Edit: June
Beta: Ly Ly
Lâm lão gia tử đã đồng ý, nhưng Lâm Hạo Nhiên không muốn như thế, ở trong lòng hắn Khuynh Thành cô nương chính là nữ thần, không thể xâm phạm.
Làm thông phòng quả thực vũ nhục nữ thần của hắn.
Huống chi không biết Lâm Hạo Nhiên nghe được tin tức từ đâu, biết là Hoàng Yêu ra chủ ý, trong lòng hỏa khí liền bốc lên, lập tức tới tìm Hoàng Yêu.
Thời điểm Lâm Hạo Nhiên đến, Hoàng Yêu đang tưới tắm cho hoa cỏ ở trong viện, Lâm lão thái gia trồng trong viện rất nhiều hoa hoa cỏ cỏ, thời điểm Hoàng Yêu nhàm chán sẽ ra chăm sóc.
"Lão phu nhân, tôn thiếu gia* tới." Lâm ma ma vừa dứt câu, một nam tử tuấn tú mặc trang phục màu xanh liền vọt vào.
*Thiếu gia: con trai trong nhà, Tôn thiếu gia: cháu trai.
"Đỗ Nhã Huyên, ngươi ra đây cho ta." Lâm Hạo Nhiên vừa vào cửa liền hướng về phía cửa phòng hét lên.
"Tôn thiếu gia." Lâm ma ma tiến lên, hành lễ.
"Đỗ Nhã Huyên đâu? Kẻ nào là Đỗ Nhã Huyên?" Lâm Hạo Nhiên chưa bao giờ gặp Đỗ Nhã Huyên, chỉ biết nàng là thê tử mà người nhà họ Lâm làm chủ cưới về cho hắn, hiện tại liền biến thành tổ mẫu của hắn.
"Ngươi tìm ta có chuyện gì?" Thanh âm của Hoàng Yêu không nhanh không chậm vang lên, Lâm Hạo Nhiên hướng đến nơi phát ra âm thanh, liền thấy thiếu nữ một thân hồng y đứng ở giữa đám hoa cỏ, khí chất cao nhã, duyên dáng yêu kiều, đặc biệt là làn da trắng hơn tuyết, dưới ánh mặt trời như là tản ra vầng sáng nào đó, lại thêm một phần hương vị (phong vị) không thể xâm phạm.
Lâm Hạo Nhiên ngẩn người, không nghĩ tới bộ dáng của Đỗ Nhã Huyên vượt qua tưởng tượng của hắn.
Tuy nhiên, đừng có xem thường hào quang Mary Sue của nữ chủ xuyên không đến, Lâm Hạo Nhiên chỉ là kinh ngạc một chút, ở trong lòng hắn ai cũng không siêu việt được bằng nữ thần của hắn.
"Ngươi cái nữ nhân tâm tư khó lường này, vì sao ngươi lại đối xử với ta cùng Khuynh Thành như vậy?" Lâm Hạo Nhiên lớn lên có khuôn mặt không tồi, nhưng một khi mở miệng liền khiến cho người xấu hổ.
"Đối xử với các ngươi thế nào?" Hoàng Yêu buông đồ vật trong tay, nhận khăn tay nha hoàn đưa tới xoa xoa tay, buồn bã nói: "Chẳng lẽ không phải ta đã thành toàn cho các ngươi sao?"
"Thành toàn? A, ngươi đây rõ ràng là đang trả thù chúng ta, ta thật may mắn lúc trước không cưới ngươi." Lâm Hạo Nhiên tức muốn đỏ mắt.
"Chẳng lẽ ngươi cho rằng thân phận nữ tử thanh lâu của nàng có thể đứng đắn được cưới vào Lâm phủ ư?" Hoàng Yêu vừa nói vừa đi đến chỗ Lâm Hạo Nhiên: "Nếu là hiện tại vào Lâm phủ, về sau nàng sinh một đứa con, ngươi lại nâng đỡ nàng thành chính thất, chẳng phải là càng tốt hay sao?"
Lời này nói ra Lâm Hạo Nhiên một chút lý do phản bác đều không tìm được, xác thật, Lâm Hạo Nhiên dù không hiểu chuyện, cũng biết người trong nhà sẽ không đồng ý, nếu thật sự dựa theo lời Hoàng Yêu nói, có lẽ.......
"Hừ! Ngươi đừng hòng lừa gạt ta, chắc chắn ngươi không có ý tốt." Lâm Hạo Nhiên không tin Hoàng Yêu có lòng tốt giúp hắn như vậy.
"Tin hay không tùy ngươi, nhưng mà ta nhắc nhở ngươi một câu, tiên hạ thủ vi cường*, nếu ngươi không nhanh lên, chờ vị Khuynh Thành cô nương kia thành người của kẻ khác rồi, ngươi đến bóng của người ta muốn nhìn cũng không được." Hoàng Yêu làm như không có gì liền mặc kệ, làm lơ khuôn mặt đang tức giận của Lâm Hạo Nhiên, bước vào cửa phòng.
Cũng không biết có phải lời Hoàng Yêu nói nổi lên tác dụng không, mà mấy ngày nay Lâm Hạo Nhiên mỗi ngày đều chạy ra bên ngoài, cũng không biết bận bịu cái gì, mấy ngày sau, Lâm Hạo Nhiên ủ rũ cụp đuôi đến tìm Hoàng Yêu.
"Liền coi như lời ngươi nói là thật, nhưng Khuynh Thành nàng ấy nói thà làm thê nhà nghèo quyết không làm thiếp nhà giàu, nàng không muốn gả cho ta." Lâm Hạo Nhiên cũng đã dùng rất nhiều biện pháp, cuối cùng thật sự không có cách nào, mới đến tìm Hoàng Yêu.
Mấy ngày nay, hắn thấy Tam vương gia cùng Khuynh Thành qua lại càng ngày càng nhiều, hơn nữa nghe nói Tam vương gia muốn cưới Khuynh Thành, Lâm Hạo Nhiên lúc này mới nóng nảy, qua đây tìm Hoàng Yêu.
Hoàng Yêu nhớ rõ là, không đến một tháng, Tam vương gia không biết dùng biện pháp gì thuyết phục được Hoàng Thượng cho phép cưới cái ả hình như gọi là Khuynh Thành kia, dùng cách khác mà nói thời gian không nhiều lắm.
"Ta giúp ngươi ra chủ ý." Hoàng Yêu đạm đạm cười, ghé vào bên tai Lâm Hạo Nhiên nhỏ giọng nói thầm vài câu.
"Biện pháp này đáng tin cậy sao?" Lâm Hạo Nhiên nửa tin nửa ngờ hỏi.
"Tin hay không tùy ngươi."
- --------------------------
*Tiên hạ thủ vi cường - Hậu thủ vi tai ương: Ra tay trước sẽ dành được lợi thế, trở thành kẻ mạnh; ra tay sau sẽ chịu phần thua thiệt, bất lợi.
Beta: Ly Ly
Lâm lão gia tử đã đồng ý, nhưng Lâm Hạo Nhiên không muốn như thế, ở trong lòng hắn Khuynh Thành cô nương chính là nữ thần, không thể xâm phạm.
Làm thông phòng quả thực vũ nhục nữ thần của hắn.
Huống chi không biết Lâm Hạo Nhiên nghe được tin tức từ đâu, biết là Hoàng Yêu ra chủ ý, trong lòng hỏa khí liền bốc lên, lập tức tới tìm Hoàng Yêu.
Thời điểm Lâm Hạo Nhiên đến, Hoàng Yêu đang tưới tắm cho hoa cỏ ở trong viện, Lâm lão thái gia trồng trong viện rất nhiều hoa hoa cỏ cỏ, thời điểm Hoàng Yêu nhàm chán sẽ ra chăm sóc.
"Lão phu nhân, tôn thiếu gia* tới." Lâm ma ma vừa dứt câu, một nam tử tuấn tú mặc trang phục màu xanh liền vọt vào.
*Thiếu gia: con trai trong nhà, Tôn thiếu gia: cháu trai.
"Đỗ Nhã Huyên, ngươi ra đây cho ta." Lâm Hạo Nhiên vừa vào cửa liền hướng về phía cửa phòng hét lên.
"Tôn thiếu gia." Lâm ma ma tiến lên, hành lễ.
"Đỗ Nhã Huyên đâu? Kẻ nào là Đỗ Nhã Huyên?" Lâm Hạo Nhiên chưa bao giờ gặp Đỗ Nhã Huyên, chỉ biết nàng là thê tử mà người nhà họ Lâm làm chủ cưới về cho hắn, hiện tại liền biến thành tổ mẫu của hắn.
"Ngươi tìm ta có chuyện gì?" Thanh âm của Hoàng Yêu không nhanh không chậm vang lên, Lâm Hạo Nhiên hướng đến nơi phát ra âm thanh, liền thấy thiếu nữ một thân hồng y đứng ở giữa đám hoa cỏ, khí chất cao nhã, duyên dáng yêu kiều, đặc biệt là làn da trắng hơn tuyết, dưới ánh mặt trời như là tản ra vầng sáng nào đó, lại thêm một phần hương vị (phong vị) không thể xâm phạm.
Lâm Hạo Nhiên ngẩn người, không nghĩ tới bộ dáng của Đỗ Nhã Huyên vượt qua tưởng tượng của hắn.
Tuy nhiên, đừng có xem thường hào quang Mary Sue của nữ chủ xuyên không đến, Lâm Hạo Nhiên chỉ là kinh ngạc một chút, ở trong lòng hắn ai cũng không siêu việt được bằng nữ thần của hắn.
"Ngươi cái nữ nhân tâm tư khó lường này, vì sao ngươi lại đối xử với ta cùng Khuynh Thành như vậy?" Lâm Hạo Nhiên lớn lên có khuôn mặt không tồi, nhưng một khi mở miệng liền khiến cho người xấu hổ.
"Đối xử với các ngươi thế nào?" Hoàng Yêu buông đồ vật trong tay, nhận khăn tay nha hoàn đưa tới xoa xoa tay, buồn bã nói: "Chẳng lẽ không phải ta đã thành toàn cho các ngươi sao?"
"Thành toàn? A, ngươi đây rõ ràng là đang trả thù chúng ta, ta thật may mắn lúc trước không cưới ngươi." Lâm Hạo Nhiên tức muốn đỏ mắt.
"Chẳng lẽ ngươi cho rằng thân phận nữ tử thanh lâu của nàng có thể đứng đắn được cưới vào Lâm phủ ư?" Hoàng Yêu vừa nói vừa đi đến chỗ Lâm Hạo Nhiên: "Nếu là hiện tại vào Lâm phủ, về sau nàng sinh một đứa con, ngươi lại nâng đỡ nàng thành chính thất, chẳng phải là càng tốt hay sao?"
Lời này nói ra Lâm Hạo Nhiên một chút lý do phản bác đều không tìm được, xác thật, Lâm Hạo Nhiên dù không hiểu chuyện, cũng biết người trong nhà sẽ không đồng ý, nếu thật sự dựa theo lời Hoàng Yêu nói, có lẽ.......
"Hừ! Ngươi đừng hòng lừa gạt ta, chắc chắn ngươi không có ý tốt." Lâm Hạo Nhiên không tin Hoàng Yêu có lòng tốt giúp hắn như vậy.
"Tin hay không tùy ngươi, nhưng mà ta nhắc nhở ngươi một câu, tiên hạ thủ vi cường*, nếu ngươi không nhanh lên, chờ vị Khuynh Thành cô nương kia thành người của kẻ khác rồi, ngươi đến bóng của người ta muốn nhìn cũng không được." Hoàng Yêu làm như không có gì liền mặc kệ, làm lơ khuôn mặt đang tức giận của Lâm Hạo Nhiên, bước vào cửa phòng.
Cũng không biết có phải lời Hoàng Yêu nói nổi lên tác dụng không, mà mấy ngày nay Lâm Hạo Nhiên mỗi ngày đều chạy ra bên ngoài, cũng không biết bận bịu cái gì, mấy ngày sau, Lâm Hạo Nhiên ủ rũ cụp đuôi đến tìm Hoàng Yêu.
"Liền coi như lời ngươi nói là thật, nhưng Khuynh Thành nàng ấy nói thà làm thê nhà nghèo quyết không làm thiếp nhà giàu, nàng không muốn gả cho ta." Lâm Hạo Nhiên cũng đã dùng rất nhiều biện pháp, cuối cùng thật sự không có cách nào, mới đến tìm Hoàng Yêu.
Mấy ngày nay, hắn thấy Tam vương gia cùng Khuynh Thành qua lại càng ngày càng nhiều, hơn nữa nghe nói Tam vương gia muốn cưới Khuynh Thành, Lâm Hạo Nhiên lúc này mới nóng nảy, qua đây tìm Hoàng Yêu.
Hoàng Yêu nhớ rõ là, không đến một tháng, Tam vương gia không biết dùng biện pháp gì thuyết phục được Hoàng Thượng cho phép cưới cái ả hình như gọi là Khuynh Thành kia, dùng cách khác mà nói thời gian không nhiều lắm.
"Ta giúp ngươi ra chủ ý." Hoàng Yêu đạm đạm cười, ghé vào bên tai Lâm Hạo Nhiên nhỏ giọng nói thầm vài câu.
"Biện pháp này đáng tin cậy sao?" Lâm Hạo Nhiên nửa tin nửa ngờ hỏi.
"Tin hay không tùy ngươi."
- --------------------------
*Tiên hạ thủ vi cường - Hậu thủ vi tai ương: Ra tay trước sẽ dành được lợi thế, trở thành kẻ mạnh; ra tay sau sẽ chịu phần thua thiệt, bất lợi.
Danh sách chương