Edit: June
Beta: Ly Ly
Hoàng Yêu nhìn Đại thái thái quỳ gối dưới chân mặt lộ vẻ chịu nhục, trong lòng liền vui sướng, sự vui sướng này có của chính nàng, cũng có của Đỗ Nhã Huyên. Nguyên cốt truyện Đỗ Nhã Huyên bởi vì khiếp sợ, ủy khuất nên không tới đại đường hưởng kính trà, tên cũng không được ghi vào gia phả.
"Ai nha!" Hoàng Yêu vừa nhận được chén trà, tay run lên, nguyên một ly trà bắn hết lên cả người Đại thái thái.
"Con dâu cả à, thật ngại quá, ta người già rồi, tay chân không nhanh nhẹn nữa" Hoàng Yêu thản nhiên nói dối, nhưng ở đây không người nào dám nhảy ra chỉ trích, lấy bối phận hiện tại của nàng, lại còn không phải là "già" hay sao.
Cả khuôn mặt Đại thái thái đều chuyển thành màu gan heo, thời điểm quản sự ma ma bên người Đại thái thái đỡ lấy nàng liền kéo kéo tay áo nàng, ý bảo nàng đừng hành động theo cảm tính.
Đại thái thái thật vất vả bình phục tâm tình, miễn cưỡng cười một cái: "Không có việc gì nương, người tuổi lớn nên nghỉ ngơi nhiều hơn, có muốn ăn cái gì liền nói cho con dâu nhé."
Đại thái thái không hổ là đương gia chủ mẫu, âm thầm nhắc nhở Hoàng Yêu quyền đương gia nằm ở trong tay nàng.
Hoàng Yêu cười cười, đỡ lấy cái trán: "Đúng vậy, ta hai ngày nay tinh thần chán nản, thân mình có chút mệt mỏi."
Nhị thái thái, Tam thái thái thấy thế, tuy không biết Hoàng Yêu có ý tứ gì, nhưng xem nàng cùng Đại thái thái đấu cũng thấy vui mừng, chạy nhanh đến hát đệm: "Nương, có muốn mời đại phu đến hay không?"
"Ừm." Hoàng Yêu đồng ý, làm mọi người có chút kinh ngạc.
Chẳng lẽ nàng giả bệnh không sợ bị lật tẩy? - ----
Lâm phủ lão phu nhân bị bệnh.
Ngay sau khi được con dâu kính trà liền bị bệnh liệt giường, nghe nói là Đại thái thái bất mãn việc con dâu biến thành mẹ chồng, nói năng có chút nặng lời, khiến lão phu nhân tức giận.
Đại thái thái sau khi nghe được lời đồn đãi đó, tức đến ném vỡ chén trà.
"Thái thái, đừng nóng giận, không nghĩ tới nha đầu kia thật sự bị bệnh." Quản sự ma ma bên người Đại thái thái là vú nuôi của nàng ta, khi nói chuyện cũng có chút tùy ý.
"Chỉ là một tiểu nha đầu cũng dám cùng ta nhăn mặt." Đại thái thái hừ lạnh một tiếng.
"Dù là tiểu nha đầu thì hiện tại cũng đứng đắn là mẹ chồng của nàng." Một nam nhân trung niên khuôn mặt trầm trầm từ bên ngoài tiến vào.
"Lão gia." Thấy nam nhân trung niên, Đại thái thái tiến lên đón.
"Nay sự việc đều truyền tới tận tiền viện rồi, việc này cũng là Hạo Nhiên có lỗi với nha đầu kia, hiện tại nha đầu kia nhập gia phả, chân chân chính chính trở thành mẹ chúng ta, dù cho nàng có không vui, thì dù làm bộ cũng phải làm cho trót cho ta. Nàng nhìn hiện tại xem, mặc kệ nàng không làm gì, người ngoài cũng sẽ nói là nàng có làm." Đại lão gia thấm thía nói.
Đại thái thái vừa nghe, nháy mắt liền rõ ràng.
Trước là nàng bị phẫn nộ che mờ mắt, liền không nghĩ tới cái này.
Dù cho Lâm phủ cố che đậy như thế nào, người ngoài cũng biết Đỗ Nhã Huyên là con dâu hỏi về cho con trai nàng. Bởi vì con trai nàng đào hôn mà biến thành mẹ chồng của nàng, Đỗ Nhã Huyên tuổi còn nhỏ sau ngày tân hôn hôm sau liền ngã bệnh, lại còn là thời điểm kính trà, dù nàng có lý cũng trở nên vô lý.
"Hay cho một cái nha đầu giảo hoạt." Đại thái thái oán hận nói.
Ngày đầu tiên liền không cho nàng mặt mũi, còn dám tính kế nàng.
"Lão gia, chúng ta chẳng lẽ phải trơ mắt nhìn một tiểu nha đầu đè đầu cưỡi cổ hay sao?" Đại thái thái không cam lòng hỏi.
"Nàng ta dù lăn lộn ra sao, cũng chỉ là một nha đầu, hiện tại cha còn sống nàng ta còn có người chống lưng cho, nếu là......." Đại lão gia híp híp mắt, cùng Đại thái thái nhìn nhau cười: "Kiên nhẫn một chút, hậu viện còn không phải đều ở trong tay nàng sao? Dù sang nàng ta cũng không tạo ra được sóng gió gì."
"Lão gia nói đúng." Nghe Đại lão gia nói xong, Đại thái thái trong lòng dễ chịu hơn nhiều.
"Đúng rồi, Hạo Nhiên đã tìm thấy chưa?" Đại lão gia hỏi.
Nhắc tới con trai, Đại thái thái liền rất bất đắc dĩ, đối với con trai vừa yêu vừa hận. Thời điểm nàng mới vừa tiến vào Lâm phủ liền liên tiếp sinh hai người con gái, Lâm Hạo Nhiên được sinh ra đối với Đại thái thái không khác gì cọng rơm cứu mạng, cho nên từ nhỏ đến lớn, Đại thái thái đều thực chiều chuộng thương yêu đứa con trai này.
Nhưng hiện tại, Lâm Hạo Nhiên cư nhiên chỉ vì một nữ tử thanh lâu mà đào hôn, chuyện này nàng vô luận thế nào cũng không dám nói cho Đại lão gia biết, chỉ nói: "Còn chưa tìm thấy đâu!"
Beta: Ly Ly
Hoàng Yêu nhìn Đại thái thái quỳ gối dưới chân mặt lộ vẻ chịu nhục, trong lòng liền vui sướng, sự vui sướng này có của chính nàng, cũng có của Đỗ Nhã Huyên. Nguyên cốt truyện Đỗ Nhã Huyên bởi vì khiếp sợ, ủy khuất nên không tới đại đường hưởng kính trà, tên cũng không được ghi vào gia phả.
"Ai nha!" Hoàng Yêu vừa nhận được chén trà, tay run lên, nguyên một ly trà bắn hết lên cả người Đại thái thái.
"Con dâu cả à, thật ngại quá, ta người già rồi, tay chân không nhanh nhẹn nữa" Hoàng Yêu thản nhiên nói dối, nhưng ở đây không người nào dám nhảy ra chỉ trích, lấy bối phận hiện tại của nàng, lại còn không phải là "già" hay sao.
Cả khuôn mặt Đại thái thái đều chuyển thành màu gan heo, thời điểm quản sự ma ma bên người Đại thái thái đỡ lấy nàng liền kéo kéo tay áo nàng, ý bảo nàng đừng hành động theo cảm tính.
Đại thái thái thật vất vả bình phục tâm tình, miễn cưỡng cười một cái: "Không có việc gì nương, người tuổi lớn nên nghỉ ngơi nhiều hơn, có muốn ăn cái gì liền nói cho con dâu nhé."
Đại thái thái không hổ là đương gia chủ mẫu, âm thầm nhắc nhở Hoàng Yêu quyền đương gia nằm ở trong tay nàng.
Hoàng Yêu cười cười, đỡ lấy cái trán: "Đúng vậy, ta hai ngày nay tinh thần chán nản, thân mình có chút mệt mỏi."
Nhị thái thái, Tam thái thái thấy thế, tuy không biết Hoàng Yêu có ý tứ gì, nhưng xem nàng cùng Đại thái thái đấu cũng thấy vui mừng, chạy nhanh đến hát đệm: "Nương, có muốn mời đại phu đến hay không?"
"Ừm." Hoàng Yêu đồng ý, làm mọi người có chút kinh ngạc.
Chẳng lẽ nàng giả bệnh không sợ bị lật tẩy? - ----
Lâm phủ lão phu nhân bị bệnh.
Ngay sau khi được con dâu kính trà liền bị bệnh liệt giường, nghe nói là Đại thái thái bất mãn việc con dâu biến thành mẹ chồng, nói năng có chút nặng lời, khiến lão phu nhân tức giận.
Đại thái thái sau khi nghe được lời đồn đãi đó, tức đến ném vỡ chén trà.
"Thái thái, đừng nóng giận, không nghĩ tới nha đầu kia thật sự bị bệnh." Quản sự ma ma bên người Đại thái thái là vú nuôi của nàng ta, khi nói chuyện cũng có chút tùy ý.
"Chỉ là một tiểu nha đầu cũng dám cùng ta nhăn mặt." Đại thái thái hừ lạnh một tiếng.
"Dù là tiểu nha đầu thì hiện tại cũng đứng đắn là mẹ chồng của nàng." Một nam nhân trung niên khuôn mặt trầm trầm từ bên ngoài tiến vào.
"Lão gia." Thấy nam nhân trung niên, Đại thái thái tiến lên đón.
"Nay sự việc đều truyền tới tận tiền viện rồi, việc này cũng là Hạo Nhiên có lỗi với nha đầu kia, hiện tại nha đầu kia nhập gia phả, chân chân chính chính trở thành mẹ chúng ta, dù cho nàng có không vui, thì dù làm bộ cũng phải làm cho trót cho ta. Nàng nhìn hiện tại xem, mặc kệ nàng không làm gì, người ngoài cũng sẽ nói là nàng có làm." Đại lão gia thấm thía nói.
Đại thái thái vừa nghe, nháy mắt liền rõ ràng.
Trước là nàng bị phẫn nộ che mờ mắt, liền không nghĩ tới cái này.
Dù cho Lâm phủ cố che đậy như thế nào, người ngoài cũng biết Đỗ Nhã Huyên là con dâu hỏi về cho con trai nàng. Bởi vì con trai nàng đào hôn mà biến thành mẹ chồng của nàng, Đỗ Nhã Huyên tuổi còn nhỏ sau ngày tân hôn hôm sau liền ngã bệnh, lại còn là thời điểm kính trà, dù nàng có lý cũng trở nên vô lý.
"Hay cho một cái nha đầu giảo hoạt." Đại thái thái oán hận nói.
Ngày đầu tiên liền không cho nàng mặt mũi, còn dám tính kế nàng.
"Lão gia, chúng ta chẳng lẽ phải trơ mắt nhìn một tiểu nha đầu đè đầu cưỡi cổ hay sao?" Đại thái thái không cam lòng hỏi.
"Nàng ta dù lăn lộn ra sao, cũng chỉ là một nha đầu, hiện tại cha còn sống nàng ta còn có người chống lưng cho, nếu là......." Đại lão gia híp híp mắt, cùng Đại thái thái nhìn nhau cười: "Kiên nhẫn một chút, hậu viện còn không phải đều ở trong tay nàng sao? Dù sang nàng ta cũng không tạo ra được sóng gió gì."
"Lão gia nói đúng." Nghe Đại lão gia nói xong, Đại thái thái trong lòng dễ chịu hơn nhiều.
"Đúng rồi, Hạo Nhiên đã tìm thấy chưa?" Đại lão gia hỏi.
Nhắc tới con trai, Đại thái thái liền rất bất đắc dĩ, đối với con trai vừa yêu vừa hận. Thời điểm nàng mới vừa tiến vào Lâm phủ liền liên tiếp sinh hai người con gái, Lâm Hạo Nhiên được sinh ra đối với Đại thái thái không khác gì cọng rơm cứu mạng, cho nên từ nhỏ đến lớn, Đại thái thái đều thực chiều chuộng thương yêu đứa con trai này.
Nhưng hiện tại, Lâm Hạo Nhiên cư nhiên chỉ vì một nữ tử thanh lâu mà đào hôn, chuyện này nàng vô luận thế nào cũng không dám nói cho Đại lão gia biết, chỉ nói: "Còn chưa tìm thấy đâu!"
Danh sách chương