Một chiếc phi thuyền vững vàng đậu xuống trước dinh thự thượng tướng.

Jerusalem, thủ đô tinh cầu Vega, theo như người trái đất mà nói chính là một thành thị được mệnh danh đô thành phồn hoa, cũng đại biểu cho tính ngưỡng vương thất.

Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn bất đồng với thế kỷ 21 làm Ngu Tiểu Mạc chấn kinh hồi lâu, cho đến khi Lanser đi tới dắt tay hắn dẫn xuống phi thuyền hắn mới hoàn hồn.

"Nơi này thật xinh đẹp."

Ngu Tiểu Mạc hưng phấn nói với Lanser: "Thật sự trước đây chưa từng thấy qua!"

"Ừ."

Lanser nhẹ nhàng cầm tay hắn: "Nơi này là Jerusalem."

Thủ đô tinh cầu Vega, cùng tinh cầu Elan trong trí nhớ hoàn toàn khác nhau. Chí ít, Jerulasem phồn hoa hơn hẳn thủ đô của Elan.

Dinh thự thượng tướng đa phần rất tinh xảo, so với phong cách kiến trúc xung quanh cực kỳ hiện đại mà nói, nơi này càng thiên về phục cổ, cũng làm cho Ngu Tiểu Mạc cảm thấy quen thuộc.

"Uống tách trà đi."

Lanser mang Ngu Tiểu Mạc vào tư gia, rót cho hắn một tách trà.

"Ừm, cảm ơn."

Ngu Tiểu Mạc nhẹ nhàng nhấp một miếng, hồng trà Ceylon, không nghĩ tới ở chỗ này cũng có thể uống được.

Theo thời gian qua đi, hồng trà Ceylon đã trở thành đồ uống xa xỉ ở Trung Phi, đây cũng là một trong số ít đồ vật mang hơi thở địa cầu ở tinh cầu Vega, là Lanser đặc biệt chuẩn bị cho Ngu Tiểu Mạc.

Không chút nào cảm kích, Ngu Tiểu Mạc cầm tách yên lặng uống một ngụm, cảm thấy ánh mắt đang nhìn mình hơi biến đổi.

Ngu Tiểu Mạc đưa mắt nhìn Lanser đang ngồi đối diện.

Hơi nóng bốc lên, lông mi hắn ướt át trong sương mờ, đôi môi cũng hồng nhuận mà óng ánh, như quả chín mọng, đợi người tới hái.

Lanser nhìn đến ánh mắt khó hiểu của hắn, con ngươi tối sầm lại ám muội.

Vật nhỏ xinh đẹp mê người, cố tình ngay cả bản thân có bao nhiêu quyến rũ cũng không biết.

Ngón tay thon dài bóng loáng ở trên thành ly thong thả vuốt ve, Lanser ép xuống khô nóng dâng lên trong thân thể, thu liễm lại ánh mắt lộ liễu của mình.

Còn nhiều thời gian, khó khăn lắm y mới có thể làm cho người này ở gần mình, không thễ dễ dàng thất bại trong gang tấc.

"Ta sẽ tung tin đồn, tuyên bố với bên ngoài ta có người yêu."

Mang theo tâm trạng vội vàng, Lanser nói: "Mấy ngày nay em sẽ cùng ta xuất hiện trước mặt người ngoài với thân phận này, thế nào?"

Giấu giếm thân phận trung sĩ tinh cầu Elan của hắn, chỉ nói với bên ngoài là người yêu của mình, để tất cả mọi người biết hắn là của mình... Cảnh tượng tuyệt vời như vậy, y tuyệt đối không cho phép cái người gọi là vai chính cướp đi.

"Thực sự phải nói là tình nhân sao?"

Tuy rằng xác thực muốn hợp tác cùng Lanser, nhưng Ngu Tiểu Mạc còn chưa có khả năng tiếp thu quyết định ngụy trang thành người yêu này: "Kỳ thực còn có biện pháp khác —— "

"Nếu như nói là ta không làm gì, không chỉ không kéo được giá trị cừu hận của vai chính, tiến độ của em cũng không thể được thúc đẩy."

Lanser dứt khoát cắt ngang lời hắn: "Nhất định phải làm trái ý ta?"

Ngu Tiểu Mạc cả kinh: "Lúc nãy anh không có nói như vậy!" Tại sao thái độ thoáng cái liền trở nên cương quyết kịch liệt rồi? Bởi vì hắn không thích xảy ra biến số, cũng không thích dây dưa lằng nhằng, nhanh chóng cột người vào mình mới là chính sự.

Lanser giả vờ suy nghĩ sâu xa, nhấp một ngụm cà phê, một câu cũng không nói.

Ngu Tiểu Mạc rối rắm một chút lại nói: "Ý của anh là, anh có thể thúc đẩy cốt truyện của tôi phát triển? Nhưng rõ ràng chỉ có vai chính mới có thể —— "

"Chính xác là ta không thể trực tiếp thúc đẩy cốt truyện phát triển, nhưng ta có thể gián tiếp thông qua vai chính đến thúc đẩy.

Thấy lập trường của hắn hơi lung lang, Lanser tiếp tục châm ngòi thổi gió: "Ví dụ như, nếu như ta không làm gì hay nói gì với vai chính, hắn ta cũng sẽ không muốn hướng đến nhân vật phản diện như ta đây để báo thù. Hoặc là nếu ta không đi theo con đường của nhân vật phản diện như trong nguyên tác, thế giới này sẽ vì vậy mà thay đổi, em ở đây cũng không có bât kỳ tác dụng nào."

Hoàng chưa từng nói qua những điều này cho hắn, không nghĩ tới Lanser sẽ kiên nhẫn như vậy, Ngu Tiểu Mạc rơi vào một mảnh rối rắm.

Trong lòng hắn âm thần dò hỏi Hoàng những điều Lanser nói có chính xác không, qua một lúc lâu, hệ thống lạnh như băng cho ra một câu trả lời chắc chắn lạnh như băng ——

"Đúng là như thế, nhân vật phản diện có năng lực làm ra loại tình huống này.

Ngu Tiểu Mạc nản chí.

"Nhất định phải làm tình nhân trước sao? Kỳ thực... Những thân phận khác cũng có thể mà."

Lanser nhướng mày: "Không bằng làm phu nhân của ta?"

Ngu Tiểu Mạc bị giật mình: "Không cần!"

"Vậy cũng chỉ có thể chọn làm người yêu."

"....."

Ngu Tiểu Mạc càng nản lòng.

Dung Lan lúc trước bắt hắn làm con tin, cùng với Dung Lan bây giờ hoàn toàn không giống nhau. Tuy rằng hai người có thân mật nhưng lúc đó cũng chỉ là bị buộc thành gian, nhưng hiện tại liền phải nhảy trở thành người yêu thượng tướng, dù cho Lanser không có cảm giác gì với hắn, nhưng với thân phận như vậy, ở bên một người cùng giới cũng làm cho hắn hơi không được tự nhiên.

Nhưng mà, dường như Lanser không có dự định buông tha hắn.

"Vì sao anh nhất định phải để ta dùng thân phận này?"

Buồn rầu trong chốc lát, Ngu Tiểu Mạc nói ra điều khó hiểu của mình: "Tôi không cảm thấy tôi có thể xứng đôi với cái thân phận này."

Lanser thuận miệng bịa đại một lý do: "Sự thực chứng minh, đây là phương pháp duy nhất để kéo giá trị cừu hận của vai chính, cũng là phương pháp thuận lợi nhất."

i chính, cũng là phương pháp thuận lợi nhất."

Đạo lý tôi đều hiểu, chính là anh kéo tôi xuống nước, còn lấy lý do ra uy hiếp tôi?

Ngu Tiểu Mạc ủ rũ cúi đầu "Ừm" một tiếng: "Quên đi, tùy anh vậy." Người yêu thì người yêu, dù sao cũng không có khả năng thành sự thật. Chỉ cần có thể để hắn hoàn thành nhiệm vụ nhanh nhanh là được rồi.

"Không tồi, rất ngoan."

Trên mặt Lanser sinh ra vài phần vênh váo đắc thắng, chỉ là ẩn giấu quá tốt, Ngu Tiểu Mạc rất khó phát hiện.

Kỳ thực vừa rồi Lanser nói ra uy hiếp thật sự có thể làm được, chỉ là phải trả cái giá không nhỏ, hệ thống cũng sẽ cho hắn trừng phạt tương ứng, hoàn toàn là cái được bù không đủ cái mất.

Y đương nhiên sẽ không làm ra chuyện ngu xuẩn này, bất quá thời điểm này lấy ra hù dọa người trước mắt ngược lại không tệ, chí ít có thể làm cho hắn nghe lời mình.

"Có muốn tham qua nhà ta hay không? Trước tiên để cho người nơi này biết em."

Y đưa một tay ra cho Ngu Tiểu Mạc, không có nửa điểm tự giác chính mình không phải là hàng gốc ở đây.

Ngu Tiểu Mạc cũng không nghĩ nhiều, ngơ ngơ đi cùng Lanser.

"Thượng tướng."

"Thượng tướng đại nhân."

"Đại nhân."

Dinh thự thượng tướng, dọc đường gặp không ít người hầu hành lễ với Lanser, tất cả đều nhìn thẳng, dường như không phát hiện một người đi theo bên cạnh thượng tướng nhà mình.

Không nên quản những thứ không thể quản, không nên hiểu những thứ không thể để ý tới, tư gia thượng tướng này rất cẩn thận, cũng giống như Vương phủ trước kia.

Ngu Tiểu Mạc nghĩ đến hai thân phận của Mạc Sở, hơi hâm mộ nói: "Anh rất am hiểu quản lý nhỉ, hơn nữa, vận khí so với tôi cũng khá hơn."

Lanser, hay có lẽ nói là Mạc Sở nhìn hắn một cái, nắm chặt tay hắn: "Chính xác rất tốt."

Ngu Tiểu Mạc cúi đầu nhìn tay hai người chẳng biết từ lúc nào đã nắm lấy nhau, ý đồ đem tay của mình nhẹ nhàng rút ra.

Lanser rất bình tĩnh, cầm thật chặt.

Ngu Tiểu Mạc không thể làm gì khác hơn là nói: "Anh —— "

"Có đói bụng không?"

"Tôi không đói bụng, anh có thể thả..."

Ùng ục ——

Lời còn chưa dứt, Ngu Tiểu Mạc rõ ràng nghe được bụng của mình cực kỳ không thích hợp mà kêu một tiếng.

"....."

Hơi sững sờ, trên mặt hắn dần dần nổi lên mạt đỏ thẫm.

Lanser nhìn không chớp mắt, nắm tay hắn đi về phía nhà ăn.

"Đi thôi, dẫn em đi dùng cơm."

Ngu Tiểu Mạc gật gật đầu, đỏ mặt đi cùng Lanser.

Cùng lúc đó.

Biên cảnh tinh cầu Vega, một nam nhân tướng mạo anh tuấn vội vàng đi qua con đường tắt không người.

Tướng mạo y hết sức xuất sắc, chỉ là trang phục có chút nghèo túng, trên mặt cũng không che đậy vẻ uể oải và nôn nóng, hiển nhiên là lặn lội đường xa đến đây.

Cách đó không xa dường như truyền đến tiếng người, Gaia cả kinh, vừa định muốn trốn thì, đã bị một bàn tay đột nhiên thò ra bên cạnh kéo vào nhà dân.

"Cậu quá lớn mật!"

Trong nhà có vài người, một người trong đó kéo y vào đây hung hăng lườm y, cực kỳ phẫn nộ với người không nên thân như y: "Vì một người đàn ông mà chạy đến đây! Thật không muốn sống nữa sao?!"

Gaia lắc đầu, không nói một lời ngồi xuống, sắc mặc cực kỳ khó coi.

Sống lang thang màn trời chiếu đất, y cũng đã quên mất mình làm sao từ tinh cầu Elan lén qua tinh cầu Vega, lại len lén chạy đến bên ngoài ngục giam M-K273.

Vốn định thừa dịp thời điểm Dinos còn chưa có chân chính bị bắt vào đó liền đem hắn đi, không nghĩ tới vừa mới trà trộn vào trong đó, đã nhìn thấy hắn bị một người đàn ông khác ôm vào trong ngực, mang lên phi thuyền.

Người đàn ông kia... Là Lanser.

Gaia siết chặt nắm tay.

Không có ai không nhận ra mặt của thượng tướng tinh cầu Elan, đặc biệt là y, dù cho hóa thành tro, y cũng nhớ rõ gương mặt này.

Nếu như không phải vì người đàn ông kia, người thân y cũng sẽ không rời đi, gia tộc cũng sẽ không vứt bỏ y, người yêu y cũng sẽ không bị mạnh mẽ mang đi mất.

Nếu như không phải tại Lanser, y sẽ không lưu lạc đến tình trạng hôm nay.

"Tôi muốn đi thủ đô, Jerusalem."

Trầm mặc một lúc lâu, đột nhiên Gaia lên tiếng.

Người bên cạnh y bị dọa hoảng sợ, vỗ bàn: "Cậu nói cái gì?!"

Gaia nhìn người nọ, bình tĩnh, kiên định, lặp lại những lời này: "Tôi muốn đi Jerusalem."

Jerusalem, nơi có Lanser, có Dinos.

Y muốn đi đến đó, mang người yêu của y trở về.

***

Khụ... Tiết
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện