12 chiếc Bát ngôi thuyền suất lĩnh 73 chiếc Lục ngôi thuyền chậm rãi tiến lại gần quần đảo Huyết san hô.
Lúc này Dương Chính đang đứng trên một chiếc Bát ngôi thuyền, cho dù bọn người Tác Bối Áo Phu khuyên hắn không nên thân chinh ra tiền tuyến nhưng Dương Chính vẫn quyết ý tự mình dẫn quân đi trước.
Trận chiến mang tính quyết định này hắn không thể thất bại, bằng không sẽ gây đả kích cực lớn cho Đào nguyên.
Hạm đội tới gần quần đảo Huyết san hô, trước mặt bọn họ xuất hiện rất nhiều hòn đảo đan xen vào nhau, địa thế cực kỳ phức tạp. Các hòn đảo dày đặc, xen lẫn vào nhau giống như một mê cung, hơn nữa còn có nhiều xoáy nước phức tạp hình thành dưới đáy biển. Chiến đấu ở hải vực gian hiểm như vậy chính là khảo nghiệm cực lớn với hạm đội Đào nguyên.
"Dừng lại!"
Dương Chính ra lệnh, lập tức một tráng hán để trần thân trên, cao chừng 2 mét, cầm dùi đánh mạnh vào trống. Tiếng trống sung mãn khí thế vang lên, truyền đạt mệnh lệnh của Dương Chính không sai không lệch lên trên. Một tên lính truyền lệnh vung cờ chỉ huy, cả trăm chiến thuyền nghe thấy tiếng trống, nhìn thấy kỳ lệnh, nhanh chóng dừng lại, chậm rãi phân tán, đội hình không chút rối loạn.
Hạm đội Đào nguyên đã trải qua vô số lần chiến đấu và diễn luyện, sớm đã trở thành một đội ngũ thuyền viên tinh anh.
Hạm đội chỉnh tề như vậy, cho dù quân chính quy cũng khó mà so sánh được.
Dương Chính và các thuyền viên đều vận nhuyễn giáp bằng da Hải tích, cả đầu tóc cũng bao lại, thoạt nhìn rất giống Oa nhân (người Nhật). Đây chính là quân phục của Đào nguyên khi chiến đấu trên biển do Dương Chính thiết kế. Da Hải tích chắc chắn vô cùng, lại có thể kỵ nước, chính là tài liệu tác chiến trên biển tốt nhất.
Nhưng Hải tích hung mãnh vô cùng, lại sống trong khu vực sâu hút, chỉ có Đào nguyên thế lực hùng mạnh mới có thể lấy được nhiều da Hải tích như vậy.
Lúc này, Dương Chính cầm viễn vọng kính quan sát phía xa.
Mặt biển yên tĩnh dị thường nhưng hắn không tin hải tặc Kim khô lâu không hề chuẩn bị gì, hạm đội Đào nguyên quy mô to lớn như thế, Kim khô lâu không biết mới là chuyện lạ.
Huống gì hắn còn bắt được một tên trinh sát của Kim khô lâu.
Dương Chính trực tiếp dùng Thông linh thuật nắm bắt ký ức của hắn, vì vậy hiện tại hắn đối với địa hình của quần đảo Huyết san hô rõ như lòng bàn tay.
Đó cũng là nguyên nhân chủ yếu hắn nhất định thân chinh, không có hắn thì hạm đội Đào nguyên cũng mất đi đôi mắt, chắc chắn sẽ phải thiệt thòi lớn ở hải vực phức tạp này.
Lúc này, Lai Qua Lạp Tư đứng bên người Dương Chính. Hơn 1 năm qua, Lai Qua Lạp Tư kiên nhẫn bế quan tu luyện, y thậm chí không bước khỏi thành bảo 1 bước, sinh sống còn khổ sở hơn cả Khổ tu sĩ. Bề ngoài khí thế của y không có chút biến hóa gì, trái lại còn biến thành hư ảo như không hề tồn tại, nhưng Dương Chính từng đối luyện với Lai Qua Lạp Tư mới biết thực lực của y thực sự quá mức khủng bố.
Lai Qua Lạp Tư đưa hai ngón tay lên miệng huýt sáo một tiếng.
Mặt biển đột nhiên nổi bọt khí, một lát sau, một bầy cá heo thò đầu lên, cất tiếng kêu vang.
Dương Chính và Lai Qua Lạp Tư nhìn nhau, sau đó hai người đồng thời nhảy xuống. Hai con cá heo trắng thể hình cực lớn tiến đến đón lấy họ.
Nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ này, tất cả thuyền viên đều cất tiếng hoan hô vang trời. Cá heo trắng ở quốc gia tín phụng hải thần được người đời cho là con gái của biển cả, người có thể cưỡi lên chúng cũng là con dân được Thần tuyển chọn.
Dương Chính không hề bỏ qua lực lượng tông giáo này.
Ở thế giới khoa kỹ kém phát triển, nhiều hiện tượng không thể giải thích này thì lực lượng của tông giáo chính là cường đại nhất.
Ví như hiện tại, hắn nhờ Lai Qua Lạp Tư triệu hoán hai con cá heo trắng thì dễ dàng có được tín niệm của bọn thuyền viên, sĩ khí liền được đề cao đến mức chưa từng có.
Dương Chính vung tay, cá heo trắng phóng nhanh về hải vực Huyết san hô.
Mấy trăm con cá heo cũng bơi theo, làm người dẫn đường cho hạm đội.
.........
Hải cảng Thập tự đảo.
"Đại nhân, bọn chúng đã đột phá phòng tuyến đầu tiên, đã tới gần Bạch cốt đảo!"
Trinh sát phóng nhanh về báo cáo chiến huống.
"Sao có thể nhanh như vậy?" Lần đầu tiên phó tướng quân kinh ngạc, tuy phòng tuyến đầu tiên chỉ là thiên hiểm nhưng thiên hiểm của quần đảo Huyết san hô đối với hạm đội lần đầu xâm nhập cũng hung hiểm dị thường.
"Thương vong của chúng thế nào?"
"Báo tướng quân, không có thương vong... Thuộc hạ... thuôc hạ nhìn thấy hạm đội của chúng có rất nhiều cá heo dẫn đường!"
"Cá heo?" Mọi người đều ngạc nhiên.
Luyện thú sư xuất sắc có thể thuần phục cá heo nhưng có thể huấn luyện số lượng nhiều thì rất khó tưởng tượng. Tròng mắt phó tướng quân co rút lại, hắn nhìn về phía hải vực rộng lớn, lạnh lùng nói:"Nhanh chóng tập hợp!"
Bạch cốt đảo.
Phòng tuyến thứ hai của quần đảo Huyết san hô.
Bạch cốt đảo hẹp dài, khí thế bàng bạc, thế núi uốn lượn trên hải vực. Bạch cốt đảo án ngữ thông đạo duy nhất tiến vào Thập tự đảo, vì gần đó đều có vô số xoáy nước ngầm, trừ phi dùng thuyền nhỏ và tài năng khiển thuyền thần kỳ thì mới có thể xuyên qua bình chướng thiên nhiên này. Nếu như thuyền lớn đi tới Thập tự đảo thì chỉ còn cách xông thẳng qua Bạch cốt đảo.
Trên thủy đạo hẹp dài có một hàng rào dài hơn 500 mét. Lúc này phía sau hàng rào thuyền buồm dày đặc, cờ xí rợp trời, quân dung đỉnh thịnh, cả Dương Chính cũng phải tắc lưỡi khen thầm.
Hắn đã từng nghĩ Kim khô lâu rất cường đại nhưng không ngờ chúng lại cường đại đến thế. Một chi hải tặc thế này, thì cho dù là quân chính quy không bằng.
Xông thẳng vào là biện pháp duy nhất.
Đối mặt với đối thủ cỡ này thì âm mưu quỷ kế gì cũng vô dụng, chỉ có thể dựa vào thực lực, đánh một trận oanh liệt trên chiến trường.
Dưới sự chỉ huy của Dương Chính, tiếng trống vang trời dậy lên, nhất thời cục thế biến thành khẩn trương vô cùng, sát khí lan khắp hải vực.
Cuồng phong thổi mạnh, trống trận vang như sấm! Tất cả thuyền hạm chậm rãi vào vị trí chiến đấu, giống như một con sứa khổng lồ bao vây lấy hàng rào.
Lúc này, quân đội Bạch cốt đảo chiếm cứ địa lợi bắt đầu hành động. Trên trăm tảng đá từ máy bắn đá bắn ra, bay vào hạm đội Đào nguyên.
"Pháp sư, chuẩn bị!"
Mỗi chiến thuyền đều có 1 pháp sư ngồi trên đỉnh, họ nghe thấy mệnh lệnh, không chút hoảng hốt lấy ra ma pháp dược phấn, ma pháp nguyên tố cường liệt xé toang mặt biển, gió thổi càng thêm mãnh liệt nhưng bên cạnh thuyền hạm một vòng thủy văn xoáy mạnh, hóa thành một con thủy long bao quanh thuyền.
Đá lớn ở cự ly xa vốn đã không có độ chính xác, lại thêm bị thủy long kích trúng, phương vị liền lệch đi.
Hạm đội Đào nguyên không hề tiến công, chỉ giữ vững đội hình chậm rãi rút ngắn cự ly.
Tới khi hai bên còn cách nhau chừng trăm mét, Dương Chính cất tiếng quát lớn:"Cung tiễn thủ, bắn hỏa tiễn! Pháp sư, Lưu tinh hỏa vũ tán xạ!"
Theo lệnh của Dương Chính, cung tiễn thủ trên thuyền đều lắp tên, mũi tên đầu quấn vải tẩm dầu, ma pháp sư cũng bắt đầu chuẩn bị phóng ra ma pháp.
"Bắn!"
Một trận mưa tên bắn ra, ngàn vạn đốm lửa bắn tới hàng rào.
Cùng lúc đó, bầu trời cũng bắt đầu tối mù, cho dù hỏa nguyên tố trên biển ít đến đáng thương nhưng bọn ma pháp sư dùng tinh hạch hỏa nguyên tố làm nguyên liệu, cường hành ngưng tụ Lưu tinh hỏa vũ. Kiểu tấn công này chỉ sợ có mỗi Đào nguyên tài lực hùng hậu mới dám làm.
Nếu pháp sư đại lục nhìn thấy nhất định sẽ đau lòng phát khóc, thi phóng ma pháp kiểu này chính là đốt tiền con mẹ nó mà.
Quân trú thủ Bạch cốt đảo hiển nhiên bị tình huống trước mắt khiến cho ngây người. Bọn chúng tuy phối hợp với ma pháp sư nhưng số lượng pháp sư thua xa Đào nguyên, cho dù thực lực cỡ nào thì ma pháp thủy hệ phòng hộ cũng không cản hết được lưu tinh hỏa cầu và tên lửa.
Chỉ mới mấy giây sau đợt công kích này, hàng rào đã có mấy chỗ bùng cháy đổ sụp.
Nhìn thấy hỏa lực viễn trình căn bản không phải là đối thủ, chủ tướng Bạch cốt đảo rút đao quát lớn:"Toàn thể xuất kích, đánh chết con mẹ chúng!"
Hàng rào bị kéo bung ra, thuyền của quân đội Bạch cốt đảo điên cuồng xông ra, có mấy chiếc đã bốc cháy nhưng vẫn liều mạng tiến lên.
Dương Chính nhìn thấy lửa cháy ngút trời, khói dâng mù mịt, che lấp cả hải vực gần Bạch cốt đảo, lại thêm đối phương hung mãnh xông tới, hắn liền ruút trọng thiết kiếm lấy trong thành bảo ra quát lớn:"Toàn thể binh sĩ Đào nguyên, chuẩn bị chiến đấu! Giết!"
Trống trận thúc điên cuồng!
Tất cả chiến sĩ Đào nguyên, trừ ma pháp sư ra, ngay cả cung tiễn thủ cũng rút trường đao đeo bên hông, đồng loạt rống lên:"Giết!"
Hai chi thuyền đội nhanh chóng xông thẳng vào nhau.
Tiếng chém giết vang lên khắp nơi....
Lúc này Dương Chính đang đứng trên một chiếc Bát ngôi thuyền, cho dù bọn người Tác Bối Áo Phu khuyên hắn không nên thân chinh ra tiền tuyến nhưng Dương Chính vẫn quyết ý tự mình dẫn quân đi trước.
Trận chiến mang tính quyết định này hắn không thể thất bại, bằng không sẽ gây đả kích cực lớn cho Đào nguyên.
Hạm đội tới gần quần đảo Huyết san hô, trước mặt bọn họ xuất hiện rất nhiều hòn đảo đan xen vào nhau, địa thế cực kỳ phức tạp. Các hòn đảo dày đặc, xen lẫn vào nhau giống như một mê cung, hơn nữa còn có nhiều xoáy nước phức tạp hình thành dưới đáy biển. Chiến đấu ở hải vực gian hiểm như vậy chính là khảo nghiệm cực lớn với hạm đội Đào nguyên.
"Dừng lại!"
Dương Chính ra lệnh, lập tức một tráng hán để trần thân trên, cao chừng 2 mét, cầm dùi đánh mạnh vào trống. Tiếng trống sung mãn khí thế vang lên, truyền đạt mệnh lệnh của Dương Chính không sai không lệch lên trên. Một tên lính truyền lệnh vung cờ chỉ huy, cả trăm chiến thuyền nghe thấy tiếng trống, nhìn thấy kỳ lệnh, nhanh chóng dừng lại, chậm rãi phân tán, đội hình không chút rối loạn.
Hạm đội Đào nguyên đã trải qua vô số lần chiến đấu và diễn luyện, sớm đã trở thành một đội ngũ thuyền viên tinh anh.
Hạm đội chỉnh tề như vậy, cho dù quân chính quy cũng khó mà so sánh được.
Dương Chính và các thuyền viên đều vận nhuyễn giáp bằng da Hải tích, cả đầu tóc cũng bao lại, thoạt nhìn rất giống Oa nhân (người Nhật). Đây chính là quân phục của Đào nguyên khi chiến đấu trên biển do Dương Chính thiết kế. Da Hải tích chắc chắn vô cùng, lại có thể kỵ nước, chính là tài liệu tác chiến trên biển tốt nhất.
Nhưng Hải tích hung mãnh vô cùng, lại sống trong khu vực sâu hút, chỉ có Đào nguyên thế lực hùng mạnh mới có thể lấy được nhiều da Hải tích như vậy.
Lúc này, Dương Chính cầm viễn vọng kính quan sát phía xa.
Mặt biển yên tĩnh dị thường nhưng hắn không tin hải tặc Kim khô lâu không hề chuẩn bị gì, hạm đội Đào nguyên quy mô to lớn như thế, Kim khô lâu không biết mới là chuyện lạ.
Huống gì hắn còn bắt được một tên trinh sát của Kim khô lâu.
Dương Chính trực tiếp dùng Thông linh thuật nắm bắt ký ức của hắn, vì vậy hiện tại hắn đối với địa hình của quần đảo Huyết san hô rõ như lòng bàn tay.
Đó cũng là nguyên nhân chủ yếu hắn nhất định thân chinh, không có hắn thì hạm đội Đào nguyên cũng mất đi đôi mắt, chắc chắn sẽ phải thiệt thòi lớn ở hải vực phức tạp này.
Lúc này, Lai Qua Lạp Tư đứng bên người Dương Chính. Hơn 1 năm qua, Lai Qua Lạp Tư kiên nhẫn bế quan tu luyện, y thậm chí không bước khỏi thành bảo 1 bước, sinh sống còn khổ sở hơn cả Khổ tu sĩ. Bề ngoài khí thế của y không có chút biến hóa gì, trái lại còn biến thành hư ảo như không hề tồn tại, nhưng Dương Chính từng đối luyện với Lai Qua Lạp Tư mới biết thực lực của y thực sự quá mức khủng bố.
Lai Qua Lạp Tư đưa hai ngón tay lên miệng huýt sáo một tiếng.
Mặt biển đột nhiên nổi bọt khí, một lát sau, một bầy cá heo thò đầu lên, cất tiếng kêu vang.
Dương Chính và Lai Qua Lạp Tư nhìn nhau, sau đó hai người đồng thời nhảy xuống. Hai con cá heo trắng thể hình cực lớn tiến đến đón lấy họ.
Nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ này, tất cả thuyền viên đều cất tiếng hoan hô vang trời. Cá heo trắng ở quốc gia tín phụng hải thần được người đời cho là con gái của biển cả, người có thể cưỡi lên chúng cũng là con dân được Thần tuyển chọn.
Dương Chính không hề bỏ qua lực lượng tông giáo này.
Ở thế giới khoa kỹ kém phát triển, nhiều hiện tượng không thể giải thích này thì lực lượng của tông giáo chính là cường đại nhất.
Ví như hiện tại, hắn nhờ Lai Qua Lạp Tư triệu hoán hai con cá heo trắng thì dễ dàng có được tín niệm của bọn thuyền viên, sĩ khí liền được đề cao đến mức chưa từng có.
Dương Chính vung tay, cá heo trắng phóng nhanh về hải vực Huyết san hô.
Mấy trăm con cá heo cũng bơi theo, làm người dẫn đường cho hạm đội.
.........
Hải cảng Thập tự đảo.
"Đại nhân, bọn chúng đã đột phá phòng tuyến đầu tiên, đã tới gần Bạch cốt đảo!"
Trinh sát phóng nhanh về báo cáo chiến huống.
"Sao có thể nhanh như vậy?" Lần đầu tiên phó tướng quân kinh ngạc, tuy phòng tuyến đầu tiên chỉ là thiên hiểm nhưng thiên hiểm của quần đảo Huyết san hô đối với hạm đội lần đầu xâm nhập cũng hung hiểm dị thường.
"Thương vong của chúng thế nào?"
"Báo tướng quân, không có thương vong... Thuộc hạ... thuôc hạ nhìn thấy hạm đội của chúng có rất nhiều cá heo dẫn đường!"
"Cá heo?" Mọi người đều ngạc nhiên.
Luyện thú sư xuất sắc có thể thuần phục cá heo nhưng có thể huấn luyện số lượng nhiều thì rất khó tưởng tượng. Tròng mắt phó tướng quân co rút lại, hắn nhìn về phía hải vực rộng lớn, lạnh lùng nói:"Nhanh chóng tập hợp!"
Bạch cốt đảo.
Phòng tuyến thứ hai của quần đảo Huyết san hô.
Bạch cốt đảo hẹp dài, khí thế bàng bạc, thế núi uốn lượn trên hải vực. Bạch cốt đảo án ngữ thông đạo duy nhất tiến vào Thập tự đảo, vì gần đó đều có vô số xoáy nước ngầm, trừ phi dùng thuyền nhỏ và tài năng khiển thuyền thần kỳ thì mới có thể xuyên qua bình chướng thiên nhiên này. Nếu như thuyền lớn đi tới Thập tự đảo thì chỉ còn cách xông thẳng qua Bạch cốt đảo.
Trên thủy đạo hẹp dài có một hàng rào dài hơn 500 mét. Lúc này phía sau hàng rào thuyền buồm dày đặc, cờ xí rợp trời, quân dung đỉnh thịnh, cả Dương Chính cũng phải tắc lưỡi khen thầm.
Hắn đã từng nghĩ Kim khô lâu rất cường đại nhưng không ngờ chúng lại cường đại đến thế. Một chi hải tặc thế này, thì cho dù là quân chính quy không bằng.
Xông thẳng vào là biện pháp duy nhất.
Đối mặt với đối thủ cỡ này thì âm mưu quỷ kế gì cũng vô dụng, chỉ có thể dựa vào thực lực, đánh một trận oanh liệt trên chiến trường.
Dưới sự chỉ huy của Dương Chính, tiếng trống vang trời dậy lên, nhất thời cục thế biến thành khẩn trương vô cùng, sát khí lan khắp hải vực.
Cuồng phong thổi mạnh, trống trận vang như sấm! Tất cả thuyền hạm chậm rãi vào vị trí chiến đấu, giống như một con sứa khổng lồ bao vây lấy hàng rào.
Lúc này, quân đội Bạch cốt đảo chiếm cứ địa lợi bắt đầu hành động. Trên trăm tảng đá từ máy bắn đá bắn ra, bay vào hạm đội Đào nguyên.
"Pháp sư, chuẩn bị!"
Mỗi chiến thuyền đều có 1 pháp sư ngồi trên đỉnh, họ nghe thấy mệnh lệnh, không chút hoảng hốt lấy ra ma pháp dược phấn, ma pháp nguyên tố cường liệt xé toang mặt biển, gió thổi càng thêm mãnh liệt nhưng bên cạnh thuyền hạm một vòng thủy văn xoáy mạnh, hóa thành một con thủy long bao quanh thuyền.
Đá lớn ở cự ly xa vốn đã không có độ chính xác, lại thêm bị thủy long kích trúng, phương vị liền lệch đi.
Hạm đội Đào nguyên không hề tiến công, chỉ giữ vững đội hình chậm rãi rút ngắn cự ly.
Tới khi hai bên còn cách nhau chừng trăm mét, Dương Chính cất tiếng quát lớn:"Cung tiễn thủ, bắn hỏa tiễn! Pháp sư, Lưu tinh hỏa vũ tán xạ!"
Theo lệnh của Dương Chính, cung tiễn thủ trên thuyền đều lắp tên, mũi tên đầu quấn vải tẩm dầu, ma pháp sư cũng bắt đầu chuẩn bị phóng ra ma pháp.
"Bắn!"
Một trận mưa tên bắn ra, ngàn vạn đốm lửa bắn tới hàng rào.
Cùng lúc đó, bầu trời cũng bắt đầu tối mù, cho dù hỏa nguyên tố trên biển ít đến đáng thương nhưng bọn ma pháp sư dùng tinh hạch hỏa nguyên tố làm nguyên liệu, cường hành ngưng tụ Lưu tinh hỏa vũ. Kiểu tấn công này chỉ sợ có mỗi Đào nguyên tài lực hùng hậu mới dám làm.
Nếu pháp sư đại lục nhìn thấy nhất định sẽ đau lòng phát khóc, thi phóng ma pháp kiểu này chính là đốt tiền con mẹ nó mà.
Quân trú thủ Bạch cốt đảo hiển nhiên bị tình huống trước mắt khiến cho ngây người. Bọn chúng tuy phối hợp với ma pháp sư nhưng số lượng pháp sư thua xa Đào nguyên, cho dù thực lực cỡ nào thì ma pháp thủy hệ phòng hộ cũng không cản hết được lưu tinh hỏa cầu và tên lửa.
Chỉ mới mấy giây sau đợt công kích này, hàng rào đã có mấy chỗ bùng cháy đổ sụp.
Nhìn thấy hỏa lực viễn trình căn bản không phải là đối thủ, chủ tướng Bạch cốt đảo rút đao quát lớn:"Toàn thể xuất kích, đánh chết con mẹ chúng!"
Hàng rào bị kéo bung ra, thuyền của quân đội Bạch cốt đảo điên cuồng xông ra, có mấy chiếc đã bốc cháy nhưng vẫn liều mạng tiến lên.
Dương Chính nhìn thấy lửa cháy ngút trời, khói dâng mù mịt, che lấp cả hải vực gần Bạch cốt đảo, lại thêm đối phương hung mãnh xông tới, hắn liền ruút trọng thiết kiếm lấy trong thành bảo ra quát lớn:"Toàn thể binh sĩ Đào nguyên, chuẩn bị chiến đấu! Giết!"
Trống trận thúc điên cuồng!
Tất cả chiến sĩ Đào nguyên, trừ ma pháp sư ra, ngay cả cung tiễn thủ cũng rút trường đao đeo bên hông, đồng loạt rống lên:"Giết!"
Hai chi thuyền đội nhanh chóng xông thẳng vào nhau.
Tiếng chém giết vang lên khắp nơi....
Danh sách chương