U!!
Trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng hót vang.
Ninh Hàng ngẩng đầu vừa nhìn, nhịn không được mắng một tiếng.
Con mẹ nó, đó không phải là con chim ưng lúc trước hắn đuổi theo chạy vào sa mạc sao, hắn còn gọi nó là Desert Eagle*(Là tên một loại súng có thể dịch ra là Đại bàng sa mạc), nguyên lai đồ rùa rụt cổ này cố ý dẫn hắn tiến vào, chính là muốn dùng hắn đối phó con bò cạp biến dị này đi?
Hiện tại Đại Hoàng cùng Cố Ngọc đã liên thủ đem con bò cạp biến dị đánh chết nằm sấp dưới mặt đất, chim ưng này cũng muốn tới chia một chén canh.
Ánh mắt Cố Ngọc cũng nhìn về phía đại gia hỏa đang bay lượn trên bầu trời, con chim ưng này một thân lông chim màu xám, chiều dài sải cánh cũng phải đến bảy tám mét, thật là loài chim bay có hình thể lớn.
Ánh mắt Đại Hoàng cũng lóe sáng nhìn về phía không trung, vừa rồi cùng bò cạp biến dị đánh nhau đã tiêu hao không ít sức lực của nó, hiện giờ lại tới thêm một con so với nó còn cường đại hơn.
Hơn nữa còn bay trên không trung, nó không có tự tin có thể đem đối phương đánh bại.
Đại Hoàng ghét nhất loại thú biết bay này, đánh không thắng sẽ bỏ chạy, muốn đánh thắng phải liên tục nhảy lên vồ chụp, nhưng rất lao lực.
Bò cạp biến dị đã chết, mục tiêu tiếp theo của chim ưng khổng lồ này hiển nhiên chuyển hướng về phía Đại Hoàng.
Giết chết Đại Hoàng, nó có thể ở trên không trung nơi này hoành hành không cố kỵ.
Sau một tiếng ưng rít dài, chim ưng khổng lồ nhanh chóng sà xuống, Đại Hoàng vẫn luôn đứng ở chỗ đó phát ra khí thế mạnh mẽ cùng nó đối chiến.
Chờ khi chim ưng dùng tốc độ nhanh nhất bay xuống, móng vuốt sắt bén cứng rắn như thiết vươn ra, Đại Hoàng đột nhiên động.
Chỉ thấy thân thể cự hổ nhào lên phía trước, đồng thời đuôi dài vung lên, ý đồ muốn đem chim ưng khổng lồ quất rơi xuống đất.
Nhưng chim ưng khổng lồ cũng không phải ăn chay, một kích không trúng nó lập tức kéo cao độ cao, đuôi dài tức khắc quất không tới.
Đây là chỗ tốt có thể bay, thời điểm đánh không lại còn có thể né tránh.
Cố Ngọc ở bên cạnh nhìn cũng cảm thấy rất khó giải quyết, cô cùng Đại Hoàng hợp lực đánh lên cũng với không tới.
Phỏng chừng chim ưng khổng lồ còn khinh thường lấy cô làm như mục tiêu, cũng rất có thể chờ sau khi nó thu thập xong Đại Hoàng, mấy người bọn họ còn không phải đều là đồ ăn trong mâm nó sao.
“Đáng giận!” Ninh Hàng thế nhưng cũng bốc hỏa, một bên chạy nhanh như bay một bên hướng trên không trung không ngừng bắn tên.
Mặc kệ hắn có phải là đối thủ của chim ưng khổng lồ hay không, hắn đều muốn thử một lần.
Bằng không mỗi khi nghĩ đến gia hỏa này từng đào hố cho hắn nhảy trong lòng liền cảm thấy nghẹn khuất.
Từ khi nào súc sinh cũng có thể lợi hại như vậy?
“Chúng ta cũng đi hỗ trợ.” Phương Tử Di cùng Cố Cẩn liếc nhìn nhau, đồng thời chạy tới phía trước.
Lực chiến Đại Hoàng sau khi chiến đấu cùng bò cạp biến dị sớm đã kiệt lực, muốn nó lại đối phó thêm chim ưng này quả thật là cố hết sức.
Người nhiều sức lực lớn, cho dù không thể tạo thành nguy hại gì đối với chim ưng khổng lồ, nhưng cũng có thể nhiễu loạn nó một phen.
Tức khắc, tiễn vũ cùng viên đạn lao nhanh vun vút, tiếng sấm tia chớp vang vọng ở trên không trung sa mạc, xa xa nhìn đến như một kỳ cảnh.
Cố Ngọc nắm chặt trường kiếm mặt mày ngưng trọng, bọn họ không thể bay thật sự đối với chim ưng khổng lồ không có cách nào.
Nếu như vậy rời đi, lại không biết đại gia hỏa này sẽ một đường truy kích theo không, thật sự khiến người ta thật đau đầu.
“Tỷ, lưu điện của em có thể đánh đến cánh nó!” Trên không trung bay xuống mấy cọng lông chim màu xám, Cố Cẩn nhịn không được nhảy dựng lên hoan hô, nhưng cao hứng còn chưa được bao lâu, chim ưng khổng lồ xoay người một cái sà xuống, thế nhưng lại chiếu tướng đuổi theo hắn.
“Tỷ, cứu mạng a!” Cố Cẩn sợ tới mức tè ra quần bỏ chạy, không nghĩ lại trượt chân lăn một vòng xuống sườn cát, chim ưng khổng lồ kia lại bay sà xuống, hướng hắn chộp tới.
Hô hô!!
Mấy mũi tiễn vũ bay qua, là bóng dáng Ninh Hàng đuổi tới.
Cố Ngọc cũng chạy theo nghĩ cách cứu viện, chỉ sợ chim ưng khổng lồ này bay trên cao thôi, hiện giờ nó đang sà xuống thấp, đúng là cơ hội cho bọn họ.
Phương Tử Di ở chỗ xa nhắm chuẩn, lần này cô dùng đến viên đạn đặc thù, hy vọng có thể một phát lấy mạng chim ưng khổng lồ.
Mấy người đồng thời giáp công ở phía sau chim ưng khổng lồ, khiến nó trong khoảng thời gian ngắn không thể chuyên tâm đi bắt Cố Cẩn, chỉ có thể xoay người ứng đối.
Vũ tiễn bắn ra cắm vào trên cánh nó, mới vừa né tránh một cái, lại đến Cố Ngọc tay cầm hắc kiếm tiến lên.
Keng!!!
Phảng phất như đánh vào kim thạch, bắn ra từng đạo tia lửa lớn.
Chim ưng khổng lồ đột nhiên dùng lực tựa hồ muốn đem hắc kiếm này bóp nát, nhưng chất liệu hắc kiếm từ thiên thạch làm sao có thể để nó dễ dàng làm hỏng.
Chim ưng khổng lồ nổi giận, mấy nhân loại này không biết tự lượng sức mình cũng dám liên tiếp khiêu khích nó, không coi uy nghiêm bá chủ không trung như nó ra gì, nó nhất định phải cho bọn họ một trận giáo huấn!
Mõm vạc tựa như lưỡi câu móc ngược sắc bén hung hăng mổ về phía Cố Ngọc.
“Tỷ, cẩn thận!” Cố Cẩn trượt xuống sườn cát vừa quay đầu nhìn lại, tim hắn thiếu chút nữa bị dọa rớt ra, hắn tránh thoát một kiếp, nhưng Cố Ngọc đuổi theo phía sau lại chọc phải phiền toái.
Sau đó chỉ thấy Cố Ngọc đột nhiên khom lưng một cái, một viên đạn lướt qua khuôn mặt cô, chui vào giữa mõm chim ưng khổng lồ.
U!!!
Chim ưng khổng lồ đau đớn rít một tiếng, mõm vạc cứng rắn bị viên đạn bắn thành một cái lỗ to, tức khắc máu tươi vẩy ra.
Chớp mắt Cố Ngọc rút kiếm lăn về phía sau, mũi tên Ninh Hàng lại kịp thời bắn lại đây.
Lần này Ninh Hàng không quan tâm vọt tới gần, mấy mũi tên sau bắn ra thì người đã tới trước mắt chim ưng khổng lồ, hắn rút ra chủy thủ muốn tính toán trực tiếp cùng nó vật lộn.
Cố Cẩn cùng Cố Ngọc hội hợp ở một chỗ, hắn còn có chút kinh hồn chưa định, thật sự là tốc độ chim ưng khổng lồ quá nhanh, móng vuốt kia lại quá sắc bén, nếu bị nó cào lên một cái phỏng chừng sẽ xuyên tràng lủng bụng.
“Anh ta làm sao vậy, cùng này chim ưng này có thù oán à?” Cố Cẩn lại nhìn thoáng qua chim ưng khổng lồ đang chiến đấu với Ninh Hàng, hắn ta đánh vô cùng hung hăn, thừa dịp chim ưng khổng lồ bị thương tạm thời không thể bay cao, không chút do dự nhào vào đánh chém.
“Chị đi hỗ trợ, em đánh xa công!” Cố Ngọc cũng không có nghỉ ngơi, quay người mang theo kiếm nhào tới, chim ưng khổng lồ bị thương, đây là cơ hội tốt khó có được của bọn họ, thừa dịp nó bệnh, muốn mệnh nó!
“Được!” Cố Cẩn lên tiếng, cùng Phương Tử Di một trước một sau phối hợp xa công, tìm đúng khe hở liền đánh tới chim ưng khổng lồ ngay lập tức.
Lại nhìn Đại Hoàng, liên tiếp ứng phó hai đại gia hỏa tứ giai, nó đã sức cùng lực kiệt, giờ phút này ghé vào bên thi thể bò cạp biến dị, từng ngụm từng ngụm đem huyết nhục của nó ăn nuốt vào bụng.
Nó cũng không nghĩ đến chuyện nướng thịt bò cạp lên gì cả, lúc này là thời điểm cần khôi phục thể năng, vạn nhất một hồi phải cùng chim ưng khổng lồ liều mạng, nó tự mình ăn no vững chắc, gom đầy đủ năng lượng để đối chiến.
Vài người cùng nhau đối phó chim ưng khổng lồ, tuy rằng nó hai mặt đều là địch, nhưng lại không rơi vào thế yếu, cuối cùng ngay cả Cố Ngọc đều cảm thấy có chút kiệt sức, không thể không thừa nhận chỉ dựa vào bọn họ là không thể thu thập được chim ưng khổng lồ này.
Những loài chim bay cá nhảy luôn tràn đầy sinh mệnh lực, hơn nữa chúng nó càng có nghị lực cầu sinh, sẽ không dễ dàng thỏa hiệp trước nguy hiểm khó khăn, chỉ biết toàn lực vượt qua, cho dù hao tổn hết những gì mình có.
Ngao ngao!!
Ăn xong thi thể bò cạp biến dị, Đại Hoàng đột nhiên cảnh giác đứng lên, nó trái phải ngửi ngửi, chỉ cảm thấy quanh thân nó lông tơ đều dựng lên.
Không tốt, có cường địch!
So với chim ưng khổng lồ còn lợi hại hơn, Đại Hoàng đột nhiên chạy về phía Cố Ngọc, một ngụm liền ngậm lấy cô xoay người liền chạy.
Ba người còn lại đồng thời trợn tròn mắt, tình huống này là như thế nào?
Ngay cả chim ưng khổng lồ cũng ngẩn người, nhưng đồng thời nó cũng phục hồi tinh thần lại, cũng bất chấp cùng mấy người Ninh Hàng triền đấu, nó vỗ cánh một cái liền muốn một lần nữa bay trở về phía chân trời.
Nhưng lúc này đã chậm.
Cát vàng ngưng đọng, bóng dáng một người cao lớn nhảy ra, một lần nhảy lên liền nhảy vô cùng cao, tốc độ đủ để đuổi theo chim ưng khổng lồ đang bay lên trời, đuôi to thô dài ở sau người chống đỡ, lực đạo mạnh mẽ dứt khoát.
Chỉ thấy trong chớp mắt nó vươn đôi tay liền bắt được hai cánh của chim ưng khổng lồ, tiếp theo dùng sức xé một cái!.
Trên bầu trời đột nhiên truyền đến một tiếng hót vang.
Ninh Hàng ngẩng đầu vừa nhìn, nhịn không được mắng một tiếng.
Con mẹ nó, đó không phải là con chim ưng lúc trước hắn đuổi theo chạy vào sa mạc sao, hắn còn gọi nó là Desert Eagle*(Là tên một loại súng có thể dịch ra là Đại bàng sa mạc), nguyên lai đồ rùa rụt cổ này cố ý dẫn hắn tiến vào, chính là muốn dùng hắn đối phó con bò cạp biến dị này đi?
Hiện tại Đại Hoàng cùng Cố Ngọc đã liên thủ đem con bò cạp biến dị đánh chết nằm sấp dưới mặt đất, chim ưng này cũng muốn tới chia một chén canh.
Ánh mắt Cố Ngọc cũng nhìn về phía đại gia hỏa đang bay lượn trên bầu trời, con chim ưng này một thân lông chim màu xám, chiều dài sải cánh cũng phải đến bảy tám mét, thật là loài chim bay có hình thể lớn.
Ánh mắt Đại Hoàng cũng lóe sáng nhìn về phía không trung, vừa rồi cùng bò cạp biến dị đánh nhau đã tiêu hao không ít sức lực của nó, hiện giờ lại tới thêm một con so với nó còn cường đại hơn.
Hơn nữa còn bay trên không trung, nó không có tự tin có thể đem đối phương đánh bại.
Đại Hoàng ghét nhất loại thú biết bay này, đánh không thắng sẽ bỏ chạy, muốn đánh thắng phải liên tục nhảy lên vồ chụp, nhưng rất lao lực.
Bò cạp biến dị đã chết, mục tiêu tiếp theo của chim ưng khổng lồ này hiển nhiên chuyển hướng về phía Đại Hoàng.
Giết chết Đại Hoàng, nó có thể ở trên không trung nơi này hoành hành không cố kỵ.
Sau một tiếng ưng rít dài, chim ưng khổng lồ nhanh chóng sà xuống, Đại Hoàng vẫn luôn đứng ở chỗ đó phát ra khí thế mạnh mẽ cùng nó đối chiến.
Chờ khi chim ưng dùng tốc độ nhanh nhất bay xuống, móng vuốt sắt bén cứng rắn như thiết vươn ra, Đại Hoàng đột nhiên động.
Chỉ thấy thân thể cự hổ nhào lên phía trước, đồng thời đuôi dài vung lên, ý đồ muốn đem chim ưng khổng lồ quất rơi xuống đất.
Nhưng chim ưng khổng lồ cũng không phải ăn chay, một kích không trúng nó lập tức kéo cao độ cao, đuôi dài tức khắc quất không tới.
Đây là chỗ tốt có thể bay, thời điểm đánh không lại còn có thể né tránh.
Cố Ngọc ở bên cạnh nhìn cũng cảm thấy rất khó giải quyết, cô cùng Đại Hoàng hợp lực đánh lên cũng với không tới.
Phỏng chừng chim ưng khổng lồ còn khinh thường lấy cô làm như mục tiêu, cũng rất có thể chờ sau khi nó thu thập xong Đại Hoàng, mấy người bọn họ còn không phải đều là đồ ăn trong mâm nó sao.
“Đáng giận!” Ninh Hàng thế nhưng cũng bốc hỏa, một bên chạy nhanh như bay một bên hướng trên không trung không ngừng bắn tên.
Mặc kệ hắn có phải là đối thủ của chim ưng khổng lồ hay không, hắn đều muốn thử một lần.
Bằng không mỗi khi nghĩ đến gia hỏa này từng đào hố cho hắn nhảy trong lòng liền cảm thấy nghẹn khuất.
Từ khi nào súc sinh cũng có thể lợi hại như vậy?
“Chúng ta cũng đi hỗ trợ.” Phương Tử Di cùng Cố Cẩn liếc nhìn nhau, đồng thời chạy tới phía trước.
Lực chiến Đại Hoàng sau khi chiến đấu cùng bò cạp biến dị sớm đã kiệt lực, muốn nó lại đối phó thêm chim ưng này quả thật là cố hết sức.
Người nhiều sức lực lớn, cho dù không thể tạo thành nguy hại gì đối với chim ưng khổng lồ, nhưng cũng có thể nhiễu loạn nó một phen.
Tức khắc, tiễn vũ cùng viên đạn lao nhanh vun vút, tiếng sấm tia chớp vang vọng ở trên không trung sa mạc, xa xa nhìn đến như một kỳ cảnh.
Cố Ngọc nắm chặt trường kiếm mặt mày ngưng trọng, bọn họ không thể bay thật sự đối với chim ưng khổng lồ không có cách nào.
Nếu như vậy rời đi, lại không biết đại gia hỏa này sẽ một đường truy kích theo không, thật sự khiến người ta thật đau đầu.
“Tỷ, lưu điện của em có thể đánh đến cánh nó!” Trên không trung bay xuống mấy cọng lông chim màu xám, Cố Cẩn nhịn không được nhảy dựng lên hoan hô, nhưng cao hứng còn chưa được bao lâu, chim ưng khổng lồ xoay người một cái sà xuống, thế nhưng lại chiếu tướng đuổi theo hắn.
“Tỷ, cứu mạng a!” Cố Cẩn sợ tới mức tè ra quần bỏ chạy, không nghĩ lại trượt chân lăn một vòng xuống sườn cát, chim ưng khổng lồ kia lại bay sà xuống, hướng hắn chộp tới.
Hô hô!!
Mấy mũi tiễn vũ bay qua, là bóng dáng Ninh Hàng đuổi tới.
Cố Ngọc cũng chạy theo nghĩ cách cứu viện, chỉ sợ chim ưng khổng lồ này bay trên cao thôi, hiện giờ nó đang sà xuống thấp, đúng là cơ hội cho bọn họ.
Phương Tử Di ở chỗ xa nhắm chuẩn, lần này cô dùng đến viên đạn đặc thù, hy vọng có thể một phát lấy mạng chim ưng khổng lồ.
Mấy người đồng thời giáp công ở phía sau chim ưng khổng lồ, khiến nó trong khoảng thời gian ngắn không thể chuyên tâm đi bắt Cố Cẩn, chỉ có thể xoay người ứng đối.
Vũ tiễn bắn ra cắm vào trên cánh nó, mới vừa né tránh một cái, lại đến Cố Ngọc tay cầm hắc kiếm tiến lên.
Keng!!!
Phảng phất như đánh vào kim thạch, bắn ra từng đạo tia lửa lớn.
Chim ưng khổng lồ đột nhiên dùng lực tựa hồ muốn đem hắc kiếm này bóp nát, nhưng chất liệu hắc kiếm từ thiên thạch làm sao có thể để nó dễ dàng làm hỏng.
Chim ưng khổng lồ nổi giận, mấy nhân loại này không biết tự lượng sức mình cũng dám liên tiếp khiêu khích nó, không coi uy nghiêm bá chủ không trung như nó ra gì, nó nhất định phải cho bọn họ một trận giáo huấn!
Mõm vạc tựa như lưỡi câu móc ngược sắc bén hung hăng mổ về phía Cố Ngọc.
“Tỷ, cẩn thận!” Cố Cẩn trượt xuống sườn cát vừa quay đầu nhìn lại, tim hắn thiếu chút nữa bị dọa rớt ra, hắn tránh thoát một kiếp, nhưng Cố Ngọc đuổi theo phía sau lại chọc phải phiền toái.
Sau đó chỉ thấy Cố Ngọc đột nhiên khom lưng một cái, một viên đạn lướt qua khuôn mặt cô, chui vào giữa mõm chim ưng khổng lồ.
U!!!
Chim ưng khổng lồ đau đớn rít một tiếng, mõm vạc cứng rắn bị viên đạn bắn thành một cái lỗ to, tức khắc máu tươi vẩy ra.
Chớp mắt Cố Ngọc rút kiếm lăn về phía sau, mũi tên Ninh Hàng lại kịp thời bắn lại đây.
Lần này Ninh Hàng không quan tâm vọt tới gần, mấy mũi tên sau bắn ra thì người đã tới trước mắt chim ưng khổng lồ, hắn rút ra chủy thủ muốn tính toán trực tiếp cùng nó vật lộn.
Cố Cẩn cùng Cố Ngọc hội hợp ở một chỗ, hắn còn có chút kinh hồn chưa định, thật sự là tốc độ chim ưng khổng lồ quá nhanh, móng vuốt kia lại quá sắc bén, nếu bị nó cào lên một cái phỏng chừng sẽ xuyên tràng lủng bụng.
“Anh ta làm sao vậy, cùng này chim ưng này có thù oán à?” Cố Cẩn lại nhìn thoáng qua chim ưng khổng lồ đang chiến đấu với Ninh Hàng, hắn ta đánh vô cùng hung hăn, thừa dịp chim ưng khổng lồ bị thương tạm thời không thể bay cao, không chút do dự nhào vào đánh chém.
“Chị đi hỗ trợ, em đánh xa công!” Cố Ngọc cũng không có nghỉ ngơi, quay người mang theo kiếm nhào tới, chim ưng khổng lồ bị thương, đây là cơ hội tốt khó có được của bọn họ, thừa dịp nó bệnh, muốn mệnh nó!
“Được!” Cố Cẩn lên tiếng, cùng Phương Tử Di một trước một sau phối hợp xa công, tìm đúng khe hở liền đánh tới chim ưng khổng lồ ngay lập tức.
Lại nhìn Đại Hoàng, liên tiếp ứng phó hai đại gia hỏa tứ giai, nó đã sức cùng lực kiệt, giờ phút này ghé vào bên thi thể bò cạp biến dị, từng ngụm từng ngụm đem huyết nhục của nó ăn nuốt vào bụng.
Nó cũng không nghĩ đến chuyện nướng thịt bò cạp lên gì cả, lúc này là thời điểm cần khôi phục thể năng, vạn nhất một hồi phải cùng chim ưng khổng lồ liều mạng, nó tự mình ăn no vững chắc, gom đầy đủ năng lượng để đối chiến.
Vài người cùng nhau đối phó chim ưng khổng lồ, tuy rằng nó hai mặt đều là địch, nhưng lại không rơi vào thế yếu, cuối cùng ngay cả Cố Ngọc đều cảm thấy có chút kiệt sức, không thể không thừa nhận chỉ dựa vào bọn họ là không thể thu thập được chim ưng khổng lồ này.
Những loài chim bay cá nhảy luôn tràn đầy sinh mệnh lực, hơn nữa chúng nó càng có nghị lực cầu sinh, sẽ không dễ dàng thỏa hiệp trước nguy hiểm khó khăn, chỉ biết toàn lực vượt qua, cho dù hao tổn hết những gì mình có.
Ngao ngao!!
Ăn xong thi thể bò cạp biến dị, Đại Hoàng đột nhiên cảnh giác đứng lên, nó trái phải ngửi ngửi, chỉ cảm thấy quanh thân nó lông tơ đều dựng lên.
Không tốt, có cường địch!
So với chim ưng khổng lồ còn lợi hại hơn, Đại Hoàng đột nhiên chạy về phía Cố Ngọc, một ngụm liền ngậm lấy cô xoay người liền chạy.
Ba người còn lại đồng thời trợn tròn mắt, tình huống này là như thế nào?
Ngay cả chim ưng khổng lồ cũng ngẩn người, nhưng đồng thời nó cũng phục hồi tinh thần lại, cũng bất chấp cùng mấy người Ninh Hàng triền đấu, nó vỗ cánh một cái liền muốn một lần nữa bay trở về phía chân trời.
Nhưng lúc này đã chậm.
Cát vàng ngưng đọng, bóng dáng một người cao lớn nhảy ra, một lần nhảy lên liền nhảy vô cùng cao, tốc độ đủ để đuổi theo chim ưng khổng lồ đang bay lên trời, đuôi to thô dài ở sau người chống đỡ, lực đạo mạnh mẽ dứt khoát.
Chỉ thấy trong chớp mắt nó vươn đôi tay liền bắt được hai cánh của chim ưng khổng lồ, tiếp theo dùng sức xé một cái!.
Danh sách chương