Thúy An bây giờ cũng đã hoàn toàn tiếp nhận việc kinh doanh của Khinh Hồng Tiền Trang, mặc dù có một vài trưởng lão Kim Đan kỳ phản đối, nhưng những người đó đều biến mất một cách vô cùng khó hiểu, nên rồi cũng không còn ai dám có ý tứ gì nữa.Thanh Ngọc thì lúc này đâu còn có cái bộ dáng nô tài nữa, mà dọn thẳng vào phòng Thúy An ở.
Hai người hiện tại đã chuyển đến tổng bộ của Khinh Hồng Tiền Trang ở Phước Bình thành, cũng coi như là một thủ phủ của Huyền Vũ Vực.Nơi đây không rộng lớn bằng Minh Hồ thành của Thiên Long Vực, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu.
Chân chính là bởi vì tu sĩ ở đây vô cùng náo nhiệt, do cách Phước Bình thành không xa chính là Hoàng Liên sơn mạch.
Trong sơn mạch này có lượng tài nguyên, mỏ quáng vô cùng dồi dào để khai thác, nên phần đông tu sĩ trên dưới Kim Đan kỳ ở Huyền Vũ Vực đều tập trung về đây.Thanh Ngọc quyết định mở ra ở đây một đường lui dành cho Vạn Hoa cốc, nên cũng tập trung giúp đỡ Thúy An phát triển sản nghiệp và thế lực của mình.Từ sau khi Thúy An tiếp quản Khinh Hồng Tiền Trang, tất cả mọi phương diện đều được cải thiện hơn trước rất nhiều, làm không còn ai có dị nghị gì nữa.
Nhưng thực ra, nàng cũng chỉ làm theo lời Thanh Ngọc nói mà thôi.- Chủ nhân, người thật là giỏi, em chưa thấy ai đưa ra quyết định chính xác như người.Thanh Ngọc kéo Thúy An ngồi lên đùi mình mà nói:- Vẫn chưa còn đúng ý ta đâu, ở Huyền Vũ Vực cảnh giới của tu sĩ quá thấp, rất khó làm ăn.
Em đổi tên Khinh Hồng Tiền Trang thành Vạn Hoa Tiền Trang đi, rồi làm theo những gì mà ta nói.
Nếu ai có ý kiến, ta sẽ xử lý giúp em.
Đây là một viên Linh Âm đan, giúp em tiến vào con đường luyện Thần, còn có công pháp và tâm pháp, em trùng tu lại đi.
Khi nào em triệt để phục tùng ta, ta sẽ cho em thứ khác nữa.Thanh Ngọc lại đi mua sắm một đợt tài liệu luyện khí, thăng cấp Trúc kiếm lên tới Vương khí cực phẩm mới dừng lại.
Trúc kiếm của hắn bao nhiêu lâu nay vẫn luôn dừng ở Pháp khí cực phẩm, chiến đấu với những đối thủ mạnh đã không còn đủ sức nữa rồi.Sau khi xử lý mọi chuyện ổn thỏa đâu ra đấy, Thanh Ngọc lập tức bế quan.Khi hoàn thành dung hợp Đạo Nguyên Kinh, hắn còn chưa chân chính lĩnh hội được những tinh hoa của công pháp này.
Đây là một bộ tam tu công pháp toàn diện có thể tiến cảnh cả Tinh, Khí, Thần.Nếu để ai ở Hằng Thiên tinh, thậm chí những Thần giới Thánh giới kia mà biết Thanh Ngọc có Đạo Nguyên Kinh, chắc chắn đó sẽ là một trận chiến máu chảy thành sông.Độ quý giá của công pháp này không cần phải bàn, ba bản Hỗn Nguyên công pháp hợp lại thành một có thể là dạng vừa sao?Trong quá trình chìm đắm tâm thần vào trong Đạo Nguyên Kinh, Thanh Ngọc bất ngờ nhận ra cuốn sách mà lão giả Thiên Lộ Điện đưa cho mình vô cùng hữu ích.
Nếu không có sự trợ giúp này, những lý giải cao thâm của Đạo Nguyên Kinh Thanh Ngọc chưa thể hiểu hết được.Ba chiêu thức Cửu Hoang Trảm, Ngự Khí Thuật và Nhất Tâm Nhị Dụng của hắn sau khi có Đạo Nguyên Kinh hoàn toàn đã tăng lên một trình độ mới.Cửu Hoang Trảm có thể cách không chém ra cách xa địch nhân ba mươi trượng, Ngự Khí Thuật có thể điều khiển hai thanh phi kiếm song song, còn Nhất Tâm Nhị Dụng thì lại khiến tâm thần Thanh Ngọc khi suy nghĩ hai vấn đề cùng một lúc vô cùng linh mẫn.Bây giờ, tốc độ tu luyện của Thanh Ngọc thì phải nói là yêu nghiệt.Trước đây hắn chỉ dám hai tay mỗi tay cầm một viên linh thạch và ma thạch.
Bây giờ Thanh Ngọc muốn tu luyện thì phải xếp linh thạch và ma thạch thành đống xung quanh mình.
Vì cơ thể hắn sau khi được đúc lại trong Thành Niên Chi Lộ, toàn bộ người Thanh Ngọc đều có thể hấp thu linh khí và ma khí.Xếp vật tư ra xung quanh rồi bắt đầu đắm chìm vào tu luyện, Thanh Ngọc nhất tâm nhị dụng bắt đầu mua sắm trong Đế Quân thương hành.Hiện nay hắn có 11287 điểm tích lũy, cũng nên đổi mới mua sắm một phen.Qua một lần đổi mới, Thanh Ngọc bỏ ra 2000 điểm tích lũy mua một bộ Vương giáp cực phẩm, tên là Kim Sa Triền Ti, để trang bị cho chính bản thân mình.
Giáp này vô cùng nhẹ nhàng bền chắc, có thể giúp hắn dễ dàng chặn được công kích dưới Luyện Hư kỳ, nhưng nếu bị đánh lâu thì cũng sẽ vỡ.Tiếp theo, Thanh Ngọc lại mua một cái Hoàng khí hạ phẩm khác, Kiên Niên Trạc giá 3000 điểm tích lũy, có thể xem được giờ giấc, vô cùng tiện lợi, lại có thể kích phát truyền tống trong cự ly vạn dặm, mười năm có thể kích phát một lần.
Đến lúc sinh tử chi chiến mà có thể nháy mắt rời đi cũng là thủ đoạn bảo mạng lợi hại đấy.Cuối cùng, sau hai lần đổi mới khác, Thanh Ngọc cũng đã tìm được một đại trận hộ phái.
Bộ trận pháp này tên là Vũ Đả Lê Hoa Trận, Tôn cấp hạ phẩm, giá 5000 điểm tích lũy.
Trận này còn có thể nâng cấp lên thành Thiên Vũ Thần Hoa Trận, chỉ cần ai cố ý tấn công vào phạm vi trận pháp phòng hộ, chắc chắn sẽ bị vô vàn kiếm khí hóa hình thành hình cánh hoa diệt sát ngay lập tức.Trận pháp hộ tông của các đại môn phái ở Trung Vực cũng chỉ là hàng Hoàng cấp mà thôi, nên Thanh Ngọc cảm thấy vô cùng hài lòng với Vũ Đả Lê Hoa Trận Tôn cấp hạ phẩm.Tiêu hao một hồi, lại chỉ còn 1267 điểm tích lũy, Thanh Ngọc lại thở than mình còn nghèo.Thực ra trong Đế Quân thương hành có rất nhiều thứ đáng mua, nhưng hắn chỉ thích những gì tốt nhất, nên Thanh Ngọc thích để dành điểm tích lũy cho nhiều rồi mới tiêu xài cho xứng đáng.Đang định an ổn tu luyện, thì Thanh Ngọc bỗng dưng cảm thấy linh giác của mình tràn ngập nguy cơ!Không ổn, có đại sự sắp xảy ra, Thanh Ngọc suy tính một hồi, chỉ có thể là Mộ gia hoặc Lưu gia mà thôi.
Các ngươi tới rất đúng lúc, ta cũng đang muốn thử Vũ Đả Lê Hoa Trận một phen.Thanh Ngọc tung người ra ngoài, lập tức đưa một tấm trận bàn và một trăm lẻ tám cái trận kỳ ra, cắm xung quanh Vạn Hoa Tiền Trang.Chỉ vừa mới kích hoạt đại trận xong, thì thần thức rộng lớn của Thanh Ngọc đã thấy sáu tên tu sĩ Kim Đan và một tên Nguyên Anh sơ kỳ đang ngự pháp bảo tiến về phía mình.Hắn âm thầm cười lạnh, xem ra lâu ngày chưa động tay chân, hôm nay phải hảo hảo trêu đùa bọn này một phen.
Thanh Ngọc lập tức suy tính một hồi, vốn định dùng Vũ Đả Lê Hoa Trận, nhưng bây giờ thì không cần nữa.
Sau đó hắn đạp lên một thanh phi kiếm Vương khí trung phẩm, phá không thành một đạo trường hồng bay tới đám người kia.Tên Nguyên Anh kia và sáu tên Kim Đan thấy Thanh Ngọc bay tới thì cũng dừng lại.
Thanh Ngọc cảm thấy kỳ lạ, ở Phước Bình thành này không cấm người ta phi hành và tranh đấu hay sao?Tên Nguyên Anh sơ kỳ này trông tướng mạo cũng khá tốt, có thể nói là hào hoa phong nhã, ăn mặc một thân trường bào màu xám, đứng ra nói:- Tiểu tử, ngươi là người của Khinh Hồng Tiền Trang sao?Thanh Ngọc phong khinh vân đạm nói:- Bây giờ không còn Khinh Hồng Tiền Trang nữa rồi, mà là Vạn Hoa Tiền Trang, sao, có vấn đề gì?Tên Nguyên Anh kỳ mỉm cười khinh miệt:- Tên Lưu Khinh kia trước khi chết có nợ Mộ gia ta một số tiền tương đối lớn đấy, bây giờ ngươi tính sao? Mộ Phong ta hôm nay muốn tới đây đòi về.Thanh Ngọc ngoáy ngoáy lỗ tai nói:- Muốn cướp thì lao lên mà cướp, nói nhảm gì nhiều như vậy?Tên Mộ Phong thấy vậy, gằn giọng nói:- Có bản lĩnh thì ra ngoài thành.Thanh Ngọc không hề nói năng gì, phá không mà đi, bay thẳng về phía Hoàng Liên sơn mạch.
Thúy An ở trong Vạn Hoa Tiền Trang thấy tình cảnh không ổn, cũng len lén theo sau.Một lúc sau, Thanh Ngọc dừng lại rồi thả ra hai cái trận bàn Hoàng cấp xuống đất, khi đám người Mộ gia tới, hắn lập tức kích phát trận bàn, bao vây chúng lại.Tên Mộ Phong kia không nhìn thấu tu vi của Thanh Ngọc, cũng xuất ra một Vương khí thượng phẩm hình ngọn tháp ba tầng, thủ thế chờ cơ hội.
Sáu tên Kim Đan đằng sau cũng không hề rảnh rỗi, lập tức lấy ra sáu thanh phi kiếm, muốn từ xa hỗ trợ tấn công.Thanh Ngọc muốn kiểm nghiệm thực lực bản thân mình một phen, chiến ý dâng trào, rút ra hai thanh trúc kiếm, bổ một đường Cửu Hoang Trảm về một tên Kim Đan trung kỳ đầu tiên.Không có gì xảy ra cả.Tên Mộ Phong và đám Kim Đan của Mộ gia phá lên cười, nhưng lúc sau thì mới giật mình hoảng hốt, bởi vì tên Kim Đan trung kỳ kia thân thể đã bị bổ làm đôi, khóe miệng hắn lúc chết vẫn còn đang cười.Không có kiếm khí, không có sát khí, không có bất cứ thứ gì xảy ra cả.
Đó là do Thanh Ngọc lĩnh hội được “Phản phác quy chân” ở trong cuốn sách của lão giả Thiên Lộ Điện.
Chiêu thức càng đơn giản bao nhiêu, thì sức mạnh lại càng to lớn bấy nhiêu.Một đường Cửu Hoang Trảm của Thanh Ngọc mang theo chân ý sơ khai của Ma Đạo Vĩnh Hằng, làm gì mà một tên đối thủ cùng cấp có thể chịu đựng nổi?Trên đầu Mộ Phong cũng bắt đầu lấm tấm mồ hôi, kể cả hắn cũng không thể giết tu sĩ Kim Đan trung kỳ một cách quỷ dị như vậy được.Không để cho bọn chúng có cơ hội suy nghĩ, Thanh Ngọc lập tức lao lên.
Vô số đường Vọng Nguyệt Trảm được chém ra, cũng không hề có kiếm khí sắc bén gì cả, chỉ là những đốm sáng chân khí lờ mờ mà thôi.Ở bên phía đối diện, tên Mộ Phong kia lập tức lấy ra ba món Vương khí phòng ngự, lập tức lập nên ba tầng lồng chắn ở trước mặt năm người.“Đinh Đinh Đinh…”Kiếm khí từ xa lao tới, phá vỡ dần dần đi từng lồng chắn một, không bao lâu sau, cả ba món Vương khí của Mộ Phong đều đã tan làm mấy mảnh.
Tên này cũng hiểu nếu chỉ phòng thủ, chắc chắn không thể nào chiến thắng được, nên lập tức gào to yêu cầu toàn bộ nhân thủ tràn lên tấn công.Tòa tháp ba tầng trên tay Mộ Phong bỗng dưng hóa lớn, thả ra ba làn khói với ba màu khác nhau, cuốn lấy Thanh Ngọc.
Ba làn khói này lập tức đóng băng Thanh Ngọc tại chỗ.
Mộ Phong không hề khinh địch, rút ra một thanh đao Vương khí thượng phẩm, cách không chém ra một đường đao phong khổng lồ, muốn chẻ Thanh Ngọc ra làm đôi.Từ đằng sau, năm thanh phi kiếm của mấy tên tu sĩ Kim Đan cũng nhanh chóng theo sau mà tới, muốn trợ công cho đường đao phong này.
Thanh Ngọc sử dụng Vô Trần Hỏa đốt băng giá xung quanh người thành hư vô, sau đó đạp Thập Lý Bộ lập tức trốn thoát, nhưng cánh tay phải vẫn bị trúng chiêu, rách ra một đoạn đến tận xương, chảy ra một chút máu màu vàng kim óng ánh..
Hai người hiện tại đã chuyển đến tổng bộ của Khinh Hồng Tiền Trang ở Phước Bình thành, cũng coi như là một thủ phủ của Huyền Vũ Vực.Nơi đây không rộng lớn bằng Minh Hồ thành của Thiên Long Vực, nhưng cũng không thua kém bao nhiêu.
Chân chính là bởi vì tu sĩ ở đây vô cùng náo nhiệt, do cách Phước Bình thành không xa chính là Hoàng Liên sơn mạch.
Trong sơn mạch này có lượng tài nguyên, mỏ quáng vô cùng dồi dào để khai thác, nên phần đông tu sĩ trên dưới Kim Đan kỳ ở Huyền Vũ Vực đều tập trung về đây.Thanh Ngọc quyết định mở ra ở đây một đường lui dành cho Vạn Hoa cốc, nên cũng tập trung giúp đỡ Thúy An phát triển sản nghiệp và thế lực của mình.Từ sau khi Thúy An tiếp quản Khinh Hồng Tiền Trang, tất cả mọi phương diện đều được cải thiện hơn trước rất nhiều, làm không còn ai có dị nghị gì nữa.
Nhưng thực ra, nàng cũng chỉ làm theo lời Thanh Ngọc nói mà thôi.- Chủ nhân, người thật là giỏi, em chưa thấy ai đưa ra quyết định chính xác như người.Thanh Ngọc kéo Thúy An ngồi lên đùi mình mà nói:- Vẫn chưa còn đúng ý ta đâu, ở Huyền Vũ Vực cảnh giới của tu sĩ quá thấp, rất khó làm ăn.
Em đổi tên Khinh Hồng Tiền Trang thành Vạn Hoa Tiền Trang đi, rồi làm theo những gì mà ta nói.
Nếu ai có ý kiến, ta sẽ xử lý giúp em.
Đây là một viên Linh Âm đan, giúp em tiến vào con đường luyện Thần, còn có công pháp và tâm pháp, em trùng tu lại đi.
Khi nào em triệt để phục tùng ta, ta sẽ cho em thứ khác nữa.Thanh Ngọc lại đi mua sắm một đợt tài liệu luyện khí, thăng cấp Trúc kiếm lên tới Vương khí cực phẩm mới dừng lại.
Trúc kiếm của hắn bao nhiêu lâu nay vẫn luôn dừng ở Pháp khí cực phẩm, chiến đấu với những đối thủ mạnh đã không còn đủ sức nữa rồi.Sau khi xử lý mọi chuyện ổn thỏa đâu ra đấy, Thanh Ngọc lập tức bế quan.Khi hoàn thành dung hợp Đạo Nguyên Kinh, hắn còn chưa chân chính lĩnh hội được những tinh hoa của công pháp này.
Đây là một bộ tam tu công pháp toàn diện có thể tiến cảnh cả Tinh, Khí, Thần.Nếu để ai ở Hằng Thiên tinh, thậm chí những Thần giới Thánh giới kia mà biết Thanh Ngọc có Đạo Nguyên Kinh, chắc chắn đó sẽ là một trận chiến máu chảy thành sông.Độ quý giá của công pháp này không cần phải bàn, ba bản Hỗn Nguyên công pháp hợp lại thành một có thể là dạng vừa sao?Trong quá trình chìm đắm tâm thần vào trong Đạo Nguyên Kinh, Thanh Ngọc bất ngờ nhận ra cuốn sách mà lão giả Thiên Lộ Điện đưa cho mình vô cùng hữu ích.
Nếu không có sự trợ giúp này, những lý giải cao thâm của Đạo Nguyên Kinh Thanh Ngọc chưa thể hiểu hết được.Ba chiêu thức Cửu Hoang Trảm, Ngự Khí Thuật và Nhất Tâm Nhị Dụng của hắn sau khi có Đạo Nguyên Kinh hoàn toàn đã tăng lên một trình độ mới.Cửu Hoang Trảm có thể cách không chém ra cách xa địch nhân ba mươi trượng, Ngự Khí Thuật có thể điều khiển hai thanh phi kiếm song song, còn Nhất Tâm Nhị Dụng thì lại khiến tâm thần Thanh Ngọc khi suy nghĩ hai vấn đề cùng một lúc vô cùng linh mẫn.Bây giờ, tốc độ tu luyện của Thanh Ngọc thì phải nói là yêu nghiệt.Trước đây hắn chỉ dám hai tay mỗi tay cầm một viên linh thạch và ma thạch.
Bây giờ Thanh Ngọc muốn tu luyện thì phải xếp linh thạch và ma thạch thành đống xung quanh mình.
Vì cơ thể hắn sau khi được đúc lại trong Thành Niên Chi Lộ, toàn bộ người Thanh Ngọc đều có thể hấp thu linh khí và ma khí.Xếp vật tư ra xung quanh rồi bắt đầu đắm chìm vào tu luyện, Thanh Ngọc nhất tâm nhị dụng bắt đầu mua sắm trong Đế Quân thương hành.Hiện nay hắn có 11287 điểm tích lũy, cũng nên đổi mới mua sắm một phen.Qua một lần đổi mới, Thanh Ngọc bỏ ra 2000 điểm tích lũy mua một bộ Vương giáp cực phẩm, tên là Kim Sa Triền Ti, để trang bị cho chính bản thân mình.
Giáp này vô cùng nhẹ nhàng bền chắc, có thể giúp hắn dễ dàng chặn được công kích dưới Luyện Hư kỳ, nhưng nếu bị đánh lâu thì cũng sẽ vỡ.Tiếp theo, Thanh Ngọc lại mua một cái Hoàng khí hạ phẩm khác, Kiên Niên Trạc giá 3000 điểm tích lũy, có thể xem được giờ giấc, vô cùng tiện lợi, lại có thể kích phát truyền tống trong cự ly vạn dặm, mười năm có thể kích phát một lần.
Đến lúc sinh tử chi chiến mà có thể nháy mắt rời đi cũng là thủ đoạn bảo mạng lợi hại đấy.Cuối cùng, sau hai lần đổi mới khác, Thanh Ngọc cũng đã tìm được một đại trận hộ phái.
Bộ trận pháp này tên là Vũ Đả Lê Hoa Trận, Tôn cấp hạ phẩm, giá 5000 điểm tích lũy.
Trận này còn có thể nâng cấp lên thành Thiên Vũ Thần Hoa Trận, chỉ cần ai cố ý tấn công vào phạm vi trận pháp phòng hộ, chắc chắn sẽ bị vô vàn kiếm khí hóa hình thành hình cánh hoa diệt sát ngay lập tức.Trận pháp hộ tông của các đại môn phái ở Trung Vực cũng chỉ là hàng Hoàng cấp mà thôi, nên Thanh Ngọc cảm thấy vô cùng hài lòng với Vũ Đả Lê Hoa Trận Tôn cấp hạ phẩm.Tiêu hao một hồi, lại chỉ còn 1267 điểm tích lũy, Thanh Ngọc lại thở than mình còn nghèo.Thực ra trong Đế Quân thương hành có rất nhiều thứ đáng mua, nhưng hắn chỉ thích những gì tốt nhất, nên Thanh Ngọc thích để dành điểm tích lũy cho nhiều rồi mới tiêu xài cho xứng đáng.Đang định an ổn tu luyện, thì Thanh Ngọc bỗng dưng cảm thấy linh giác của mình tràn ngập nguy cơ!Không ổn, có đại sự sắp xảy ra, Thanh Ngọc suy tính một hồi, chỉ có thể là Mộ gia hoặc Lưu gia mà thôi.
Các ngươi tới rất đúng lúc, ta cũng đang muốn thử Vũ Đả Lê Hoa Trận một phen.Thanh Ngọc tung người ra ngoài, lập tức đưa một tấm trận bàn và một trăm lẻ tám cái trận kỳ ra, cắm xung quanh Vạn Hoa Tiền Trang.Chỉ vừa mới kích hoạt đại trận xong, thì thần thức rộng lớn của Thanh Ngọc đã thấy sáu tên tu sĩ Kim Đan và một tên Nguyên Anh sơ kỳ đang ngự pháp bảo tiến về phía mình.Hắn âm thầm cười lạnh, xem ra lâu ngày chưa động tay chân, hôm nay phải hảo hảo trêu đùa bọn này một phen.
Thanh Ngọc lập tức suy tính một hồi, vốn định dùng Vũ Đả Lê Hoa Trận, nhưng bây giờ thì không cần nữa.
Sau đó hắn đạp lên một thanh phi kiếm Vương khí trung phẩm, phá không thành một đạo trường hồng bay tới đám người kia.Tên Nguyên Anh kia và sáu tên Kim Đan thấy Thanh Ngọc bay tới thì cũng dừng lại.
Thanh Ngọc cảm thấy kỳ lạ, ở Phước Bình thành này không cấm người ta phi hành và tranh đấu hay sao?Tên Nguyên Anh sơ kỳ này trông tướng mạo cũng khá tốt, có thể nói là hào hoa phong nhã, ăn mặc một thân trường bào màu xám, đứng ra nói:- Tiểu tử, ngươi là người của Khinh Hồng Tiền Trang sao?Thanh Ngọc phong khinh vân đạm nói:- Bây giờ không còn Khinh Hồng Tiền Trang nữa rồi, mà là Vạn Hoa Tiền Trang, sao, có vấn đề gì?Tên Nguyên Anh kỳ mỉm cười khinh miệt:- Tên Lưu Khinh kia trước khi chết có nợ Mộ gia ta một số tiền tương đối lớn đấy, bây giờ ngươi tính sao? Mộ Phong ta hôm nay muốn tới đây đòi về.Thanh Ngọc ngoáy ngoáy lỗ tai nói:- Muốn cướp thì lao lên mà cướp, nói nhảm gì nhiều như vậy?Tên Mộ Phong thấy vậy, gằn giọng nói:- Có bản lĩnh thì ra ngoài thành.Thanh Ngọc không hề nói năng gì, phá không mà đi, bay thẳng về phía Hoàng Liên sơn mạch.
Thúy An ở trong Vạn Hoa Tiền Trang thấy tình cảnh không ổn, cũng len lén theo sau.Một lúc sau, Thanh Ngọc dừng lại rồi thả ra hai cái trận bàn Hoàng cấp xuống đất, khi đám người Mộ gia tới, hắn lập tức kích phát trận bàn, bao vây chúng lại.Tên Mộ Phong kia không nhìn thấu tu vi của Thanh Ngọc, cũng xuất ra một Vương khí thượng phẩm hình ngọn tháp ba tầng, thủ thế chờ cơ hội.
Sáu tên Kim Đan đằng sau cũng không hề rảnh rỗi, lập tức lấy ra sáu thanh phi kiếm, muốn từ xa hỗ trợ tấn công.Thanh Ngọc muốn kiểm nghiệm thực lực bản thân mình một phen, chiến ý dâng trào, rút ra hai thanh trúc kiếm, bổ một đường Cửu Hoang Trảm về một tên Kim Đan trung kỳ đầu tiên.Không có gì xảy ra cả.Tên Mộ Phong và đám Kim Đan của Mộ gia phá lên cười, nhưng lúc sau thì mới giật mình hoảng hốt, bởi vì tên Kim Đan trung kỳ kia thân thể đã bị bổ làm đôi, khóe miệng hắn lúc chết vẫn còn đang cười.Không có kiếm khí, không có sát khí, không có bất cứ thứ gì xảy ra cả.
Đó là do Thanh Ngọc lĩnh hội được “Phản phác quy chân” ở trong cuốn sách của lão giả Thiên Lộ Điện.
Chiêu thức càng đơn giản bao nhiêu, thì sức mạnh lại càng to lớn bấy nhiêu.Một đường Cửu Hoang Trảm của Thanh Ngọc mang theo chân ý sơ khai của Ma Đạo Vĩnh Hằng, làm gì mà một tên đối thủ cùng cấp có thể chịu đựng nổi?Trên đầu Mộ Phong cũng bắt đầu lấm tấm mồ hôi, kể cả hắn cũng không thể giết tu sĩ Kim Đan trung kỳ một cách quỷ dị như vậy được.Không để cho bọn chúng có cơ hội suy nghĩ, Thanh Ngọc lập tức lao lên.
Vô số đường Vọng Nguyệt Trảm được chém ra, cũng không hề có kiếm khí sắc bén gì cả, chỉ là những đốm sáng chân khí lờ mờ mà thôi.Ở bên phía đối diện, tên Mộ Phong kia lập tức lấy ra ba món Vương khí phòng ngự, lập tức lập nên ba tầng lồng chắn ở trước mặt năm người.“Đinh Đinh Đinh…”Kiếm khí từ xa lao tới, phá vỡ dần dần đi từng lồng chắn một, không bao lâu sau, cả ba món Vương khí của Mộ Phong đều đã tan làm mấy mảnh.
Tên này cũng hiểu nếu chỉ phòng thủ, chắc chắn không thể nào chiến thắng được, nên lập tức gào to yêu cầu toàn bộ nhân thủ tràn lên tấn công.Tòa tháp ba tầng trên tay Mộ Phong bỗng dưng hóa lớn, thả ra ba làn khói với ba màu khác nhau, cuốn lấy Thanh Ngọc.
Ba làn khói này lập tức đóng băng Thanh Ngọc tại chỗ.
Mộ Phong không hề khinh địch, rút ra một thanh đao Vương khí thượng phẩm, cách không chém ra một đường đao phong khổng lồ, muốn chẻ Thanh Ngọc ra làm đôi.Từ đằng sau, năm thanh phi kiếm của mấy tên tu sĩ Kim Đan cũng nhanh chóng theo sau mà tới, muốn trợ công cho đường đao phong này.
Thanh Ngọc sử dụng Vô Trần Hỏa đốt băng giá xung quanh người thành hư vô, sau đó đạp Thập Lý Bộ lập tức trốn thoát, nhưng cánh tay phải vẫn bị trúng chiêu, rách ra một đoạn đến tận xương, chảy ra một chút máu màu vàng kim óng ánh..
Danh sách chương