Sau khi rời khỏi nhà Lý Thanh Tú, cô trốn vào góc và đi vào trung tâm thương mại, sợ cầm nhiều đồ sẽ không an toàn, cô để vàng và tiền vào hòm tại quầy thức ăn sẵn. Lúc đi ra cô mang thêm 20 cân thịt, 5 cân trứng và 2 chiếc quần bò đi thẳng tới nhà Phạm Ngũ lúc sáng. Anh ta vẫn đúng canh ở hẻm , nhìn thấy cô anh ta ra hiệu tới nhà.
Vẫn như trước cô để anh ta xem trước hàng hoá, anh ta vừa thấy đây đều là hàng hiếm bây giờ, không nói tới thịt và trứng, quần bò cũng giống như đồng hồ, đều chỉ là dân chơi mới sở hữu, anh ta có thể mua rồi bán qua tay cho mấy người trên thành phố, cũng có thể kiếm được một số tiền lớn.
" Thịt tôi sẽ trả cô theo giá chợ đen là 3 đồng 5 không cần tem phiếu, trứng là 2 đồng , quần bò thì là 100 đồng một chiếc"
" Tổng cộng ở đây tôi có 20 cân thịt, 5 cân trứng, 2 chiếc quần bò tổng cộng là 280 đồng"
" Tôi muốn mua một chiếc xe đạp, nếu anh có phiếu công nghiệp không"
" Ở đây tôi có 1 phiếu xe đạp, tôi lấy cô 200 đồng"
" Được"
" Sau này cô có đồ gì tốt cứ tới chỗ tôi, đảm bảo cho cô giá hợp lý"
" Tôi tin tưởng anh, nếu có thứ tốt sẽ tới chỗ anh"
Cô ra về lại vào cất phiếu công nghiệp đi, giờ có phiếu chỉ chờ có cơ hội cô sẽ mang ra cửa hàng để mua, ngoài phiếu còn cần 150 đồng nữa mới mua được xe.
Cô tới khu bánh kẹo lấy một ít kẹo sữa mang về cho hai bảo bối, sau đó đến quầy ăn, ăn một bát phở gà, trưa nay vì vội vàng nên cô chưa kịp ăn gì cả. hiện giờ làm xong mọi thứ mới thấy đói nhũn người.
Ăn xong, cô cất mọi thứ vào trong trung tâm, rồi lên đường về nhà. Tới cổng thôn đã thấy mọi người lục tục đi làm đồng về. mọi người thấy Trương Tiểu Ngư cõng giỏ thì rối rít hỏi thăm.
"Tiểu Ngư đi trấn trên à"
"Vâng cháu mượn chút tiền, lên trấn mua thêm đồ trong nhà"
" Nhà cháu không có đồ gì cả"
" Phải rồi mẹ chồng cháu đúng là không có lương tâm, haizz"
Mỗi người một câu cảm thán, cô không rõ ràng việc của nguyên thân, nên chỉ ừ ừ cho qua, rồi mau chòng về nhà. Vừa tới gần cửa nhà thấy hai tiểu bảo bối đang ngồi trước cửa đợi cô, nhìn thấy cô thì lon ton chạy ra gọi mẹ. Cô giang tay ôm hai đứa, hôn một đứa một cái.
" Có nhớ mẹ không"
" Có ạ, sáng nay lúc mẹ đi, bà Vương mang tới 2 con gà con, con đã để ở trong sân rồi"
" Buổi trưa con và em ăn cháo xong thì hái cỏ cho gà con ăn"
"Giỏi quá"
"Nào mau vào nhà, mẹ có mua kẹo sữa cho hai đứa"
Vào nhà cô để giỏ xuống lấy túi kẹo sữa chia cho hai bé mỗi người một viên, sau đó chia đều thành hai phần để vào túi vải nhỏ cho hai đứa mỗi người một phần ăn dần.
" Ngọt quá, kẹo sữa thơm nức, mẹ cũng ăn đi, ngọt lắm ạ"
"Mẹ không ăn kẹo đâu, các con giữ lại ăn dần đi nhé"
"Tối nay chúng ta sẽ ăn phở nhé"
" Vâng ạ" hai đứa đáp lại giòn tan.
" Rồi hai con cùng nhau chơi đi, có thể ra ngoài nhưng không được dẫn em đi xa nhé, có chuyện gì thì chạy về nhà"
Cô dặn dò hai đứa rồi, vào nhà nằm nghỉ, cả ngày hôm nay cô đã đi lại quá nhiều rồi, hiện tại rất mệt mỏi. Cô mơ màng nằm nghỉ một lúc , đột nhiên thấy tiếng gọi lớn.
" Dì Tiểu Ngư, mau ra ngoài, Trần Đại Hổ đánh Tiếu Nhất"
Bật người ngồi dậy chạy ra khỏi nhà, thấy một cậu bé tầm 5 tuổi, hớt hải chạy vào sân nhà.
" Dì mau ra ngoài Đại Hổ đánh Tiểu Nhất"
Vẫn như trước cô để anh ta xem trước hàng hoá, anh ta vừa thấy đây đều là hàng hiếm bây giờ, không nói tới thịt và trứng, quần bò cũng giống như đồng hồ, đều chỉ là dân chơi mới sở hữu, anh ta có thể mua rồi bán qua tay cho mấy người trên thành phố, cũng có thể kiếm được một số tiền lớn.
" Thịt tôi sẽ trả cô theo giá chợ đen là 3 đồng 5 không cần tem phiếu, trứng là 2 đồng , quần bò thì là 100 đồng một chiếc"
" Tổng cộng ở đây tôi có 20 cân thịt, 5 cân trứng, 2 chiếc quần bò tổng cộng là 280 đồng"
" Tôi muốn mua một chiếc xe đạp, nếu anh có phiếu công nghiệp không"
" Ở đây tôi có 1 phiếu xe đạp, tôi lấy cô 200 đồng"
" Được"
" Sau này cô có đồ gì tốt cứ tới chỗ tôi, đảm bảo cho cô giá hợp lý"
" Tôi tin tưởng anh, nếu có thứ tốt sẽ tới chỗ anh"
Cô ra về lại vào cất phiếu công nghiệp đi, giờ có phiếu chỉ chờ có cơ hội cô sẽ mang ra cửa hàng để mua, ngoài phiếu còn cần 150 đồng nữa mới mua được xe.
Cô tới khu bánh kẹo lấy một ít kẹo sữa mang về cho hai bảo bối, sau đó đến quầy ăn, ăn một bát phở gà, trưa nay vì vội vàng nên cô chưa kịp ăn gì cả. hiện giờ làm xong mọi thứ mới thấy đói nhũn người.
Ăn xong, cô cất mọi thứ vào trong trung tâm, rồi lên đường về nhà. Tới cổng thôn đã thấy mọi người lục tục đi làm đồng về. mọi người thấy Trương Tiểu Ngư cõng giỏ thì rối rít hỏi thăm.
"Tiểu Ngư đi trấn trên à"
"Vâng cháu mượn chút tiền, lên trấn mua thêm đồ trong nhà"
" Nhà cháu không có đồ gì cả"
" Phải rồi mẹ chồng cháu đúng là không có lương tâm, haizz"
Mỗi người một câu cảm thán, cô không rõ ràng việc của nguyên thân, nên chỉ ừ ừ cho qua, rồi mau chòng về nhà. Vừa tới gần cửa nhà thấy hai tiểu bảo bối đang ngồi trước cửa đợi cô, nhìn thấy cô thì lon ton chạy ra gọi mẹ. Cô giang tay ôm hai đứa, hôn một đứa một cái.
" Có nhớ mẹ không"
" Có ạ, sáng nay lúc mẹ đi, bà Vương mang tới 2 con gà con, con đã để ở trong sân rồi"
" Buổi trưa con và em ăn cháo xong thì hái cỏ cho gà con ăn"
"Giỏi quá"
"Nào mau vào nhà, mẹ có mua kẹo sữa cho hai đứa"
Vào nhà cô để giỏ xuống lấy túi kẹo sữa chia cho hai bé mỗi người một viên, sau đó chia đều thành hai phần để vào túi vải nhỏ cho hai đứa mỗi người một phần ăn dần.
" Ngọt quá, kẹo sữa thơm nức, mẹ cũng ăn đi, ngọt lắm ạ"
"Mẹ không ăn kẹo đâu, các con giữ lại ăn dần đi nhé"
"Tối nay chúng ta sẽ ăn phở nhé"
" Vâng ạ" hai đứa đáp lại giòn tan.
" Rồi hai con cùng nhau chơi đi, có thể ra ngoài nhưng không được dẫn em đi xa nhé, có chuyện gì thì chạy về nhà"
Cô dặn dò hai đứa rồi, vào nhà nằm nghỉ, cả ngày hôm nay cô đã đi lại quá nhiều rồi, hiện tại rất mệt mỏi. Cô mơ màng nằm nghỉ một lúc , đột nhiên thấy tiếng gọi lớn.
" Dì Tiểu Ngư, mau ra ngoài, Trần Đại Hổ đánh Tiếu Nhất"
Bật người ngồi dậy chạy ra khỏi nhà, thấy một cậu bé tầm 5 tuổi, hớt hải chạy vào sân nhà.
" Dì mau ra ngoài Đại Hổ đánh Tiểu Nhất"
Danh sách chương