Edit: Vy Vy
Beta: LyLy
"Hạ Vô Ưu, cô đang cười cái gì vậy?" Tần Cẩn Ngôn tức muốn dậm chân. Đoạt lấy di động của Hoàng Yêu, nhìn nội dung bên trong mà ngây dại.
"Khốn nạn! Là ai viết ra thứ này chứ?" Tần Cẩn Ngôn gắt gao nhìn chằm chằm di động.
Nam Vô Quyết phát hiện chuyện không đúng, cũng mở di động của mình lên, khuôn mặt dần trầm xuống.
"Đừng lo lắng, việc này tôi sẽ xử lý." Nam Vô Quyết cất di động, xoa xoa đầu Hoàng Yêu, trấn an nói.
"Tôi mới là hôn phu của cô ấy, không cần cậu lo." Tần Cẩn Ngôn bất mãn nói, một bên ôm lấy bả vai Hoàng Yêu: "Yên tâm, chuyện này bổn thiếu gia sẽ lấy lại công đạo cho cậu nhanh thôi."
Hoàng Yêu cười cười, không tỏ ý kiến. Thâm ý trong mắt có lẽ chỉ có chính cô mới có thể hiểu được.
Chuyện này ở trên mạng xào xáo đến càng ngày càng hăng, thậm chí ảnh hưởng đến cổ phiếu Hạ gia, Tần gia cũng bị liên lụy theo.
"Vô Ưu, buổi tối cùng mẹ đến Tần gia một chuyến." Lâm Tuyết Bình lo lắng nhìn con gái, an ủi nói: "Chuyện này con đừng sợ, mẹ sẽ xử lý tốt."
"Mẹ, con biết là ai làm, cũng đã có biện pháp xử lý rồi. Có lẽ chuyện này còn có thể giúp Hạ thị chuyển bại thành thắng đó." Hoàng Yêu cười thần bí.
"Vậy sao? Con có biện pháp rồi sao?" Lâm Tuyết Bình nghi hoặc hỏi.
"Đúng vậy, chuyện này mẹ hãy chờ xem. Tần gia muốn từ hôn, vậy thì nghe theo họ đi." Hoàng Yêu đặt đồ trang điểm xuống, sửa sang lại quần áo, ôm lấy cánh tay Lâm Tuyết Bình bước ra khỏi cửa. Tư thái kia giống như một tướng quân sắp thắng trận.
-
Cha mẹ Tần và Tần Cẩn Ngôn đã ngồi nói chuyện với nhau một lúc trước khi mẹ con Hoàng Yêu tới.
"Ba mẹ, con không đồng ý." Tần Cẩn Ngôn cường ngạnh cắt ngang lời đàm luận của cha mẹ về việc giải trừ hôn ước.
"Chuyện này không phải do con làm chủ. Thanh danh Hạ Vô Ưu quá kém, đã nghiêm trọng đến mức ảnh hưởng danh dự của Tần gia chúng ta trong mắt người ngoài. Vì vậy, cô con dâu kia cha và mẹ con cũng sẽ không đồng ý. Qua mấy ngày nữa, con gái của Vương tổng sẽ từ nước ngoài trở về, ba mẹ đã an bài cho con hết rồi."
"Ba mẹ, từ nhỏ đến lớn cuộc sống của con đều do ba mẹ an bài tất cả. Học cái gì làm cái gì, ngay cả hôn nhân cũng không thể tự làm chủ. Rốt cuộc con là con của ba mẹ hay là con rối của hai người?" Tần Cẩn Ngôn đứng lên, quật cường nhìn cha mẹ Tần.
"Ba, ba luôn chê con không hiểu chuyện. Không quản lý nổi xí nghiệp Tần gia. Vậy sao ba không nghĩ tới, con chuyện gì đều nghe theo ba, bị ba khống chế trong tay. Con còn có cơ hội rèn luyện hay sao?" Tần Cẩn Ngôn lần đầu tiên nói ra ý nghĩ của mình, làm cha mẹ Tần sợ ngây người.
"Lúc trước con không thích Hạ Vô Ưu, là hai người mạnh mẽ ép buộc con đính hôn. Hiện tại con thích cô ấy rồi, hai người lại muốn con giải trừ hôn ước. Hai người xem cảm tình của con là rác rưởi muốn lấy thì lấy, không muốn thì vứt đi sao?" Tần Cẩn Ngôn suy sụp lui về phía sau một bước, thất vọng nhìn cha mẹ: "Nếu hai người cứ ép con như vậy thì cứ coi như không có đứa con trai này đi!"
"Nghịch tử!" Tần phụ hét lớn một tiếng.
"Thưa ông bà chủ, bà Hạ và Hạ tiểu thư tới rồi."
Lời nói của người hầu đúng lúc đánh gãy bầu không khí giương cung bạt kiếm giữa hai cha con.
"Bà Hạ." Mẹ Tần miễn cưỡng vui vẻ đón tiếp, có chút xin lỗi cười cười: "Hôm nay gọi hai người tới là muốn nói chuyện về sự kiện lần trước mà hai người đã yêu cầu."
"Hủy bỏ hôn ước đi, tôi cùng ba Cẩn Ngôn đồng ý." Mẹ Tần mạnh mẽ lôi kéo Tần Cẩn Ngôn, giành trước nói ra những lời này.
"Sự việc trên mạng Tần gia chúng tôi cũng sẽ cho các vị một lời giải thích." Cha Tần nói.
"Không cần, vừa lúc hôm nay tôi cùng con gái tới chính là muốn nói chuyện từ hôn. Hy vọng từ nay về sau, quý công tử có thể cùng Vô Ưu nhà tôi cách xa nhau ra. Miễn cho người ngoài lại hiểu lầm con gái tôi thành tiểu tam." Lâm Tuyết Bình rất là cường thế cự tuyệt, lạnh mặt nói. Khí thế không thua cha mẹ Tần.
"Không quấy rầy nữa, tạm biệt." Lâm Tuyết Bình nhìn Tần Cẩn Ngôn, thấy vẻ sốt ruột cùng không mong muốn trong mắt cậu ta thì cười cười, Hoàng Yêu từ lúc tiến vào cũng chưa từng nói tiếng nào bị bà cầm tay rời đi.
- ----------------
Đăng: 02/08/2019
Chúc mừng các độc giả đã có người đoán trúng rồi nha!
Ta nói thật, thấy vài độc giả đáng yêu đoán đoán sao mà đoán tới tận ngày 28/8 luôn, ta cảm thấy không lẽ mình tàn nhẫn để độc giả đợi đến mức các nàng phỏng đoán xa như vậy sao?
Ui, ta cũng thấy ta sai quá mà. Mà, dù sao cũng có bạn đoán trúng, vậy nên ta thực hiện lời hứa. Hai chương nhé.
À, dạo này ta bận chạy tới chạy lui đi học thêm, nên đăng chương có chút sớm. Các nàng có cmt thì có lẽ tối nay ta không rep lại được, nhưng tối mai ta sẽ rep a~ 🤭🤭
Độc giả tối an nha, ta đi học đây, đọc truyện vui sướng nhé. Bye bye~ 😘😘
Beta: LyLy
"Hạ Vô Ưu, cô đang cười cái gì vậy?" Tần Cẩn Ngôn tức muốn dậm chân. Đoạt lấy di động của Hoàng Yêu, nhìn nội dung bên trong mà ngây dại.
"Khốn nạn! Là ai viết ra thứ này chứ?" Tần Cẩn Ngôn gắt gao nhìn chằm chằm di động.
Nam Vô Quyết phát hiện chuyện không đúng, cũng mở di động của mình lên, khuôn mặt dần trầm xuống.
"Đừng lo lắng, việc này tôi sẽ xử lý." Nam Vô Quyết cất di động, xoa xoa đầu Hoàng Yêu, trấn an nói.
"Tôi mới là hôn phu của cô ấy, không cần cậu lo." Tần Cẩn Ngôn bất mãn nói, một bên ôm lấy bả vai Hoàng Yêu: "Yên tâm, chuyện này bổn thiếu gia sẽ lấy lại công đạo cho cậu nhanh thôi."
Hoàng Yêu cười cười, không tỏ ý kiến. Thâm ý trong mắt có lẽ chỉ có chính cô mới có thể hiểu được.
Chuyện này ở trên mạng xào xáo đến càng ngày càng hăng, thậm chí ảnh hưởng đến cổ phiếu Hạ gia, Tần gia cũng bị liên lụy theo.
"Vô Ưu, buổi tối cùng mẹ đến Tần gia một chuyến." Lâm Tuyết Bình lo lắng nhìn con gái, an ủi nói: "Chuyện này con đừng sợ, mẹ sẽ xử lý tốt."
"Mẹ, con biết là ai làm, cũng đã có biện pháp xử lý rồi. Có lẽ chuyện này còn có thể giúp Hạ thị chuyển bại thành thắng đó." Hoàng Yêu cười thần bí.
"Vậy sao? Con có biện pháp rồi sao?" Lâm Tuyết Bình nghi hoặc hỏi.
"Đúng vậy, chuyện này mẹ hãy chờ xem. Tần gia muốn từ hôn, vậy thì nghe theo họ đi." Hoàng Yêu đặt đồ trang điểm xuống, sửa sang lại quần áo, ôm lấy cánh tay Lâm Tuyết Bình bước ra khỏi cửa. Tư thái kia giống như một tướng quân sắp thắng trận.
-
Cha mẹ Tần và Tần Cẩn Ngôn đã ngồi nói chuyện với nhau một lúc trước khi mẹ con Hoàng Yêu tới.
"Ba mẹ, con không đồng ý." Tần Cẩn Ngôn cường ngạnh cắt ngang lời đàm luận của cha mẹ về việc giải trừ hôn ước.
"Chuyện này không phải do con làm chủ. Thanh danh Hạ Vô Ưu quá kém, đã nghiêm trọng đến mức ảnh hưởng danh dự của Tần gia chúng ta trong mắt người ngoài. Vì vậy, cô con dâu kia cha và mẹ con cũng sẽ không đồng ý. Qua mấy ngày nữa, con gái của Vương tổng sẽ từ nước ngoài trở về, ba mẹ đã an bài cho con hết rồi."
"Ba mẹ, từ nhỏ đến lớn cuộc sống của con đều do ba mẹ an bài tất cả. Học cái gì làm cái gì, ngay cả hôn nhân cũng không thể tự làm chủ. Rốt cuộc con là con của ba mẹ hay là con rối của hai người?" Tần Cẩn Ngôn đứng lên, quật cường nhìn cha mẹ Tần.
"Ba, ba luôn chê con không hiểu chuyện. Không quản lý nổi xí nghiệp Tần gia. Vậy sao ba không nghĩ tới, con chuyện gì đều nghe theo ba, bị ba khống chế trong tay. Con còn có cơ hội rèn luyện hay sao?" Tần Cẩn Ngôn lần đầu tiên nói ra ý nghĩ của mình, làm cha mẹ Tần sợ ngây người.
"Lúc trước con không thích Hạ Vô Ưu, là hai người mạnh mẽ ép buộc con đính hôn. Hiện tại con thích cô ấy rồi, hai người lại muốn con giải trừ hôn ước. Hai người xem cảm tình của con là rác rưởi muốn lấy thì lấy, không muốn thì vứt đi sao?" Tần Cẩn Ngôn suy sụp lui về phía sau một bước, thất vọng nhìn cha mẹ: "Nếu hai người cứ ép con như vậy thì cứ coi như không có đứa con trai này đi!"
"Nghịch tử!" Tần phụ hét lớn một tiếng.
"Thưa ông bà chủ, bà Hạ và Hạ tiểu thư tới rồi."
Lời nói của người hầu đúng lúc đánh gãy bầu không khí giương cung bạt kiếm giữa hai cha con.
"Bà Hạ." Mẹ Tần miễn cưỡng vui vẻ đón tiếp, có chút xin lỗi cười cười: "Hôm nay gọi hai người tới là muốn nói chuyện về sự kiện lần trước mà hai người đã yêu cầu."
"Hủy bỏ hôn ước đi, tôi cùng ba Cẩn Ngôn đồng ý." Mẹ Tần mạnh mẽ lôi kéo Tần Cẩn Ngôn, giành trước nói ra những lời này.
"Sự việc trên mạng Tần gia chúng tôi cũng sẽ cho các vị một lời giải thích." Cha Tần nói.
"Không cần, vừa lúc hôm nay tôi cùng con gái tới chính là muốn nói chuyện từ hôn. Hy vọng từ nay về sau, quý công tử có thể cùng Vô Ưu nhà tôi cách xa nhau ra. Miễn cho người ngoài lại hiểu lầm con gái tôi thành tiểu tam." Lâm Tuyết Bình rất là cường thế cự tuyệt, lạnh mặt nói. Khí thế không thua cha mẹ Tần.
"Không quấy rầy nữa, tạm biệt." Lâm Tuyết Bình nhìn Tần Cẩn Ngôn, thấy vẻ sốt ruột cùng không mong muốn trong mắt cậu ta thì cười cười, Hoàng Yêu từ lúc tiến vào cũng chưa từng nói tiếng nào bị bà cầm tay rời đi.
- ----------------
Đăng: 02/08/2019
Chúc mừng các độc giả đã có người đoán trúng rồi nha!
Ta nói thật, thấy vài độc giả đáng yêu đoán đoán sao mà đoán tới tận ngày 28/8 luôn, ta cảm thấy không lẽ mình tàn nhẫn để độc giả đợi đến mức các nàng phỏng đoán xa như vậy sao?
Ui, ta cũng thấy ta sai quá mà. Mà, dù sao cũng có bạn đoán trúng, vậy nên ta thực hiện lời hứa. Hai chương nhé.
À, dạo này ta bận chạy tới chạy lui đi học thêm, nên đăng chương có chút sớm. Các nàng có cmt thì có lẽ tối nay ta không rep lại được, nhưng tối mai ta sẽ rep a~ 🤭🤭
Độc giả tối an nha, ta đi học đây, đọc truyện vui sướng nhé. Bye bye~ 😘😘
Danh sách chương