Edit: June
Beta: Ly Ly
"Dừng tay." Lâm lão gia tử quát lớn, nhưng khuôn mặt vẫn bình tĩnh.
Lâm đại gia thu tay, quỳ gối bên cạnh Lâm Hạo Nhiên: "Cha, là nhi tử quản giáo không tốt, để Hạo Nhiên va chạm nương, xin cha phạt nhi tử đi!"
Lâm lão gia tử nhìn nhi tử cùng tôn nhi đang quỳ phía dưới. Đại nhi tử đã từng là người mang cho ông bao nhiêu kỳ vọng, nhưng hắn tầm thường vô vi, ông lại đem hy vọng đặt lên người tôn tử mình là Lâm Hạo Nhiên, nhưng tôn tử lại tùy hứng ngông cuồng.
Giờ khắc này, Lâm lão gia tử thực thất vọng, thậm chí còn không có dấu hiệu tức giận, cứ như vậy bình tĩnh nhìn hai người, khiến Lâm Hạo Nhiên cùng Lâm đại gia trong lòng lo sợ.
Thật lâu sau, Lâm lão gia tử mới nhàn nhạt lên tiếng: "Đại phòng các ngươi dọn đến Tây Khóa Viện đi! Trong bụng Nhã huyên, là đích trưởng tử của Lâm phủ ta."
Một câu này, không thua gì ngũ lôi oanh đỉnh*, kích động đến Đại lão gia không thể phục hồi lại tinh thần.
Lâm phủ được phân chia thành hai đại viện, Đông Khóa Viện và Tây Khóa Viện. Đông Khóa Viện là nơi mà đương gia chủ nhân hoặc là người thừa kế tương lai ở, còn Tây Khóa Viện là nơi ở của con vợ lẽ và các di nương.
Lời lão gia tử ý tứ là muốn đem biếm địa vị con vợ cả của hắn, hơn nữa lão gia tử nói, đứa trẻ trong bụng Đỗ Nhã Huyên là đích trưởng tử.
Đích - trưởng - tử, nói cách khác là người thừa kế danh chính ngôn thuận của Lâm phủ, vừa là dòng chính vừa là trưởng.
"Cha, nhi tử sai rồi, nhi tử sai rồi." Lâm đại gia liều mạng dập đầu mong Lâm lão gia tử hồi tâm chuyển ý, nhưng Lâm lão gia tử tâm ý đã quyết.
"Lui ra đi!" Lâm lão gia tử phất phất tay, đi tới hậu viện.
Lâm lão gia tử đã quá thất vọng với nhi tử và tôn tử rồi, Nhị phòng Tam phòng càng không cần nhắc tới. Hiện tại ông chỉ có thể đem hy vọng đặt lên người đứa trẻ chưa ra đời vẫn còn đang nằm trong bụng Hoàng Yêu.
Tuy rằng rủi ro rất lớn, nhưng Lâm phủ cũng không còn gì có thể tệ hơn được nữa rồi, không bằng buông tay thử xem.
Đỗ Nhã Huyên là biểu muội của Quý Phi, đứa con trong bụng cùng con của Quý Phi chỉ kém nhau một tháng, nếu đều là con trai, có thể làm thư đồng của hoàng tử, nếu là một nam một nữ, cũng có thể làm quan hệ thông gia.
Lâm lão gia tử trước nay chưa từng nghĩ tới việc Hoàng Yêu sẽ sinh con gái. Hơn nữa với sự thông minh, sắc sảo của Hoàng Yêu, nhất định sẽ sinh ra người thừa kế ưu tú nhất.
Trong lòng Lâm lão gia tử, Lâm gia là quan trọng hết thảy.
Lâm phủ thay đổi, người người đều biết hài tử lão phu nhân mang trong bụng mới là người thừa kế tương lai.
"Ma nữ đại đại, đến lúc đó người định sinh đứa trẻ ra cho người ta, hay là giả vờ sinh non?" Nháo Nháo nhìn Hoàng Yêu nhàn nhã nằm ở trên giường, tự hỏi rốt cục Hoàng Yêu giả bộ mang thai làm cái gì.
"Ta không có con, vừa hay trong cung không phải có một đứa sao?" Hoàng Yêu vỗ vỗ cái bụng, nàng đã sớm có tính toán.
"Ý của người là lấy đứa con của Khuynh Thành?" Nháo Nháo phản ứng lại: "Người muốn nuôi con của Khuynh Thành? Việc này đối với người có gì tốt?"
Hoàng Yêu không đáp lại, chỉ vuốt bụng cười đến thoải mái.
-
Bảy tháng sau, trong cung truyền đến tin tức Quý Phi nương nương vô ý trượt chân, sinh non.
Hoàng Yêu đang nằm, nghe được hạ nhân tới báo, chỉ là nhàn nhạt lên tiếng, sau đó thổi tắt nến.
Trong cung nghiêng trời lệch đất, Lâm phủ một mảnh an tĩnh.
Bởi vì là thai đầu lại là sinh non, Khuynh Thành gào thét cả một đêm, Hoàng Thượng phải vào triều sớm, liền để Hoàng Hậu ở lại trông coi.
"Hoàng Hậu nương nương, chuẩn bị xong rồi." Hoàng Thượng vừa đi, ma ma bên người Hoàng Hậu ghé đến nhỏ giọng bẩm báo.
"Ừ." Trong mắt Hoàng Hậu hiện lên một tia quỷ dị, nhìn phòng sinh cười ra tiếng: "Đỗ Khuynh Thành, vị trí đích trưởng tử nhất định phải là của con trai ta."
Mười lăm phút sau, phòng sinh truyền đến một tiếng kêu thê lương thảm thiết, sau đó là tiếng khóc yếu ớt nỉ non của trẻ mới sinh, các ma ma đỡ đẻ đều vui mừng khôn xiết.
"Sinh, sinh rồi!"
- -------------------
*Ngũ lôi oanh đỉnh: Năm tia chớp cùng đánh vào đầu, ý nói phải chịu sự đả kích vô cùng lớn.
- -----------------------------------------------------------------------
Vy: Đăng bù mí nay thiếu các thiên thần, sẵn đăng cho ngày 14/5 luôn, tuần này tui với Ngưu thì bận kiểm tra sắp mặt. June và LyLy cũng bận rộn không kém nên xin trễ chương các thiên thần một thời gian nữa nhé. Chắc tầm một hai tuần sau quỹ đạo ổn định, thiên thời địa lợi nhân hòa lại có chương mới sớm thui ạ 😉😉
Beta: Ly Ly
"Dừng tay." Lâm lão gia tử quát lớn, nhưng khuôn mặt vẫn bình tĩnh.
Lâm đại gia thu tay, quỳ gối bên cạnh Lâm Hạo Nhiên: "Cha, là nhi tử quản giáo không tốt, để Hạo Nhiên va chạm nương, xin cha phạt nhi tử đi!"
Lâm lão gia tử nhìn nhi tử cùng tôn nhi đang quỳ phía dưới. Đại nhi tử đã từng là người mang cho ông bao nhiêu kỳ vọng, nhưng hắn tầm thường vô vi, ông lại đem hy vọng đặt lên người tôn tử mình là Lâm Hạo Nhiên, nhưng tôn tử lại tùy hứng ngông cuồng.
Giờ khắc này, Lâm lão gia tử thực thất vọng, thậm chí còn không có dấu hiệu tức giận, cứ như vậy bình tĩnh nhìn hai người, khiến Lâm Hạo Nhiên cùng Lâm đại gia trong lòng lo sợ.
Thật lâu sau, Lâm lão gia tử mới nhàn nhạt lên tiếng: "Đại phòng các ngươi dọn đến Tây Khóa Viện đi! Trong bụng Nhã huyên, là đích trưởng tử của Lâm phủ ta."
Một câu này, không thua gì ngũ lôi oanh đỉnh*, kích động đến Đại lão gia không thể phục hồi lại tinh thần.
Lâm phủ được phân chia thành hai đại viện, Đông Khóa Viện và Tây Khóa Viện. Đông Khóa Viện là nơi mà đương gia chủ nhân hoặc là người thừa kế tương lai ở, còn Tây Khóa Viện là nơi ở của con vợ lẽ và các di nương.
Lời lão gia tử ý tứ là muốn đem biếm địa vị con vợ cả của hắn, hơn nữa lão gia tử nói, đứa trẻ trong bụng Đỗ Nhã Huyên là đích trưởng tử.
Đích - trưởng - tử, nói cách khác là người thừa kế danh chính ngôn thuận của Lâm phủ, vừa là dòng chính vừa là trưởng.
"Cha, nhi tử sai rồi, nhi tử sai rồi." Lâm đại gia liều mạng dập đầu mong Lâm lão gia tử hồi tâm chuyển ý, nhưng Lâm lão gia tử tâm ý đã quyết.
"Lui ra đi!" Lâm lão gia tử phất phất tay, đi tới hậu viện.
Lâm lão gia tử đã quá thất vọng với nhi tử và tôn tử rồi, Nhị phòng Tam phòng càng không cần nhắc tới. Hiện tại ông chỉ có thể đem hy vọng đặt lên người đứa trẻ chưa ra đời vẫn còn đang nằm trong bụng Hoàng Yêu.
Tuy rằng rủi ro rất lớn, nhưng Lâm phủ cũng không còn gì có thể tệ hơn được nữa rồi, không bằng buông tay thử xem.
Đỗ Nhã Huyên là biểu muội của Quý Phi, đứa con trong bụng cùng con của Quý Phi chỉ kém nhau một tháng, nếu đều là con trai, có thể làm thư đồng của hoàng tử, nếu là một nam một nữ, cũng có thể làm quan hệ thông gia.
Lâm lão gia tử trước nay chưa từng nghĩ tới việc Hoàng Yêu sẽ sinh con gái. Hơn nữa với sự thông minh, sắc sảo của Hoàng Yêu, nhất định sẽ sinh ra người thừa kế ưu tú nhất.
Trong lòng Lâm lão gia tử, Lâm gia là quan trọng hết thảy.
Lâm phủ thay đổi, người người đều biết hài tử lão phu nhân mang trong bụng mới là người thừa kế tương lai.
"Ma nữ đại đại, đến lúc đó người định sinh đứa trẻ ra cho người ta, hay là giả vờ sinh non?" Nháo Nháo nhìn Hoàng Yêu nhàn nhã nằm ở trên giường, tự hỏi rốt cục Hoàng Yêu giả bộ mang thai làm cái gì.
"Ta không có con, vừa hay trong cung không phải có một đứa sao?" Hoàng Yêu vỗ vỗ cái bụng, nàng đã sớm có tính toán.
"Ý của người là lấy đứa con của Khuynh Thành?" Nháo Nháo phản ứng lại: "Người muốn nuôi con của Khuynh Thành? Việc này đối với người có gì tốt?"
Hoàng Yêu không đáp lại, chỉ vuốt bụng cười đến thoải mái.
-
Bảy tháng sau, trong cung truyền đến tin tức Quý Phi nương nương vô ý trượt chân, sinh non.
Hoàng Yêu đang nằm, nghe được hạ nhân tới báo, chỉ là nhàn nhạt lên tiếng, sau đó thổi tắt nến.
Trong cung nghiêng trời lệch đất, Lâm phủ một mảnh an tĩnh.
Bởi vì là thai đầu lại là sinh non, Khuynh Thành gào thét cả một đêm, Hoàng Thượng phải vào triều sớm, liền để Hoàng Hậu ở lại trông coi.
"Hoàng Hậu nương nương, chuẩn bị xong rồi." Hoàng Thượng vừa đi, ma ma bên người Hoàng Hậu ghé đến nhỏ giọng bẩm báo.
"Ừ." Trong mắt Hoàng Hậu hiện lên một tia quỷ dị, nhìn phòng sinh cười ra tiếng: "Đỗ Khuynh Thành, vị trí đích trưởng tử nhất định phải là của con trai ta."
Mười lăm phút sau, phòng sinh truyền đến một tiếng kêu thê lương thảm thiết, sau đó là tiếng khóc yếu ớt nỉ non của trẻ mới sinh, các ma ma đỡ đẻ đều vui mừng khôn xiết.
"Sinh, sinh rồi!"
- -------------------
*Ngũ lôi oanh đỉnh: Năm tia chớp cùng đánh vào đầu, ý nói phải chịu sự đả kích vô cùng lớn.
- -----------------------------------------------------------------------
Vy: Đăng bù mí nay thiếu các thiên thần, sẵn đăng cho ngày 14/5 luôn, tuần này tui với Ngưu thì bận kiểm tra sắp mặt. June và LyLy cũng bận rộn không kém nên xin trễ chương các thiên thần một thời gian nữa nhé. Chắc tầm một hai tuần sau quỹ đạo ổn định, thiên thời địa lợi nhân hòa lại có chương mới sớm thui ạ 😉😉
Danh sách chương