Chiều tối ngày hôm sau Trịnh Giai Mỹ theo sự phân phó của Dật Phong đi ra bên ngoài căn cứ đến tìm nhóm người căn cứ phía tây.
“Sao.

Đến rồi à” - Tên mặt sẹo cầm đầu căn cứ phía tây vừa nhìn thấy ả liền liếm liếm môi, bộ dạng vô cùng ngã ngớn.
Sau khi bị thuần phục Trịnh Giai Mỹ không khác nào một người bình thường, tính cách với lối suy nghĩ vẫn như cũ nhưng trong đầu ả có thêm một suy nghĩ mặc định chính là không được phản bội Dật Phong, làm theo những gì Dật Phong nói một cách vô điều kiện.
Ả ta ngoan ngoãn lại ngồi bên cạnh lão đại căn cứ phía tây, khi bị tên đó nhìn chằm chằm ả liền diễn vở tiểu bạch thỏ vô cùng thuần thục làm tên căn cứ cười đắt chí.

Hắn ta vì quá chua ý dung mạo của Giai Mỹ mà không hề để ý trong ánh mắt của ả hiện lên sự tính toán, con ngưi đen thuần lúc này xuất hiện thêm một ánh tím óng ánh biểu hiện của việc bị thuần hoá.
Tên đầu lĩnh căn cứ phía tây nhìn thấy ả sạch sẽ gọn gàng đến đây liền nổi lên ý đồ xấu xa nên một lần nữa đám đàn ông căn cứ phía tây lại một lần nữa đè ả xuống giải quyết nhu cầu cá nhân.

Trịnh Giai Mỹ trong đầu chỉ có mỗi suy nghĩ làm theo những gì Dật Phong giao phó nên cũng mặc kệ đám đàn ông kia càng rỡ.
“Sao, đã thâm dò được gì rồi, hả bé cưng?” - Tên đầu lĩnh sau khi giải quyết xong nhu cầu liền bàn chính sự nhưng bàn tay hư hỏng cũng không quên sờ mó lung tung.
“Mỗi buổi tối vào thời gian 9-10 giờ những người canh gác sẽ đổi ca.

Lúc đó sẽ có khoảng 10-15 phút không ai canh gác.

Lúc đó các anh có thể tấn công.

Tường thành rất lớn và cứng nên các người có thể dùng mốc treo để đột nhập vào”
Trịnh Giai Mỹ diễn vô cùng tròn vai, không chỉ cung cấp thông tin của căn cứ cho bọn họ mà còn chỉ điểm nên phải làm gì nên tên đầu lĩnh vô cùng hài lòng về ả liền thưởng cho vài hộp thịt rồi cho ả trở về căn cứ chờ đợi, nếu thành công thì ả sẽ được ăn sung mặc sướng.
Nhận được thức ăn Trịnh Giai Mỹ liền vui vẻ đi trở về căn cứ làm cho bọn họ nhìn không ra sự khác thường của ả.
“Cô gì ơi.

Cho tôi hỏi gần đây có một căn cứ lớn phải không?”
Vừa đi khỏi căn cứ không lâu thì có một đám người cả người bụi bẩn cho thấy đã phải trải qua một thời gian dài bôn ba bên ngoài mới tới được đây.
“...”
Trịnh Giai Mỹ nhìn thấy bọn họ dơ bẩn liền cảm thấy chướng mắt không thèm để ý liền ôm hộp thịt đi tiếp trở về căn cứ để báo cáo cho Dật Phong.
“Nè, cái cô kia.


Cái thái độ khinh người gì vậy chứ?”
Một cô gái cũng trạc tuổi Thanh Nguyệt nhìn thấy thái độ ghét bỏ của ả với bọn họ liền tức giận bỏ túi trên tay xuống chống nạnh chửi ả ta nhưng một chữ ả ta cũng không để ý, đúng là khinh người quá đáng mà.
“Thôi mà em.

Chắc người ta có lòng đề phòng người lạ thôi.

Mình đi theo sau biết đâu tới được căn cứ” - Một người đàn ông khác trong nhóm lên tiếng khuyên bảo làm cô gái kia không nói được gì chỉ có thể hừ nhẹ khinh bỉ.
Đúng như những gì bọn họ nghĩ, đi theo Trịnh Giai Mỹ một lúc lâu thật đã đến căn cứ của Thanh Nguyệt.

Cả đám nhìn căn cứ đồ sộ trước mặt trong lòng hân hoan vô cùng liền ba chân bốn cẳng muốn chạy vào căn cứ nhưng bị người chặn lại.
“Xin lỗi nhưng những người muốn vào căn cứ phải khai báo thông tin và kiểm tra thân thể trước khi được vào”
“Mấy anh dám nói lại không? Mấy anh biết tôi là anh không mà đòi kiểm tra thân thể tôi...Tôi là...” - Cô gái lúc nãy ăn phải cục tức bây giờ lại bị gác cổng chặn lại lập tức như đụng phải thuốc nổ liền phát hoả nhưng chưa kịp nói ra thân phận đã bị một anh trong nhóm bịt miệng kéo ra ngoài.
“Xin lỗi nha, con bé từ nhỏ bị chiều hư.

Làm phiền mọi người rồi.

Để tôi dạy dỗ lại con bé” - Người đàn ông kia bịch miệng cô lại liền cười trừ mới mấy người gác cổng.
“Hừ.


Anh quản em gái mình cho cẩn thận.

Bây giờ đã mạt thế không phải có thể tuỳ hứng”
“Vâng vâng”
Không biết anh ta kéo cô bé ra ngoài nói những gì mà con bé đó thật sự chịu đứng im để kiểm tra, cũng may người kiểm tra là nữ nếu không chắc nó lại làm ầm một lần nữa rồi.
“Hôm nay anh sẽ dẫn em đi xa một chút để luyện tập với tang thi cấp cao hơn, được không?”
“Được ạ”
Đang lúc cô gái kia buồng chán vì không làm gì ngoài nghe lời anh hai của mình ra thì thấy một nam một nữ đi từ bên trong căn cứ ra.
Nhỏ con gái thì cũng thường thôi, không đẹp bằng cô.

Chàng trai đó thì khác, vô cùng được mắt cô a, cậu ta thuộc típ người bề ngoài ấm áp, nghe cậu ta nói như vậy cậu ta cũng có dị năng, đúng là đủ tiêu chuẩn để làm bạn trai của cô.
“Nè, cậu kia đứng lại.”
Anh hai của nhóc kia vừa thở phào vì em gái không gây sự lúc kiểm tra thân thể, nhưng anh đã lầm, vừa mới kiểm tra xong con nhỏ này lại đi chặn đường người khác nữa rồi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện