“Trên đường cẩn thận.” Nữ nhân cười buông bàn tay đang nắm chặt ra, dặn dò bọn họ.

“Vâng.” Tịch Ân và Khinh Hồng hướng nàng gật đầu, bắt đầu bước lên đường về nhà.

Lộ ngẩng đầu liếc mắt nhìn nữ nhân, rồi xoay người đuổi kịp hai thầy trò Tịch Ân, trong lòng của nàng có một luồng tình cảm ấm áp chảy qua, nàng không biết đó là tâm tình gì, cũng không muốn tìm hiểu, nó sẽ nhanh qua mà thôi! Đợi sau khi nàng hủy diệt thần điện, thì cái trại an dưỡng này có là gì chứ? Thương binh ở bên trong, nàng thừa khả năng giết sạch bọn họ mà ngay cả mắt cũng không cần chớp, nhưng nữ nhân này, nụ cười ấm áp tràn ngập yêu thương của bà ta, nàng không muốn trên mặt nữ nhân mất đi nụ cười ấm áp, không muốn nữ nhân lộ ra vẻ mặt thất vọng với nàng…

Không! Đây là tâm tình nàng không nên có, nàng sao có thể quên sự dạy dỗ của sư phụ? Tuyệt đối nàng không thể có một ngày mềm lòng, lòng của nàng do đồng tạo thành, máu trong cơ thể là do băng đông lại, nàng không có tâm tư dư thừa của người bình thường.

Đúng vậy! Sau khi hủy diệt thần điện, người đầu tiên nàng muốn giết là Tịch Ân, sau đó là trại an dưỡng, rồi nàng vẫn như cũ là đồ đệ tốt của Hắc Đế Hà, cho dù tâm tình gì của nàng cũng sẽ trở về con số không.

Nàng là tà ma nữ Lộ! Người người căm hận, tà ma nữ đáng sợ; nàng là đồ đệ của Hắc Đế Hà, âm độc có sẵn, tà ác có thừa!

Ánh trăng vừa âm u lại vừa tối, Lộ cố ý chọn lúc mọi người đang chìm trong giấc mộng đẹp mới hiện thân, nàng như u hồn hắc ám xuyên qua, chạy vào trong thần điện. Trong cơ thể nàng luồng tà khí mạnh mẽ không ngừng làm loạn điên cuồng, dòng máu âm tà đang bức rứt đòi bùng phát ra xung quanh, đôi tay của nàng tự động ngưng tụ không ít hắc khí, chỉ chờ phát động công kích của nàng.

Sự yên lặng trong đêm trăng tối thích hợp phát động máu tanh đánh úp bất ngờ, đôi mắt yêu tà của nàng nheo lại, khóe miệng nhếch lên nụ cười quyến rũ mà lạnh lẽo, đầu ngón tay thon dài thổi qua thần điện, tưởng tượng nếu xoẹt qua cổ người mảnh khảnh chắc rằng sẽ chết.

Tha thoải mái mà nhắm mắt lại than nhẹ.

“Đã trễ thế này còn không nghỉ ngơi, tinh thần của ngươi thật tốt.”Tiếng nói nam tính như quỷ mỵ từ chỗ tối truyền ra.

Lộ bỗng nhiên cả kinh, thu lại vẻ mặt thỏa mãn, toàn thân nhìn phía chỗ tối, lúc này bề ngoài của nàng là dáng dấp của Lị Lị, nhưng bên trong và vẻ mặt hoàn toàn là Lộ.

“Là ngươi!” khi giọng nói của Tịch Ân vang lên, nàng hiểu được hắn đã phát hiện ra thân thế của mình, không cần phải che dấu vô ích.

“Chính là ta.” Tịch Ân tao nhã bước một bước một từ chỗ tối đi ra, thân hình hắn hiển hiện rõ rệt trước mặt nàng.

“Hừ! Ngươi biết đã bao lâu?” Lộ khinh thường hừ lạnh một tiếng, tha ghét nhất bộ dạng thần thánh của hắn, bộ dạng thánh khiết không gì sánh được, mỗi khi nghĩ lại lần đầu thấy hắn, lòng của nàng sẽ hiện lên lúc hắn khống chế dục vọng của bản thân.

“Ngay sau đó.” TịchÂn ở dưới ánh trăng tỉ mỉ nhìn nàng, tuy là bề ngoài nàng của Lị Lị, thế nhưng luồng tà khí trong lòng nàng tỏa ra hoàn toàn bất đồng với khí chất, hắn tin rằng nếu lúc này có người bên ngoài gặp được Lị Lị, tuyệt đối không thể quên dáng dấp của nàng, rất âm tà, mặc dù bề ngoài bình thường, nhưng không cách nào dễ dàng bỏ qua.

“Sao ngươi phát hiện ta?” nàng tự nhận bản thân ngụy trang rất thành công, không có chỗ nào khiến người khác hoài nghi.

“Có thể chính ngươi cũng không tự phát hiện ra, ngươi luôn không tự chủ được tỏa ra lãnh khí, mà tà khí trên người ngươi, so với trong trí tưởng tượng của ta mạnh mẽ hơn, nếu bị người làm phép, tà khí của bản thân tuyệt đối không mạnh mẽ vậy, cho nên ta nhận định ngươi là tà ma nữ Lộ.” khí chất của nàng tiết lộ thân phận cho hắn.

“Cho nên ngươi âm thầm chú ý ta?” Bị nhìn thấu nàng vẫn chưa xấu hổ quá hóa khùng, trái lại cười tươi, khí chất tà ác không hề dấu diếm.

“Đúng vậy.” Tịch Ân lường trước nàng nhất định sẽ có hành động, quả nhiên bị hắn đoán đúng, nàng thiếu kiên nhẫn, ban đêm lại ngay tại bên trong thần điện chạy khắp nơi chuẩn bị ra tay.

“Hừ! Cảnh giác của ngươi so với tưởng tượng của ta cao hơn đó.”Nàng khinh thường, lông mày dương dương tự đắc, tay phải giương lên, lập tức khôi phục diện mạo ban đầu.

“Trước khi bắt được ngươi và A Liệt, ta phải duy trì cảnh giác cao độ.”Tịch Ân phán đoán nàng nghe theo mệnh lệnh A Liệt mà đến, chỉ cần bắt nàng, tin rằng A Liệt sẽ rất nhanh hiện thân thôi.

“Ngươi có thể phát hiện ta, không có nghĩa là có thể bắt ta, ngươi cũng quá coi thường ta, bây giờ ta không như xưa nữa rồi.”

Lòng của nàng nhảy lên cuồng liệt, khát vọng muốn giết hắn nhanh một chút.

“Ta đã cảm nhận được.” Trên người nàng tỏa ra tà khí, so với lần trước hắn gặp nàng thì mạnh hơn rất nhiều, nói vậy là nàng đã tìm được phương pháp, trong thời gian ngắn vậy năng lực của bản thân mới tăng nhanh vậy.

“Ta mặc kệ ngươi trà trộn vào vương cung có mục đích gì, ta cũng sẽ không để ngươi thực hiện được.” Lòng bàn tay Tịch Ân chậm rãi ngưng tụ tia sáng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện