“Bọn chúng bị điều khiển?”
Hoàng Vân vừa lên tiếng âm thanh kêu gọi càng gắt gao, lũ ong từ trong rừng xuất hiện ngày càng đông, phen này không thể từ từ được rồi.

Năm người đứng trên nốc xe bắt đầu thủ thế và ra hiệu cho thuộc hạ ở yên trong xe.

Dật Phong chỉ mới chiếc đấu gần đây nên cũng bắt quay về.

Thanh Triệt vội tạo tường đất bảo vệ hai chiếc xe bus mới yên tâm giao đấu.
“Xèo...xèo...xèo”

Thanh Nguyệt đầu tiên tung ra một mồi lửa thiêu trụi bọn ong đang tấn công xe bus bên cạnh mình, nhất thời bọn chúng bị lửa thiêu trụi bóc mùi két gây mũi.
Hoàng Vân và Tử Hoàng liên tục dùng lôi hệ phóng về bọn ong phía trước, có lẽ do ong đã bị biến dị nên số lượng bình thường đã đủ nhiều, bây giờ lại to lên nữa nên con này vừa chết đã đến con khác.

Thanh Triệt trực tiếp dùng mộc hệ biến thành dây gai độc mà cậu đã ăn từ linh thạch của Vương Quân, dây độc quất tới đâu biến dị ong bị cắt làm đôi tới đó.
Doãn Lãng thì có vẻ nhẹ nhàng rất nhiều, khi anh nhìn vào lũ ong đang bay hướng đến mình, bọn ong ngay lập tức bị điều khiển quay qua đâm chết đồng bọn.
“Tu...tu tu...tuuuu”
Người điều khiển có lẽ thấy được Doãn Lãng đang khống chế đáng ong của mình nên ra lệnh một lần nữa, bọn ong đang bị khống chế nhất thời bị giao động không biết nghe lệnh ai.
“Xào xạt...xào xạt”
Trong lúc Doãn Lãng đang cố gắng giành lại quyền kiểm soát và bốn người khác chiến đấu hăng say thì trong rừng cây một trận dị động lớn hơn phát ra.

Năm người bận giải quyết bọn ong nào có thời gian nhìn đến dị biến, chỉ có thể đến đâu giải quyết đến đó.
Hai hàng cây cách đó không xa càng lúc càng rung chuyển dữ dội, âm thanh cành cây khô va chạm vào nhau càng lúc càng lớn.

Tiếp theo sau đó là hàng loạt hàng cây bị đổ ngã ngay cả rể cũng bị nhổ lên làm bụi đất bay mịt mù.
“Khụ...khụ...”
Bụi cát chui vào trong mắt trong miệng làm ba người Thanh Nguyệt, Hoàng Vân và Thanh Triệt hít phải không ít khói bụi khó chịu ho khang vài cái, ngay cả mắt cũng bị vào cát vô cùng.
“Cẩn thận”
Trong cát bụi mù mịt một bóng đen đang dần dần phóng đại trước mắt bọn họ.


Tử Hoàng nhanh chóng cảm nhận được sự nguy hiểm liền dùng phong hệ thổi ba toàn bộ cát bụi để lộ ra con quái vật khổng lồ - ong chúa.
Con vật này to lớn gấp ba lần mấy con ong kia, kích cỡ cũng phải bằng ba con bò gộp lại.
Ong chúa nhìn thấy kẻ thì giết con liền xông tới chỗ bọn họ may mắn Tử Hoàng đã thổi hết cát bụi đi nhanh chóng ôm Thanh Nguyệt vào lòng dùng lôi điện công kích lại kim độc của nó.
Sau một hồi ho khan ba người cũng đã bình tĩnh, trên khuôn mặt vẫn còn nét ửng đỏ vô cùng kiều mị nhưng đây không phải lúc để ngắm nhìn vẻ đẹp của cô.
Bây giờ đối thủ của bọn họ không chỉ là đám ong số lượng đông đảo mà còn có thêm cả ong chúa.

Nhìn chiêu vừa rồi của nó với Tử Hoàng cho thấy đây là một con ong biến dị kim hệ dị năng cấp 3, xem ra trận chiến này có lẽ phải đổ máu.
Thanh Nguyệt bỗng nhiên nhớ đến vũ khí mà Tuyết di thiết kế riêng cho mình, đó là một cây quạt được làm bằng thép, mỗi cánh quạt sắt bén như dao có thể điều động dị năng vào trên quạt, quạt khi ném đi sẽ giống như bomerang quay về tay của cô, sức sát thương vô cùng lớn.
Cô nhanh chóng lấy cây quạt đang được cất bên hông ra, lâu nay cô cất kỹ ở đó nhưng bình thường cô đều dùng kiếm nên quên bén đi mất.
Hoả dị năng nhanh chóng được điều động vào cây quạt, một tay cầm kiếm một tay cầm quạt.

Năm người nhanh chóng nhảy từ nốc xe xuống quyết định cận chiến.
Thanh Triệt sau lần bị thương trước đã quyết định một tất không rời mọi người, cậu không sợ chết nhưng cậu sợ chị mình đau lòng.

Cậu cũng học theo Thanh Nguyệt một tay cầm kiếm một tay dây gai quét ngang đàn ong.
Hoàng Vân tựa lưng vào Thanh Triệt, hai tay cầm kiếm chém ngang mấy con ong đang tấn công hướng cô.

Doãn Lãng tay cầm kiếm chạy ngang dọc trong đám ong, nơi cậu chạy qua xác ong đều rớt đầy dưới đất.
Bọn ong nhỏ đã được ba người giải quyết nên con ong chúa trước mặt được Thanh Nguyệt và Tử Hoàng đặc biệt “chăm sóc” ong chúa.

Ong chúa nhanh chóng công kích hai người, Tử Hoàng bàn tay ngưng tụ lôi điện một lần nữa tấn công trực diện với kim độc của ong chúa.

Lôi điện cùng kim độc va chạm nhau nổ vang tanh tách.

Lúc hai người và thú giao chiến với nhau Thanh Nguyệt đã lách ra phía sau ong chúa, quạt thép mang hoả hệ dị năng được phóng tới chém vào lớp vỏ ở bụng của ong chúa.
Tưởng chừng cây quạt sẽ dễ dàng chém xuyên qua lớp vỏ bọc làm thủng bụng ong chúa như Thanh Nguyệt đã lầm.

Đây là một con ong chúa biến dị hệ kim sao có thểm dễ dàng bị bị chém rớt được chứ.
Quạt lửa ma sát một lúc nhưng vẫn không thể xuyên thủng lớp vỏ đành phải bất lực văng trở ra.
“Tiểu Nguyệt”
Ong chúa đang giao chiến với Tử Hoàng bị một con người nhỏ bé dám công kích liền giận dữ chuyển qua tấn công cô.

Tử Hoàng nhìn thấy Thanh Nguyệt gặp nguy hiểm liền chạy lại chắm trước mặt cô, lôi nhiên tạo thành một tấm ngăn bảo vệ hai người nhưng ong chúa này vô cùng mạnh mẽ, kim độc của nó nhanh chóng đâm thủng lớp vỏ bảo vệ xuyên vào trước ngực phải Tử Hoàng.
“Hoàng...”


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện