Vừa đến cuối tuần Tiểu Văn về nhà, Lý Giai sẽ đi ra ngoài mua một đống đồ ăn quay về, làm một bàn đầy thức ăn cho nàng, Tiểu Văn vừa thấy Lý Giai thì ôm nàng khóc, cái gì cũng không nói, chính là cứ khóc, cấp đồ ăn cho nàng, đùa với nàng, thế nào dỗ dành cũng vô dụng, Tiểu Văn khóc, Lý Giai cũng khóc, Tân U nhìn các nàng ấy như vậy trong lòng vô cùng khó chịu, sau đó chạy đi giáo huấn Seven, kết quả Seven trở thành hung thủ giết người vô tội, có miệng cũng khó mà biện hộ cho mình ( mẫu hình tượng thê nô =)) ). Bất quá nói thật, thông qua tiếp xúc với Lý Giai, Seven tuyệt đối nhận thức giống như xưa kia Tân U đánh giá Lý Giai, nỗ lực, tiến bộ, hơn nữa lại còn rất thông minh, nàng tin tưởng miễn là Lý Giai đồng ý kiên trì, tương lại, Lý Giai hoàn toàn có năng lực tự mình đứng vững tại công ty.

Thời gian thực sự là tôi luyện con người, học tập thực tế so với lý thuyết nhanh hơn nhiều, một năm ban đầu trôi qua, Lý Giai đối với công ty dần dần quen thuộc công việc, đương nhiên vẫn còn nhiều việc nàng vẫn chưa rành, ví dụ như nói tiếng Anh, đương sơ trung học cơ sở thì đúng là có học qua một chút, nhưng mấy năm học rồi cũng trả lại cho thầy cô, vì thế sau đó Lý Giai liền tự học, bởi vì nàng cũng không có tiền để đi cái gì là lớp học ban đêm để mà học, Seven cho Lý Giai rất nhiều sách cùng đĩa CD, hơn nữa Tân U tại gia cũng cùng Lý Giai luyện tập. Tiểu Văn sớm đã thích ứng với cuộc sống ở trường học, nàng cũng minh bạch Giai Giai là muốn để nàng học tri thức, sẽ không phải không cần nàng, cùng với thế giới bên ngoài va chạm, cùng bạn học và thầy cô giao lưu, nhận thức của Tiểu Văn đã chuyển đổi nâng lên rất cao, đã hiểu rất nhiều sự tình. Tất cả mọi khó khăn đều như bắt đầu trở nên vô hình, cuộc sống bắt đầu trở lại quỹ đạo ban đầu của nó, cho dù rất nhiều năm sau đó, Lý Giai cùng Tiểu Văn nhớ lại một năm mà các nàng ấy bắt đầu cuộc sống mới, vẫn là rùng mình sợ hãi, nếu như không phải Tân U vẫn luôn kiên trì ủng hộ giúp đỡ, các nàng ấy căn bản vô pháp kiên trì đến bây giờ.

"Này, hôm nay là sinh nhật U U a !" Seven khi đi làm thì tiến đến bên tai Lý Giai nhẹ nhàng nói. Nàng vẫn luôn gọi Tân U là U U, làm cho Tân U chán ghét, nói nàng cũng đã ba mươi mấy tuổi, còn gọi cái gì là U U, vì vậy sau đó liền mệnh lệnh rõ ràng cấm Seven gọi như thế, kết quả Seven trước mặt nàng thì không gọi, nhưng sau lưng nàng thì luôn luôn gọi trộm như thế, có lúc trước mặt Tân U Seven thuận miệng gọi sai, sẽ lập tức được Tân mỹ nhân trừng mắt sắc bén.

Lý Giai cười cười, nhìn vẻ mặt Seven có ý xấu, nàng chỉ biết đêm nay Seven tuyệt đối sẽ có hành động gì đó, "Làm sao vậy, đêm nay ngươi muốn làm gì?"

Lại nói tiếp, Tân U đúng là cố chấp đáng yêu, thực sự cùng Seven tất cả đều cứ phải theo trình tự, đều tiên là nắm tay, hai người nắm tay đến rạp chiếu phim, Seven nghĩ thừa dịp bí mật hôn trộm Tân U một cái, kết quả bị khủy tay Tân U bất chợt quay về, đụng phải nàng đau đến thiếu chút nội thương, tim đau muốn nhói cả lên. Nắm tay được mấy tháng, tay trái đổi tay phải, tay phải đổi tay trái, nắm đến độ Seven muốn sụp đổ Tân U mới cuối cùng đồng ý cho nàng ôm một cái, lại sau đó ôm thật lâu mới đi tới bước hôn nhẹ, hơn nữa lại chỉ được hôn mặt, tội nghiệp Seven đến bây giờ vẫn chưa chạm được đến môi Tân U. Seven hướng Tân U nháy mắt mấy cái, lấy lòng nói, "Đêm nay giúp ta có được hay không?"

"Ân?"

"..." Seven bám vào bên tai Lý Giai đem kế hoạch của nàng bày ra, Lý Giai nghe xong bất đắc dĩ cười khổ, "Nàng hội tức giận a ?"

"Please, tái như thế thêm nữa ta sẽ điên mất." Seven hai tay tạo thành chữ thập trước ngực, ngữ khí cầu xin. Lý Giai do dự thật lâu, cuối cùng vẫn là đáp ứng, bởi vì nàng cũng cảm thấy Tân U có chút quá trình tự hóa, rất cố gắng giày vò người khác, "Seven, ngươi sau đó tuyệt đối không được có lỗi với Tân U." Lý Giai nghiêm túc với Seven nói.

"Yes sir! Ta bảo đảm !" Seven ba ngón tay để bên tai, làm ra hình dáng tuyên thệ, cũng đã đến tuổi này, đã sớm qua thời gian đùa giỡn với tình yêu, đối với Tân U, Seven đúng là càng ngày càng yêu nàng, thích nàng cơ trí hiền lành thiện lương (bị ẻm thui cho một quả đau điếng mà còn thiện lương a =)) =)) ), còn có tính trẻ con khi yêu, bao gồm cả phần cố chấp dễ thương, tuy rằng điều này khiến Seven rất khổ sở.

********************

Tân U sớm hết giờ làm, đi tới trường học cấp một lý do giả tạo để đem nàng quay về nhà, vốn đầu Tân U đã nói, lớn như vậy, nàng không cần phải tổ chức sinh nhật, nhưng Seven cùng Lý Giai vẫn kiên trì muốn làm một bữa tiệc cho nàng, còn để nàng đi rước Tiểu Văn cùng quay về, khiến cho giống như là một ngày đại lễ long trọng gì đó. "Sinh nhật vui vẻ!" Tiểu Văn vừa lên xe đã ngọt ngào nói với Tân U. "Cảm ơn", Tân U xoa đầu Tiểu Văn, Tiểu Văn gầy quá, khẳng định rõ ràng ở trường học rất mệt, thảo nào khó trách Lý Giai mỗi tuần nhìn thấy Tiểu Văn đều yêu thương không nỡ, ban đầu nàng đã không có mập, thật vất vả mới ở nhà dưỡng ra được chút thịt, vừa đi học thì toàn bộ đều biến mất.

Hai người về đến nhà thì Lý Giai đã cùng Seven trang trí thật lâu, ánh nến mỹ lệ cùng những món ăn đều là do Seven từ một nhà hàng cao cấp gọi đến, còn có vài bình rượu vang trên bàn. Thấy bọn họ về tới, Lý Giai vội vàng đi vào trong phòng bếp, đến tủ lạnh bưng ra một chiếc bánh kem đi ra, một tấm hình phía trước được vẽ đầy bằng mứt dâu tây, toàn bộ kết thành một trái tim bên trong viết "U U, ta yêu ngươi!!" ký tên Seven. Vốn đang rất cảm động, Tân U lại thấy hai chữ U U đáng ghét kia, lập tức liếc mắt một cái, trừng mắt lạnh nhìn Seven, Seven cười hì hì ôm lấy Tân U, đem nàng ngồi vào bàn, sau đó Lý Giai rất biết điều đem Tiểu Văn mang về trong phòng, trước tiên cấp các nàng ấy một đoạn thời gian chỉ riêng hai người.

"Ân" Lý Giai dùng sức nhu thuận xoa xoa gương mặt Tiểu Văn, tại cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu của nàng hôn vài cái, "Nhớ ta không?"

"Nhớ". Tiểu Văn chu miệng, còn muốn hôn nữa, Lý Giai không khách khí đem Tiểu Văn đè xuống giường hôn nàng, hai người hôn đến mức cơ hồ như cả hai đều phát nhiệt nóng như lửa, Lý Giai từ từ trượt xuống cái cổ trắng mịn của Tiểu Văn tiếp tục hôn, tay đã bắt đầu luồn vào bên trong áo Tiểu Văn, kết quả lúc này, tiếng đập cửa vang lên "Có thể ăn cơm rồi a"

Tiểu Văn hơi thở gấp, sắc mặt hồng hồng, đôi tay nhỏ bé vẫn còn đang nắm lấy y phục của Lý Giai, Lý Giai tiếc rẻ lại hôn nàng một cái mới đem Tiểu Văn ôm lấy đi ra ngoài. Đến phòng khách, Seven vụng trộm đối với Lý Giai dùng tay ra hiệu thành công, ý nghĩa chính là: Kiss thành công, đã hôn được môi Tân U. Lý Giai cũng cười trộm một chút, đối với Seven giơ ngón tay cái lên.

Không gian vô cùng ấm áp, Lý Giai cố uy Tiểu Văn, thân thiết muốn chết, vì thế Seven cũng không cam chịu tỏ ra yếu thế, liền nhẹ nhàng tiến đến bên cạnh Tân U, thừa cơ khi Tân U không chú ý, tại gương mặt nàng "Chụt" một tiếng, Tân U lập tức đỏ mặt xấu hổ, vội vàng ngước lên nhìn xem Lý Giai có phát hiện không, sau đó tại dưới bàn hung hăng đá Seven một cước, kỳ thực, Lý Giai thấy được hành động lén lút của Seven, chỉ là nàng cố tình vờ như không thấy mà thôi, nàng nếu như cười ra thành tiếng, phỏng chừng Tân U sẽ xấu hổ đến nỗi đem Seven đá một cước ra cửa.

Một lát sau, Seven bắt đầu rót rượu cho Tân U, Lý Giai cũng ngẫu nhiên khuyến Tân U uống hai ly, sau đó tự nàng cũng có ý xấu cấp cho Tiểu Văn một chút rượu. Chờ sau khi dùng bữa xong, Tân U vốn lúc đầu nói muốn cùng Lý Giai dọn dẹp một chút, kết quát Lý Giai vội vàng nói Tân U nhanh đi tắm rửa, sau đó sớm một chút nghỉ ngơi, Seven trực tiếp đi đến phòng tắm cấp nước nóng cho Tân U, có thể do Tân U uống hơi nhiều rượu, đầu óc có chút lâng lâng, cuối cùng cũng mơ hồ đi vào phòng tắm, ngâm mình ở bồn tắm, sau đó đầu dựa sát vào cạnh bồn, cứ như vậy nhắm mắt ngủ. Kỳ thực Seven vẫn liên tục trốn ở trước cửa phòng tắm, nghe được bên trong không động tĩnh gì, lặng lẽ đi vào bên trong nhìn, Tân U quả nhiên là đã ngủ. Nàng đi vào xả nước trong bồn tắm ra, lại cấp Tân U lau khô người cùng quấn một lớp khăn, Lý Giai bên ngoài gõ cửa "Seven, nếu không thì ta giúp ngươi đem nàng ôm vào phòng đi, ngươi đừng ở trong phòng tắm, hội cảm lạnh."

Seven dùng hết sức lực đem Tân U cõng trên lưng, đi tới cửa nói, "Giúp ta mở cửa" Cánh cửa vừa mở ra thì thấy Lý Giai có chút thần tình lo lắng "Seven, thực sự phải thế này sao ? Ngươi không sợ nàng giận ?"

"Gạo nấu thành cơm, nàng dù cho tức giận cũng chỉ là con vịt đun sôi không thể nào bay được, cùng lắm lúc đó chỉ là hò hét." Seven vừa hướng phòng ngủ Tân U vừa trả lời Lý Giai.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện