Vừa bước chân vào phòng, Trương Mỹ Vân đã thấy Chúng Thanh Phong đang ngồi đọc sách trên giường.

Mỹ Vân lặng người đứng ngắm Thanh Phong.

Nhìn anh cô mới hiểu thế nào là vẻ đẹp không góc chết.

Đột nhiên Chúng Thanh Phong rời mắt khỏi quyển sách, ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào Trương Mỹ Vân hỏi: "Em nhìn đủ chưa?"
Để thật lòng mà nói thì Trương Mỹ Vân có thể ngắm Chúng Thanh Phong cả ngày không biết chán.


Nhưng cô chẳng thể nào thú nhận với anh như vậy được, nên đành phải nghĩ một đằng nói một nẻo: "Tự luyến!"
"Em và Minh Nguyệt đi chơi vui chứ?"
Nghe Chúng Thanh Phong hỏi như vậy Trương Mỹ Vân cảm thấy trong lòng có chút áy náy.

Cô sợ anh nghĩ nhiêu nên đã không nói cho anh biết chuyện mình đi ăn tối với Ngô Chí Kiên, mà nói dối là có hẹn với Minh Nguyệt.

"Anh biết con gái bọn em rồi đấy, thiếu gì chuyện để tám đâu nên lần nào gặp nhau là lần đó mải miết buôn, chẳng muốn về nhà luôn."
Chúng Thanh Phong đặt cuốn sách đang đọc dở xuống giường, nhìn Trương Mỹ Vân hỏi tiếp: "Hai người tới nhà hàng hay lại mua đồ về nhà Minh Nguyệt nấu?"
"Đương nhiên là mua về nhà nấu rồi anh.Vừa sạch sẽ, an toàn, lại vừa rẻ."
Mặc dù không muốn nói dối Chúng Thanh Phong, nhưng Trương Mỹ Vân đã đâm lao đành phải theo lao.

Nói dối một lần thì dễ nhưng để duy trì lời nói dối ấy, Mỹ Vân phải nghĩ ra thêm nhiều lời nói dối khác.

"Hai người đã ăn món gì vậy?"
Chúng Thanh Phong hỏi kĩ như vậy khiến Trương Mỹ Vân cảm thấy hơi kỳ cục nhưng vẫn trả lời: "Bọn em ăn đơn giản thôi: thịt kho tàu, cá nấu canh chua và sa lát hoa quả."
"Ăn xong em và Minh Nguyệt có đi đâu nữa không?"
Trương Mỹ Vân lắc đầu đáp: "Không! Ăn xong hai đứa em ở nhà xem phim, tám chuyện với nhau thôi."

Chúng Thanh Phong nhìn Trương Mỹ Vân không chớp mắt.

Anh hỏi: "Thật à?"
Trương Mỹ Vân nhận thấy thái độ của Chúng Thanh Phong hôm nay hơi khác thường, nên tỏ ra cảnh giác: "Sao bỗng dưng anh lại hỏi em như vậy? Anh không tin em à?"
Chúng Thanh Phong không trả lời.

Thì ra ngay từ đầu Chúng Thanh Phong đã biết Trương Mỹ Vân nói dối rồi.

Điều khiến Trương Mỹ Vân tò mò là tại sao Chúng Thanh Phong lại có bức ảnh này? Nhưng Mỹ Vân còn chưa kịp lên tiếng hỏi thì Chúng Thanh Phong đã hỏi trước: "Sao em lại nói dối anh về việc đi gặp Ngô Chí Kiên?"
Trương Mỹ Vân chau mày nhìn Chúng Thanh Phong, ngờ vực: "Lẽ nào...anh cho người theo dõi em?"
"Không lẽ em làm gì có lỗi với anh nên chột dạ?"
Trương Mỹ Vân giải thích: "Giữa em và Ngô Chí Kiên không có gì mờ ám hết."
"Vậy tại sao em phải nói dối anh?"
Chúng Thanh Phong vặn lại.

Trương Mỹ Vân cúi găm mặt xuống, không dám nhìn vào mắt Chúng Thanh Phong.


Cô nói lí nhí: "Em sợ anh hiểu lâm cho nên...cho nên mới nói dối."
"Anh đã dặn là đừng gặp gỡ hay tiếp xúc gì với Ngô Chí Kiên rôi mà sao em vẫn cố tình làm trái lời anh? Em không coi lời anh nói ra gì đúng không?"
Đột nhiên Chúng Thanh Phong đùng đùng nổi giận khiến Trương Mỹ Vân hết hồn.

Cô bịa đại ra một lý do: "Em...em chỉ muốn hỏi thăm anh ta về tình hình của Khả Hân thôi."
Trương Mỹ Vân nhắc tới tên của Phạm Khả Hân càng khiến Chúng Thanh Phong giận dữ hơn.

"Chuyện của Khả Hân liên quan gì tới em? Mắc mớ gì em phải gặp Ngô Chí Kiên để hỏi thăm về cô ấy?"
Trương Mỹ Vân cảm thấy mỗi khi nhắc tới Phạm Khả Hân và Ngô Chí Kiên thì Chúng Thanh Phong đều trở nên kích động hơn so với bình thường.

Đặc biệt là những chuyện liên quan tới Phạm Khả Hân.

Cô rất muốn hỏi anh xem giữa ba người rốt cuộc có ân oán gì với nhau, nhưng lại không dám mở lời..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện