Tô Hòa vừa đến đài truyền hình, liền có nhân viên chuyên môn tiếp đón cô.
Nhân viên là một phụ nữ, nhưng nhìn thấy Tô Hòa cũng ngẩn ra.
Sự xinh đẹp của Lâm Nhiễm, Chu Lâm đã sớm nghe đồn, nhưng chính mắt nhìn thấy cô ấy vẫn rung động một chút.
Tô Hòa đưa tay ra, chủ động chào hỏi Chu Lâm, "Xin chào."
Âm thanh của Tô Hòa mang theo một tia khàn khàn, tựa như một chiếc lông chim cọ vào tim, khiến cho lỗ tai Chu Lâm nghe cũng ngứa theo một chút.
Cõi đời này còn có yêu nghiệt như vậy? Sau khi Chu Lâm tỉnh hồn, vội vàng đưa tay bắt tay với Tô Hòa một cái, "Xin chào, tôi là Chu Lâm."
Lâm Nhiễm mặc dù khởi đầu rất cao, nhưng địa vị trong giới giải trí lại không lớn, Chu Lâm vốn cũng không coi cô ra gì.
Nếu không phải nhìn trúng đường kiến tiền trên người Lâm Nhiễm, tổ tiết mục sẽ không đồng ý mời Lâm Nhiễm đến.
Chỉ là dáng vẻ người này quá mức kinh diễm, Chu Lâm không nhịn được liền có chút hảo cảm với cô.
"Thầy viên đã đến, bây giờ đang ở trong phòng tiếp tân, Tô tiểu thư cũng nhanh qua đi." Chu Lâm nói với Tô Hòa.
Thầy Viên chính là đối thủ lần này của Tô Hòa, tên hắn là Viên Thần, năm nay đã ba mươi sáu tuổi, là một người thuộc phái thực lực, chỉ là bởi vì chưa gặp thời, cho nên cũng không có danh tiếng gì.
Tô Hòa đi theo Chu Lâm đến cửa phòng tiếp tân, Chu Lâm liền nhắc nhở cô, "Tô tiểu thư, tổ quay phim cũng ở bên trong, cô đi vào thì chính thức quay, tổ tiết mục chúng tôi cần quay một đoạn phim gặp mặt giữa cô và thầy Viên."
"Được." Tô Hòa đáp một tiếng.
Trợ lý đi lên sửa tóc giúp Tô Hòa, sau đó Tô Hòa mới đẩy cửa đi vào.
Lúc cửa phòng đẩy ra, tất cả máy quay phim theo bản năng đều hướng về phía cửa.
Chờ bóng người thon dài đi đến, Viên Thần cũng nhìn sang, một khắc khi ánh mắt kia của hắn lướt qua, liền nổi dậy sự kinh diễm, cả người cũng đứng bật dậy.
Sau khi Viên Thần đứng lên, hắn lúng túng phát hiện vóc người của đối phương hình như còn cao hơn hắn một chút.
Viên Thần cả người cao một mét bảy lăm, đặt trong giới giải trí cũng không tính là quá cao, nhưng cũng có rất ít nữ nghệ sĩ có thể cao hơn hắn.
Nhìn Tô Hòa cao gầy, xinh đẹp đi đến, Viên Thần không tự chủ lùi về sau một bước, trên mặt thoáng hiện vẻ lúng túng.
Nhưng sau khi Tô Hòa đến gần, Viên Thần mới phát hiện thật ra thì đối phương rất thấp so với hắn, chỉ là bởi vì tỉ lệ dáng người rất tốt, hơn nữa hôm nay lựa chọn quần áo rất phù hợp, cho nên nhìn từ xa rất cao.
"Xin chào thầy Viên." Tô Hòa mở miệng.
Nửa người trên của Viên Thần căng cứng, cố gắng để thể hiện mình một chút, trên mặt mang theo nụ cười, "Lâm Nhiễm đúng không? Chào cô, hy vọng hai chúng ta có thể hợp tác thật tốt, sau đó cùng nhau hoàn thành trích đoạn ngắn này."
Viên Thần nói rất máy móc, hiện ra mấy phần mất tự nhiên, hắn không thích quay cái loại chương trình tóm tắt này.
"Tôi là hậu bối, hy vọng thầy Viên có thể chỉ bảo." Tô Hòa cũng khách khí một câu.
Chờ đến lúc thật sự bắt đầu, Viên Thần mới biết câu "chỉ bảo" này của Tô Hòa, thật sự là quá khách khí.
Vì có thể giúp các khách quý tham gia chương trình cọ sát, tổ tiết mục đặc biệt mời đến nhiều bậc thầy biểu diễn.
Viên Thần và thầy biểu diễn cũng rất kinh ngạc về căn cơ thoại kịch của Tô Hòa, cô thoại kịch bản không hề có cảm giác gượng gạo, lưu loát tự nhiên, nghe rất thoải mái.
Nhóm diễn viên bây giờ cũng không quá quan tâm đến việc thoại kịch bản, cho nên tổ kịch lúc hậu kỳ cũng sẽ mời diễn viên phối âm chuyên nghiệp, Tô Hòa lại có kĩ thuật như vậy, hoàn toàn là nằm ngoài dự liệu.
Thầy biểu diễn vốn cho rằng sẽ tốn rất nhiều thời gian với Tô Hòa, không ngờ đối phương nhập vai cũng hoàn thành tốt vô cùng.
Tô Hòa và Viên Thần là tổ hợp tác nhanh nhất, các khách quý cùng luyện tập kỳ này với bọn họ, tiến độ đã bị họ bỏ xa rất rất nhiều.
Nhân viên là một phụ nữ, nhưng nhìn thấy Tô Hòa cũng ngẩn ra.
Sự xinh đẹp của Lâm Nhiễm, Chu Lâm đã sớm nghe đồn, nhưng chính mắt nhìn thấy cô ấy vẫn rung động một chút.
Tô Hòa đưa tay ra, chủ động chào hỏi Chu Lâm, "Xin chào."
Âm thanh của Tô Hòa mang theo một tia khàn khàn, tựa như một chiếc lông chim cọ vào tim, khiến cho lỗ tai Chu Lâm nghe cũng ngứa theo một chút.
Cõi đời này còn có yêu nghiệt như vậy? Sau khi Chu Lâm tỉnh hồn, vội vàng đưa tay bắt tay với Tô Hòa một cái, "Xin chào, tôi là Chu Lâm."
Lâm Nhiễm mặc dù khởi đầu rất cao, nhưng địa vị trong giới giải trí lại không lớn, Chu Lâm vốn cũng không coi cô ra gì.
Nếu không phải nhìn trúng đường kiến tiền trên người Lâm Nhiễm, tổ tiết mục sẽ không đồng ý mời Lâm Nhiễm đến.
Chỉ là dáng vẻ người này quá mức kinh diễm, Chu Lâm không nhịn được liền có chút hảo cảm với cô.
"Thầy viên đã đến, bây giờ đang ở trong phòng tiếp tân, Tô tiểu thư cũng nhanh qua đi." Chu Lâm nói với Tô Hòa.
Thầy Viên chính là đối thủ lần này của Tô Hòa, tên hắn là Viên Thần, năm nay đã ba mươi sáu tuổi, là một người thuộc phái thực lực, chỉ là bởi vì chưa gặp thời, cho nên cũng không có danh tiếng gì.
Tô Hòa đi theo Chu Lâm đến cửa phòng tiếp tân, Chu Lâm liền nhắc nhở cô, "Tô tiểu thư, tổ quay phim cũng ở bên trong, cô đi vào thì chính thức quay, tổ tiết mục chúng tôi cần quay một đoạn phim gặp mặt giữa cô và thầy Viên."
"Được." Tô Hòa đáp một tiếng.
Trợ lý đi lên sửa tóc giúp Tô Hòa, sau đó Tô Hòa mới đẩy cửa đi vào.
Lúc cửa phòng đẩy ra, tất cả máy quay phim theo bản năng đều hướng về phía cửa.
Chờ bóng người thon dài đi đến, Viên Thần cũng nhìn sang, một khắc khi ánh mắt kia của hắn lướt qua, liền nổi dậy sự kinh diễm, cả người cũng đứng bật dậy.
Sau khi Viên Thần đứng lên, hắn lúng túng phát hiện vóc người của đối phương hình như còn cao hơn hắn một chút.
Viên Thần cả người cao một mét bảy lăm, đặt trong giới giải trí cũng không tính là quá cao, nhưng cũng có rất ít nữ nghệ sĩ có thể cao hơn hắn.
Nhìn Tô Hòa cao gầy, xinh đẹp đi đến, Viên Thần không tự chủ lùi về sau một bước, trên mặt thoáng hiện vẻ lúng túng.
Nhưng sau khi Tô Hòa đến gần, Viên Thần mới phát hiện thật ra thì đối phương rất thấp so với hắn, chỉ là bởi vì tỉ lệ dáng người rất tốt, hơn nữa hôm nay lựa chọn quần áo rất phù hợp, cho nên nhìn từ xa rất cao.
"Xin chào thầy Viên." Tô Hòa mở miệng.
Nửa người trên của Viên Thần căng cứng, cố gắng để thể hiện mình một chút, trên mặt mang theo nụ cười, "Lâm Nhiễm đúng không? Chào cô, hy vọng hai chúng ta có thể hợp tác thật tốt, sau đó cùng nhau hoàn thành trích đoạn ngắn này."
Viên Thần nói rất máy móc, hiện ra mấy phần mất tự nhiên, hắn không thích quay cái loại chương trình tóm tắt này.
"Tôi là hậu bối, hy vọng thầy Viên có thể chỉ bảo." Tô Hòa cũng khách khí một câu.
Chờ đến lúc thật sự bắt đầu, Viên Thần mới biết câu "chỉ bảo" này của Tô Hòa, thật sự là quá khách khí.
Vì có thể giúp các khách quý tham gia chương trình cọ sát, tổ tiết mục đặc biệt mời đến nhiều bậc thầy biểu diễn.
Viên Thần và thầy biểu diễn cũng rất kinh ngạc về căn cơ thoại kịch của Tô Hòa, cô thoại kịch bản không hề có cảm giác gượng gạo, lưu loát tự nhiên, nghe rất thoải mái.
Nhóm diễn viên bây giờ cũng không quá quan tâm đến việc thoại kịch bản, cho nên tổ kịch lúc hậu kỳ cũng sẽ mời diễn viên phối âm chuyên nghiệp, Tô Hòa lại có kĩ thuật như vậy, hoàn toàn là nằm ngoài dự liệu.
Thầy biểu diễn vốn cho rằng sẽ tốn rất nhiều thời gian với Tô Hòa, không ngờ đối phương nhập vai cũng hoàn thành tốt vô cùng.
Tô Hòa và Viên Thần là tổ hợp tác nhanh nhất, các khách quý cùng luyện tập kỳ này với bọn họ, tiến độ đã bị họ bỏ xa rất rất nhiều.
Danh sách chương