"Dọa người như vậy sao?" Đồng nghiệp vỗ bả vai nữ thư ký, an ủi cô, "Cô ấy nhận ra cô rồi à?"

"Tôi không biết, cô ấy lúc họp không hề nhìn tôi, đều chỉ trích các giám đốc bộ phận, nói đến nối bọn họ á khẩu không trả lời được." Nữ thư ký mở miệng.

Nghe lời nói của nữ thư ký, đồng nghiệp sợ hết hồn, "Cô ấy vừa tới công ty ngày đầu tiên, liền đem lửa đốt lớn như vậy? Cô ấy như vậy người khác sẽ chịu phục tùng sao?"

Coi như là con gái chủ tịch, ngày thứ đầu tiên tới công ty cũng không cần diễu võ giương oai như vậy chứ? "Giám đốc bị chỉ trích là bởi vì không làm tốt công việc, bị Tần tổng chỉ ra sai lầm." Nữ thư ký biểu tình rất phức tạp, "Cô ấy rất lợi hại, giống như biết rất rõ tình huống đầu tư kinh doanh của công ty chúng ta."

"Không thể nào?" Đồng nghiệp cũng phức tạp, "Cô ấy mới đến ngày đầu tiên mà thôi, thật có thể làm việc không chút sai lầm?"

"Ừ, cho nên tôi nói cô ấy rất lợi hại." Nữ thư ký gật đầu một cái, "Quả là nữ cường nhân, giống như trên tivi hay chiếu vậy."

Nữ thư ký ho khan một tiếng, cô ngượng ngùng nói, "Nói thật ra thì tôi rất sùng bái Tần tổng, vừa đẹp lại vừa có năng lực, hy vọng cô ấy đừng gây khó dễ cho tôi, ngàn vạn lần đừng gây khó dễ cho tôi, tôi sau này sẽ không tùy tiện nói xấu người khác nữa."

"Tôi cảm thấy rằng." Nữ thư ký thấp giọng, ở bên tai đồng nghiệp nhỏ giọng nói một câu, "Cô ấy so với Tần tổng trước đó hoàn toàn không cùng đẳng cấp."

Đồng nghiệp kinh ngạc không nói ra lời.

Ban đầu đồng nghiệp này không quá tin tưởng lời nói của nữ thư ký, nhưng theo thời gian thay đổi, vị Tần đại tiểu thư kia sấm rền gió cuốn, hành đồng mạnh mẽ rất nhanh liền được tất cả mọi người nhận định.

Tô Hòa đến cũng không như đao phủ ra tay chặt xuống, mà là đem tất cả lãnh đạo cao cấp trong công ty điều tra một lần, đại khái thăm do tính khí cùng năng lực làm việc của bọn họ.

Sau khi có thể hiểu đại khái tình hình nhân sự trong công ty, Tô Hòa liền có thể hốt đúng bệnh đúng thuốc, dùng đúng người đúng việc.

Trong một tháng ngắn ngủi, Tô Hòa ở Tần thị vững vàng gót chân, không ai dám nghi ngờ năng lực làm việc của cô.

Ngay cả Tần Tranh Vanh cũng nhìn Tô Hòa bằng cặp mắt khác xưa, lúc hắn mới bắt đầu đưa Tô Hòa đến vị trí Tổng giám đốc này, cũng không quá tin tưởng năng lực của cô.

Tần Tranh Vanh đơn thuần là bởi vì Tô Hòa ở Mộ thị làm phó tổng, lần này trở lại chức vị chắc chắn không thể thấp hơn phó tổng, hơn nữa Tần Trăn Trăn không chịu thua kém, hắn liền lấy lại vị trí Tổng giám đốc của Tần Trăn Trăn, sau đó giao cho Tô Hòa.

Mặc dù vị trí Tổng giám đốc rất quan trọng, nhưng Tần Tranh Vanh tự mình sẽ giúp con gái trấn định, cho cô ấy thời gian nửa năm thích ứng với vận hành của công ty.

Không ngờ Tô Hòa năng lực lại mạnh như vậy, chỉnh những lão cáo già kia phục sát đất.

Con gái ưu tú như vậy, Tần Tranh Vanh vô cùng vui vẻ yên tâm, cuối cùng cũng có một người đáng tin nối nghiệp.

Thấy Tần Tranh Vanh càng ngày càng hài lòng với Tô Hòa, Lý Uyển Linh bắt đầu gấp gáp nổi dậy, bà ta lo lắng cứ tiếp tục như vậy, Tần thị sớm muộn sẽ bị nha đầu chết tiệt đó bỏ vào túi.

Cũng may Tần Trăn Trăn nghĩ thông suốt, cô ta có thể so ưu tú với Tần Dung, khiến cho hắn hối hận với lựa chọn của chính mình.

Tần Trăn Trăn đã bị Tần Tranh Vanh đuổi ra khỏi nhà hơn một tháng, cô ta có vô sỉ ra sao đi nữa thì cũng là con gái của Tần Tranh Vanh.

Lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, khi Tô Hòa dần ra khỏi "làn sương thất tình", sự tức giận của Tần Tranh Vanh cũng lắng xuống. Biết lúc này Tần Tranh Vanh đã mềm lòng, Lý Uyển Linh liền bắt đầu thổi gió bên tai.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện