Tô Hòa làm việc cho tới bây giờ chưa từng nể mặt Lý Kiến Quốc, hơn nữa cô còn phải được tiếng thơm, ai cũng đừng hòng tìm được chỗ ngon ngọt trên đầu cô.

Chỉ là đã cho cô lợi ích, Tô Hòa cũng sẽ sung sướng báo đáp.

Có nợ phải đều là ranh giới cuối cùng của Tô Hòa khi làm nhiệm vụ, không dính đến người vô tội, nhưng kẻ không vô tội cũng đừng tìm được tiện nghi ở chỗ cô.

Tô Hòa dựa vào vách tường sau lưng, "Cho nên Linda, chị nên cảm tạ bản thân vì đã chọn tôi, chúc mừng thời đại hoàng kim sắp tới của chị."

Giọng nói từ tính đó, giống như một luồng điện phóng đến trong lỗ tai của Linda, trong lòng của cô nổi lên một trận kinh động.

Linda cầm điện thoại di động, cô trầm mặc thật lâu mới mở miệng nói, "Lâm Nhiễm, đồng ý với tôi được không?"

"Sao?" Giọng nói của Tô Hòa lười biếng.

"Lời nói tự kiêu như vậy, em chỉ nên nói với chị, đừng nói với người thứ hai, chị sợ em... sẽ bị đánh!" Linda.

Mặc dù ngoài miệng nói như vậy, nhưng Linda cũng không hiểu sao, máu huyết trong người cô lại sôi trào, âm thanh cũng cố gắng tỏ ra bình tĩnh.

Tô Hòa cũng không trả lời câu nói này của Linda, chỉ là khó hiểu phát ra một âm thanh, "Ha."

Sau khi cúp điện thoại, Linda hít sâu một hơi.

Một lúc lâu sau cô mới ổn định lại tâm tình kích động, giờ khắc này Linda sâu kín cảm giác được, Tô Hòa là một hạt giống thiên phú, đi theo con đường --- tiểu bạch rất tốt.

-

Qua một thời gian không thấy Lý Kiến Quốc lên mạng chửi rủa Tô Hòa, mọi người cũng cho rằng chuyện này đã kết thúc.

Ngàn lần không ngờ tới, chuyện lại lật ngược tình thế, nhân vật chính Lâm Nhiễm cuối cùng cũng lên tiếng thanh minh.

Nội dung này ngoài dự liệu của mọi người.

Trong lời thanh minh của Tô Hòa, trước tiên là dựa theo thông lệ quốc tế nói xin lỗi, xin lỗi công chúng đã ủng hộ cho sự thành công của mình.

Sau đó nói rõ cô đã báo cảnh sát, bởi vì tổn hại đến danh dự của mình, không tiếc đả thương cha của cô, bây giờ vẫn còn đang nằm trong bệnh viên.

Ban đầu sở dĩ cha cô phát đoạn video kia, là có người cố tình xúi giục, cho đến khi cha con hai người họ hiểu nhau sau nhiều năm, người phía sau màn kia tức giận ra tay đối với cha cô, khiến cho người bị thương phải nhập viện.

Chuyện này cô đã báo cảnh sát, nguyện ý đồng tâm hiệp lực với cha.

Lời thanh minh này của Tô Hòa lại làm dấy lên sóng gió kinh hoàng trên mạng, các bạn trên mạng nhao nhao bày tỏ không hiểu cuối cùng là sao.

"Cái gì *** cha con giảng hòa chứ?"

"Tố cáo con mình? Có người khích bác ly gián, muốn bôi đen Lâm Nhiễm, cho nên ra tay từ trên người cha cô ấy? Tôi hiểu có đúng không vậy?"

"Tôi mẹ nó! thật là làm lòng người phấn khởi nha, cầu giải đáp, cuối cùng ai muốn hãm hại Lâm Nhiễm?"

"Chẳng lẽ lại là thiên la địa võng? Có dám phơi bày người phía sau màn kia ra không?"

"Tôi nghe được một tin, Lý Kiến Quốc này là một tay cờ bạc, không biết thật hay giả, có bạn nhỏ này biết chân tướng hay không?"

Dưới sự thao túng của Linda, chuyện Lý Kiến Quốc cá độ rất nhanh liền bung bét khắp nơi.

Còn có rất nhiều người biết chuyện này, nói Tô Hòa trong chuyện này thật sự là bị hãm hại, Lý Kiến Quốc cầm tiền của người ta, cho nên mới bôi đen con gái như vậy.

Thật ra thì Lý Kiến Quốc đã sớm không còn liên lạc với Tô Hòa rồi, hơn nữa nhiều năm như vậy không hề làm đúng trách nhiệm người cha, càng không quan tâm đến mẹ con họ, lần này đến hoàn toàn là vì tiền.

Một ít người có tâm khác vừa vặn bắt được điểm này, cho nên mới bỏ tiền mua Lý Kiến Quốc, sai khiến hắn lên mạng bôi đen con gái mình.

-

Tô Hòa thật sự báo cảnh sát, cô đồng ý sau này phụng dưỡng Lý Kiến Quốc, giúp hắn trả hết nợ đánh cược, nhưng muốn hắn nói hết sự thật với cảnh sát.

Lý Kiến Quốc bây giờ hận quản lý của Vương Lâm Thâm đến ngứa răng, thấy mình tìm được chén cơm lâu dài, cho nên hắn không chút lưu tình, một cước đạp ngã Vương Lâm Thâm và quản lý của hắn.

Bây giờ cảnh sát đã lập án điều tra, quản lý của Vương Lâm Thâm cũng bị cảnh sát thẩm vấn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện