Sau cơn bão càn quét, trời trong sạch trở lại thì đột nhiên một tin đánh cho Trầm lão gia tử choáng đến ngất. Trầm Minh Hi liền mang thai con của Hàn Tịch dù chỉ mới quan hệ một lần cái thai được ba tháng liền bị Trầm Kha Nhã mang danh kiểm tra sức khỏe cho Minh Hi phát hiện khiến Trầm lão gia tử cầm gậy đánh cho thằng”cháu rể chưa chính thức” Hàn Tịch một trận nên thân còn cái người bị đánh cứ nhìn vào cái bụng vẫn luôn nhỏ nhắn của Minh Hi cười đần ra (Xích: ở ta nghĩ nên xếp con vào hàng thê nô liền à)
Giờ này thì quả thật tiền trảm hậu tấu, Trầm Tạc nhìn cháu trai vừa mang về nhà chưa được lâu, giờ đây liền phải giao nó ra. Nhưng nhìn nét cười của nó còn vẻ hạnh phúc xoa xoa cái bụng còn bằng phẳng kia ông liền nguôi giận. Thôi thì cứ giao nó ra, nếu Hàn gia mà dám bắt nạt nó ông sẽ hủy chín đời tổ tông liên quan luôn. Không đám cưới vì Minh Hi luôn không thích khoa trương nhưng vẫn phải khách khứa. Hàn Triệt cùng Hàn Tịch đều đã đăng kí quốc tịch Hà Lan để có thể cưới Minh Hi. Trầm lão gia tử tặng cháu trai nhỏ của mình một tòa biệt thự trên núi cực yên tĩnh khiến cậu cảm động ôm ông thật chặt, ông biết cháu trai này cực nhu nhuận mà. Thêm vào đó còn cho người chuẩn bị cả một khu y tế ngay tại tòa biệt thự để khi Minh Hi sinh đẻ có thể sinh tại nơi luôn không cần vất vả lo xa. Hàn Viễn cũng chỉ biết ủy khuất hai đứa con trai của mình đi “ở rể”. Cuộc sống phu phu cực hạnh phúc, bởi vì thai kì của Minh Hi mà Trầm lão gia cũng chuyển nhà lên biệt thự cùng cháu trai và các chắt, hai đứa nhỏ Minh Nhật Minh Nguyệt biết cha mang thai liền quấn cha vô cùng, chúng biết mình được cha dùng gần 9 tháng mang thai liền không quan tâm mọi người nói gi về chúng về cha chúng, chúng chỉ cần cha mà thôi.
Minh Hi hạnh phúc vô cùng khi được người thân vây quanh. Người thân có, người yêu cũng có. Đây là hạnh phúc cậu mong ước từ lâu cứ ngỡ chẳng thể có được thì giờ đã có.
Nhưng có một người nhìn hạnh phúc của cậu thật chướng mắt. Cô ta ao ước giàu sang nhưng hơn thế cô ta mong ước tình yêu của Hàn Tịch vậy mà giờ Hàn Tịch đi yêu một kẻ nam không ra nữ chẳng phải, một con quái vật.
Cô ta chính là Doãn Vân, từ sau khi cha cô ta vào tù cho đến khi tự tử cô ta vẫn một mực nghĩ gia tộc sẽ khởi sắc mà đi theo gã đàn ông kia nhưng ai dè gã ta lại lừa cô cuỗm hết tài sản của Doãn gia rồi còn định đem bán cô đi. May mà cô ta thông minh để giành không ít tiền trong tài khoản riêng của mình phòng bất trắc. Giờ đây cô ta xin vào biệt thự mang danh kẻ cô ta thống hận nhất làm người hầu. Từ khi Doãn gia thất thế thì cô ta bắt đầu phải làm những công việc cô ta chưa bao giờ làm không bưng bê cũng phải làm kẻ hầu người hạ cho người khác. Vốn là tiểu thư cành vàng lá ngọc tay chưa từng dính nước đây là sự xỉ nhục cho cô ta nhưng cô ta không ngại nữa cô ta muốn diệt trừ con quái vật đã đem bất hạnh đến cuộc đời cô.
Làm người hầu trong biệt thự nhưng cô ta chưa bao giờ có cơ hội tiếp cận Minh Hi, vì các vòng bảo vệ rất chặt chẽ khó tiếp cận.
Doãn Vân không quá vội vàng vì thời khắc cô ta hướng tới chính là lúc mà Minh Hi sinh bảo bảo, đó là lúc rất loạn chả ai biết ai với ai vừa thích hợp để cô ta ra tay rồi chạy trốn luôn. Không chừng khi con quái vật kia biến mất cô sẽ có cơ hội về bên Hàn Tịch. ( Xích: dạo đang khó chịu đọc truyện HP đồng nhân có 1 nữ nhân rất đáng ghét nên giờ biến con bánh bèo này thành con kia rồi tủng xẻo luôn)
Cô ta luôn cố thân cận đến phòng y tế chuẩn bị sẵn cho Minh Hi đến lúc sinh đẻ, căn phòng đầy đủ tiện nghi, thậm chí còn đủ máu thuộc nhóm máu của Minh Hi khiến gương mặt xinh đẹp của Doãn Vân trở nên vặn vẹo. Sự chăm lo sự săn sóc này sao có thể dành cho con quái vật ghê tởm đó chứ. Cô ta luôn trù tính làm thế nào để cả cha con Minh Hi đều không thể sống sót. Cô ta tìm một loại thuốc độc dường như có vẻ vô hại nhưng rất khó nên cô ta đi tìm một bà vú được thuê về chuẩn bị chăm sóc đứa trẻ sắp sinh cố thăm dò hỏi về những điều kiêng kị dành cho người mang thai và cô ta tìm được 1 thứ tưởng như vô hại thậm chí có ích cho người mang thai nhưng nó lại là thứ độc hại. Trời đang nóng dần nhưng Minh Hi bị cấm đoán ăn uống đủ thứ, đột nhiên có người giúp việc đưa lên một bát canh sườn nấu củ dền để bổ máu, mùi vị của canh sườn khiến cậu hạnh phúc, thật lâu không ăn những món giản dị mà ngon đến vậy hơn nữa cậu thấy hơi thèm, liền vậy trong 5 ngày có nhiều món liên quan đến rau củ bổ máu và củ dền không thiếu trong đó. Nhưng người luôn để ý đến cậu Hàn Tịch lại không vui khi cậu ăn những món đó và khi tìm hỏi thì anh lạnh mặt nở nụ cười lạnh lẽo nhìn về thông tin giữa món ăn “ ưa thích” mới của ái nhân bé nhỏ của anh.
Hàn Tịch đưa tờ giấy đầy chữ trước mặt anh trai mình rồi ngồi xuống. Đôi mắt của Hàn Triệt đỏ ngầu sát khí, anh cứ nghĩ những kẻ uy hiếp sự an toàn của Minh Hi cùng với bảo bảo sắp sinh nhưng giờ nhìn tờ giấy kia anh liền biến hai anh em anh quá lơ là sự anh toàn của người kia, cứ nghĩ đám bảo tiêu từ Trầm gia làm đủ, nhưng họ không nhìn thấu hận ý hướng đến Minh Hi.
Hôm đó, đầu bếp bị bịp miệng đưa đi thay bằng một người khác, Doãn Vân vẫn đến cố dặn dò người đầu bếp như mọi khi nhưng khi thấy kẻ khác thì cô ta liền cảnh giác đứng lại, người kia cười hòa bảo mình là cháu trai của người đầu bếp đến làm vài hôm vì trong nhà có chút chuyện đột xuất nhưng ông đầu bếp có nhắc cậu luôn nấu món ăn theo sự chỉ dẫn của cô ta, cô ta liền thở phào. Doãn Vân sợ sệt kế hoạch bị phát hiện lúc đó sẽ rất đáng sợ, cô không thể nào trốn thoát khỏi cơn thịnh nộ của Trầm gia cùng huynh đệ Hàn gia, hay nói ngắn lại cô ta không muốn hình ảnh mình vốn không tốt đẹp gì trong mắt Hàn Tịch giờ đây càng xấu hơn nếu anh phát hiện cô làm điều này. Cô ta vẫn còn nghĩ bản thân mình tốt đẹp và nếu Minh Hi chết thì cô sẽ thành vợ của Hàn Tịch một cách dễ dàng nhưng đó là điều không bao giờ có thể xảy ra.
Khi biết ai là người muốn hại Minh Hi cùng bảo bảo, Hàn Tịch đã cười điên, anh từng có cảm tình với người con gái đó, anh cũng từng muốn kết hôn với cô ta nhưng khi Minh Hi xuất hiện anh biết đó chỉ cảm tình tốt không phải tình yêu. Anh đã không nghĩ đến tình cảm của cô ta với mình sẽ sâu đến vậy nhưng giờ cô ta ra tay với đứa con của anh, anh sẽ không do dự cho cô ta chết.
Hàn Triệt biết em trai mình suy nghĩ điều gì? Anh không nghĩ cái chết là đủ với Doãn Vân, kẻ đã muốn hại đứa con của người anh yêu, đứa trẻ quan trọng và anh muốn nhìn nó lớn lên, anh muốn bù đắp cho đứa trẻ.
_ Anh sẽ xử lý cô ta – Hàn Triệt nhận lấy công việc quá khó khăn của đứa em trai mình.
Tại một nơi tăm tối
Doãn Vân hoảng loạng nhìn xung quanh nhưng tất cả chỉ là bóng tối cô ta không thấy gì cảm nhận được gì cảm thấy gì cả. Đó là một căn phòng tối đen.
Doãn Vân không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua, cô ta chỉ biết là rất lâu. Bóng tối làm cô ta sợ hãi, cô ta gào thét, bóng tối làm cô ta điên dại cô ta tự làm mình bị thương đến khi không còn kí ức gì nhưng khi tỉnh lại thân thể đầy băng bông cô ta biết vết thương sẽ không làm cô ta thoát khỏi đây được.
Thật lâu sau khi Minh Hi thuật lợi sinh một bé gái thì Doãn Vân mới thấy lại ánh sáng nhưng cô ta đã phát điên. Cô ta vốn là một cô gái xinh đẹp, một mĩ nữ của giới thượng lưu và giờ đây cô ta bị ghẻ lở, cả cơ thể cô ta bị thúi ra dần dần, cả căn phòng phản chiếu cơ thể thối nát của cô ta. Cô ta chịu không nổi liền chết đi.
Giờ này thì quả thật tiền trảm hậu tấu, Trầm Tạc nhìn cháu trai vừa mang về nhà chưa được lâu, giờ đây liền phải giao nó ra. Nhưng nhìn nét cười của nó còn vẻ hạnh phúc xoa xoa cái bụng còn bằng phẳng kia ông liền nguôi giận. Thôi thì cứ giao nó ra, nếu Hàn gia mà dám bắt nạt nó ông sẽ hủy chín đời tổ tông liên quan luôn. Không đám cưới vì Minh Hi luôn không thích khoa trương nhưng vẫn phải khách khứa. Hàn Triệt cùng Hàn Tịch đều đã đăng kí quốc tịch Hà Lan để có thể cưới Minh Hi. Trầm lão gia tử tặng cháu trai nhỏ của mình một tòa biệt thự trên núi cực yên tĩnh khiến cậu cảm động ôm ông thật chặt, ông biết cháu trai này cực nhu nhuận mà. Thêm vào đó còn cho người chuẩn bị cả một khu y tế ngay tại tòa biệt thự để khi Minh Hi sinh đẻ có thể sinh tại nơi luôn không cần vất vả lo xa. Hàn Viễn cũng chỉ biết ủy khuất hai đứa con trai của mình đi “ở rể”. Cuộc sống phu phu cực hạnh phúc, bởi vì thai kì của Minh Hi mà Trầm lão gia cũng chuyển nhà lên biệt thự cùng cháu trai và các chắt, hai đứa nhỏ Minh Nhật Minh Nguyệt biết cha mang thai liền quấn cha vô cùng, chúng biết mình được cha dùng gần 9 tháng mang thai liền không quan tâm mọi người nói gi về chúng về cha chúng, chúng chỉ cần cha mà thôi.
Minh Hi hạnh phúc vô cùng khi được người thân vây quanh. Người thân có, người yêu cũng có. Đây là hạnh phúc cậu mong ước từ lâu cứ ngỡ chẳng thể có được thì giờ đã có.
Nhưng có một người nhìn hạnh phúc của cậu thật chướng mắt. Cô ta ao ước giàu sang nhưng hơn thế cô ta mong ước tình yêu của Hàn Tịch vậy mà giờ Hàn Tịch đi yêu một kẻ nam không ra nữ chẳng phải, một con quái vật.
Cô ta chính là Doãn Vân, từ sau khi cha cô ta vào tù cho đến khi tự tử cô ta vẫn một mực nghĩ gia tộc sẽ khởi sắc mà đi theo gã đàn ông kia nhưng ai dè gã ta lại lừa cô cuỗm hết tài sản của Doãn gia rồi còn định đem bán cô đi. May mà cô ta thông minh để giành không ít tiền trong tài khoản riêng của mình phòng bất trắc. Giờ đây cô ta xin vào biệt thự mang danh kẻ cô ta thống hận nhất làm người hầu. Từ khi Doãn gia thất thế thì cô ta bắt đầu phải làm những công việc cô ta chưa bao giờ làm không bưng bê cũng phải làm kẻ hầu người hạ cho người khác. Vốn là tiểu thư cành vàng lá ngọc tay chưa từng dính nước đây là sự xỉ nhục cho cô ta nhưng cô ta không ngại nữa cô ta muốn diệt trừ con quái vật đã đem bất hạnh đến cuộc đời cô.
Làm người hầu trong biệt thự nhưng cô ta chưa bao giờ có cơ hội tiếp cận Minh Hi, vì các vòng bảo vệ rất chặt chẽ khó tiếp cận.
Doãn Vân không quá vội vàng vì thời khắc cô ta hướng tới chính là lúc mà Minh Hi sinh bảo bảo, đó là lúc rất loạn chả ai biết ai với ai vừa thích hợp để cô ta ra tay rồi chạy trốn luôn. Không chừng khi con quái vật kia biến mất cô sẽ có cơ hội về bên Hàn Tịch. ( Xích: dạo đang khó chịu đọc truyện HP đồng nhân có 1 nữ nhân rất đáng ghét nên giờ biến con bánh bèo này thành con kia rồi tủng xẻo luôn)
Cô ta luôn cố thân cận đến phòng y tế chuẩn bị sẵn cho Minh Hi đến lúc sinh đẻ, căn phòng đầy đủ tiện nghi, thậm chí còn đủ máu thuộc nhóm máu của Minh Hi khiến gương mặt xinh đẹp của Doãn Vân trở nên vặn vẹo. Sự chăm lo sự săn sóc này sao có thể dành cho con quái vật ghê tởm đó chứ. Cô ta luôn trù tính làm thế nào để cả cha con Minh Hi đều không thể sống sót. Cô ta tìm một loại thuốc độc dường như có vẻ vô hại nhưng rất khó nên cô ta đi tìm một bà vú được thuê về chuẩn bị chăm sóc đứa trẻ sắp sinh cố thăm dò hỏi về những điều kiêng kị dành cho người mang thai và cô ta tìm được 1 thứ tưởng như vô hại thậm chí có ích cho người mang thai nhưng nó lại là thứ độc hại. Trời đang nóng dần nhưng Minh Hi bị cấm đoán ăn uống đủ thứ, đột nhiên có người giúp việc đưa lên một bát canh sườn nấu củ dền để bổ máu, mùi vị của canh sườn khiến cậu hạnh phúc, thật lâu không ăn những món giản dị mà ngon đến vậy hơn nữa cậu thấy hơi thèm, liền vậy trong 5 ngày có nhiều món liên quan đến rau củ bổ máu và củ dền không thiếu trong đó. Nhưng người luôn để ý đến cậu Hàn Tịch lại không vui khi cậu ăn những món đó và khi tìm hỏi thì anh lạnh mặt nở nụ cười lạnh lẽo nhìn về thông tin giữa món ăn “ ưa thích” mới của ái nhân bé nhỏ của anh.
Hàn Tịch đưa tờ giấy đầy chữ trước mặt anh trai mình rồi ngồi xuống. Đôi mắt của Hàn Triệt đỏ ngầu sát khí, anh cứ nghĩ những kẻ uy hiếp sự an toàn của Minh Hi cùng với bảo bảo sắp sinh nhưng giờ nhìn tờ giấy kia anh liền biến hai anh em anh quá lơ là sự anh toàn của người kia, cứ nghĩ đám bảo tiêu từ Trầm gia làm đủ, nhưng họ không nhìn thấu hận ý hướng đến Minh Hi.
Hôm đó, đầu bếp bị bịp miệng đưa đi thay bằng một người khác, Doãn Vân vẫn đến cố dặn dò người đầu bếp như mọi khi nhưng khi thấy kẻ khác thì cô ta liền cảnh giác đứng lại, người kia cười hòa bảo mình là cháu trai của người đầu bếp đến làm vài hôm vì trong nhà có chút chuyện đột xuất nhưng ông đầu bếp có nhắc cậu luôn nấu món ăn theo sự chỉ dẫn của cô ta, cô ta liền thở phào. Doãn Vân sợ sệt kế hoạch bị phát hiện lúc đó sẽ rất đáng sợ, cô không thể nào trốn thoát khỏi cơn thịnh nộ của Trầm gia cùng huynh đệ Hàn gia, hay nói ngắn lại cô ta không muốn hình ảnh mình vốn không tốt đẹp gì trong mắt Hàn Tịch giờ đây càng xấu hơn nếu anh phát hiện cô làm điều này. Cô ta vẫn còn nghĩ bản thân mình tốt đẹp và nếu Minh Hi chết thì cô sẽ thành vợ của Hàn Tịch một cách dễ dàng nhưng đó là điều không bao giờ có thể xảy ra.
Khi biết ai là người muốn hại Minh Hi cùng bảo bảo, Hàn Tịch đã cười điên, anh từng có cảm tình với người con gái đó, anh cũng từng muốn kết hôn với cô ta nhưng khi Minh Hi xuất hiện anh biết đó chỉ cảm tình tốt không phải tình yêu. Anh đã không nghĩ đến tình cảm của cô ta với mình sẽ sâu đến vậy nhưng giờ cô ta ra tay với đứa con của anh, anh sẽ không do dự cho cô ta chết.
Hàn Triệt biết em trai mình suy nghĩ điều gì? Anh không nghĩ cái chết là đủ với Doãn Vân, kẻ đã muốn hại đứa con của người anh yêu, đứa trẻ quan trọng và anh muốn nhìn nó lớn lên, anh muốn bù đắp cho đứa trẻ.
_ Anh sẽ xử lý cô ta – Hàn Triệt nhận lấy công việc quá khó khăn của đứa em trai mình.
Tại một nơi tăm tối
Doãn Vân hoảng loạng nhìn xung quanh nhưng tất cả chỉ là bóng tối cô ta không thấy gì cảm nhận được gì cảm thấy gì cả. Đó là một căn phòng tối đen.
Doãn Vân không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua, cô ta chỉ biết là rất lâu. Bóng tối làm cô ta sợ hãi, cô ta gào thét, bóng tối làm cô ta điên dại cô ta tự làm mình bị thương đến khi không còn kí ức gì nhưng khi tỉnh lại thân thể đầy băng bông cô ta biết vết thương sẽ không làm cô ta thoát khỏi đây được.
Thật lâu sau khi Minh Hi thuật lợi sinh một bé gái thì Doãn Vân mới thấy lại ánh sáng nhưng cô ta đã phát điên. Cô ta vốn là một cô gái xinh đẹp, một mĩ nữ của giới thượng lưu và giờ đây cô ta bị ghẻ lở, cả cơ thể cô ta bị thúi ra dần dần, cả căn phòng phản chiếu cơ thể thối nát của cô ta. Cô ta chịu không nổi liền chết đi.
Danh sách chương