"Thôi được rồi, mẹ có mang thịt và trứng gà tới cho con, con cũng đừng lãng phí để ướp muối ăn dần, con cầm 10 đồng này, để phòng thân đi"

Đúng là tấm lòng người mẹ, cô thấy ấm áp, hiện tại ở thế giới này cô có hai bảo bối đáng yêu, còn có người nhà mẹ để quan tâm, đối với cô như thế đã là quá tốt rồi.

" Mẹ con có tiền, mẹ cầm lại"

" Con cầm cho mẹ" mẹ cô trừng mắt không cho cô cự tuyệt

Cô đành nhận lấy cất đi, sau này về nhà mẹ đẻ sẽ giúp đỡ nhiều hơn.

"Tiểu Nhất Tiểu Tiểu lại đây chơi cùng bác cả và Bà ngoại, mẹ đi nấu bữa tối nhé"

"Vâng ạ"

Cô làm thịt kho tàu, một đĩa rau xào, thêm môt bát canh nấm, khoảng một tiếng là xong, chỉ có thịt kho tàu là hơi lâu. Cô gọi mọi người xuống ăn cơm" Mẹ, anh trai mau mang hai đứa chuẩn bị ăn cơm ạ"·

"Tiểu Ngư sao con nấu nhiều thế, mới được chia lương thực, con định ăn hết à, đợi đến vụ sau còn cả năm nữa, con sống làm sao, cái đứa phá sản nảy" Mẹ cô nhìn bàn đồ ăn mà khiếp vía, liên tục mắng cô phá của

" Đúng vậy, em làm nhiều đồ thế này, phần đồ được chia còn lại bao nhiêu chứ" anh trai cô cũng mắng

" Mẹ lâu lắm mẹ với anh trai mới đến thăm một lần, sao con lại để mẹ ăn rau dại, uống cháo loãng được" Cô cười nịnh nọt

" Vậy cũng không thể nấu nhiều như vật được, bằng này thịt đi ướp muối có thể ăn cả tháng đấy, con mau cất đi để hai đứa bé ăn dần"



Thấy mẹ cô kiên quyết không chịu ăn cô đành bịa một chút chuyện, thật là có đồ ăn ngon mà phải ăn lén lút, muốn cho người nhà cũng không dám lấy ra nhiều, còn phải giái thích nguồn gốc nữa.

" mẹ, mẹ yên tâm ăn đi, con có tiền, không lo chết đói được đâu"

" Con có tiền, con lấy tiền đâu ra" Mẹ cô không tin nói

" Mẹ trên trấn con có quen một người bạn, cô ấy có nguồn để lấy dày da, con đã lấy ở chỗ cô ấy mấy lần, buôn bán ngoài cổng xưởng sản xuất cho công nhân nữ, con cũng kiếm được một chút chênh lệch, mặc dù bây giờ vẫn cấm buôn bán, nhưng bạn con nói, nhà nước cũng có phẩn lới lỏng chính sách rồi, không còn quá nghiêm ngặt như trước nữa"

"Thật sao, nếu tin không chính xác thì rất nguy hiểm, nếu bị bắt thì sẽ bị phạt đấy, con phải cẩn thận, lần tới không nên buôn bán như vậy nữa" Mẹ cô lo lắng nói

" Đúng vậy mẹ, con cũng nghe có người nói vậy, nhưng không tin lắm, nghĩ chỉ là tin đồn, không ngờ lại là thật" Anh trai nói

" Không sao đâu mẹ, con bán mấy lần rồi, với lại không chỉ riêng con đâu, còn có một vài người cũng bán những đồ khác nữa"

" Uhm, thế nhưng dù sao vẫn cần cẩn thận con nhớ chưa"

" vậy là mẹ không lo con chết đói nữa nhá, bây giờ mẹ với anh cũng vào ăn cơm thôi ạ"

" Bà ngoại và bác cả cùng ăn cơm ạ"

Cả nhà quây quần vào mâm cơm, cô thích cảm giác này, bình dị, ấm cúng, mọi thứ đều quý giá và tốt đẹp. Vì nhà cô chỉ có một chiếc giường, vậy nên cô chuẩn bị một tấm ván gỗ trải chiếu và chăn cho anh trai ngủ. Hai đứa bé đã ngủ từ trước rồi, cô và mẹ tâm sự một chút thì ngủ. Sáng hôm sau, cả nhà dậy sớm, vì không muốn người khác biết về trung tâm, cô lần đầu tiên từ khi tới đấy tự nấu cháo, thịt ngày hôm qua vẫn còn, nên hôm nay ăn cháo thịt băm, cô lại một lần nữa bị mẹ trách mắng, cô chỉ dám nghe không dám nói gì.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện