Tô Hòa và Linda một người diễn vai mặt đỏ (người tốt), một người diễn vai mặt trắng (người xấu).
Tô Hòa do dự chuyện Lý Kiến Quốc quay lại chỗ cá độ, nhưng Linda nhất quyết không cho, nói là nghĩ cho danh tiếng, cho nên phải dựng lên hình tượng tốt đẹp, làm sai biết sửa đổi cho Lý Kiến Quốc trước mặt công chúng.
Lý Kiến Quốc thấy Linda nói có lý, hắn thậm chí còn nuôi mộng làm minh tinh, cho nên cũng đồng ý cai nghiện cá độ.
Trại cai nghiện, có thể vào, còn có thể đi ra hay không thì không do Lý Kiến Quốc định đoạt.
Tô Hòa một giây trước còn nhát gan, yếu ớt, chờ sau khi Lý Kiến Quốc đi vào, cô quay đầu lãnh đạm nói với Linda, "Sau này không có chuyện gì đừng thả cái loại cặn bã này ra xã hội."
Đối với diễn xuất không hề có kẽ hở này của Tô Hòa, Linda thật sự bội phục một trăm phần trăm.
"Em yên tâm, chị biết nên làm gì." Linda cười nói.
Tô Hòa không đáp, cô đeo kính mát, cũng không quay đầu lại, một đường rời khỏi trại cai nghiên.
Cùng ngày Tô Hòa đăng một tin tức lên weibo, nói đã đưa Lý Kiến Quốc đến trại cai nghiện, quan hệ cha con giữa bọn họ đang từ từ cải thiện, cảm ơn mọi người đã quan tâm.
"Oa, tiểu thư tỷ thật lương thiện, nếu là tôi có lẽ sẽ không tha thứ cho người cha như vậy."
"Kẻ làm cha đó kiếp trước đã tu được bao nhiêu phúc, kiếp này mới có thể có được người con gái như vậy?"
"Chuyện như vậy mà cũng có thể tha thứ? Không thể không nói Lâm Nhiễm thật khoan dung, đổi thành người khác đã sớm một đao hai khúc."
"Đưa đến trại cai nghiện là đúng, loại người này mê đánh cược cũng giống như mê ma túy, trong lòng sẽ trở thành một loại nghiện, rộng lượng là chuyện tốt, ngàn vạn lần không nên dính đến."
Trên mạng đều khen ngợi Tô Hòa, đều cảm thấy đưa Lý Kiến Quốc đến trại cai nghiện mới là chịu trách nhiệm với người thân của mình.
Sóng gió do Lý Kiến Quốc tạo ra dần lắng xuống, Tô Hòa dựa vào sự kiện lần này mà trở thành khách quen của bảng tìm kiếm.
Chương trình "Tôi nhìn thấy người" cũng thừa dịp Tô Hòa đang hot, được mọi người đánh giá rộng rãi.
Khoảng thời gian này mọi người trên mạng đều đang đồng tình với Tô Hòa, đầu tiên là bị Vương Lâm Thâm nhắm vào, mất đi cơ hội tiến vào trận chung kết 《 Nhất xuất hảo hí 》, sau đó lại bị cha ruột tạt nước bẩn.
Sau khi "Tôi nhìn thấy người" phát sóng, ấn tượng của mọi người với Tô Hòa hoàn toàn trái ngược với bộ dạng đau khổ, đáng thương, bọn họ đã nhìn thấy một người không hề giống Tô Hòa.
Hình tượng của Vương Thần Mộc Tử trong chương trình luôn là một ngự tỷ cường thế, nhưng lần này Tô Hòa đến chương trình, cô ấy lại thường xuyên bị Tô Hòa làm cho á khẩu không trả lời được.
Người xem đều cảm thấy một Vương Thần Mộc Tử như vậy rất mới lạ, tỷ suất người xem còn lập kỉ lục người xem cao nhất từ trước đến nay.
Vương Thần Mộc Tử có duyên với chương trình truyền hình, sau khi chương trình phát sóng cô ấy cũng lên bảng tìm kiếm, vì thế Vương Thần Mộc Tử còn cố ý lên weibo thăm dò Tô Hòa một lần nữa.
"Có dám đến "Tôi nhìn thấy người" lần nữa hay không?"
Vương Thần Mộc Tử gửi cho Tô Hòa một nhãn dán chó ba đầu, bộc lộ ra hàm ý uy hiếp.
Tô Hòa lấy một địch trăm trả lời một câu, "Nếu cô lại muốn lên bảng tìm kiếm, vậy tôi sẽ giúp cô một lần."
Lần này là Vương Thần Mộc Tử bị Tô Hòa trêu chọc lên thẳng bảng tìm kiếm, ý của cô chính là nếu tham gia chương trình, sẽ còn độc mồm với Vương Thần Mộc Tử hơn nữa.
Vương Thần Mộc Tử tức giận gửi cho Tô Hòa một nhãn dán điên cuồng trợn trắng mắt.
Không ít người bị hai người họ chọc cười, rối rít yêu cầu Tô Hòa hãy đến chương trình "Tôi nhìn thấy người" thêm lần nữa.
"Lúc xem chương trình cười đến ngu người, nhất là khi thấy Mộc Tử bị Lâm Nhiễm tiểu thư tỷ chọc ghẹo đến mức á khẩu không trả lời được, tôi liền vui sướng một cái khó hiểu."
"Ha ha ha ha, cái gì mà trời sinh lệ chất, gen đặc biệt tốt, tiểu thư tỷ nhà ngươi nói như vậy sẽ bị đánh đó biết không?"
"Có ai cảm thấy Lâm Nhiễm tiểu thư tỷ ngây ngô thì vô cùng ngây ngô, nhưng vẫn rất ngốc manh ngang ngược, lại đến chương trình nói muốn nuôi lại tham vọng, là nghiêm túc sao?"
"Đây là kỳ "Tôi nhìn thấy người" vừa khôi hài, vừa đẹp mắt nhất, không chấp nhận phản bác, vì tiểu thư tỷ chiến đấu."
"Bàn về một nữ nghệ sĩ rõ ràng có thể dựa vào nhan sắc để ăn cơm, lại hết lần này đến lần khác dựa vào thực lực để kiếm cơm, đây là chìm vào đỉnh cao đạo đức, hay là nhân tính vặn vẹo?"
"Chỉ có Nhiễm nhà tôi mới có thể ngang ngược nói dựa vào thực lực dễ hơn dựa vào nhan sắc, diễn xuất hơn người, đơn giản là Mary Sue vốn Sure, sau này hãy gọi cô ấy là Nhiễm trêu ngươi, cảm ơn."
Tô Hòa do dự chuyện Lý Kiến Quốc quay lại chỗ cá độ, nhưng Linda nhất quyết không cho, nói là nghĩ cho danh tiếng, cho nên phải dựng lên hình tượng tốt đẹp, làm sai biết sửa đổi cho Lý Kiến Quốc trước mặt công chúng.
Lý Kiến Quốc thấy Linda nói có lý, hắn thậm chí còn nuôi mộng làm minh tinh, cho nên cũng đồng ý cai nghiện cá độ.
Trại cai nghiện, có thể vào, còn có thể đi ra hay không thì không do Lý Kiến Quốc định đoạt.
Tô Hòa một giây trước còn nhát gan, yếu ớt, chờ sau khi Lý Kiến Quốc đi vào, cô quay đầu lãnh đạm nói với Linda, "Sau này không có chuyện gì đừng thả cái loại cặn bã này ra xã hội."
Đối với diễn xuất không hề có kẽ hở này của Tô Hòa, Linda thật sự bội phục một trăm phần trăm.
"Em yên tâm, chị biết nên làm gì." Linda cười nói.
Tô Hòa không đáp, cô đeo kính mát, cũng không quay đầu lại, một đường rời khỏi trại cai nghiên.
Cùng ngày Tô Hòa đăng một tin tức lên weibo, nói đã đưa Lý Kiến Quốc đến trại cai nghiện, quan hệ cha con giữa bọn họ đang từ từ cải thiện, cảm ơn mọi người đã quan tâm.
"Oa, tiểu thư tỷ thật lương thiện, nếu là tôi có lẽ sẽ không tha thứ cho người cha như vậy."
"Kẻ làm cha đó kiếp trước đã tu được bao nhiêu phúc, kiếp này mới có thể có được người con gái như vậy?"
"Chuyện như vậy mà cũng có thể tha thứ? Không thể không nói Lâm Nhiễm thật khoan dung, đổi thành người khác đã sớm một đao hai khúc."
"Đưa đến trại cai nghiện là đúng, loại người này mê đánh cược cũng giống như mê ma túy, trong lòng sẽ trở thành một loại nghiện, rộng lượng là chuyện tốt, ngàn vạn lần không nên dính đến."
Trên mạng đều khen ngợi Tô Hòa, đều cảm thấy đưa Lý Kiến Quốc đến trại cai nghiện mới là chịu trách nhiệm với người thân của mình.
Sóng gió do Lý Kiến Quốc tạo ra dần lắng xuống, Tô Hòa dựa vào sự kiện lần này mà trở thành khách quen của bảng tìm kiếm.
Chương trình "Tôi nhìn thấy người" cũng thừa dịp Tô Hòa đang hot, được mọi người đánh giá rộng rãi.
Khoảng thời gian này mọi người trên mạng đều đang đồng tình với Tô Hòa, đầu tiên là bị Vương Lâm Thâm nhắm vào, mất đi cơ hội tiến vào trận chung kết 《 Nhất xuất hảo hí 》, sau đó lại bị cha ruột tạt nước bẩn.
Sau khi "Tôi nhìn thấy người" phát sóng, ấn tượng của mọi người với Tô Hòa hoàn toàn trái ngược với bộ dạng đau khổ, đáng thương, bọn họ đã nhìn thấy một người không hề giống Tô Hòa.
Hình tượng của Vương Thần Mộc Tử trong chương trình luôn là một ngự tỷ cường thế, nhưng lần này Tô Hòa đến chương trình, cô ấy lại thường xuyên bị Tô Hòa làm cho á khẩu không trả lời được.
Người xem đều cảm thấy một Vương Thần Mộc Tử như vậy rất mới lạ, tỷ suất người xem còn lập kỉ lục người xem cao nhất từ trước đến nay.
Vương Thần Mộc Tử có duyên với chương trình truyền hình, sau khi chương trình phát sóng cô ấy cũng lên bảng tìm kiếm, vì thế Vương Thần Mộc Tử còn cố ý lên weibo thăm dò Tô Hòa một lần nữa.
"Có dám đến "Tôi nhìn thấy người" lần nữa hay không?"
Vương Thần Mộc Tử gửi cho Tô Hòa một nhãn dán chó ba đầu, bộc lộ ra hàm ý uy hiếp.
Tô Hòa lấy một địch trăm trả lời một câu, "Nếu cô lại muốn lên bảng tìm kiếm, vậy tôi sẽ giúp cô một lần."
Lần này là Vương Thần Mộc Tử bị Tô Hòa trêu chọc lên thẳng bảng tìm kiếm, ý của cô chính là nếu tham gia chương trình, sẽ còn độc mồm với Vương Thần Mộc Tử hơn nữa.
Vương Thần Mộc Tử tức giận gửi cho Tô Hòa một nhãn dán điên cuồng trợn trắng mắt.
Không ít người bị hai người họ chọc cười, rối rít yêu cầu Tô Hòa hãy đến chương trình "Tôi nhìn thấy người" thêm lần nữa.
"Lúc xem chương trình cười đến ngu người, nhất là khi thấy Mộc Tử bị Lâm Nhiễm tiểu thư tỷ chọc ghẹo đến mức á khẩu không trả lời được, tôi liền vui sướng một cái khó hiểu."
"Ha ha ha ha, cái gì mà trời sinh lệ chất, gen đặc biệt tốt, tiểu thư tỷ nhà ngươi nói như vậy sẽ bị đánh đó biết không?"
"Có ai cảm thấy Lâm Nhiễm tiểu thư tỷ ngây ngô thì vô cùng ngây ngô, nhưng vẫn rất ngốc manh ngang ngược, lại đến chương trình nói muốn nuôi lại tham vọng, là nghiêm túc sao?"
"Đây là kỳ "Tôi nhìn thấy người" vừa khôi hài, vừa đẹp mắt nhất, không chấp nhận phản bác, vì tiểu thư tỷ chiến đấu."
"Bàn về một nữ nghệ sĩ rõ ràng có thể dựa vào nhan sắc để ăn cơm, lại hết lần này đến lần khác dựa vào thực lực để kiếm cơm, đây là chìm vào đỉnh cao đạo đức, hay là nhân tính vặn vẹo?"
"Chỉ có Nhiễm nhà tôi mới có thể ngang ngược nói dựa vào thực lực dễ hơn dựa vào nhan sắc, diễn xuất hơn người, đơn giản là Mary Sue vốn Sure, sau này hãy gọi cô ấy là Nhiễm trêu ngươi, cảm ơn."
Danh sách chương