Con quái vật bằng máu khổng lồ gầm thét, toàn thân nó phát ra khí tức vô cùng đáng sợ.

Một thanh giáo đỏ lòm xuất hiện trong tay nó, con quái vật vung thẳng vào đầu tên Thái Tử.

Tên Thái Tử không hề sợ hãi, hắn lao lên dùng một thanh kiếm lớn chặn lại cú vụt của Linh Hồn Máu.

"Muội tìm nơi an toàn núp đi, ta sẽ tiêu diệt con quái vật này." - Hắn nói với Kim Nguyệt ở phía sau lưng, cô nàng đang tỏ ra vô cùng sợ hãi.

"Kϊƈɦ hoạt - Ma Trận Máu." - Tôi đứng từ xa quan sát, bắt đầu khởi động những cạm bẫy đã bố trí sẵn.

Mặt đất rung lên, phát ra ánh sáng đỏ rực, bên dưới khu vực này đã được tôi sắp xếp rất nhiều những hố máu nhỏ và các khối năng lượng, giờ tôi đang kϊƈɦ hoạt chúng để tạo ra cạm bẫy máu.

Vô số tia máu bốc lên từ mặt đất, cả không gian xung quanh chìm trong sắc đỏ. Tên Thái Tử vẫn đang đánh nhau với Linh Hồn Máu.

"Quái vật xem kiếm!" - Thái Tử gầm lên, thanh kiếm của hắn ta như biến thành khổng lồ, một lưỡi kiếm năng lượng dài hơn năm mét được hắn ta vung múa liên tục, chém ra nhiều vết thương trêи người Linh Hồn Máu.

Nhưng Linh Hồn Máu là sinh vật linh thể do năng lượng và máu biến thành, dù có chém bao nhiêu nhát thì nó cũng sẽ khôi phục như cũ.

"Tên này có sức mạnh chiến đấu rất tốt, nếu mình cùng hắn ta đánh nhau, bị lia trúng một nhát là mình bị chém làm hai."

"Nhưng hình như ý thức chiến đấu của hắn rất kém, dù nãy giờ tấn công vô hiệu, nhưng vẫn hung hãn tấn công như vũ bão mà không tìm cách thay đổi chiến lược." - Tôi đánh giá hắn ta, tên này mạnh nhưng hình như rất ít khi đánh nhau sống chết cùng kẻ thù.

"Xiềng Xích Máu!"

Ma trận máu đã hình thành, tôi sử dụng các kỹ năng tăng cường, vô số sợi xích bằng máu xuất hiện lao về phía Thái Tử muốn trói hắn ta.

"Múa Kiếm Bão Tố." - Gã Thái Tử gầm lên, sử dụng một kỹ năng, khiến hắn ta xoay vòng vòng tạo thành một cơn lốc xoáy năng lượng, khi những sợi xích lao đến thì đều bị chém nát vụn.

"Tên này cũng khá đấy, nhưng cũng chỉ đến vậy."

"Lửa Máu!"

Những sợi xích biến mất, vô số ngọn lửa màu đỏ xuất hiện bắn về phía hắn ta. Cơn lốc xoáy có thể chém nát những sợi xích, nhưng khi gặp lửa thì không chém được, ngọn lửa len lỏi vào bên trong, bốc cháy vô cùng dữ dội, biến hắn ta thành một lốc xoáy lửa.

Lửa gặp gió càng cháy càng mạnh, tên Thái Tử gào thảm, hắn ta loạng choạng ngắt kỹ năng, lăn nhiều vòng trêи đất cố gắng dập tắt ngọn lửa. Nhưng những ngọn lửa này trừ khi hết năng lượng, nếu không thì sẽ không tắt.

"Lưỡi Đao Máu!"

Tôi tạo ra một thanh kiếm máu khổng lồ, chém lên người hắn, nhưng bị bộ áo giáp cản lại, bộ áo giáp này là một bảo vật phòng thủ rất mạnh.

"Đành thiêu chết hắn ta vậy."

"Xiềng Xích Máu!"

Một lần nữa những sợi xích xuất hiện, trói buộc hắn ta, để cho ngọn lửa máu thiêu đốt, bây giờ Thái Tử đã thành cá nằm trêи thớt, mặc người chém giết.

Tôi đi về phía Kim Nguyệt, nàng đang lặng lẽ đứng nhìn anh trai của nàng giãy giụa, gương mặt nàng không cảm xúc gì.

"Ta thấy có vẻ tên này rất yêu thương nàng, không giống như là kẻ ác nha."

"Nàng thực sự muốn giết hắn ta sao?"

Kim Nguyệt giật mình khi nghe thấy giọng nói của tôi.

"Hắn yêu ta thì sao, yêu ta thì hắn nhường vương vị cho ta sao?"

"Ta với hắn vốn là kẻ thù, hắn không chết thì ta không làm nữ hoàng được." - Gương mặt Kim Nguyệt trở nên lạnh lẽo.

"Ta không muốn làm một hoàng hậu vô danh, bị nhốt cả đời trong cung cấm, ta muốn làm nữ hoàng, ta sẽ thay đổi vương quốc này trở nên tốt đẹp hơn."

"Ta sẽ không so đo việc nàng nói dối, nhưng hãy nhớ lời hứa của nàng." - Tôi nhắc Kim Nguyệt về giao ước.

Giờ thì tôi hiểu rõ mọi chuyện, tên Thái Tử tội nghiệp này đã bị Kim Nguyệt gài bẫy.

Hắn bị nàng mê hoặc, say như điếu đổ, sau đó lừa đến đây một mình để tôi ra tay giết hắn.

Có vẻ hắn không hề cưỡng hϊế͙p͙ nàng như nàng nói, mà ngược lại hắn ta rất yêu thương nàng, nhưng Hoàng Tộc tranh đấu, hắn đã thua vì hắn yêu nàng.

"Kim Nguyệt, muội chạy đi, đừng lo cho ta, con quái vật này không giết ta được đâu." - Đột nhiên gã Thái Tử hét lớn.

"Không ngờ trước khi chết hắn ta vẫn lo lắng cho nàng."

"Lửa Máu!" - Tôi tăng mạnh uy lực ngọn lửa, để giết chết Thái Tử nhanh hơn, nếu không lỡ may Kim Nguyệt đổi ý thì sẽ rất phiền phức.

Tên Thái Tử đau đớn gào thét, hắn cố bứt đứt những sợi xích để thoát ra, nhưng ma trận này tôi đã bỏ một lượng lớn năng lượng, tương đương với hai mươi viên Hạch Tâm, với số lượng năng lượng lớn như vậy khiến cho các kỹ năng tăng mạnh rất nhiều, trừ khi là sinh vật Bậc 5 Cấp 6 ra tay, nếu không thì không thể phá hủy những sợi xích bằng tay.

Kim Nguyệt vẫn yên lặng nhìn tên Thái Tử bị thiêu chết, ánh mắt nàng lâu lâu lại lay động, không biết nàng đang nghĩ gì trong đầu.

Tên Thái Tử cuối cùng không giãy giụa la hét nữa, hắn đã ngất đi.

"Thả hắn ra đi." - Kim Nguyệt đột ngột nói.

"Hả? Nàng đổi ý sao? Nhưng ta sẽ không từ bỏ giao ước, nếu nàng thực sự muốn thì ta sẽ thả hắn, sau đó ta dẫn nàng rời khỏi nơi này."

Tôi hơi lo lắng khi nghe Kim Nguyệt đòi thả người, chuyện đã đến nước này, không giết chết Thái Tử thì tôi bắt buộc phải chạy trốn, bị cả vương quốc truy nã sẽ rất tệ.

"Yên tâm, ta không đổi ý đâu, ta cần hắn sống để làm vài việc."

Tôi giải trừ Xiềng Xích Máu và Lửa Máu, tên Thái Tử rơi nhào xuống đất, toàn thân hắn bị đốt cháy đen, năng lượng trong cơ thể đã bị tiêu hao sạch sẽ trong quá trình chống cự ngọn lửa.

Kim Nguyệt đi lại gần chiếc bàn, bỏ tất cả những thứ trêи bàn vào trong không gian.

"Phiền anh đặt hắn lên đây giùm ta."

Tôi không biết nàng định làm gì, nhưng vẫn làm theo lời nàng nói.

Tôi đặt tên Thái Tử lên bàn, gỡ bộ áo giáp của hắn ta ra, tiện tay ném chúng vào không gian của mình. Tôi cũng xin luôn thanh kiếm của hắn. Chỉ với mấy thứ này thôi là tôi đã có lời trong vở kịch này.

Kim Nguyệt nhìn Thái Tử, ánh mắt lạnh lẽo. Nàng lấy ra rất nhiều thứ linh tinh, bôi vẽ lên chiếc bàn tạo thành một ma trận nho nhỏ.

"Ma trận hiến tế sao?" - Tôi nhìn cái ma trận, thầm suy đoán tác dụng của nó.

Một con dao có lưỡi đỏ tươi xuất hiện trong tay Kim Nguyệt, nàng chuẩn bị mổ sống Thái Tử.

"Muội mau chạy đi Kim Nguyệt, đừng lo cho ta." - Tên Thái Tử thì thào trong cơn mê.

Giờ tôi cũng cảm thấy tội nghiệp cho tên này, bị Kim Nguyệt hại chết mà vẫn còn lo lắng cho nàng.

Kim Nguyệt khi nghe hắn ta nói thì tay nàng run rẩy, không thể xuống tay được.

"Nàng định dùng kỹ thuật Thay Tim Đổi Máu để tiến hóa thành Bậc 5 đúng không?"

Các sinh vật đều muốn tiến hóa đến phát điên, Kim Nguyệt hiện tại là Bậc 4 Cấp 9, nếu nàng muốn tiến hóa thành Bậc 5 thì phải ăn một trăm viên Hạch Tâm để tích lũy năng lượng tiến hóa, còn không thì phải đợi vận may vô cùng to lớn, cơ thể tự đột phá giới hạn mà tiến hóa.

Nhưng có vài cách khác giúp việc tiến hóa dễ dàng hơn, nhưng những cách này đều vô cùng tàn ác.

Thay Tim Đổi Máu là một trong những cách đó.

Trêи lý thuyết thì một sinh vật Bậc 4 có thể cưỡng ép cấy ghép Hạch Tâm của một sinh vật Bậc 5 vào bên trong cơ thể, rồi từ từ luyện hóa, biến viên Hạch Tâm thành của mình. Việc này giúp chúng có sức mạnh tương đương sinh vật Bậc 5, sau này khi tiến hóa thành Bậc 5 thì cũng dễ dàng hơn, viên Hạch Tâm cũ sẽ vỡ nát kết hợp cùng năng lượng, tạo ra một viên Hạch Tâm mới lớn hơn mạnh hơn, cùng Cấp Tiến Hóa thì những kẻ này đều mạnh hơn người khác một ít.

Nhưng vấn đề nằm ở chỗ Hạch Tâm mỗi người mỗi khác, việc cưỡng ép cấy ghép có thể gây ra hiện tượng đào thải, lúc đó người thực hiện cấy ghép sẽ chết.

Nên rất ít ai dám liều mình sử dụng phương pháp Cấy Ghép Hạch Tâm.

Thay Tim Đổi Máu là kỹ thuật tương tự Cấy Ghép Hạch Tâm, nhưng tỉ lệ thành công cao hơn nhiều. Người thực hiện và người hiến Hạch Tâm phải có quan hệ huyết thống gần gũi với nhau, ví dụ như anh em, cha con, mẹ con. Nhờ đó mà khi cấy ghép sẽ giảm tỉ lệ Hạch Tâm bị đào thải, tăng tỉ lệ thành công.

Nhưng đây cũng là điểm tàn ác của nó, tự tay giết hại anh em cha mẹ của mình để tiến hóa, hành động này quả là vô cùng tàn ác.

Tay Kim Nguyệt run rẩy liên tục, nàng do dự mãi mà không xuống tay được.

"Mình làm kẻ ác thay nàng vậy."

Tôi đi ra phía sau nàng, Kim Nguyệt vẫn đang do dự suy nghĩ, không chú ý đến hành động của tôi.

"A..." - Cô nàng hét lên khi bị tôi đánh mạnh vào cổ, nàng ngã gục xuống đất.

Tôi bế nàng đặt lên bàn, nằm cạnh tên Thái Tử.

Trong ký ức của Ác Quỷ Máu còn có một kỹ năng khác xịn hơn kỹ năng Thay Tim Đổi Máu, gọi là Tước Đoạt.

Tước Đoạt cho phép Ác Quỷ Máu lấy bất kỳ thứ gì của người này, rồi chuyển cho người khác, đại loại thì nó cũng giống như Thay Tim Đổi Máu, nhưng có Ác Quỷ Máu hỗ trợ thì sẽ không sợ hiện tượng đào thải.

Tôi cởi bộ váy Kim Nguyệt đang mặc, để lộ thân hình khuyến rũ của nàng.

"Tập trung vào công việc nào." - Tôi lắc lắc đầu để tập trung.

Tôi dùng con dao của Kim Nguyệt đâm mạnh vào cổ tên Thái Tử, ra tay vô cùng nhanh và dứt khoát.

"Suối Máu!" - Tôi rút máu của hắn thành một quả cầu máu, để hắn ta chết thật nhanh, không đau đớn.

"Yên nghỉ đi người anh em, ta sẽ thay ngươi chăm sóc tốt cho Kim Nguyệt."

Tôi nhanh nhẹn đào viên Hạch Tâm ra khỏi ngực hắn ta, đem cái xác khô ném xuống đất, tặng thêm một quả cầu lửa khiến nó biến thành tro bụi bay tản đi.

"Giờ thì mình cần làm thật cẩn thận." - Tôi nhìn Kim Nguyệt đang ngủ say.

Tự cắt cổ tay đổ máu mình vào miệng nàng.

Dùng con dao rạch lồng ngực nàng thật chậm rãi, bên trong lồng ngực nàng trái tim đang đập chậm rãi, tôi có thể thấy cả viên kết tinh của nàng, nó có màu vàng óng ánh.

Tôi cắt tim của nàng ra, đặt viên Hạch Tâm vào bên trêи, sử dụng năng lượng máu luyện hóa nó tan chảy, bám lên viên kết tinh của nàng, từ từ dung hợp lại thành một viên Hạch Tâm vàng óng ánh.

Tôi điều khiển khối máu của Thái Tử đến tim của nàng, hòa hai dòng máu lại với nhau, thêm một ít máu của tôi nữa.

"Máu Linh Động." - Khi mọi việc xong xuôi tôi đóng lồng ngực của nàng lại, sử dụng kỹ năng của mình để chữa thương cho nàng, chỉ vài phút sau vết thương hoàn toàn biến mất, không để lại dấu vết gì.

"Ầm...ầm..." - Một tiếng sấm vang vọng bầu trời.

Tôi ngước đầu nhìn lên trêи.

"Nhanh như vậy đã xuất hiện, Kim Nguyệt còn chưa tiến hóa mà."

Khi tôi vừa dứt lời thì cơ thể Kim Nguyệt phát sáng, các tế bào trêи cơ thể nàng được năng lượng của Hạch Tâm kϊƈɦ thích, đang liên tục biến dị, phát triển.

"Kim Nguyệt trong trạng thái này đâu chịu thử thách được, chỉ một tia sét cũng có thể khiến nàng thành bụi."

"Mình đành phải chịu thử thách thay nàng vậy, Thử Thách Bậc 5 hy vọng là dễ qua."

Đấy là tôi tự an ủi mình, chứ thử thách thường rất khó, mười người thì chỉ có một đến ba người thành công, phần lớn đều chết trong thử thách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện