"Nàng không sao chứ?" - Tôi ân cần hỏi thăm, trông sắc mặt Thái Bình rất tệ, không hiểu sao nàng ta vẫn còn đi lại được mà chưa gục ngã.

"Haha, ta tất nhiên là không sao rồi, ta là...." - Thái Bình đứng lên vỗ ngực cười lớn, nhưng chưa nói hết câu thì nàng phun ra một ngụm máu đen, suy yếu ngã xuống.

Tôi liền nhanh tay ôm lấy nàng, để nàng nằm trong lòng mình, lấy ra tất cả những viên ngọc máu còn lại, bỏ vào miệng nàng.

"Nếu cô cứ như thế này thì không đủ sức tra tấn tôi đâu." - Tôi cười trêu chọc nàng, cô nàng này mặc dù hơi ác, nhưng cũng có lúc rất ngốc nghếch dễ thương.

Năng lượng máu từ những viên ngọc tan ra, dưới sự điều khiển của tôi hoà vào cơ thể của Thái Bình, sau vài phút cô nàng liền tươi tỉnh hơn rất nhiều.

"Tên biến thái, tay ngươi đang để ở đâu vậy hả?" - Đột nhiên Thái Bình hét ầm lên, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đỏ bừng bừng như gấc chín.

Tôi vội nhìn cái tay chết tiệt của mình, không biết từ khi nào nó đã chui vào trong áo của Thái Bình.

Tôi vội vã rút tay ra khỏi cổ áo của nàng.

"Ta...ta cũng không biết tại sao lại như vậy nữa." - Tôi lắp bắp không biết nói sao, thực sự tôi đang chuyên tâm chữa trị cho Thái Bình, còn cánh tay tôi làm gì thì tôi không biết.

Thái Bình đứng bật dậy, tránh thoát khỏi cái ôm của tôi.

"Tên biến thái, ngươi....chết....chắc....rồi...." - Nàng nhấn mạnh từng chữ một, hàm răng ngọc nghiến ken két vì giận dữ.

"Nhìn kìa, nhìn kìa, cái tên Máu Xấu hèn nhát vừa sàm sỡ công chúa Thái Bình." - Một tên chết tiệt nào đó nói lớn.

"Cái gì? Cô nàng đó vừa hung dữ đanh đá, vừa tàn nhẫn độc ác, hơn nữa lại còn là lô li thứ thiệt, tên Máu Xấu có khẩu vị độc đáo thật." - Một tên nào đó mỉa mai cực kỳ khó chịu.

"Người anh em, chúng tôi là hiệp hội Lô Li Là Chân Lý, chúng tôi nhiệt liệt chào mừng cậu gia nhập hiệp hội của chúng tôi." - Một tên học giả đeo cặp kính dày vài cm trông cực kỳ buồn cười hét lớn.

"Lũ khán giả chết tiệt." - Tôi lầm bầm lầu bầu chửi rủa.

"Phen này thì xong phim, mình vốn định chữa thương cho Thái Bình để làm hoà, kết quả càng chọc giận nàng ta, lát nữa đến vòng chung kết, e rằng bị nàng ta tra tấn chết đi sống lại." - Trong đầu tôi liên tưởng đến việc bị Hư Ảnh Ma Thần tóm lấy, rồi bóp thành thịt nát.

"Mời thí sinh Máu Xấu vào sân thi đấu." - Giọng nói của Phong Linh vang lên.

Tôi liền đi vào sân, chỉ vài phút sau đối thủ của tôi cũng xuất hiện. Là tên công tử giàu có của Gió Nam thương hội.

"Bạch Thiên công tử cố lên." - Cái tên chế nhạo tôi hồi nãy hét lớn.

Vài tên khác nhao nhao cổ vũ, tôi âm thầm ghi nhớ hết mấy tên này, sau này có dịp sẽ xử chúng sau.

"Mẹ kiếp, hoá ra là tên Bạch Thiên này dùng tiền chơi mình." - Mặt tôi đen kịt, ánh mắt lạnh lẽo nhìn tên công tử trước mặt.

"Chào người anh em, cậu là hiệp sĩ hộ vệ của Kim Nguyệt công chúa đúng không, ba ngày nữa ta sẽ thử đi cầu hôn nàng, nếu cậu có thể nói tốt giùm ta trước mặt nàng, ta sẽ hậu tạ cậu 1000 đá 6." - Tên Bạch Thiên nói như thì thào, chỉ đủ để tôi và hắn ta nghe.

"Đệt, tên này không những thường xuyên quấy rối Ngân Nguyệt, giờ lại còn muốn cưới Kim Nguyệt, hôm nay mình không giết hắn thì thật có lỗi với bản thân." - Cơn giận dữ bắt đầu sôi trào trong lòng tôi.

"Tốt, tốt lắm." - Tôi phá lên cười như điên.

"Haha, cậu là người thông minh đó, nếu chuyện này thành công tôi sẽ hậu tạ gấp ba." - Tên Bạch Thiên cũng cười lên ha hả.

"Ta không cần đá năng lượng." - Tôi lắc lắc đầu nói.

"A, vậy cậu cần thứ gì, kết tinh hay bảo vật? Thương hội Gió Nam có tất cả mọi thứ trêи đời, chỉ cần cậu thực hiện công việc thật tốt là được." - Bạch Thiên ngạo nghễ nói.

"Tao cần mạng của mày." - Tôi rít lên qua kẽ răng, đôi mắt tôi sáng rực, năng lượng máu bạo phát ra khỏi cơ thể.

"Ác Quỷ Biến Hình."

"Đôi Cánh Vảy Máu."

Tôi triệu hồi luôn Huyết Sắc giáp, Băng Huyết kiếm, Cốt Huyết kiếm lên tay.

"Nhát Chém Tử Thần!" - Tôi lao tới với vận tốc cao, ghim thẳng Cốt Huyết vào người tên Bạch Thiên.

"Xoay Tròn Hủy Diệt!" - Xoay người thật mạnh, dùng Cốt Huyết xé toạc cơ thể hắn ta, ngay khi Cốt Huyết vừa rời khỏi thì tôi vung Băng Huyết chém vào người hắn.

Dựa vào thế chém của hai thanh kiếm, tôi xoay tròn thân thể với vận tốc cao, biến thân thành một cơn lốc xoáy màu đỏ.

Vô số nhát kiếm liên tục chém vào người tên Bạch Thiên, kiếm kiếm uy lực, bóc da tách thịt của hắn ta ra, chỉ sau vài giây da thịt trêи người hắn ta bị tôi lóc sạch, bộ áo quần đắt tiền bị xé rách, hắn ta trơ xương trắng ngã xuống đất.

"Dám tơ tưởng giành phụ nữ với tao, kiếp sau cũng đừng nằm mơ." - Tôi rít qua kẽ răng.

Ba vị viện trưởng ngẩn người, họ chưa kịp ngăn cản thì tôi đã giết chết tên Bạch Thiên, tốc độ vừa nãy của tôi nhanh đến đáng sợ, không một ai kịp can thiệp.

"Hoàng Hoa viện trưởng, ngài tuyên bố kết quả đi."

"Ta tuyên bố..." - Hoàng Hoa hơi ngẩn người trước kết quả, nhưng nàng rất nhanh lấy lại tinh thần.

"Nhìn kìa...nhìn kìa...lại một tên giết không chết." - Khán giả phía bên dưới nhốn nháo chỉ trỏ.

Tôi xoay người lại nhìn, tên Bạch Thiên vậy mà đã sống lại, máu thịt và xương cốt của hắn hoàn toàn hồi phục, giống như việc tôi lóc thịt hắn chỉ là ảo giác.

"Tao đang định ẩn nhẫn một thời gian, không ngờ lại bị mày ép buộc phải hiện nguyên hình, vậy thì phải giết chết mày để rửa nhục rồi."

"Ác Quỷ Biến Hình!" - Tên Bạch Thiên gầm thét, trêи đầu hắn mọc ra cặp sừng dài màu trắng, xung quanh cơ thể mọc ra vảy giáp, nhiều nơi mọc ra những sợi lông dài màu trắng.

"Tên này vậy mà lại là Bạch Quỷ."

Bạch Quỷ là loài ma quỷ tôi ghét nhất trêи đời, chúng thường đóng giả làm công tử quý tộc, phong lưu đa tình, chuyên đi lừa gạt dụ dỗ tình cảm của các thiếu nữ ngây thơ, hay các cô gái hám tiền.

Khi dụ được các nàng lên giường thì chúng sẽ lộ nguyên hình là loài quái vật tàn ác, trực tiếp hút khô nạn nhân xấu số, khiến các nàng chết đi trong đau khổ.

"Hừm, tên này quen quen." - Tôi nhíu mày nhìn tên Bạch Thiên trong hình dạng Ác Quỷ thật kỹ.

"Đúng rồi, là tên đã hại Sương Đen biến thành Tuyệt Vọng Ác Linh, nhưng Sương Đen đã giết hắn rồi cơ mà, sao vẫn còn nhởn nhơ ở đây được nhỉ."

Tôi suy nghĩ thêm một lúc thì đoán được toàn bộ vấn đề, có lẽ tên Bạch Thiên thật sự đã bị tên Bạch Quỷ này giết chết, sau đó nhập vào xác hắn ta, đóng giả làm Bạch Thiên, ẩn núp trong kinh thành này chờ ngày hồi phục.

"Thì ra là mày, thù mới hận cũ tính luôn một lần vậy." - Tôi rít qua kẽ răng.

"Mày nhận ra thân phận thật sự của tao sao? Vậy thì phải giết mày để bịt mồm rồi."

"Hỗn Nguyên Ác Quỷ - Bạch Thiên Ma Biến Hình."

Tên Bạch Quỷ gầm thét, thân hình cấp tốc phình to, vốn dĩ chỉ hơn ba mét liền biến thành một con quái vật ba mươi mét, toàn thân hắn xuất hiện rất nhiều ký tự cổ xưa màu trắng, xung quanh bao phủ một quầng từ trường năng lượng mạnh mẽ.

"Khặc khặc, nhãi ranh nộp mạng đi." - Bạch Thiên Ma vươn móng vuốt màu trắng nhọn hoắt của nó về phía tôi, bàn tay nó khiến không gian xung quanh vụn vỡ.

Tôi liền vứt tất cả các rương chứa lọ máu, kết tinh năng lượng, đá năng lượng của mình. Kϊƈɦ hoạt chúng nổ tung, một vụ nổ máu và năng lượng hoà lẫn vào nhau, tạo ra một cơn mưa máu.

Tên Bạch Thiên Ma phải thu móng vuốt lại để tránh vụ nổ.

"Ma Trận Máu kϊƈɦ hoạt."

Máu tươi hoà lẫn năng lượng nghe theo sự điều khiển của tôi, biến thành một Ma Trận Máu khổng lồ, bao phủ tôi và tên Bạch Thiên Ma vào bên trong.

"Hỗn Nguyên Ác Quỷ - Ác Quỷ Máu biến hình."

Tôi cũng biến thành hình dạng Ác Quỷ Máu, thân hình cấp tốc biến lớn, những ký tự màu đỏ bao phủ khắp cơ thể tôi.

"Gào..." - Tiếng gầm của Ác Quỷ Máu vang vọng khắp sân thi đấu, bây giờ tôi không còn điều khiển được cơ thể của mình nữa, hoàn toàn bị Ác Quỷ Máu khống chế.

"Khặc khặc khặc, không ngờ lại gặp đồng loại ở đây, tao nghe nói Hỗn Nguyên Ác Quỷ chúng ta, nếu nuốt chửng được Tâm của đồng loại, thì sức mạnh không chỉ tăng lên gấp đôi." - Ác Quỷ Máu cười lên điên loạn, nó nhe hàm răng sắc nhọn gớm ghiếc ra hù doạ.

"Kiệt kiệt, tao cũng đang suy nghĩ giống mày." - Bạch Thiên Ma không hề yếu thế, nó vươn bàn tay lao tới, một bộ bao tay sắc nhọn bao bọc lấy bàn tay của nó.

Ác Quỷ Máu vung Cốt Huyết kiếm ra đỡ, thanh Cốt Huyết trong tay tôi chỉ như vũ khí bình thường, nhưng vào tay Ác Quỷ Máu thì hoá thành bảo vật dài hơn năm mươi mét, uy thế cú chém mạnh mẽ vô cùng.

Hai bảo vật va chạm sinh ra một vụ nổ năng lượng mạnh mẽ, khiến sân thi đấu vốn đã gồ ghề lởm chởm, nứt ra thêm nhiều khe rãnh lớn.

Bạch Thiên Ma và Ác Quỷ Máu vốn ngang tài ngang sức, nhưng Ác Quỷ Máu có Ma Trận Máu hỗ trợ, uy lực bảo vật phát ra tận cùng, đánh cho Bạch Thiên Ma loạng choạng lùi lại.

"Khặc khặc, cùng là Hỗn Nguyên Ác Quỷ sao ngươi yếu thế." - Ác Quỷ Máu châm chọc nói.

"Vậy đỡ thứ này xem."

Bạch Thiên Ma lấy ra một chiếc đĩa màu trắng, bề mặt chiếc đĩa loé sáng.

"Ầm..." - Một cột năng lượng màu trắng khổng lồ bắn thẳng về phía Ác Quỷ Máu.

Ác Quỷ Máu liền giơ hai thanh kiếm chắn trước mặt, cột năng lượng bắn vào hai thanh kiếm thì bị chặn lại, toả ra bốn phía xung quanh, tạo ra nhiều vụ nổ lớn nhỏ khác nhau.

"Yếu quá yếu." - Ác Quỷ Máu lắc đầu chê bai.

"Ba kiếm hợp một." - Ác Quỷ Máu triệu hồi luôn Thanh Huyết kiếm ra, ba thanh kiếm trêи tay nó biến thành ba đốm sáng hoà vào nhau, từ trong đốm sáng một thanh kiếm khổng lồ dài hơn năm mươi mét xuất hiện.

"Ừ, thanh kiếm này mới xem như tạm đủ để cho ta sử dụng." - Ác Quỷ Máu vung thanh kiếm về phía Bạch Thiên Ma, thanh kiếm khổng lồ này mạnh gấp ba lần hồi nãy, một kiếm xé rách không gian.

Bạch Thiên Ma đưa tay lên đỡ thì bị chém rụng luôn một cánh tay, dòng máu màu trắng túa ra ướt đẫm mặt đất.

Bạch Thiên Ma gầm lên vì đau đớn.

"Tao phải giết mày."

Nó triệu hồi ra một mũi thương dài màu trắng, mạnh mẽ lao tới tấn công, nhưng bị Ác Quỷ Máu dùng thanh kiếm gạt phăng đi một cách dễ dàng.

"Để tao cho mày xem, thương là phải dùng như thế nào."

Ác Quỷ Máu liền triệu hồi Thương Tần lên tay, ngọn giáo trong tay nó dài khoảng năm mươi mét, toàn thân màu tím, có những sợi tơ máu màu đỏ đang điên cuồng loé sáng.

Ác Quỷ Máu xoay tròn Thương Tần đầy điệu nghệ, vừa truyền năng lượng vào khiến mũi thương sáng rực lên.

"Thương Tần!" - Ác Quỷ Máu gầm lớn, ném mạnh cây thương về phía Bạch Thiên Ma.

Thương Tần dễ dàng đâm thủng lớp vảy giáp màu trắng, ghim chặt Bạch Thiên Ma xuống đất.

"Lũ Thiên Ma tụi mày chỉ có thế thôi, làm sao mạnh bằng Ác Quỷ bọn tao được." - Ác Quỷ Máu cười chế nhạo.

Nó kϊƈɦ hoạt kỹ năng phá hủy không gian của Thương Tần, mũi giáo rung lên mạnh mẽ, trở về trêи tay nó, còn cơ thể Bạch Thiên Ma đã biến mất hơn phân nửa, chết không thể sống lại.

Ác Quỷ Máu tươi cười, búng ra một giọt máu bay về phía cái xác của Bạch Thiên Ma, chỉ vài giây cái xác khô quắt lại, hoá thành khói trắng biến mất, chỉ để lại một viên ngọc màu trắng bay vào tay Ác Quỷ Máu.

Ác Quỷ Máu liền vứt viên ngọc vào miệng, nhai rạo rạo rồi nuốt, năng lượng trêи người nó liền tăng mạnh lên rất nhiều so với trước.

Sau đó nó tiện tay tịch thu luôn đôi găng tay, chiếc đĩa ngọc và ngọn thương màu trắng.

"Người đẹp, nàng còn nhớ ta không, ta là Huyết Sát của nàng đây." - Ác Quỷ Máu tươi cười vẫy tay với Huyết Nguyệt.

Nhưng đáp lại nó là một tiếng hừ lạnh lẽo.

"Ngươi không phải là chàng, cũng không phải là đứa em trai ngốc nghếch của ta, vậy nên tiếp tục ngủ say đi Ác Quỷ." - Giọng của Huyết Nguyệt lạnh lẽo vô cùng.

Tôi chỉ cảm thấy đầu mình kêu ong ong, Ác Quỷ Máu ôm đầu gầm thét, sau đó nó liền thu nhỏ lại, biến thành hình dạng ma nhân rồi biến mất.

Tôi lại có thể điều khiển cơ thể mình một lần nữa.

"Nhức đầu quá, lúc nãy nguy hiểm thật, may là có Huyết Nguyệt ở đây, nếu không chắc mình biến thành Ác Quỷ luôn rồi." - Tôi ôm đầu của mình, nó vẫn còn kêu ong ong, nhưng may mắn là không bị thương linh hồn.

Tôi triệu hồi lượng máu pha năng lượng còn lại sau cuộc chiến, hoá thành những viên ngọc máu bay vào tay tôi.

Tôi liền bỏ luôn chúng vào miệng, nhai nuốt để chữa trị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện