Khinh Hồng khổ sở lắc đầu, Lộ dùng cách đáng sợ nhất để dằn vặt linh hồn của bản thân! “Yêu? Cái gì là yêu, ta không hiểu, cũng không muốn hiểu.” Đây là chữ nàng không hề biết!

“Ngươi biết, chỉ là ngươi không muốn biết mà thôi.” hồi ức đáng sợ khiến nàng quên đi phải yêu thế nào, chỉ cần nàng đồng ý, nhất định có thể tìm lại khả năng này.

“Vậy ngươi hiểu được yêu sao? Tịch Ân từng dạyngươi cái gì là yêu sao?” Nàng hỏi vặn lại hắn.

Tịch Ân cũng là không hiểu yêu người, so với nàng cũng chẳng khá hơn, hắn cũng không cao thượng gì, hắn có thể tốt bụng đối với mọi người, cũng không thể từ chối kẻ địch, người tâm tình thay đổi như vậy, hoàn toàn không thích hợp làm tư tế.

Nàng nghĩ quay lại về Khinh Hồng, so với Tịch Ân có tư cách trở thành tư tế hơn, chẳng trách Tịch Ân yêu cầu rất cao đối với tiểu nam hài này, chắc là đã dự định để hắn đảm nhiệm chức vụ tư tế tiếp theo.

Khinh Hồng yên lặng nhìn nàng, thật lâu mới nói:

“Sư phụ dạy ta ta chính là tình yêu bao la, cũng không phải là tình yêu cá nhân.”

“Lẽ nào tình yêu cá nhân không thích hợp với ngươi sao?” Đột nhiên đau đớn kéo tới khiến Lộ thở nhẹ một tiếng, lập tức cắn chặt môi dưới cố nén đau đớn đang theo nhau mà tới xuống.

“Ngươi không sao chứ?” Mắt thấy nàng thống khổ khó nhịn, Khinh Hồng rất muốn giải trừ thống khổ cho nàng, đáng tiếc năng lực của hắn không đủ, không có cách nào giải trừ pháp thuật của sư phụ, chỉ có mở mắt trừng trừng nhìn nàng bị khổ.

Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, Lộ ra sức nắm chặt tay, vất vả nói:

“Ta không sao, ta còn chịu đựng được.”

Đau quá! Nàng đã đánh giá cao năng lực của bản thân, nhưng nàng vẫn không chịu nổi quá nhiều đau đớn như cũ.

“Tương lai ngươi sẽ là thay Tịch Ân đảm nhiệm chức vụ tư tế.” Một lúc lâu, Lộ yếu ớt tán thưởng Khinh Hồng.

“Ta hi vọng có thể làm tư tế tốt.” Khinh Hồng thực sự kỳ vọng bản thân có thể trở thành tư tế ưu tú, hoàn thành sứ mệnh của tư tế.

“Ngươi cũng đồng ý lời của ta nói?” Nàng buồn cười nhướng mày. Vốn nghĩ rằng Khinh Hồng sẽ phản bác lời của nàng, không nghĩ tới hắn cũng đồng ý, chẳng lẽ Khinh Hồng không hề sùng bái Tịch Ân sao? Nhưng thoạt nhìn lại không giống, nàng rất ngạc nhiên, đồng thời cũng muốn mượn việc nói chuyện với Khinh Hồng dời chú ý, không muốn nghĩ tới việc chính khí trong kính thủy tinh đang gia tăng thống khổ ở trên người.

“Sư phụ người… cuối cùng sẽ có một ngày dời đi.” Sắc mặt Khinh Hồng buồn bã gục đầu xuống. Nếu như số phận có thể thay đổi, hắn mong muốn sư phụ có thể vĩnh viễn ở bên người hắn, đáng tiếc không như mong muốn, hắn không cách nào thay đổi vòng quay của số phận.

“Cũng đúng, không ai có thể tồn tại vĩnh viễn trên thế gian.” Lộ nghĩ lầm lời nói của Khinh Hồng, rời đi chính là tử vong.

“Thực ra sư phụ, chính người cũng không biết nên làm thế nào với ngươi cho phải…”

Khinh hồng xúc động nói ra, hắn chỉ là người ngoài nhưng thấy rất rõ ràng, bàng hoàng không thôi, xưa nay cho dù gió bão ập đến sư phụ vẫn giữ được sự bình tĩnh, vậy mà lần này hành sự rất khẩn trương.

“Rất đơn giản, hắn muốn giết ta.” Nàng chịu dằn vặt đủ rồi, hôm nay một lòng muốn chết, đổi lấy giải thoát, chẳng muốn cùng Tịch Ân tính toán dây dưa nữa. Nàng đã thất bại hoàn toàn bởi hắn, tương lai cũng không có năng lực hơn hắn, nàng đã mất đi động lực sống sót, mục tiêu của nàng đã mất, đã như vậy, không bằng sớm chết cho xong.

“Người sẽ không giết ngươi, vĩnh viễn không.” Khinh Hồng nói rất giống Tịch Ân. Hắn đã thấy rõ tương lai của sư phụ.

“Vĩnh viễn ư?” Lộ bật cười,

“Không hổ là đệ tử đắc ý nhất của Tịch Ân, lời nói ra không hề khác hắn.”

Vẻ mặt bọn họ cũng giống nhau, nghĩ đến Khinh Hồng sau khi lớn lên, chắc chắn cũng giống Tịch Ân bây giờ, cho dù là nói hay làm việc đều có phép tắc quy củ.

“Sự xuất hiện của ngươi đối vơi sư phụ mà nói là một chuyện ngoài ý muốn.” Hắn biết rõ, nếu như không có tà ma nữ Lộ, số phận của sư phụ sẽ khác.

“Hắn xuất hiện với ta cũng vậy, ta cần hắn chắc? Hắn cướp đi tất cả của ta, cả đời này ta nhất định đều thua ở dưới tay của hắn.” Nàng ghi hận trong lòng đối với chuyện hắn giải trừ tà ma pháp trên người nàng, nàng không thể không hận, mỗi nghĩ lại nỗi đau khổ để học tà ma pháp, nhưng toàn bộ bị hủy ở trên tay hắn, nàng thực sự không có cách nào lãng quên được, mặc dù nàng biết hắn làm vậy là vì đại sự.

“Một ngày nào đó ngươi sẽ hiểu vì sao số phận lại an bài như vậy.”Khinh Hồng biết sự cố chấp của nàng khiến nàng không nghe được hắn khuyến giải, chỉ có đợi thời cơ thích hợp, nàng mới có thể phát hiện sự huyền bí của số phận.

“Ta không hiểu, cũng không muốn hiểu.” Nàng mềm nhũn lắc đầu, trong tấm kính trơn bóng phản chiếu hình ảnh đỏ tươi của nàng.

Số phận chẳng bao giờ đối xử tử tế với nàng, nàng cũng không chờ mong sẽ có thay đổi. Nàng sớm mất đi dũng khí chống lại số phận, nàng đã định trước sống trong bóng đêm, chỉ có hắc ám mới thích hợp với nàng, không ai có biện pháp đưa nàng từ trong bóng tối giải thoát ra, cũng không có người nào bằng lòng dính vào người hắc ám, dù sao nàng cũng là tà ma nữ Lộ người người sợ hãi, tà ác, âm hiểm!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện