Người của Tần gia tên Tần Bưu, cũng là Đại Thừa sơ kỳ, có bộ dạng một trung niên hán tử mang bộ mặt vô cùng hung dữ, giống y cái tên của hắn.

Hắn mặc một bộ bố sam màu đen, lưng hùm vai gấu, hai tay để trần, bên trên còn cuốn mấy sợi xích đen, trông rất thô bạo.Cuối cùng là một trưởng lão khác họ Triệu gia, tên Sơn Bá Tung, tu vi Đại Thừa nhưng có lẽ vừa mới tiến cấp, dao động chân khí không được ổn định cho lắm.


Tên này ăn mặc kiểu trung niên nho sinh, tay cầm một chiếc quạt xếp, bên trên còn in hình hai nữ tử khỏa thân đang vờn nhau.Quách Chí Khiêm nói:- Phí tông chủ, chúng ta đi thẳng vào vấn đề chính, có thông tin gì chính xác về tiểu tử kia hay không?Tên Sơn Bá Tung ngắt lời:- Nói nhảm làm gì nhiều như vậy, một cái tông môn rẻ rách mà thôi, cứ đến thẳng trực tiếp đánh vào không phải là sẽ biết hay sao?Chỉ có mỗi mình tên Tần Bưu của Tần gia là còn đang đứng trầm ngâm, không biết đang suy nghĩ gì.

Đột nhiên, hai tầng trận pháp Hoàng cấp không biết từ đâu ngăn cách ba tên tu sĩ Đại Thừa lại.

Quách Chí Khiêm bị nhốt trong Đại Thạch Yểm Quân Trận, còn Sơn Bá Tung và Tần Bưu thì lại bị nhốt trong Ảo Ảnh Mê Tung Trận, một ảo trận Hoàng cấp.Hai tên Sơn Bá Tung và Tần Bưu chưa kịp định thần thì đã thấy “Quách Chí Khiêm” cũng hiện ra theo.

“Quách Chí Khiêm” không nói chẳng rằng, bỗng nhiên tung ngay ra hai đại thủ chân khí, tấn công hai người này.Sơn Bá Tung và Tần Bưu ở khoảng cách quá gần, chỉ kịp thời thôi động Hoàng khí hộ giáp, nhưng vẫn bị trúng chiêu, bay tít về phía xa, trong lòng còn chưa hiểu ra chuyện gì.Tên “Quách Chí Khiêm” này phản bội sao?Lúc này, thân hình “Quách Chí Khiêm” lại biến mất, mà trong không gian lại vang lên một giọng nữ nhân:- Quách huynh, lão gia tử có lệnh, nhanh chóng giết chết hai tên này, không để lại hậu họa!Hai tên Sơn Bá Tung và Tần Bưu là tu sĩ Đại Thừa, cáo già thành tinh, nghe xong làm sao còn chưa hiểu chuyện gì, từ trước tới giờ chúng ở Trung Đô vẫn là vạn người kính ngưỡng, làm sao mà bị đánh lén nhục nhã như hôm nay? Hai tên này lập tức điên cuồng gầm thét, tấn công loạn xạ về phía trận pháp.Trận pháp Hoàng cấp ở trước cường giả Đại Thừa kỳ chỉ chịu được khoảng mười chiêu mà thôi, rất nhanh đã sắp bị phá hư, nhưng tự dưng trận pháp biến mất.Khi nhìn lại tình hình xung quanh, Sơn Bá Tung và Tần Bưu đã thấy tên Quách Chí Khiêm kia đang đứng lơ ngơ một chỗ, còn đang lăm lăm Hoàng khí hình cây thước xanh trong tay.Không nói nhảm nhiều, Sơn Bá Tung và Tần Bưu lập tức lao đến, mỗi người tung một chưởng ấn khổng lồ về phía Quách Chí Khiêm.Quách Chí Khiêm không hiểu xảy ra chuyện gì, mình có làm gì đâu? Chỉ phá giải trận pháp thôi mà, hai tên này uống nhầm thuốc hả?Nhưng không để người ta đánh mình vậy được, Quách Chí Khiêm lập tức ăn miếng trả miếng.

Ba người hỗn loạn đánh nhau thành một đoàn, sơn môn Bắc Thái Tông chịu trận, cây cối đình viện xung quanh đều bị uy áp Đại Thừa kỳ chấn tan thành mảnh nhỏ.Bỗng dưng, từ phía sau lưng Phí Nam Trung, một đạo cô vô cùng xinh đẹp lao lên trời, công kích Tần Bưu, miệng gào thét:- Tộc huynh! Gia chủ nói ta đến giúp huynh một tay!Quách Chí Khiêm từ nãy tới giờ chỉ biết trả đòn, không biết tình hình rốt cuộc là như nào, nghe được hai chữ “tộc huynh”, lại thấy đạo cô này có tu vi Đại Thừa sơ kỳ, chắc là người Tề gia mình rồi, bèn gào lên:- Tộc muội cẩn thận, chúng ta vây công thằng nhãi Sơn Bá Tung này!Sơn Bá Tung và Tần Bưu nghe tới đây vô cùng giận dữ, hóa ra Nguyễn gia và Tề gia đã cấu kết từ lâu, thế mà lần trước dám tung tin đồn chấp sự Tề gia đánh Nguyễn gia tiểu thái tử suýt chết! Ta khinh!Sơn Bá Tung mới vừa tăng cấp Đại Thừa không lâu, làm sao chống chọi lại nổi hai tu sĩ Đại Thừa kỳ căn cơ vững chắc, chưa được bao nhiêu thời gian, đã bị một cái Tôn khí trung phẩm hình cái lưới màu vàng kim của nữ đạo cô kia trói chặt, rồi ăn một thước của Quách Chí Khiêm, nổ đầu mà chết.Tu sĩ từ Hợp Thể kỳ trở lên sẽ không còn nguyên anh nữa, bởi vì nguyên anh đã dung hòa vào thân thể rồi, tuy vậy nhưng sức mạnh lại tăng lên rất nhiều, cũng có thể bắt đầu học Đạo.


Nên chẳng có ai vì tiếc nguyên anh giữ mạng mà không tấn thăng Hợp Thể kỳ cả.Sau cái chết rất nhảm nhí của Sơn Bá Tung, Tần Bưu lại gầm lên:- Quách Chí Khiêm, Tần gia ta thề chết không đội trời chung với ngươi!Đạo cô xinh đẹp vội vàng hô lên:- Tộc huynh, mau giết chết tên này, huynh muội ta cùng lên, không thể lưu lại hậu họa!Quách Chí Khiêm không biết từ đâu ra vị tộc muội xinh đẹp như hoa như ngọc thế này, trong lòng cũng là sĩ khí dâng cao, cầm thước vỗ ngực nói:- Tộc muội yên tâm, một con kiến hôi mà thôi, xem huynh bẻ cổ nó!Nói đến đây, tu sĩ Đại Thừa kỳ Quách Chí Khiêm uy phong lẫm lẫm, lấy ra một Hoàng khí cực phẩm có hình một bức họa đồ, trải nó ra sau đó niệm chú:- Ga ren a ca li vô li bia…Từ trong tấm họa đồ kia, bỗng dưng lao ra mười hai hư ảnh la hán, mỗi người tỏa ánh hào quang, vận tăng bào đội vòng kim cô, tay lăm lăm một chiếc côn dài, lao tới lập thành trận đồ vây Tần Bưu lại.Tần Bưu cũng không phải dạng vừa, quẳng ra một tấm kính vỡ màu bạc ở trên đỉnh đầu, rồi rút ra một thanh chiến đao đen ngòm Hoàng khí cực phẩm, lao vào chém giết với đám hư ảnh la hán kia.Đạo cô xinh đẹp bỗng nhiên lấy từ đâu ra một cây phi châm Hoàng khí thượng phẩm, lập tức thi pháp, đánh tới Tần Bưu, mưu đồ làm nhiễu loạn hắn, để Quách Chí Khiêm dễ bề tấn công hơn.Phía dưới, lúc này “Phí Nam Trung” và một tên đạo nhân Kim Đan trung kỳ mặt đẹp như ngọc đã lùi tít về sau, âm thầm nhếch mép cười trộm.Thực ra “Phí Nam Trung” này không phải người thật, mà là Đàm Bách Hương giả trang, khi hai tên Sơn Bá Tung và Tần Bưu bị nhốt trong ảo trận, nàng đã biến hóa dung mạo thành Quách Chí Khiêm lao vào trận pháp mà tấn công hai người này, rồi Trương Phù Hoa lại bồi thêm một câu gây hiểu lầm trí mạng.

Khi tấn công xong, Đàm Bách Hương nhảy khỏi trận pháp, biến ảo lại dung mạo “Phí Nam Trung”, rồi đứng qua một bên tỏ vẻ kinh ngạc ngỡ ngàng.Tên đạo nhân đứng sau lưng nàng không phải Thanh Ngọc thì còn ai?Còn đạo cô xinh đẹp kia dĩ nhiên là Trương Phù Hoa rồi, gần đây Thanh Ngọc có đưa cho nàng một Tôn khí trung phẩm hình cái lưới màu vàng kim, chính là chiến lợi phẩm từ trong bí cảnh Đông Hải ra đấy.Chiến cuộc trên cao thì bây giờ vô cùng căng thẳng, Tần Bưu cũng như Quách Chí Khiêm đều đang thương tích đầy mình.Bản lĩnh của nam nhân làm sao để một nữ nhân như hoa như ngọc thế kia lao lên giáp công được?Không được!Quách Chí Khiêm ta mặc dù chết cũng phải làm quỷ phong lưu!Thi thoảng Trương Phù Hoa ở ngoài còn khen “Tộc huynh gắng lên, tộc huynh giỏi quá…” làm hắn cảm tưởng như được tắm mình trong gió xuân, vô cùng khoan khoái, hăng máu như gà chọi mà lao lên giao thủ cùng Tần Bưu.Chân khí của Đại Thừa kỳ vô cùng khổng lồ, từng chiêu thức va chạm vào nhau đinh tai nhức óc, chấn bay hết tất cả mọi thứ ở không gian xung quanh.

Cuối cùng, giao thủ gần ngàn chiêu, Tần Bưu dưới sức ép của hai tu sĩ Đại Thừa đến đây đã là dầu cạn đèn tắt.Hăn không cam lòng, lao lên định tự bạo đan điền.

Quách Chí Khiêm anh minh thần võ làm sao để hắn đắc thủ?Lúc này, Quách Chí Khiêm mạnh mẽ rút sát khí chân chính ra, một cái đỉnh Tôn khí trung phẩm, lập tức biến lớn, bao thân hình Tần Bưu lại, rồi mọi người xung quanh nghe một tiếng “Đinh”, cái đỉnh rung động dữ dội một chút, xong xuôi lại không có chuyện gì.Quách Chí Khiêm há miệng ngẩng đầu cười to, nhưng còn chưa kịp cười xong thì đã bị một tấm lưới vàng kim bao lại toàn bộ thân thể, sau đó bị một kiếm của lão đạo “Phí Nam Trung” chém bay thủ cấp.Chiến cuộc đến đây là kết thúc, lần hạo kiếp này của Vạn Hoa cốc cứ thế được phá giải bởi vì cái chết vô cùng nhảm nhí của ba tu sĩ Đại Thừa.Sau khi thu hồi lại toàn bộ chiến lợi phẩm phong phú, Thanh Ngọc truyền âm cho Đàm Bách Hương.


Nàng phi thân lên cao rồi nói:- Toàn bộ nữ đệ tử Bắc Thái Tông nghe đây, Vạn Hoa cốc ta cho các ngươi một cơ hội, gia nhập bản cốc thì sống, còn không toàn bộ sẽ bị bán vào Hợp Hoan Lâu, làm lô đỉnh cho người ta giày vò!Đàm Bách Hương nói câu này xong, tất cả nữ tu trong Bắc Thái Tông đều vội vàng quỳ xuống xin gia nhập, duy nhất chỉ có một đạo cô vô cùng xinh đẹp, lập tức rút kiếm trong nhẫn trữ vật ra, ý định tự kết liễu.Thanh Ngọc thấy vậy, tức tốc đạp Thập Lý Bộ đến bên cạnh, một chiêu vào gáy, làm nữ đạo cô này hôn mê bất tỉnh.

Hắn bế nàng giao cho Trương Phù Hoa rồi nói:- Đạo cô này trọng tình trọng nghĩa, sư môn bị hủy thà chết không chịu nhục, nàng xem thế nào thu làm tiểu thị nữ bên cạnh đi.Trương Phù Hoa đón lấy nữ đạo cô kia, nhìn nhan sắc của nàng, rồi dậm chân:- Sắc lang! Thị nữ của thiếp có phải chàng cũng trèo lên hay không!Thanh Ngọc đầu đầy hắc tuyến, vội vàng xua tay:- Không! Làm người ai làm thế!Nhưng thực ra trong lòng hắn thì lại đang nghĩ “Ta làm ma nên làm vậy cũng được.”.

Lúc này, Đàm Bách Hương lại nói:- Nam đệ tử của Bắc Thái Tông ai muốn gia nhập Hồng Trần đường của Vạn Hoa cốc thì gia nhập, còn lại giải tán, từ nay Thiên Long Vực không còn Bắc Thái Tông nữa.- Đinh! Chúc mừng thiếu gia hoàn thành nhiệm vụ “Bảo vệ Vạn Hoa cốc”, nhận được một kiện Tích Địa Châu, 5000 điểm tích lũy!…Lần này Vạn Hoa cốc một tiếng hót lên làm kinh người, không biết lý do làm sao mà lại dẫn quân san bằng Bắc Thái Tông, hơn nữa còn thu toàn bộ nữ đệ tử Bắc Thái Tông vào làm môn hạ, ba ngàn nam đệ tử thì bổ sung vào nhân số Hồng Trần đường..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện