Editor: Thảo Vy
Chỉ trong nháy mắt, Bạch Phi Tuyết liền hiểu rõ. Khóe miệng cứng đờ hơi hơi giơ lên, nhìn Hoàng Yêu với ánh mắt khinh thường.
Muốn dùng biện pháp như vậy để trả thù nàng, thật là ấu trĩ.
Hoàng Yêu thấy trong mắt Bạch Phi Tuyết toàn là vẻ khinh thường, tươi cười càng điềm mỹ*.
Nàng là đang trả thù sao? * điềm mỹ: xinh đẹp mỹ miều
Đúng vậy!
"Lục soái!" Bạch Phi Tuyết đem tầm mắt từ trên người Hoàng Yêu dịch đi, giống như Hoàng Yêu không đáng để nàng nhìn nhiều thêm một cái, cùng Lục Thanh Việt gật đầu chào hỏi.
Lục soái, không phải Thanh Việt!
Một năm nay, mặc dù Bạch Phi Tuyết cùng Lục Thanh Việt không có chặt đứt liên hệ, nhưng rõ ràng cũng không thể tiến thêm một bước nữa.
"Bạch tiểu thư cảm thấy bộ này đẹp sao?" Hoàng Yêu buông cánh tay Lục Thanh Việt ra, cầm lấy chiếc váy màu trắng, dùng tay xoa, cuộc đối thoại thực bình thường, nhưng không khí giữa hai nữ nhân gợn sóng không thua kém gì so với khí thế lãnh lăng* trên người Lục Thanh Việt.
*lãnh lăng: tản băng lạnh lẽo
"Trông rất thích hợp với Mục tiểu thư." Bạch Phi Tuyết nhìn chiếc vấy màu trắng, mặt trên may theo kiểu áo sơ mi phía dưới là làn váy, kiểu dáng rất đơn giản.
"Nhưng ta lại cảm thấy cái váy này thích hợp với Bạch tiểu thư hơn." Hoàng Yêu từ trên giá áo gỡ xuống chiếc váy kêu người phục vụ tính tiền, đem túi đưa vào tay Bạch Phi Tuyết: "Hy vọng đến lúc ta cùng Thanh Việt kết hôn, Bạch tiểu thư nhớ đến chúc phúc cho bọn ta nhé."
Kết hôn!?
Bạch Phi Tuyết ngẩn người, nhìn về phía Lục Thanh Việt, lại thấy ánh mắt Lục Thanh Việt chỉ chứa mỗi bóng hình Hoàng Yêu, lòng Bạch Phi Tuyết trầm xuống.
Tâm Lục Thanh Việt thật sự không ở trên người nàng, nhiệm vụ kia của nàng thì sao?
Bạch Phi Tuyết không thể nói rõ tâm tình bây giờ của nàng là gì, thất vọng, mất mát, tiếc nuối, còn có chút nhàn nhạt không vui.
Nàng vốn định tiếp cận Lục Thanh Việt, lấy được tín nhiệm của hắn, sau đó đem việc cơ mật của Bắc Dương nắm trong tay, hết thảy đều dựa theo kế hoạch mà tiến hành.
Nhưng tất cả mọi việc đều bị Mục Vân Kiều phá hủy. Đáy mắt Bạch Phi Tuyết hiện lên một tia lạnh lẽo chết chóc nhưng mau chóng bị nàng che dấu đi.
"Đinh! Bạch Phi Tuyết sinh ra sát ý đối với ngài." Hệ thống phát ra cảnh cáo.
Đôi mắt Hoàng Yêu chợt lóe, cười càng vui vẻ.
Sát ý, đây cũng là một loại cảm xúc cực đoan.
"Bạch tiểu thư, đây là thiệp mời hôn lễ, hy vọng ngươi sẽ đến tham dự." thời điểm Hoàng Yêu đưa thiệp mời, nàng ghé sát bên tai Bạch Phi Tuyết nhỏ giọng nói thầm: "Không chỉ có nhiệm vụ, mà ngay cả việc câu dẫn nam nhân cũng bại dưới tay ta, tư vị chắc hẳn không dễ chịu đi!"
Nói xong, Hoàng Yêu che miệng thấp thấp cười, trên khuôn mặt xinh đẹp là ý cười hồn nhiên. Giống như vì Bạch Phi Tuyết đáp ứng tham dự hôn lễ nên nàng mới vui vẻ như vậy. Ít nhất, ở trong mắt Lục Thanh Việt là cái dạng này.
"Đi thôi." Hoàng Yêu không cho Bạch Phi Tuyết cơ hội cự tuyệt, kéo tay Lục Thanh Việt rời đi.
"Chúc mừng, đạt được 5 giờ ma lực." Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên.
"Ma nữ đại đại, ngài đã thành công trong việc khiến cho Bạch Phi Tuyết phải chú ý đến." Nháo Nháo cười nói.
Đương nhiên, là chú ý đến việc diệt trừ nàng.
"Rất tốt." Hoàng Yêu gật đầu, trong mắt là ý cười không rõ hàm ý.
-
Một tháng nói dài nhưng thật ra rất mau liền đến, Lục Thanh Việt đã sớm chuẩn bị hôn lễ thỏa đáng.
Hôm nay, phủ đại soái khách khứa tụ tập đông vui, các nhân vật có uy tín danh dự ở phương bắc đều có thể tìm được tại nơi này. Hoàng Yêu đứng ở trên lan can lầu ba đi xuống, trên vai bị một đôi tay ôm lấy.
"Chuẩn bị tốt chưa?" Thanh âm nam nhân mang theo một tia hài hước cùng chờ mong.
"Tùy thời phát huy." Hoàng Yêu đã được trang điểm thật xinh đẹp. Cũng không nhắm vào người nào, vươn tay làm một tướng thủ thế đối với đám người phía dưới.
Bên kia, Bạch Phi Tuyết bưng lên một chén rượu trên khay người hầu đang cầm. Trao đổi ánh mắt cùng người hầu, trong lòng hiểu rõ mà không nói ra. Nàng nhìn cặp đôi trên lầu, cười có chút quỷ dị.
Chỉ trong nháy mắt, Bạch Phi Tuyết liền hiểu rõ. Khóe miệng cứng đờ hơi hơi giơ lên, nhìn Hoàng Yêu với ánh mắt khinh thường.
Muốn dùng biện pháp như vậy để trả thù nàng, thật là ấu trĩ.
Hoàng Yêu thấy trong mắt Bạch Phi Tuyết toàn là vẻ khinh thường, tươi cười càng điềm mỹ*.
Nàng là đang trả thù sao? * điềm mỹ: xinh đẹp mỹ miều
Đúng vậy!
"Lục soái!" Bạch Phi Tuyết đem tầm mắt từ trên người Hoàng Yêu dịch đi, giống như Hoàng Yêu không đáng để nàng nhìn nhiều thêm một cái, cùng Lục Thanh Việt gật đầu chào hỏi.
Lục soái, không phải Thanh Việt!
Một năm nay, mặc dù Bạch Phi Tuyết cùng Lục Thanh Việt không có chặt đứt liên hệ, nhưng rõ ràng cũng không thể tiến thêm một bước nữa.
"Bạch tiểu thư cảm thấy bộ này đẹp sao?" Hoàng Yêu buông cánh tay Lục Thanh Việt ra, cầm lấy chiếc váy màu trắng, dùng tay xoa, cuộc đối thoại thực bình thường, nhưng không khí giữa hai nữ nhân gợn sóng không thua kém gì so với khí thế lãnh lăng* trên người Lục Thanh Việt.
*lãnh lăng: tản băng lạnh lẽo
"Trông rất thích hợp với Mục tiểu thư." Bạch Phi Tuyết nhìn chiếc vấy màu trắng, mặt trên may theo kiểu áo sơ mi phía dưới là làn váy, kiểu dáng rất đơn giản.
"Nhưng ta lại cảm thấy cái váy này thích hợp với Bạch tiểu thư hơn." Hoàng Yêu từ trên giá áo gỡ xuống chiếc váy kêu người phục vụ tính tiền, đem túi đưa vào tay Bạch Phi Tuyết: "Hy vọng đến lúc ta cùng Thanh Việt kết hôn, Bạch tiểu thư nhớ đến chúc phúc cho bọn ta nhé."
Kết hôn!?
Bạch Phi Tuyết ngẩn người, nhìn về phía Lục Thanh Việt, lại thấy ánh mắt Lục Thanh Việt chỉ chứa mỗi bóng hình Hoàng Yêu, lòng Bạch Phi Tuyết trầm xuống.
Tâm Lục Thanh Việt thật sự không ở trên người nàng, nhiệm vụ kia của nàng thì sao?
Bạch Phi Tuyết không thể nói rõ tâm tình bây giờ của nàng là gì, thất vọng, mất mát, tiếc nuối, còn có chút nhàn nhạt không vui.
Nàng vốn định tiếp cận Lục Thanh Việt, lấy được tín nhiệm của hắn, sau đó đem việc cơ mật của Bắc Dương nắm trong tay, hết thảy đều dựa theo kế hoạch mà tiến hành.
Nhưng tất cả mọi việc đều bị Mục Vân Kiều phá hủy. Đáy mắt Bạch Phi Tuyết hiện lên một tia lạnh lẽo chết chóc nhưng mau chóng bị nàng che dấu đi.
"Đinh! Bạch Phi Tuyết sinh ra sát ý đối với ngài." Hệ thống phát ra cảnh cáo.
Đôi mắt Hoàng Yêu chợt lóe, cười càng vui vẻ.
Sát ý, đây cũng là một loại cảm xúc cực đoan.
"Bạch tiểu thư, đây là thiệp mời hôn lễ, hy vọng ngươi sẽ đến tham dự." thời điểm Hoàng Yêu đưa thiệp mời, nàng ghé sát bên tai Bạch Phi Tuyết nhỏ giọng nói thầm: "Không chỉ có nhiệm vụ, mà ngay cả việc câu dẫn nam nhân cũng bại dưới tay ta, tư vị chắc hẳn không dễ chịu đi!"
Nói xong, Hoàng Yêu che miệng thấp thấp cười, trên khuôn mặt xinh đẹp là ý cười hồn nhiên. Giống như vì Bạch Phi Tuyết đáp ứng tham dự hôn lễ nên nàng mới vui vẻ như vậy. Ít nhất, ở trong mắt Lục Thanh Việt là cái dạng này.
"Đi thôi." Hoàng Yêu không cho Bạch Phi Tuyết cơ hội cự tuyệt, kéo tay Lục Thanh Việt rời đi.
"Chúc mừng, đạt được 5 giờ ma lực." Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên.
"Ma nữ đại đại, ngài đã thành công trong việc khiến cho Bạch Phi Tuyết phải chú ý đến." Nháo Nháo cười nói.
Đương nhiên, là chú ý đến việc diệt trừ nàng.
"Rất tốt." Hoàng Yêu gật đầu, trong mắt là ý cười không rõ hàm ý.
-
Một tháng nói dài nhưng thật ra rất mau liền đến, Lục Thanh Việt đã sớm chuẩn bị hôn lễ thỏa đáng.
Hôm nay, phủ đại soái khách khứa tụ tập đông vui, các nhân vật có uy tín danh dự ở phương bắc đều có thể tìm được tại nơi này. Hoàng Yêu đứng ở trên lan can lầu ba đi xuống, trên vai bị một đôi tay ôm lấy.
"Chuẩn bị tốt chưa?" Thanh âm nam nhân mang theo một tia hài hước cùng chờ mong.
"Tùy thời phát huy." Hoàng Yêu đã được trang điểm thật xinh đẹp. Cũng không nhắm vào người nào, vươn tay làm một tướng thủ thế đối với đám người phía dưới.
Bên kia, Bạch Phi Tuyết bưng lên một chén rượu trên khay người hầu đang cầm. Trao đổi ánh mắt cùng người hầu, trong lòng hiểu rõ mà không nói ra. Nàng nhìn cặp đôi trên lầu, cười có chút quỷ dị.
Danh sách chương