Vương Lâm Thâm bắt đầu cảm thấy không đúng, bảo người quản lý gọi cho Lý Kiến Quốc một cuộc điện thoại, cảnh cáo Lý Kiến Quốc đừng lên mạng bôi đen Lâm Nhiễm nữa, chờ hắn chỉ đạo bước kế tiếp.

Lý Kiến Quốc lúc còn trẻ chính là một tên côn đồ, bây giờ côn đồ biến thành một lão lưu manh, lừa gạt vơ vét tài sản là bản chất tự nhiên của hắn.

"Được rồi, ngài bảo sao thì tôi làm vậy." Trong đôi mắt đục ngầu của Lý Kiến Quốc đều là tính toán, "Nhưng mà, tiền bạc của tôi bây giờ có chút eo hẹp, ngài xem có thể cho tôi chút tiền hay không?"

Quản lý cũng là một lão giang hồ, vừa nghe được lời này của Lý Kiến Quốc liền nở một nụ cười lạnh, "Sao đây Lý Kiến Quốc, ông còn muốn gạt đến trên đầu tôi?"

Vương Lâm Thâm bên này ra tay rất lớn, trực tiếp cho Lý Kiến Quốc hai trăm ngàn, bảo hắn bôi đen Lâm Nhiễm.

Nghe nói con gái mình bây giờ có tiền đồ, còn làm đại minh tinh, Lý Kiến Quốc cao hứng vô cùng, hắn nhận hai trăm ngàn kia, rất sung sướng đáp ứng yêu cầu của Vương Lâm Thâm.

Vốn là Lý Kiến Quốc định lấy tiền Vương Lâm Thâm, sau đó sẽ lừa gạt Tô Hòa.

Minh tinh bọn họ bây giờ đều phải có mặt mũi, nhất định không thể để hắn ra ngoài nói bậy bạ, hắn luôn chờ đứa con gái có tiền đồ này đến tìm hắn hòa giải.

Nhưng ngàn lần không ngờ tới Tô Hòa bên kia không hề có động tĩnh gì, thậm chí lúc Lý Kiến Quốc đến tìm, quản lý còn cản hắn ở bên ngoài.

Thái độ của quản lý chỉ có hai chỉ --- không gặp.

Tô Hòa không gặp Lý Kiến Quốc, chuyện này khiến cho Lý Kiến Quốc tiếp tục lên mạng bôi đen Tô Hòa, hắn cũng không tin đối phương vẫn không đến tìm hắn.

Không ngờ con gái ruột vẫn chưa tìm tới, ngược lại người thuê hắn lại liên lạc.

Thịt béo đưa đến cửa, Lý Kiến Quốc không thể không cắn.

"Anh nói vậy là không đúng, sao lại nói là lừa gạt?" Lý Kiến Quốc cười buồn nôn, "Nếu tôi muốn gạt các người, tôi sẽ tìm con gái tôi, nói hết cho nó, là có người thuê tôi lên mạng quay video."

Thấy Lý Kiến Quốc quả thật muốn đánh lên đầu bọn họ, con ngươi của quản lý Vương Lâm Thâm xẹt qua một tia ý lạnh, nhưng ngoài miệng vẫn đáp lời.

"Được, lần này ông muốn bao nhiêu?" Quản lý hỏi.

"Không nhiều, không nhiều, thêm hai trăm ngàn đi." Lý Kiến Quốc tham lam nói.

"Được, ngày mai qua chỗ này, tôi kí chi phiếu cho ông." Quản lý lạnh lùng mở miệng.

"Không phải anh có tài khoản của tôi sao? Trực tiếp chuyển qua là được." Lý Kiến Quốc căn bản không mắc lừa.

Nhiệt độ trong mắt quản lý càng lạnh, hắn nghĩ rằng đã điều khiển Lý Kiến Quốc rất tốt, không ngờ đối phương còn có đầu óc này.

"Được, chiều mai tôi bảo kế toán chuyển cho ông." Quản lý nói.

Sau khi cúp điện thoại, Vương Lâm Thâm ngồi bên cạnh cau mày nói, "Ông ta gạt chúng ta?"

"Chuyện này anh không cần phải để ý, để tôi giải quyết là được." Quản lý bật cười một tiếng, "Bảo đảm chỉnh cho hắn ngoan ngoãn, nghe lời."

Thật sự coi mấy năm nay hắn lăn lộn trong giới giải trí là bất tài vô dụng? -

Sau khi Tô Hòa biết được xích mích của Lý Kiến Quốc và Vương Lâm Thâm từ trong miệng 48048, cô gửi cho Linda một tin nhắn, bảo cô ấy bắt đầu ra tay.

"Tiểu Tô Tử, lần này biểu hiện của tôi không tệ, cô nghĩ đến chuyện cấm khẩu..." 48048 không ngừng cười nói, âm thanh của nó mang theo vẻ nịnh bợ dễ thấy.

Tô Hòa "À" một tiếng, "Cậu không nhắc tôi cũng quên... im lặng tiếp đi."

"..." 48048.

Tô Hòa nói được làm được, cô quả nhiên cấm khẩu 48048 lần nữa.

48048 tức giận bắt đầu gửi mười triệu mật mã cho bạn tốt, tố cáo Tô Hòa bá đạo, vô lý, còn vô tình vô nghĩa, chính là phần tử túc chủ biến chất, là kẻ cặn bã nhất trong đám cặn bã.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện