàng nhắn cho Tina một tin, hẹn ngày mai gặp
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện