Rết Ngàn Đời là loài sinh vật kinh khủng nhất trong các loài rết, khi sinh sản rết mẹ sẽ đẻ ngàn trứng, khi trứng nở thì lũ rết con sẽ tàn sát lẫn nhau, con rết duy nhất còn sống sót sẽ phải tự đi kiếm ăn mà không hề có sự trợ giúp gì từ cha mẹ.



Loài rết này có tập tính ăn thịt đồng loại, tập tính này ngay từ khi sinh ra đã có, khi rết ngàn đời thấy đồng loại là sẽ lao vào tàn sát đánh nhau đến chết.



Rết nữ hoàng là sinh vật cuối cùng của loài này trêи thế giới máu, bà ta không còn đồng loại, nên thường giao phối với những loài rết khác để sinh sản, rồi khi đẻ con sẽ tự mình ăn thịt những đứa con của mình.



Con rết đang gầm thét ra oai, trông nó vô cùng già nua và to lớn, mỗi đốt của nó to hàng trăm mét, chiều dài thì chục ngàn mét. Toàn thân bao bọc bởi lớp giáp xác đen trắng, những hoa văn ký hiệu loang lổ khắp toàn thân.



"Không ngờ nó lớn như vậy." - Tôi nhìn con rết khổng lồ, nó to như những dãy đồi núi thì Tử Tử dù có đâm xuyên qua cơ thể nó thì cũng không làm gì được nó, lưỡi đao của Tử Tử không đủ dài để cắt con rết ra.



"Con này nếu em muốn giết nó, bắt buộc phải chui vào cơ thể rồi giết nó từ bên trong."



"Nhưng đó chỉ là cách cuối cùng, trước tiên em hãy thử chém nhiều lần cùng vào đốt sống cổ của nó, một lần chém không đứt thì em chém trăm lần ngàn lần, con rết to vậy chắc chắn sẽ chậm chạp."



Tử Tử dùng tốc độ siêu thanh lia qua lia lại trêи bầu trời, chém ra những vết cắt sâu vài mét trêи cổ con rết, nhưng với kϊƈɦ thước chục ngàn mét của nó, những vết cắt này không gây ra bất kỳ tổn thương nào.



Con rết phun ra những cơn khí độc màu đen bao quanh một phạm vi lớn xung quanh nó.



Lớp giáp của Tử Tử bị nhuốm đen kịt.



"Tử Tử cẩn thận, khói độc này ăn mòn cực mạnh, em lui ra dùng sấm sét đốt cháy chúng đi."



Tử Tử chạy ra xa, trêи người nàng nổ tí tách những dòng điện màu tím.



"Xẹt xẹt!!" - Một tia sét màu tím phóng từ người nàng về phía đám mây đen, khiến đám khí độc bốc lửa cháy phừng phừng.



"Tử Tử chuẩn bị né tránh." - Tôi hét lớn, Con Mắt Của Quỷ Máu đang cho phép tôi theo dõi mức độ năng lượng của con rết, bức xạ năng lượng của nó đang tăng đột biến bên trong đám khói đen.



"Ầm..." - Một cột năng lượng màu đen khổng lồ quét ngang qua khu rừng, cả khu rừng bị thổi bay một mảnh rừng cây rộng lớn kéo dài tận chân trời. May mắn Tử Tử đã chuẩn bị trước nên né được nó.



"Không ngờ con quái vật này còn biết phun Hơi Thở Năng lượng." - Loại kỹ năng này cần tập trung tích tụ năng lượng mất một lúc lâu, con rết tạo ra khói đen để đánh lạc hướng kẻ thù, rồi âm thầm tích tụ năng lượng, Tử Tử đứng phía ngoài không nhìn thấy nó đang làm gì, nếu tôi không nhắc nhở có lẽ nàng đã trúng chiêu.



Đám khói đen dần dần tan đi do ngọn lửa đã cháy hết. Những vết thương Tử Tử gây ra trêи người con rết đều đã liền lại.



"Con rết này hack à!" - Con rết này vừa có kϊƈɦ thước khổng lồ, giáp dày phòng thủ cao, khả năng sử dụng năng lượng tấn công, lại còn có sức mạnh hồi phục kinh khủng.



Điều này rất vô lý, côn trùng mỗi loài sẽ có những điểm mạnh và những điểm yếu rất cụ thể. Ví dụ như điểm mạnh của Tử Tử là tốc độ nhanh sát thương cao, nhưng điểm yếu là giáp mỏng máu giấy, bị đánh trúng là gục. Hay các loài côn trùng có lớp giáp giày kϊƈɦ thước lớn thì sẽ chậm chạp, khi bị phá hủy lớp giáp thì sẽ dễ dàng bị các sinh vật khác giết chết.



Còn con rết này có rất nhiều điểm mạnh, điểm yếu duy nhất của nó là tốc độ khá chậm chạp do kϊƈɦ thước khổng lồ.



"Không, nhất định nó phải có một điểm yếu chí mạng nào đó." - Tôi điên cuồng suy nghĩ tìm điểm yếu của con rết.



"Chỉ còn cách chui vào bên trong con rết để giết nó. Nhưng con rết này biết kỹ năng Hơi Thở Năng Lượng, nếu em không kịp giết nó trước khi nó tập trung năng lượng xong, thì cả anh lẫn em sẽ hóa khí." - Tôi cố gắng giải thích cách tấn công và sự nguy hiểm của kế sách này cho Tử Tử.



"Em bay xung quanh người nó, đợi lúc nó gào thét thì chui vào."



Tử Tử di chuyển tốc độ cao xung quanh đầu con rết, con rết liên tục vung vẩy cái đầu táp Tử Tử, nhưng đều bị nàng né tránh. Sau một lúc con rết tức giận gào thét, nó há to cái miệng rộng đầy răng nhọn, hai cái nanh của nó như hai lưỡi đao.



"Ngay bây giờ." - Tôi hét lên báo hiệu.



Tử Tử tăng tốc vọt thẳng vào cái miệng con quái vật, nàng liên tục vung lưỡi đao chém lên những vách thịt.



Con rết đau đớn gào thét, âm thanh trong miệng nó oang oang vang vọng vô cùng nhức đầu.



Một cơn gió đen thổi từ trong bụng nó ra ngoài.



"Em cắm lưỡi đao vào thành thịt, đừng để bị nó thổi bay."



Tử Tử bám chặt vào vách thịt, những đợt gió đen thổi vô cùng mạnh nhưng vẫn khổng thể đẩy nàng ra. Những cơn gió rồi cũng yếu dần, nhưng tôi cảm nhận được nguy hiểm khác đang ập tới.



"Em phải nhanh phá hủy não của nó, con rết đang tích tụ năng lượng."



Chỉ số bức xạ năng lượng của con rết đang tăng cao, thông qua Con Mắt Của Quỷ Máu tôi thấy những đốt sống ở lưng và bụng con rết đang phát sáng, chỉ nửa phút nữa nó sẽ tấn công.



Tử Tử cũng cảm nhận được nguy hiểm, nàng đang điên cuồng chặt chém vào vách thịt trong đầu con rết, đục ra một cái lỗ lớn, máu thịt con rết không ngừng túa ra.



Tôi chỉ biết yên lặng nhìn nàng, giờ tôi hối thúc cũng chỉ khiến nàng mất tập trung hơn.



Bụng con rết bây giờ sáng rực, nó đã tập trung năng lượng xong.



"Cố lên Tử Tử." - Nàng đã sắp phá hủy được não của con rết, chỉ còn một lớp vách xương cứng rắn cản trở, Tử Tử lúc này toàn thân phát sáng, hai lưỡi đao càng kinh khủng, chúng biến thành hai lưỡi kiếm năng lượng màu tím, Tử Tử xoay tròn liên tục đâm chém điên cuồng, thực sự hình ảnh lúc này rất giống máy xay sinh tố, máu thịt con rết be bét vung vãi.



"Keng!!"



"Phập!!"



Tử Tử cuối cùng cũng cắt nát được lớp xương cứng bảo vệ não của con rết, một lưỡi kiếm khuấy não nó thành cám.



"Ầm!!" - Nhưng trước khi chết con rết cũng phun Hơi Thở Năng Lượng, cột năng lượng từ sâu trong bụng nó bắn thẳng ra, Tử Tử bị cột năng lượng bắn văng ra khỏi miệng con rết, lăn lộn vài vòng trêи không rồi rơi xuống đất tạo thành một cái hố.



Trước khi ngất đi nàng vẫn kịp sử dụng không gian thả tôi ra ngoài qua một vòng xoáy đen.



Bây giờ Tử Tử bị thương rất nặng, hai lưỡi đao đều đã bị gãy, bị mất một bên chân tới đầu gối.



Phần bụng cũng bị mất một góc, dòng máu màu tím túa ra, nội tạng của nàng đều hư hỏng nghiêm trọng.



Trêи đầu nàng một bên mắt đã biến mất, nhưng may mắn não của nàng vẫn còn nguyên vẹn.



"Em cố chịu đựng, sẽ ổn thôi."



Nhưng Tử Tử đã ngất, nàng không thể nghe thấy lời tôi nói.



Tôi cắt máu nhỏ lên những vết thương trêи cơ thể nàng, nhưng không ăn thua, Tử Tử có Bậc tiến hóa rất cao, để chữa trị cần rất nhiều năng lượng.



Tôi chặt một cánh tay của mình xuống, sử dụng kỹ năng Hóa Huyết, dòng máu do tay tôi biến thành bao bọc lấy những vết thương trêи người nàng, nhưng nó cũng không đủ để chữa trị cho nàng, chỉ giúp vết thương của nàng không chuyển biến xấu.



"Trừ khi mình tự sát để dùng toàn bộ máu chữa trị cho nàng, nếu không thì... " - Tôi nhìn Tử Tử.



Tôi có một vài kỹ năng tự sát, ví dụ như Lời Nguyền Của Ác Quỷ Máu cho phép tôi nguyền rủa kẻ thù chết chung, hay Suối Máu cũng có thể giúp tôi hóa thành một vũng máu hòa vào cơ thể nàng, rồi dùng toàn bộ số máu đó để chữa trị, nhưng như vậy thì tôi sẽ chết luôn.



Tôi rất thích Tử Tử, tôi không muốn nàng chết, nhưng nếu bảo tôi tự sát để cứu sống nàng, thì tôi không làm được.



"Xin lỗi Tử Tử, anh sẽ cố gắng hết sức để cứu em."



Tôi đi về phía cái xác của con Rết Ngàn Đời, bây giờ nó đã là xác chết, cái đầu của nó bị nổ tung khi sử dụng Hơi Thở Năng Lượng, tôi sử dụng kỹ năng Suối Máu hấp thu máu thịt còn lại của nó, nhưng chỉ hút được một đốt.



Chỉ một đốt thân thể của con rết cũng ngưng tụ được một viên ngọc máu khổng lồ có đường kính một mét, tôi ôm viên ngọc máu tới cho Tử Tử, sử dụng nó để chữa trị cho nàng.



Con rết là sinh vật Bậc 5 Cấp 9 nên trong máu ẩn chứa rất nhiều năng lượng, vết thương trêи người nàng lành lại một chút, các chi bị đứt cũng mọc dài ra một hai cm.



"May là có tác dụng." - Tôi thở phào nhẹ nhõm.



Tôi lập đi lập lại việc hấp thu năng lượng máu từ con rết rồi chữa trị cho Tử Tử, sau nhiều ngày thì xác con rết biến thành một bộ xác xương khổng lồ, máu thịt của nó đều đã bị tôi hấp thu.



Vết thương trêи người Tử Tử phần lớn đều đã lành lại, lỗ hổng ở bụng hay trêи đầu nàng đều đã biến mất, chỉ còn cái chân là vẫn thiếu một góc nhỏ.



Vài ngày sau thì Tử Tử cũng tỉnh lại.



"Con rết chết rồi sao?" - Ngay khi Tử Tử tỉnh dậy nàng hỏi tôi.



"Chết rồi." - Tôi chỉ tay về cái xác khổng lồ chỉ còn lớp vỏ xương của nó, tôi lấy ra viên hạch tâm đưa cho nàng.



Nàng ăn nó rất nhanh, bây giờ nguồn năng lượng của nàng đã ở mức tối đa mà một sinh vật có thể đạt tới gần bằng 2^30 hoặc khoảng hơn một tỷ. Nhưng đây cũng là giới hạn cuối cùng mà một sinh vật có thể phát triển đến.



"Nhưng Lễ Phong Thánh vẫn chưa kết thúc." - Tử Tử nói với giọng lạnh lẽo.



"Lễ Thánh Hóa chỉ kết thúc khi chỉ còn duy nhất một sinh vật còn sống." - Tôi chợt nhớ tới luật của chiến trường này.



Ánh mắt Tử Tử nhìn tôi bắt đầu biến thành lạnh lẽo, Thánh Hóa là lý do nàng đến đây, trải qua hàng ngàn cuộc chiến, chém giết vô số con côn trùng khác, ăn hạch tâm của chúng để tích trữ năng lượng, tất cả những chuyện đó nàng đều đã hoàn thành.



Bây giờ tôi chính là kẻ cản đường cuối cùng, nàng không cần tôi giúp nữa, chỉ cần giết chết tôi là quá trình Thánh Hóa sẽ diễn ra.



"Chán nhỉ, biết vậy lúc đó mình tự sát cứu nàng luôn là được."



Tôi không đánh lại Tử Tử, nàng mạnh hơn tôi rất nhiều. Cho dù có đánh lại thì tôi cũng không ra tay giết nàng được



"Anh có di ngôn gì không?" - Tử Tử nói, lưỡi đao trêи tay nàng phát sáng.



"Anh muốn nhìn thấy hình dạng Thánh Tộc của em, chắc chắn sẽ là một thiếu nữ vô cùng xinh đẹp."



"Nhưng có lẽ không có cơ hội rồi, em ra tay đi."



Tôi không oán trách gì Tử Tử cả, nếu tôi là nàng thì tôi cũng làm vậy, đứng trước cơ hội tiến hóa thành sinh vật Bậc 6, không một ai từ bỏ nó được.



Đôi mắt của Tử Tử lóe sáng, nàng vung lưỡi đao lên, đầu tôi rơi xuống đất.



À nhầm... Đó chỉ là tưởng tượng của tôi thôi, còn sự thật thì Tử Tử đang lăn qua lăn lại trêи thảm cỏ, nàng đang cười.



"Em sao vậy Tử Tử, còn chờ gì mà chưa giết anh nữa?" - Tôi nhìn Tử Tử, nàng đang nằm trêи bãi cỏ.



"Tử Tử đã ba mươi ngàn tuổi, Tử Tử có thể đợi anh chết già."



"Chết già?" - Tôi không hiểu ý của nàng.



"Ha ha, trông vẻ mặt của anh thật buồn cười, gì mà em ra tay đi, anh nghĩ Tử Tử sẽ lấy oán trả ơn sao?" - Tử Tử vẫn đang cười, có vẻ nàng rất thích thú với trò đùa hồi nãy.



Sau khi ăn hạch tâm của con rết có vẻ Tử Tử thông minh hơn rất nhiều, giờ nàng nói chuyện vô cùng trôi chảy, thậm chí là còn biết đùa.



Đây là dấu hiệu nàng đang chuẩn bị lột xác thành Thánh Tộc chân chính, một bước nhảy vọt về trí tuệ, từ một con côn trùng ngu ngốc trở thành một sinh vật có trí tuệ vô cùng cao.



"Đi thôi, Tử Tử sẽ đưa anh ra khỏi chiến trường này, khi nào anh chết vì già thì Lễ Phong Thánh sẽ kết thúc."



Chúng tôi đi tới rìa biên giới của Rừng Thiêng, nhưng khi sắp đi ra thì bị những bức tường năng lượng màu xanh lá cản lại. Nơi này dường như chỉ cho phép vào không cho phép ra.



"Có lẽ anh sẽ phải ở lại đây cả đời rồi." - Tôi nhìn những bức tường năng lượng, ngay cả Tử Tử cũng không thể phá hủy chúng.



Thực ra ở nơi này rất tốt, trong không khí luôn tràn ngập một loại năng lượng màu xanh biếc, chỉ cần hít thở thôi là đủ để cung cấp năng lượng cho cơ thể, nên sẽ không bị chết đói.



Tôi và Tử Tử sinh sống ở đây một thời gian.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện