Editor: Vy Vy

Lâm Tuyết Bình nhìn "con gái" mình nuôi dưỡng mười mấy năm, trong lòng tràn ra một cổ tự hào của người làm mẹ.

"Không tồi." Nhìn Hoàng Yêu đeo vòng cổ thủy tinh kia, Lâm Tuyết Bình gật đầu khen.

"Cảm ơn mẹ, con sẽ cùng Cẩn Ngôn ở chung thật tốt." Hoàng Yêu biết hiện tại Hạ thị xuất hiện khủng hoảng kinh tế, cần Tần gia hỗ trợ tài chính.

Nguyên chủ vẫn luôn cho rằng mình chỉ là một công cụ liên hôn. Sự thật không phải như vậy, khi Lâm Tuyết Bình chọn trúng Tần thiếu gia trong đám công tử nhà hào môn kia, là đứng ở góc độ của một nữ nhân mà suy xét.

Tần Cẩn Ngôn tuy rằng tính cách tiểu hài tử ấu trĩ, nhưng hắn là người đơn thuần, chỉ cần nhận định một người liền đối xử với người đó thật tốt.

Trên cơ sở liên hôn, Lâm Tuyết Bình vẫn vì Hạ Vô Ưu mà suy xét đại sự chung thân.

Hoàng Yêu có ấn tượng không tồi với Lâm Tuyết Bình, một mình gánh cả một công ty lớn, còn đem con gái riêng của chồng nuôi lớn, nội tâm nữ nhân cường đại đáng giá để Hoàng Yêu xem trọng liếc mắt nhìn một cái.

Lâm Tuyết Bình không nghĩ cô sẽ ngoan như vậy. Vui mừng nhìn Hoàng Yêu, tuy rằng là con gái riêng, nhưng Lâm Tuyết Bình bồi dưỡng cô cũng không kém các thiên kim hào môn khác.

"Ngươi có thể nghĩ như vậy liền tốt rồi." Lâm Tuyết Bình khó mà có thể mỉm cười một cái như vậy.

"Mẹ, con là con gái Hạ gia, là một thành viên trong nhà, phải làm việc giúp ích cho nhà. Huống hồ, con tin tưởng ánh mắt của mẹ." Hoàng Yêu nhìn Lâm Tuyết Bình, tràn đầy tín nhiệm cùng ỷ lại. Trong lòng Lâm Tuyết Bình mềm nhũn, vươn tay xoa đầu cô, gật gật đầu.

"Ma nữ đại đại, giá trị hảo cảm của Lâm Tuyết Bình +20, tổng cộng 70." Một lần liền tăng thêm 20 điểm hảo cảm, Nháo Nháo hiển nhiên rất hưng phấn.

Kỳ thật vốn dĩ cảm tình Lâm Tuyết Bình dành cho Hạ Vô Ưu rất phức tạp. Nếu không phải ngại cái gai mang tên con gái riêng này, hơn nữa Hạ Vô Ưu đối Lâm Tuyết Bình lại kính sợ không dám chủ động thân mật thì hảo cảm Lâm Tuyết Bình dành cho Hạ Vô Ưu sẽ càng nhiều hơn nữa.

Hai mẹ con trang điểm tốt, trong đó Hoàng Yêu chủ động giúp Lâm Tuyết Bình lựa chọn quần áo, làm mối quan hệ của hai người kéo gần hơn không ít. Thời điểm ra cửa, Lâm Tuyết Bình cũng không có làm khuôn mặt lo lắng buồn rầu với Hoàng Yêu.

Tần gia nhiệt tình tiếp đãi hai mẹ con. Nhưng Tần Cẩn Ngôn lại một bộ dáng không tình nguyện, thừa dịp gia trưởng không chú ý trừng mắt nhìn Hoàng Yêu.

Hoàng Yêu thu mắt nhìn hắn một cái sau đó trực tiếp bỏ qua. Quả nhiên, Tần Cẩn Ngôn đúng là một đại hài tử, xem ra hắn còn nhớ rõ cuộc gặp mặt không thoải mái lần trước.

Không thể phủ nhận, Lâm Tuyết Bình đối với Hạ Vô Ưu con gái của Nữ Chân không tồi. Tần Cẩn Ngôn thân cao 1 mét 8 mấy, lớn lên soái khí như ánh mặt trời, lại là người thừa kế duy nhất của Tần gia, đúng là một người chồng khó kiếm được.

Hai nhà hàn huyên nửa ngày, rốt cuộc bắt đầu đi vào vẫn đề chính, bàn bạc về hôn sự của hai người.

Vẫn luôn giương mắt nhìn, Tần Cẩn Ngôn nhịn không được nữa nói ra tiếng: "Ba mẹ, con không muốn cùng Hạ Vô Ưu kết hôn, con không thích cô ta."

Tần Cẩn Ngôn trực tiếp biểu đạt sự không hài lòng của mình đối với cuộc hôn nhân này.

Bầu không khí trong lúc nhất thời trở nên xấu hổ, cha Tần trừng mắt nhìn Tần Cẩn Ngôn một cái: "Vô Ưu là con dâu mà ta và mẹ con xem trọng, cuộc hôn sự này đã được định đoạt rồi."

"Đúng vậy, Cẩn Ngôn. Chúng ta nhìn Vô Ưu từ nhỏ lớn lên, đa tài đa nghệ người lại xinh đẹp. Các con ở chung một đoạn thời gian sẽ tốt thôi." Mẹ Tần lên tiếng kéo tay Tần Cẩn Ngôn, không ngừng ra hiệu bằng mắt cho hắn.

"Đúng vậy, Cẩn Ngôn. Hai con ở chung lâu sẽ thấy tốt thôi. Vô Ưu nhà chúng ta đã làm thủ tục chuyển trường xong rồi. Chuyển tới trường của con, ngày mai con cần phải giúp dì chiếu cố con bé thật tốt a." Lâm Tuyết Bình cười nói.

Hoàng Yêu ngồi ở một bên lẳng lặng nhìn, không nói gì.

Nháo Nháo cảm thấy phía sau lưng chợt lạnh. Nghĩ đến thế giới trước Lục Thanh Việt cũng không muốn đính hôn giống vậy. Sau đó, không có sau đó nữa.

Lịch sử kinh người tái diễn a, lần này Hoàng Yêu lại thành " vị hôn thê bị ghét bỏ ".

Nhưng lấy tính cách thích mang thù của Hoàng Yêu tới xem. Kết cục của Tần Cẩn Ngôn này thật khó để nói. Nháo Nháo vui sướng khi người gặp họa, hoàn toàn không thấy được ánh mắt Hoàng Yêu đã trở nên sâu thẳm.

- --------------------------

Lì xì, lì xì, lì xì! 3 ngày nay editor nghiện lì xì cho đọc giải ~. 😘😘

Hết mùng 3, Vy lại tiếp tục làm con lười a.・・・ ~( ̄∀ ̄~)

Còn Ngưu, còn Ngưu thì sao?ヽ(゚〇゚)ノ

Ngưu sẽ quy ẩn giang hồ nha. ┬┴┬┴┤ω・)ノ・・・

Vậy đó, các độc giả lại phải đặt sẵn dép chờ gặp lại Hoàng Yêu tỉ tỉ nữa rồi
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện