Boot cổ thấp đạp trên lá cây, vang lên tiếng xào xạc.

"Cẩn thận một chút."

Allen dừng bước, không quay đầu lại mà kéo lấy Ngu Tiểu Mạc đang bị áo choàng không cẩn thận mà móc vào cành cây.

"Nếu như ở ngã rẽ gặp phải ma thú gì, ta sẽ không quản ngươi."

"Không cần quan tâm."

Ngu Tiểu Mạc rút ra đoản đao dứt khoát lưu loát mà xé rách áo bào vướng víu kia, theo sát bước chân của Allen.

Nơi này là một khu rừng rậm ma thú thuộc về học viện Facila Luosi, mỗi kỳ săn bắn học viên sẽ đến nơi này tìm kiếm tinh hạch ma thú mà mình yêu thích, tăng cường ma pháp cho pháp trượng của mình.

Học viên lớp nhỏ sẽ có giáo viên dẫn dắt, mà như Ngu Tiểu Mạc là học viên lớp trung, sẽ được trang bị một ít đồ dùng ma pháp khẩn cấp của học viện phân phát, bên hông của hắn có một viên thủy tinh truyền tống, có thể truyền tống hắn cửa vào ma pháp của rừng rậm. Còn có một kíp nổ ma pháp, sau khi châm ngòi, thuốc pháo sẽ bay lên, để người ở phụ cận nhìn thấy sẽ lập tức đến trợ giúp.

"Nếu như thủy tinh truyền tống của ngươi đã đánh mất thì đừng có tìm ta, tự mình quay về đi."

"Ừm."

Ngu Tiểu Mạc nói một tiếng khô khốc, không để ý tới y.

Vừa vào đến bìa rừng, Allen bắt đầu châm chọc khiêu khích hắn, Ngu Tiểu Mạc cũng không biết y lấy đâu ra địch ý lớn như vậy đối đầu với mình, nếu ngại mình vô dụng, tại sao phải tìm mình cùng tổ đội? Ngu Tiểu Mạc chỉ yên lặng ôn tập những ma pháp mà mấy ngày trước mới bổ sung thêm, những chú ngữ này đều ở trong đầu Andy, chỉ sau khi Ngu Tiểu Mạc lật ra những ma pháp này từ trong sách ma pháp, những ký ức Andy sử dụng ma pháp này mới hiện lên.

Tùm.

Đột nhiên Allen một cước đạp phải một cái hố nước tự dưng xuất hiện nhiều thêm: "... Ngươi đang làm gì?"

"Xin lỗi xin lỗi."

Ngu Tiểu Mạc không thể làm gì khác hơn là nói xin lỗi: "Không cẩn thận liền đọc chú ngữ." Cái này là sự thật, tuy rằng dường như Allen không tin hắn lắm.

Sau khi lạnh lùng trừng mắt Ngu Tiểu Mạc, một lần nữa Allen lại đi về phía trước.

Ngu Tiểu Mạc tránh được vũng nước kia, cảm giác nguyên tố thủy trong không khí rất nồng đậm.

Đây đại khái là ma pháp sư hệ thủy rất nhạy cảm với thủy nguyên tố, bởi vì sau đó không lâu, bọn họ chợt nghe thấy tiếng nước.

"Có sông, đi bổ sung thủy nguyên đi."

Ngu Tiểu Mạc đề nghị với Allen: "Bờ sông cũng có thể sẽ có ma thú."

Nơi này là bên ngoài rừng rậm, đa số là ma thú cấp thấp trung cấp, cũng không quá mạnh. Hơn nữa dù cho bọn họ gặp nguy hiểm, bọn họ cũng có thể chạy trốn nhanh chóng.

Allen không phủ quyết đề nghị này, bọn họ men theo tiếng nước đi đến, tiếng nước càng lúc càng rõ, thủy nguyên tố trong không khí cũng càng ngày càng nồng đậm.

Ngu Tiểu Mạc cảm giác vô hình trung, thể lực của mình đã khôi phục không ít, địa phương có nước là nơi thích hợp nhất để ma pháp sư hệ thủy phát huy.

Ào ào ——

Sau đó không lâu, một dòng suối trong suốt xuất hiện trước mặt bọn họ.

Allen bảo Ngu Tiểu Mạc đưa túi nước cho mình —— đối với một ma pháp hệ thủy trung cấp đương nhiên là không thể bổ sung thủy nguyên cuồn cuộn không dứt cho bản thân, cho nên đối với Ngu Tiểu Mạc mà nói, túi nước là nhu yếu phẩm rất quan trọng.

"Đợi một chút."

Ngu Tiểu Mạc kéo Allen lại, ngăn cản y bước ra từ đằng sau cây: "Nhìn đã."

Ma thú ở trên thượng nguồn rừng rậm cũng không an toàn, trong tiểu thuyết《 Quay về dị thế Ebedis 》vai chính ở bờ sông đụng phải tập kích của ma thú cao cấo, đương nhiên, kết cục là vui vẻ viên mãn.

Bọn họ không có số mệnh nghịch thiên của vai chính, không có khả năng bằng sức một người mà chiến thắng một ma thú cao cấp.

Dù sao thế giới này cũng từ tiểu thuyết mà sinh ra, Ngu Tiểu Mạc còn nhớ kỹ được điểm này.

Hai người ở tại chỗ quan sát một lúc, quả nhiên, ở bờ sông bên kia phát hiện một con ma thú cấp thấp đang uống nước.

"Là ma thú cấp thấp, hệ hỏa.

Allen nói: "Ta muốn tinh hạch của nó."

Ngu Tiểu Mạc không nói, hành vi vừa thấy mặt đã muốn lấy mạng đối phương của Allen ở thế giới này là rất thông thường, hoặc có thể nói, người vào rừng rậm này, đều làm như thế.

"γνοинлжа!"

Nhanh chóng đọc chú ngữ, Allen mặc kệ một kích này có thể trúng hay không, giữa sự che chắn của cây cối mà xông ra ngoài.

Đây là lần đầu tiên Ngu Tiểu Mạc chứng kiến tác chiến của người thế giới này, không dám thả lỏng, theo sát một bên.

Còn đang cúi đầu uống nước, ma thú mẫn cảm nhận thấy hỏa nguyên tố đột nhiên nồng đậm, nhưng mà nó phản ứng chậm một bước, bị hỏa cầu bắn trúng vào mặt, hỏa diễm đốt cháy da, ma thú chìm trong ngọn lửa kêu lên thảm thiết.

Nhưng mà, đương niên nó không có khả năng bị đánh gục như vậy, ngay lập tức nhào vào trong nước, trong nháy mắt thân hình ma thú phồng lên, lớn gấp ba bốn lần, một tiếng thét dài, ngọn lửa trên người biến mất vô tung vô ảnh.

"нлжалж!"

Chờ ma thú gầm thét xông lại thì, ma pháp kế tiếp của Allen cũng đã chuẩn bị xong. Y đứng ở bờ sông bên kia, đầu ngón tay điểm điểm đầu ma thú trong khoảng không, từng nhánh hỏa tiễn bắn ra, tàn ảnh phác họa ra từng vệt đỏ đậm.

"Rống —— "

Ma thú nâng hai chân lên thật câu, lại chợt nện xuống, bọt nước văng lên, tạo thành một bức tường chắn lửa, vững vàng che chắn hỏa tiễn ở bên ngoài.

Rầm ——

Ngay thời điểm hai phe giằng co, dị biến nổi lên. Mặt nước nổi lên rung động, như thủy yêu vươn móng vuốt sắc nhọn, mấy đạo thủy liên phóng ra, đâm rách da ma thú, tiến sâu vào máu thịt.

"Rống!!"

Huyết sắc nhuộm đỏ mặt nước trong suốt, ma thú lảo đảo rồi ngã xuống, bị một hỏa tiễn hoa phá trường không, thẳng vào giữa bụng.

Ma thú co quắp mấy cái cuối cùng không còn sinh mạng, Allen liếc mắt sang bên cạnh, thiếu niên mặc lam bào đi thẳng tới thượng nguồn, rót nước suối vào túi.

Ma thú cấp thấp cũng không khó đối phó, huống chi là dưới tình huống bị hai người bọn họ vây công. Chờ khi Ngu Tiểu Mạc rót đầy túi nước, Allen đã lấy tinh hạch ma thú ra.

Tinh hạch của ma thú cấp thấp không sáng bóng xinh đẹp như trung cấp, màu sắc trầm đục, cũng không tinh khiết.

"Có thể dùng để khảm lên trượng ma pháp của ta."

Allen nói: "Nó đã được khảm một viên tinh hạch trung cấp, còn cần ba viên tinh hạch cấp thấp phụ trợ. Ngươi giúp ta lấy ba viên tinh hạch là được, xem như là bù cho viên trung cấp kia."

Ba viên tinh hạch cấp thấp, đã lấy được viên, còn hai viên.

Giao dịch này đối với Ngu Tiểu Mạc không có lỗ vốn, nhưng hắn vẫn hỏi: "Ngươi thực sự không cần tinh hạch trung cấp sao?"

"Không cần."

Allen cất tinh hạch vào túi đựng: "Ta đã có."

Nói cách khác ngay từ lúc đầu y đã không định để mình trả lại cho y, mà là cần ba viên cấp thấp sao?

Ngu Tiểu Mạc không thể làm gì khác hơn là gật đầu.

Kế tiếp hai người tiếp tục đi sâu vào rừng rậm ma thú, nhưng mà bọn họ không có may mắn như ban đầu, Allen cũng không gặp được ma thú thích hợp nào nữa.

Trên đường đi, vô tình gặp được vài con ma thú hệ thủy thả lỏng cảnh giác đi dạo trong rừng, thế nhưng Ngu Tiểu Mạc cũng không có đi săn giết chúng nó, tùy ý để chúng nó chậm rãi đi ngang qua mặt mình.

"Cơ hội tốt như vậy..."

Sau khi để cho ba con ma thú hệ thủy chạy mất, Allen liếc mắt nhìn Ngu Tiểu Mạc: "Ngươi khôn muốn làm trượng ma pháp cho riêng mình sao?"

Ngu Tiểu Mạc: "Đợi lát nữa đi." Thật sự là hắn không muốn, dù sao sau khi tìm được Mạc Sở, mình cũng sẽ không ở thế giới này quá lâu.

Allen không nói gì nữa, đại khái là cũng không muốn quản chuyện của Ngu Tiểu Mạc, hai người tiếp tục đi về phía trước.

Lúc này đây, bọn họ gặp một vài người quen.

"Andy!"

Ở xa xa, Bruno trông thấy thân ảnh của Andy, vui vẻ gọi một tiếng, liền chạy đến chỗ hắn.

"Ta và mấy người kia tách ra một thời gian, may mà gặp ngươi... Ách!"

Bruno chỉ lo ở bên cạnh Ngu Tiểu Mạc nói năng ầm ĩ, cho đến khi Allen bước đến kéo Bruno ra, mới phát hiện bên cạnh còn có một đại thiếu gia mà cậu ta chán ghét.

"Ngươi làm gì thế!"

Bruno một lời không hợp liền oán hận nói với Allen.

Allen lạnh lùng nói: "Ở trong rừng rậm ma thú không có chút cảnh giác nào mà la to, ngươi là muốn kéo những ma thú khó chơi đến hại chết chúng ta sao?"

Bruno lập tức phản bác: "Ta ở đây đi dạo rất lâu rồi mà đâu có sao. Căn bản là không có gặp được ma thú gì, ngươi cũng quá —— "

"Rống!!"

Cậu ta vừa nói xong, tận sâu trong rừng rậm truyền đến tiếng ma thú rống giận chấn động cả một vùng.

Ngu Tiểu Mạc: "....."

Allen: "......"

Bruno: "....."

Vừa thấy thân ảnh của ma thú to lớn ở sâu trong rừng rậm xuất hiện, khí thế của nó nguy hiểm lạnh thấu xương, con ma thú này hình thể khổng lồ, thế nên mỗi bước chân của nó, đều khiến cho đất đai xung động.

"....."

"Rống!!"

"Chạy!!"

Đầu tiên là Ngu Tiểu Mạc hô một tiếng, kéo tay Bruno đang ngây người như phỗng chạy như điên về một phía —— đang chạy phía trước bọn họ, Allen thủ thế "Đi bên này".

Đó là khí thế mười phần của ma thú hệ thủy trung giai, rất khó giải quyết, nếu như ba người bọn họ muốn giết chết nó, nhất định phải trải qua một trận ác chiến. Nhưng trước đó phải thử xem có thể chạy thoát hay không, nếu chạy không thoát, cũng phải đổi một địa phương tác chiến khác."

"Không nên dẫn nó đến bờ sông! Đi tìm chỗ nào khô hạn ấy!"

"Quẹo trái!"

Bruno chạy trốn thở không ra hơi gào thét một tiếng: "Mới nữa, ta ở chỗ này, giết một con hệ thủy, ma thú hệ thủy —— "

Allen tức giận nói: "Căn bản là ngươi không cần đến tinh hạch hệ thủy."

Bruno không cam lòng tỏ ra yếu thế, rống trở lại: "Nó công kích ta trước!!" Nói xong, cậu ta liền lấy ra một viên tinh hạch lam sắc từ trong túi lén lút đưa cho Ngu Tiểu Mạc: "Cho ngươi!"

"Rống!!!!"

Cứ như vậy lấy được một viên tinh hạch hệ thủy, Ngu Tiểu Mạc còn chưa kịp nói cái gì, khí tức của ma thú đang đuổi theo hắn ở phía sau trong nháy mắt tăng vọt lên mấy lần, hình như càng tức giận hơn.

Ngu Tiểu Mạc: "... Không phải là ngươi giết thú con của nó chứ!!"

Bruno: "!!"

"Ừm, hình như con thú nhỏ kia... Có hơi giống con này..."

Ngu Tiểu Mạc: "....."

Allen: "....."

Bị cậu ta hại chết!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện