Tần Trăn Trăn bị áp lực từ hai phía, mới đi kiếm một con đường, tin tưởng câu chuyện hết sức hoang đường của người bạn kia, lập tức bỏ ra bốn triệu.
Sau đó cô ta gạt Tần Tranh Vanh và Lý Uyển Linh, lấy bốn triệu từ công ty đưa cho Tần Tranh Vanh, lúc này mới có thể khiến Tần Tranh Vanh dễ chịu một chút.
Mặc dù con gái lớn không ở bên cạnh, nhưng ít ra con gái nhỏ cũng không chịu thua kém, cho nên khoảng thời gian đó thái độ của hắn đối với Lý Uyển Linh cũng khá hơn nhiều, dường như là muốn gì được đó.
Lý Uyển Linh mẹ quý nhờ con gái, một tháng xài hết của Tần Tranh Vanh hơn mười triệu, đầu tư một thẩm mỹ viện, dĩ nhiên cuối cùng vẫn lỗ.
Chỉ là thấy biểu hiện tốt của Tần Trăn Trăn, Tần Tranh Vanh cũng không có tức giận với Lý Uyển Linh.
Lý Uyển Linh và Tần Trăn Trăn đều không có đầu óc kinh doanh, bà ta chẳng qua là giỏi dùng tình cảm hơn Tần Trăn Trăn, nếu không sao có thể tóm được Tần Tranh Vanh.
Bị Tần Trăn Trăn vạch trần khuyết điểm, Lý Uyển Linh hụt hơi một chút.
Lý Uyển Linh ho khan hai tiếng, sau đó hỏi Tần Trăn Trăn, "Con chỉ đưa ba con bốn triệu, sao lại lấy sáu triệu từ công ty? Hai triệu kia con làm gì?"
Nhắc tới chuyện này, Tần Trăn Trăn liền lạnh lẽo nhìn Lý Uyển Linh.
"Con nhìn mẹ như vậy làm gì? Tiền cũng không phải do mẹ xài." Lý Uyển Linh cau mày, bà ta bị Tần Trăn Trăn nhìn như vậy không thoải mái chút nào.
"Không phải mẹ thì ai xài?" Tần Trăn Trăn mở miệng, "Là ai muốn khoe khoang con gái đầu tư kiếm tiền giỏi, kêu con đi mua đồng hồ đeo tay, mua túi xách?"
Lý Uyển Linh thật sự cho rằng Tần Trăn Trăn kiếm được một khoản tiền, bà ta biết Tần Trăn Trăn cũng đầu tư hai triệu.
Nếu Tần Tranh Vanh có thể từ hai triệu moi ra bốn triệu, Tần Trăn Trăn nhất định cũng sẽ có bốn triệu trong tay.
Cho nên Lý Uyển Linh kêu Tần Trăn Trăn mua cho bà ta một chiếc túi số lượng có hạn, trả tiền mua một chiếc đồng hồ đeo tay cho Tần Tranh Vanh.
Cái túi xách kia hơn mấy ngàn, đồng hồ đeo tay còn mắc hơn, tương đương với hai căn hộ trong thành phố.
Ý của Lý Uyển Linh là muốn thể hiện rằng Tần Trăn Trăn rất hiếu thuận, ai biết bây giờ lại vả ngược vào trong mặt bả ta.
Khi đó Tần Trăn Trăn mới mua một chiếc siêu xe, chỉ còn lại hai triệu tiền tiêu vặt, lại còn lỗ vốn như vậy, cô ta mắc cỡ không muốn xin tiền Lý Uyển Linh, nói ra sự thật mình bị lừa gạt, dứt khoát đã không làm thì thôi, đã làm thì trực tiếp lấy luôn sáu triệu từ công ty.
Lý Uyển Linh cũng bực bội, nếu bà ta biết sự thật, chắc chắn sẽ không để cho Tần Trăn Trăn xài tiền như vậy.
Đầu Lý Uyển Linh giờ muốn nổ tung, ai ngờ sự thật lại thành như vậy! "Không phải mẹ không giúp con, bị Tần Dung này nháo thành như vậy, nếu rút từ trong thẻ ra sáu triệu, ba con sẽ nghĩ gì?" Lý Uyên Linh nhắm mắ lắc đầu, "Con không thể lấy tiền ở chỗ mẹ được, mẹ rút ra khoản tiền lớn như vậy, thì tương đương với việc nói với ba con rằng có chuyện mờ ám."
Từ sau lần đầu tư thất bại đó, Tần Tranh Vanh liền hạn chế chi tiêu của Lý Uyển Linh, nếu xài quá một triệu thì phải nói với hắn.
Lý Uyển Linh dùng thẻ phụ của Tần Tranh Vanh, bà ta lấy đi nhiều tiền như vậy, Tần Tranh Vanh rất nhanh sẽ biết được.
"Vậy làm sao bây giờ?" Tần Trăn Trăn giống như con kiến bò trên chảo nóng, "Mẹ, mẹ nhất định phải giúp con, nếu như bị Tần Dung kia tra ra sáu triệu, con sẽ bị ba đuổi ra khỏi công ty."
Lý Uyển Linh còn biết rõ hậu quả hơn Tần Trăn Trăn, bà ta trầm mặc, khoảng một phút sau mới mở miệng, "Không thì con tìm Mộ Liên giúp."
Nghe đề nghị này của Lý Uyển Linh, Tần Trăn Trăn kêu lên, "Mẹ điên rồi?"
"Sao mẹ lại điên rồi?" Lý Uyển Linh nói chuyện này lại giận không thể phát tiết.
"Tình cảnh con trở thành như vậy, không có liên quan gì đến Mộ Liên sao? Hắn là một người đàn ông có thể không cần danh tiếng, nhưng còn nhìn danh dự của con kìa, bị làm nhục đến không còn hình dạng. Thật sự là định cho hắn ngủ không hay sao?"
Sau đó cô ta gạt Tần Tranh Vanh và Lý Uyển Linh, lấy bốn triệu từ công ty đưa cho Tần Tranh Vanh, lúc này mới có thể khiến Tần Tranh Vanh dễ chịu một chút.
Mặc dù con gái lớn không ở bên cạnh, nhưng ít ra con gái nhỏ cũng không chịu thua kém, cho nên khoảng thời gian đó thái độ của hắn đối với Lý Uyển Linh cũng khá hơn nhiều, dường như là muốn gì được đó.
Lý Uyển Linh mẹ quý nhờ con gái, một tháng xài hết của Tần Tranh Vanh hơn mười triệu, đầu tư một thẩm mỹ viện, dĩ nhiên cuối cùng vẫn lỗ.
Chỉ là thấy biểu hiện tốt của Tần Trăn Trăn, Tần Tranh Vanh cũng không có tức giận với Lý Uyển Linh.
Lý Uyển Linh và Tần Trăn Trăn đều không có đầu óc kinh doanh, bà ta chẳng qua là giỏi dùng tình cảm hơn Tần Trăn Trăn, nếu không sao có thể tóm được Tần Tranh Vanh.
Bị Tần Trăn Trăn vạch trần khuyết điểm, Lý Uyển Linh hụt hơi một chút.
Lý Uyển Linh ho khan hai tiếng, sau đó hỏi Tần Trăn Trăn, "Con chỉ đưa ba con bốn triệu, sao lại lấy sáu triệu từ công ty? Hai triệu kia con làm gì?"
Nhắc tới chuyện này, Tần Trăn Trăn liền lạnh lẽo nhìn Lý Uyển Linh.
"Con nhìn mẹ như vậy làm gì? Tiền cũng không phải do mẹ xài." Lý Uyển Linh cau mày, bà ta bị Tần Trăn Trăn nhìn như vậy không thoải mái chút nào.
"Không phải mẹ thì ai xài?" Tần Trăn Trăn mở miệng, "Là ai muốn khoe khoang con gái đầu tư kiếm tiền giỏi, kêu con đi mua đồng hồ đeo tay, mua túi xách?"
Lý Uyển Linh thật sự cho rằng Tần Trăn Trăn kiếm được một khoản tiền, bà ta biết Tần Trăn Trăn cũng đầu tư hai triệu.
Nếu Tần Tranh Vanh có thể từ hai triệu moi ra bốn triệu, Tần Trăn Trăn nhất định cũng sẽ có bốn triệu trong tay.
Cho nên Lý Uyển Linh kêu Tần Trăn Trăn mua cho bà ta một chiếc túi số lượng có hạn, trả tiền mua một chiếc đồng hồ đeo tay cho Tần Tranh Vanh.
Cái túi xách kia hơn mấy ngàn, đồng hồ đeo tay còn mắc hơn, tương đương với hai căn hộ trong thành phố.
Ý của Lý Uyển Linh là muốn thể hiện rằng Tần Trăn Trăn rất hiếu thuận, ai biết bây giờ lại vả ngược vào trong mặt bả ta.
Khi đó Tần Trăn Trăn mới mua một chiếc siêu xe, chỉ còn lại hai triệu tiền tiêu vặt, lại còn lỗ vốn như vậy, cô ta mắc cỡ không muốn xin tiền Lý Uyển Linh, nói ra sự thật mình bị lừa gạt, dứt khoát đã không làm thì thôi, đã làm thì trực tiếp lấy luôn sáu triệu từ công ty.
Lý Uyển Linh cũng bực bội, nếu bà ta biết sự thật, chắc chắn sẽ không để cho Tần Trăn Trăn xài tiền như vậy.
Đầu Lý Uyển Linh giờ muốn nổ tung, ai ngờ sự thật lại thành như vậy! "Không phải mẹ không giúp con, bị Tần Dung này nháo thành như vậy, nếu rút từ trong thẻ ra sáu triệu, ba con sẽ nghĩ gì?" Lý Uyên Linh nhắm mắ lắc đầu, "Con không thể lấy tiền ở chỗ mẹ được, mẹ rút ra khoản tiền lớn như vậy, thì tương đương với việc nói với ba con rằng có chuyện mờ ám."
Từ sau lần đầu tư thất bại đó, Tần Tranh Vanh liền hạn chế chi tiêu của Lý Uyển Linh, nếu xài quá một triệu thì phải nói với hắn.
Lý Uyển Linh dùng thẻ phụ của Tần Tranh Vanh, bà ta lấy đi nhiều tiền như vậy, Tần Tranh Vanh rất nhanh sẽ biết được.
"Vậy làm sao bây giờ?" Tần Trăn Trăn giống như con kiến bò trên chảo nóng, "Mẹ, mẹ nhất định phải giúp con, nếu như bị Tần Dung kia tra ra sáu triệu, con sẽ bị ba đuổi ra khỏi công ty."
Lý Uyển Linh còn biết rõ hậu quả hơn Tần Trăn Trăn, bà ta trầm mặc, khoảng một phút sau mới mở miệng, "Không thì con tìm Mộ Liên giúp."
Nghe đề nghị này của Lý Uyển Linh, Tần Trăn Trăn kêu lên, "Mẹ điên rồi?"
"Sao mẹ lại điên rồi?" Lý Uyển Linh nói chuyện này lại giận không thể phát tiết.
"Tình cảnh con trở thành như vậy, không có liên quan gì đến Mộ Liên sao? Hắn là một người đàn ông có thể không cần danh tiếng, nhưng còn nhìn danh dự của con kìa, bị làm nhục đến không còn hình dạng. Thật sự là định cho hắn ngủ không hay sao?"
Danh sách chương