Edit: June

Beta: Ly Ly

Đỗ Khuynh Thành rất nhanh liền được ân sủng đứng đầu hậu cung, địa vị Lâm gia từ đó cũng nước lên thì thuyền lên. Lâm lão gia tử vui vẻ rạo rực trở về, còn chưa kịp cùng Hoàng Yêu chia sẻ niềm vui thăng quan tiến chức, đã bị một tin xấu làm cho choáng váng.

Lâm Hạo Nhiên chạy trốn ngay trong đêm động phòng hoa chúc.

Nhưng lần này, Lâm Hạo Nhiên trốn thoát không thành công, bị Hoàng Yêu phái hạ nhân chặn ở hậu viện.

"Nhốt! Nhốt lại." Lâm lão gia tử lặp lại nhắc mãi một câu. Tuy nhiên ngày hôm nay, không có ai còn dám đứng ra giúp Lâm Hạo Nhiên cầu tình nữa.

"Bái kiến tổ mẫu." Khuê danh thiên kim Trần gia là Trần Ngọc. Đối mặt với vị tổ mẫu còn nhỏ tuổi hơn so với mình này, Trần Ngọc nửa phần không tình nguyện cũng không thấy, làm Hoàng Yêu ở trong lòng thầm gật gật đầu.

"Công việc trong hậu viện ngươi cứ từ từ mà học." Hoàng Yêu trực tiếp tỏ rõ ý của mình, làm Trần Ngọc kinh ngạc ngẩng đầu.

Nàng không nghĩ tới ngày đầu tiên vào cửa, quyền chưởng gia trong tay tổ mẫu liền phân cho nàng, hơn nữa vị tiểu tổ mẫu này còn có quan hệ khúc mắc với phu quân. Rất nhiều người cũng nghĩ mãi mà không hiểu nổi ý tứ của Hoàng Yêu, không biết nàng có mục đích gì.

Kỳ thật mục đích của Hoàng Yêu rất đơn giản, nàng chỉ là muốn tìm một người để đem công việc ở hậu viện vứt qua thôi. Nhị thái thái, Tam thái thái nàng không yên tâm. Hậu trạch Lâm gia không có một nữ nhân nào thích hợp, cho nên Hoàng Yêu liền nhìn trúng Trần Ngọc. Không có nào khác, chỉ là Trần Ngọc là một nữ nhân thức thời, nàng ta sẽ không mang nhiều phiền toái đến cho nàng.

Đỗ Khuynh Thành ở hậu cung thánh sủng không suy, được Hoàng thượng vô cùng ưu ái. Bên phía Hoàng Yêu, người tới nịnh bợ lấy lòng, kẻ đến nhờ vả cầu xin càng ngày càng nhiều.

"Lão phu nhân, Trương phu nhân cầu kiến." Lâm ma ma không hiểu vì sao bất kỳ vị phu nhân nào đến cửa cầu kiến Hoàng Yêu đều sẽ tiếp, nhưng bà vẫn phải vào thông báo.

"Ma nữ đại đại, người đang làm gì vậy?" Nháo Nháo hiện tại càng ngày càng không hiểu Hoàng Yêu muốn làm cái gì.

"Về sau ngươi sẽ biết."

Hoàng Yêu tiếp kiến Trương phu nhân là mẫu thân của một vị mỹ nhân không được sủng ái trong cung. Tại hậu cung các phi tử lục đục với nhau, nàng ta chỉ là bia đỡ đạn. Lần này Trương phu nhân tới tìm Hoàng Yêu cũng là muốn thông qua Hoàng Yêu nói vài lời với vị Quý Phi kia, giúp đỡ con gái bà một chút.

"Lão phu nhân, ta chỉ có một đứa con gái là nàng, cũng không trông cậy vào nàng vinh sủng hậu cung, chỉ là hy vọng nàng có thể sống bình bình an an." Trương phu nhân lau nước mắt nói.

"Việc ngươi sở cầu, ta có thể giúp, nhưng ngươi định lấy cái gì ra trao đổi với ta đây?" Hoàng Yêu nhấp một ngụm trà, ngữ khí nhàn nhạt.

"Lão phu nhân, đây là tiền lão thân ta tích góp nhiều năm nay." Trương phu nhân không ngờ Hoàng Yêu sẽ đáp ứng, vui mừng khôn xiết lấy ra số tiền bản thân tích góp.

"Tiền ta không cần, ta chỉ muốn biết ngươi nguyện ý vì tính mạng con gái mình làm được đến mức nào?" Hoàng Yêu buông chén trà, ngón tay gõ gõ mặt bàn.

"Lão thân sẵn sàng dùng cả tính mạng của mình." Trương phu nhân chỉ có một đứa con gái thân sinh, bà hiện tại tuổi cũng đã lớn, chỉ hy vọng con gái trong cung có thể sống tốt.

"Ta không cần mạng của ngươi, chỉ cần ngươi đem linh hồn giao cho ta là được." Hoàng Yêu nhìn Trương phu nhân, trong mắt xuất hiện ánh sáng tím quỷ dị. Trương phu nhân nhìn Hoàng Yêu đầy kinh hãi, dần dần ánh mắt càng ngày càng dại ra.

"Được, ta đồng ý." Trương phu nhân gật gật đầu, nháy mắt, một sợi khói nhẹ từ trên đỉnh đầu bà thoát ra, đi vào thân thể Hoàng Yêu. Trương phu nhân không chết, chỉ là giống như cái gì cũng không nhớ rõ, thất hồn lạc phách đi ra khỏi viện của Hoàng Yêu.

"Ma nữ đại đại, Trương phu nhân kia sao lại không chết?" Nháo Nháo tò mò hỏi.

"Linh hồn con người phân làm hai loại, một loại là vong linh, cũng chính là linh hồn sau khi chết. Một loại khác là sinh hồn, Trương phu nhân không có chết, nhưng bà ta đã không còn linh hồn nữa, chỉ giống như cái xác không hồn, sau khi chết cũng sẽ không thể tiến vào luân hồi." Hoàng Yêu híp híp đôi mắt, cảm thụ được nguyên thần càng ngày càng lớn mạnh.

Đây là lần đầu tiên nàng hút sinh hồn từ sau khi tỉnh lại trong cổ mộ.

Sinh hồn so với tử linh càng bổ. Trương phu nhân, kỳ thật là bà ta đã giao dịch cùng ma quỷ.

______________________

[June] *nhìn chằm chằm Hoàng Yêu*

[Hoàng Yêu]: "Có việc gì?"

[June]: "Tỷ! Tỷ ăn gì ta cúng!"

[Hoàng Yêu]: "Đồ ăn thì không cần, cúng hồn ngươi thì được."

[June]:...

______________________

[June]: "Haiz~ sắp thi rồi, ta thấy lo quá."

[Hoàng Yêu]: "Muốn qua môn không?"

[June]: "Muốn muốn muốn ~"

[Hoàng Yêu]: "Giao linh hồn của ngươi cho ta."

[June] *lặng lẽ đi học bài* TT^TT
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện